Trọng Lâu vâng dạ nghe Liễu Tà Dương dạy.
Trọng Lâu xòe tay âng một viên đan dược đỏ rực:
- Sư tôn, ta đến Hoàng Kim cung vì đưa thứ này cho sư tôn.
Là Nguyên Anh đan mà tu sĩ Kim Đan thấy sẽ đỏ mắt.
Đám người Lôi Hổ tu hành trăm năm cũng không được một viên Kết Anh đan, Trọng Lâu chỉ có cảnh giới Trúc Cơ vậy mà lấy ra trọng bảo như thế.
Nét mặt Liễu Tà Dương sa sầm.
Trọng Lâu đã đoán được Liễu Tà Dương muốn nói cái gì, gã ngẩng đầu ưỡn ngực mở miệng nói:
- Sư tôn, ta hiểu đạo lý có tiền không lộ ra ngoài. Nhưng đôi lúc nên đưa tặng, có thể tặng cho người mình tin tưởng kính trọng nhất. Xin sư tôn nhận lấy!
Trọng Lâu nâng Kết Anh đan trong tay.
Liễu Tà Dương có thể tưởng tượng Trọng Lâu trải qua chiến đấu thế nào mới lấy được trọng bảo như vậy. Tu sĩ Kim Đan đỏ mắt muốn cướp Kết Anh đan thế mà bị tu sĩ Trúc Cơ sở hữu, cái này không chỉ cần lực lượng, mưu tính còn cần can đảm có gan chịu chết.
Lúc trước Liễu Tà Dương chỉ ban chút ân tình cho Trọng Lâu, gã bị đệ tử ngoại môn chèn ép nên hắn ra mặt giúp một lần. Trọng Lâu đọc lén kinh thư ở Kinh lâu ngoại viện, Liễu Tà Dương bảo vệ gã một lần, cho gã chút công pháp thích hợp tu luyện. Những chuyện này Liễu Tà Dương chỉ tiện tay làm, hắn không hề để bụng, chưa từng mong Trọng Lâu sẽ báo đáp cái gì.
Liễu Tà Dương lấy Kết Anh đan từ tay Trọng Lâu.
Liễu Tà Dương tùy tay lấy ra đan dược tu sĩ Trúc Cơ cần, hắn đưa cho Trọng Lâu:
- Ngươi đã tặng trọng bảo như vậy thì ta sẽ không keo kiệt, cho ngươi mấy viên đan dược đây, luyện hóa đi.
Những đan dược này toàn là linh dược bồi bổ ổn định cơ sở, là cất chứa quý giá của Tài Thần.
Liễu Tà Dương lấy một tờ giấy trắng ra viết một bộ công pháp đưa cho Trọng Lâu.
- Sư tôn...
Liễu Tà Dương nói:
- Luyện hóa tại đây đi, bù dắp khiếm khuyết công pháp, những chuyện khác thì đừng nghĩ nhiều. Ta đi bế quan.
Liễu Tà Dương trở lại phòng tu luyện bế quan tu hành.
Trọng Lâu vái lạy hướng bóng lưng Liễu Tà Dương:
- Tạ sư tôn!
Liễu Tà Dương đi vào phòng tu luyện, tùy tay đặt Kết Anh đan được Trọng Lâu tặng sang bên.
Trọng Lâu có được Kết Anh đan chỉ là bán thành phẩm, có một nửa công hiệu. Nhưng trong mắt tu sĩ khác thì phế đan này đã cực kỳ quý giá. Liễu Tà Dương lấy hồ lô ra, đổ ra một viên đan dược màu trắng tràn ngập linh khí. Linh khí lượn lờ như mây mù quanh đan dược.
Luyện chế Kết Anh đan thật sự rất khó khăn, dù là bản tôn Liễu Tà Dương cũng chỉ luyện ra vài lô. Tài liệu luyện chế Kết Anh đan hiếm thấy khó kiếm, xác suất thất bại siêu cao, chỉ tu sĩ Hóa Thần mới bỏ vốn lớn như vậy đặt một hồ lô Kết Anh đan trong Phong Thần trì để Hống Thiên Tôn bảo vệ.
Liễu Tà Dương ngồi xếp bằng, trong đầu nhớ hình ảnh kim thân của tu sĩ Hóa Thần, hắn càng háo hức mong chờ Hóa Thần quyết hơn, cảnh giới Hóa Thần như gần ngay trước mắt, Liễu Tà Dương linh cảm khi hắn lấy được Hóa Thần quyết thì bản tôn sẽ đột phá ngay, đi vào cảnh giới Hóa Thần, trở thành người mạnh nhất thiên địa.
Trọng Lâu tĩnh tọa trong Hoàng Kim cung, gã ăn một viên đan dược vào, linh lực nhanh chóng phục hồi. Trọng Lâu đã gặp bình cảnh Trúc Cơ trung kỳ, còn thiếu một bước là có thể đi vào Trúc Cơ hậu kỳ. Tứ Trọng Lâu thiếu là một lần cảm ngộ ý niệm thông đạt.
