Phòng Livestream Địa Ngục

Chương 90:






Không thu lại bàn tay đang dang ra, tôi nhẹ nhàng ôm lấy vai cô ta: “Không sao đâu, Tiểu Phượng.

Đôi mắt đằng đằng sát khí dần dần trở nên trong suốt, vẻ mặt cô ta dần dịu đi, cô ta quẹo đầu, té xỉu xuống đất.
“Xin lỗi, đã liên lụy đến cô rồi.
” Ôm Tiểu Phượng trở lại sân thượng, lúc này trời còn chưa sáng, nhiệm vụ vẫn chưa kết thúc, tôi không thể đi được.

Đặt điện thoại và máy ảnh sang một bên, tôi ngồi trên lan can ở sân thượng, nhìn khuôn viên vắng lặng.
“Có phải thế giới chân thật đang ở trước mặt tôi không?” Đêm nay, tôi đã nhiều lần vật lộn với ranh giới tử thần, nếu tôi phán đoán sai lầm, hoặc kém may mắn một chút thì có lẽ tôi đã trở thành một cái xác chết lạnh lẽo từ lâu rồi, hơn nữa linh hồn tôi sẽ bị giam ở đây mãi mãi.
“Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao Hạ Triết Viễn lại trốn tránh chương trình livestream này rồi.
Đây thực sự không phải công việc mà người sống có thể làm.
” Tôi lấy ra một điếu thuốc, lặng lẽ châm lửa, nhìn thế giới dưới chân mình, chờ đợi tia sáng đầu tiên của mặt trời chiếu vào người mình.
“Đại nạn không chết ắt có phúc, người mang mệnh song sát, đây là lần đầu tiên bản tôn nhìn thấy đó.

Trong phòng livestream vẫn còn hơn bốn trăm người, một đêm gay cấn, còn gây cấn hơn so với một bộ phim kinh dị.
“Đạo trưởng còn chưa nghỉ ngơi à, người tu luyện như các người không phải quan trọng nhất là tu thân dưỡng tính sao?” Phun ra một ngụm khói, tôi thật sự rất cảm kích Đạo Trưởng.
“Thằng nhóc cậu không biết tốt xấu, vừa rồi bổn tôn đã cứu cậu một mạng, bây giờ liền muốn đuổi tôi đi.


“Tôi là hạng người vô ơn như thế sao? Ngài cho tôi địa chỉ, ngày mai tôi sẽ kính ngài hai vỉ trứng gà ta được không?”
“Món ngon nào mà tôi chưa ăn chứ, cũng không hiếm lạ gì.
Mệnh của nhóc con cậu cũng thật hiếm thấy, có cơ hội cho tôi gặp mặt được không?”
“Cầu còn không được, chỉ sợ Trưởng Lão chê cười, tình hình bây giờ của tôi ăn bữa hôm lo bữa mai, đến lúc đó hy vọng ngài có thể chỉ điểm cho tôi một chút.
” Câu này của tôi hoàn toàn là thật lòng.
“Duyên phận chưa tới, đến lúc thích hợp thì chúng ta có thể gặp nhau.

“Lời nói của mấy người tu luyện các người thật mơ hồ, càng nghe càng thấy không đáng tin, ngài cho rằng tôi có thể sống đến ngày có cơ hội đó sao?”
“Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, người mà Vạn Nhất Đạo Trưởng tôi nhìn trúng, mệnh rất dài.
Chàng trai, trước khi đi tôi sẽ tặng cho cậu một bài thơ, cậu hãy nghe thử.

“Bài thơ gì?’ Hồng Loan Thiên Hỉ nhập cung mệnh, tiền vào như nước, mọi chuyện suôn sẻ, hoa đào nở rộ, gặp được nhiều quý nhân.


“Bài… bài thơ này giải thích thế nào?” Tôi đang định hỏi thì Tiểu Phượng đã tỉnh dậy trong, cô ta thấy mình đang dựa vào người tôi thì bỗng dưng đỏ mặt.
“Tối hôm qua thật sự rất nguy hiểm.
” Cô ta chôn mặt vào trong ngực của tôi, có chút căng thẳng, không biết nên nói gì.
Thấy bộ dạng cô ta như vậy, tôi chợt cảm thấy hơi khó chịu, không biết nên nói gì, cũng không hỏi bí mật của cô ta, chỉ xoa tóc cô ta: “Không ngờ cô mặc váy cưới lại xinh đẹp như vậy đó, ai cưới được cô quả thật rất có phúc.

Khi mặt trời ló ra khỏi đường chân trời, ánh sáng vàng xua tan mọi mây mù, buổi livestream ở trường trung học Tân Hỗ cũng kết thúc.
“Đinh!”
Khi ánh mặt trời chiếu rọi trên người, trong hộp thư tin nhắn của Underworld Show lại xuất hiện thêm một tin nhắn: “Hoàn thành nhiệm vụ livestream ở trường trung học Tân Hỗ vào sáng sớm và sống sót đến khi trời sáng, bây giờ bắt đầu chấm điểm…”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.