Phong Bụi Phiêu Lưu Ký

Chương 35: 30 điểm




Aaa...!!!
Từng tiếng thét đau đớn vang vọng cả một linh cảnh.
Cả sân vận động như chết lặng bởi cảnh tượng mà họ đang thấy.
Bên trong linh cảnh một người đàn ông dáng vóc to lớn tay đang bóp nát đầu của từng đối thủ chạm mặt.
" quái vật! Ng...ươi...ngươi là ai..." Sốc Lọ mồm đầy máu cất tiếng hỏi và đó là câu hỏi cuối cùng của gã trước khi cái đầu của gã bị bóp nát.
" tên của ta ư? Ta là Bạch Long " gã nói rất nhỏ nhưng hầu hết tất cả những kẻ ở gần đều nghe thấy
Aaa...!!!
Chiếc đầu của Sốc Lọ bị bóp nát trước bao ánh nhìn của những kẻ có mặt tại đây.
" vẫn còn thiếu 1 điểm! Vậy ai sẽ là kẻ tiếp theo đây..." gã cười cợt quay sang nhìn đám đông đang đứng xung quanh
Sau khi gã hô vẫn thiếu điểm nhóm đông ngay lập tức bỏ chạy tán lạn phút chốc chẳng còn ai cả, nhìn đám đông bỏ chạy gã cười khoái trá. Vận lực vào chân gã tung người nhanh chóng đuổi kịp một thanh niên xấu số, ngay khi cú đấm đủ sức phá hủy thân xác của thanh niên nọ thì...
Grào...!!!
Một con mãnh hổ với một con mắt chột lao đến tấn công lấy gã.
" cũng may vừa tròn 30 điểm " nói rồi gã buôn tay thả thanh niên kia ra dùng lực chuyển hướng cú đấm về con mãnh hổ
Ầm...
Con mãnh hổ bị đấm vở tan xác chỉ còn một vũng bầy hầy dưới đất thề luôn ông nào mà nhìn thấy mà không nôn ra mới là lạ đấy.
Kẻ tự xưng là Bạch Long tròn 30 điểm trở thành người thứ 2 đủ điểm
Tại một linh cảnh khác Ngạo Thiên với sức mạnh của mình đã xuất sắt dành vé đi vào vòng trong sớm nhất và hắn là kẻ đầu tiên trước cả Bạch Long.
Trong một góc nọ của linh cảnh Phong đang chật vật với một con linh thú cấp B Băng Hùng.
Tay hắn tụ ma lực rất nhiều tia điện lôi xung quanh bàn tay hắn, hắn lao lên tấn công Băng Hùng miệng hô to:
" HẮC LONG TRẢO!!!"
một trảo mang theo lôi hệ nguyên tố đánh thẳng vào con thú, nhưng đã trượt ngay khi Phong đánh tới con thú đã kịp nhảy lên cao né chiêu thức và còn quay lại tấn công một đòn hiểm hóc vào vai Phong.
Vai rướm máu nhưng chả là gì so với hắn bởi được chiến đấu với một linh thú có trí tệ là một điều kì thú mà hắn chưa từng trải nghiệm trước đây.
Phong đứng dậy lấy từ nhẫn ra một thanh kiếm hình dáng một chiếc răng nanh.
Như không để Phong có cơ hội phản công con thú gầm lên rồi lao vào tấn công dữ dội hết vả rồi lại cắn dù những cú đánh đó đều được Phong linh hoạt né tránh nhưng bản thân Phong thì lại hết sức mệt nhọc trước những cú đánh của Băng Hùng.
Sau một hồi tránh né cuối cùng Phong cũng tránh ra một vị trí an toàn cách xa con thú nhưng vẫn giữ khoảng cánh với con thú vì hắn sợ con thú chán nản mà bỏ đi tìm con mồi khác.