- Sư tôn, sẽ có ngày ta hổ gầm thiên hạ, trở thành cường giả trong thiên địa. Khi đó ta sẽ sáng lập đại phái đệ nhất thiên hạ, ta có thể giúp đỡ sư tôn. Ta cảm nhận được lửa giận của sư tôn, dù sư tôn đè nén lòng mình nhưng ta biết kẻ thù cường đại đang từng bước ép sát sư tôn, khiến sư tôn không thể thả lỏng. Sư tôn yên tâm, sẽ có ngày ta dùng kiếm trong tay mình giết hết kẻ thù của sư tôn!
Ánh mắt Trọng Lâu kiên quyết, tập trung tu luyện.
Mấy năm nay Trọng Lâu trải qua nhiều đau khổ, gã dựa vào sự dũng mãnh và cố chấp không khuất phục vượt qua nhiều khó khăn.
Trái tim Trọng Lâu chưa từng nguội lạnh, vì một người luôn đứng bên cạnh gã. Lần đầu tiên trông thấy người đó, ác ma bức ép bao vây gã vào giữa, khi đó gã bất lực, tức giận, không cam lòng. Mãi khi bóng dáng đó xuất hiện, xua tan ác ma cho gã.
Một buổi tối khác Trọng Lâu lẻn vào kình lâu ăn trộm kinh thư, bị người phát hiện, người đó lại xuất hiện che mưa chắn gió cho gã.
Mấy ngày sau.
Trọng Lâu mở mắt ra:
- Hắn là sư tôn, vĩnh viễn là sư tôn!
Tu vi của Trọng Lâu tăng vọt, thế như chẻ tre đột phá Trúc Cơ trung kỳ, bước vào cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ.
Liễu Tà Dương đang bế quan phất tay đưa Trọng Lâu ra ngoài Hoàng Kim cung.
Giọng Liễu Tà Dương vang lên trong Hoàng Kim cung:
- Phiêu bạt đi, tìm thiên địa thuộc về ngươi.
Trọng Lâu từ biệt Liễu Tà Dương, một mình cõng cự kiếm đi xuống núi. Trọng Lâu có đạo mà mình truy tìm, gã có cuộc đời của riêng mình.
Liễu Tà Dương nhìn theo Trọng Lâu rời đi, hắn bày các tầng trận pháp trong Hoàng Kim cung, đóng kín thần thức, lại bế quan.
Liễu Tà Dương dùng đại trận phong tỏa Hoàng Kim cung, trong bế quan hắn đóng kín thần thức, tập trung vào điều chỉnh Tiên Linh chi dịch hòa vào Kim Đan.
Trong Phong Thần trì, Liễu Tà Dương chỉ muốn hấp thu nhiều Tiên Linh dịch, hấp thu điên cuồng như nuốt trọn cả quả táo hưa không luyện hóa tỉ mỉ.
Bây giờ Liễu Tà Dương cần tốn nhiều thời gian để Tiên Linh chi dịch hoàn toàn hóa thành linh lực của riêng mình. Cái này cần thời gian lắng đọng, có lẽ một năm, hoặc hai năm hay lâu hơn nữa. Nhưng một khi đột phá sẽ có lực lượng vượt xa người khác.
Hống Thiên Tôn trong tháp Thiên Lôi đã yên tĩnh lại, nhưng đôi khi nó ngước đầu lên, đôi mắt bắn ra tia sáng như tia chớp, tiếng gầm như sấm sét. Hống Thiên Tôn đang tích góp lực lượng tìm thời cơ một hơi thoát khốn.
Bế quan gần một tháng cũng chấm dứt, Liễu Tà Dương từ từ mở mắt ra. Luyện Tiên Linh chi dịch đã gần đến bão hòa, Liễu Tà Dương quyết định ngừng rèn luyện linh lực. Tu luyện là quá trình từ từ, không gấp gáp được.
Liễu Tà Dương đứng trong viện, gió se lạnh, Hoàng Kim cung có vẻ nặng nề và tĩnh lặng. Nơi này trừ Liễu Tà Dương ra không có đồng tử hầu hạ.
Liễu Tà Dương triệu thuyền Thần Hành ra, bước lên thuyền bay tới chính điện Thất Thập Nhị phong, bỏ lại Hoàng Kim cung sau lưng xa dần.
Đệ tử Thất Thập Nhị phong từ xa trông thấy một chiếc thuyền lớn bay tới đều kính sợ nhìn. Đây là tiêu chí của Cửu sư huynh, nhiều đệ tử thầm nhủ phải cố gắng tu hành, sẽ có ngày họ cũng sẽ cưỡi trên chiếc thuyền lớn ngao du phía chân trời. Sẽ có ngày họ trở thành tu sĩ Kim Đan, dưới một người trên vạn người.