Nhưng điều hắn lo sợ sẽ không xảy ra Băng Hùng là linh thú cấp B mà từ cấp B trở lên linh thú đều có trí tệ mà một khi có trí tệ chúng cũng sẽ mang một nét đặc chưng là thù địch, bất kể là ai chỉ cần đã chạm chán với chúng thì sẽ trở thành kẻ thù và chỉ khi giết kẻ thù chúng mới dừng lại.
Lưỡi kiếm trên tay Phong run run báo hiệu đã đến lúc
" PHONG THƯƠNG..." Phong thét to lên từ trên cành cây đã định Phong lao xuống kết hợp với ngự lôi thuật gia tốc vào đôi chân khiến hắn trở thành một cao thủ tốc độ trong nháy mắt
Phập...!!!
Lưỡi kiếm sắt bén đâm sâu vào trong cổ Băng Hùng nhưng con thú đã kịp dùng băng giáp bao quanh vết thương lại không cho vết thương lan ra, rút thanh kiếm về Phong nhảy lui về sau định trờ thời cơ ra tay tiếp.
Grừ gú...
Băng Hùng rống lên một cỗ ma lực uy áp từ nó phát ra đây là dấu hiệu cho thấy nó đã quyết định liều mạng với kẻ thù mà kẻ thù của nó không ai khác là thằng Phong.
Biết độ trâu bò của con thú Phong cũng không kiềm chế nữa hắn vận sức ma lực xung quanh bắt đầu tụ lại quay quanh lưỡi kiếm của hắn đây là thành quả của 3 năm luyện tập
" TƯỚC ĐOẠT CẤP ĐỘ 2 TƯỚC MỆNH " cây cối xung quanh bỗng dưng héo úa rồi sinh mệnh phút chốc vây quanh toàn thân của Phong
" PHONG THƯƠNG " Phong lại thét lên lưỡi kiếm của hắn lại một lần vung xuống
" grào gú..." con thú rống lên rồi cũng lao vào Phong.
Xoẹt...xoẹt...xoẹt...
Từng đòn tấn công của cả hai khi cả hai chạm mặt nhau nhưng kẻ chiến thắng là kẻ đã gây sát thương nhiều hớn và kẻ đó chính là...
Phong..!!!
30 điểm Phong được một vị giám sát viên đưa đến một tòa điện nơi sẽ diễn ra phần thi tiếp theo sau khi 7 ngày bên trong linh cảnh của những người còn lại kết thúc.
Bình minh đang dần sáng lên tại một cái vực sâu của Huyện Cát Tiên tỉnh Đồng Nai một chiếc hộp màu tím dài khoảng 3 mét đang từ từ mở ra, bên trong là một cô gái trẻ tuyệt đẹp với gương mặt lạnh lùng chết chóc không biết là còn sống hay đã chết...
...Bất ngờ đôi mắt lạnh lùng sắt bén hé mở. Nàng ngồi dậy tay xoa xoa đôi mắt của mình như thể đã ngủ từ rất lâu, nhìn sang nàng thấy một cô gái xinh đẹp không khác gì mình à không mà là hoàn toàn giống mình nhưng nét mặt nàng vui vẻ và hiền dịu vô cùng. rồi đôi môi xinh xắn khiêu gợi đằng sau vẻ mặt lạnh băng hé mở. Nàng đang nói nhưng mà nói một loại ngôn ngữ hết sức kì lạ cũng may là có thằng tác giả nghe và hiểu được và viết lại cho đọc giả nghe.
" ta đã ngủ được bao lâu rồi?" Nàng hỏi.
" có lẽ là vài ngàn năm hoặc là vài trăm năm! Nói chung ta cũng không nhớ rõ nữa." Người con gái trông giống nàng nói.
" ra vậy...!" Chỉ nói 2 từ rồi nàng dứng dậy cúi chào người trước mặt rồi bay đi mất.
Trái ngược với khí hậu bên ngoài bên trong linh cảnh là một bầu không khí u ám mưa rơi tầm tã vào những ngày cuối cũng của vòng thi có rất nhiều người đã thiệt mạng trong vòng đấu có kẻ bị linh thú ăn thịt có kẻ thì bị đối thủ của mình giết chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.