Phiêu Miễu Chi Lữ

Chương 107:




" Cức Thiên Chi Lôi..Thiên Lôi Động!"

Tám đạo ánh sáng từ khắp tám hướng bắn về phía hoàn ảnh treo giữa không trung, bạch quang lóng lánh vô cùng mãnh liệt, ánh sáng chói mắt làm cho mọi người phải nhắm mắt lại.

Một cỗ áp lực vô cùng lớn đè áp lại gần, ngay cả tu chân cao thủ như Lý Cường cũng không thể chống đỡ mà phải lui nhanh về phía sau.

Tiếng sấm trầm muộn vang lên như phẫn nộ, chấn động đến long trời lở đất, phong vân biến sắc. Không ai nghĩ đến Bát Hoàn Tương Khấu Trấn Tháp Thiên Lôi lại lợi hại như thế, thậm chí ngay cả người tu chân của Thiên Kích Phong cũng không nghĩ đến bọn họ bình thường diễn luyện nhiều nhất chỉ có Ngũ Hoàn Tương Khấu, cho đến bây giờ cũng không có thử qua Bát Hoàn Tương Khấu Cức Thiên Chi Lôi.

Lý Cường đột nhiên cảm thấy thân thể chợt nhẹ đi, chỉ nghe Tạp Bổn thần sử hét lớn: " Lực lượng giam cấm của Mãng Nguyên tiêu tán rồi!"

Lý Cường vừa nhìn lại, phát hiện rất nhiều người tu chân tu vi còn kém rơi xuống mặt đất, có vẻ vô cùng chật vật.

Dưới sự oanh kích của Cức Thiên Chi Lôi, cả phế khu Mãng Nguyên bụi mù tràn ngập, giải đất ở trung tâm cũng giống như núi lửa đang phun, khói mù dày đặc phóng lên cao. Trong lòng Lý Cường sợ hãi than: " Mụ nội nó, nổ mạnh nhanh như vậy, Cức Thiên Chi Lôi thật sự quá lợi hại rồi."

Sắc mặt Tạp Bổn trắng bệch, công lực của hắn không cao, năng lực chịu đựng cũng kém, hắn bất an hỏi: " Diệt được ma đầu rồi sao?"

Cảnh Phong lớn tiếng nói: " Dám chắc xong đời rồi, thiên lôi lợi hại như vậy ai mà chống đỡ được chứ."

Bạch Phát Ngô Sân khẩn trương nhìn chằm chằm bụi mù, nhàn nhạt nói: " Không nhất định, thần thông của ma đầu quả thật không tầm thường."

Sương khói dần dần tản ra, ma vật bọc trong huyết vụ cơ hồ bị Cức Thiên Chi Lôi giết sạch, đầy đất nơi phế khu đều là da thịt xương cốt vỡ nát, nơi chỗ trũng máu đen ngập đầy. Động khẩu nơi địa huyệt đã bị đánh to ra gấp đôi, trong miệng tuôn ra nhưng đợt khói xanh trùng trùng dày đặc. Huyết sát trên bầu trời tựa hồ như không còn nhịn được, đã từ trên cao đè ép xuống, tới gần những cao thủ của Thiên Kích Phong.

Lỗ Thành Siêu kêu lên: " Chuẩn bị lần thứ hai…"

Lý Cường nói: " Điền Cức Lão Tổ hình như bị giết chết rồi, trong động khẩu không có cái gì cả."

Ngô Sân đột nhiên hét lớn: " Mọi người xuất phi kiếm phòng thân! Phải nhanh!" Hai chữ cuối cùng giống như tiếng sét đánh vang dội, hắn đã dùng chân nguyên lực phun ra.

Người tu chân chung quanh nghe được tiếng quát, lập tức bắn ra phi kiếm. Ngô Sân cũng đã phun ra phi kiếm của mình, phi kiếm của hắn rất đặc biệt, tựa như vô số ngôi sao bạc vờn quanh thân thể. Thanh âm vốn rất tỉnh táo của hắn đột nhiên trở nên hoảng cấp: " Tất cả mau đến bên người ta! Kết thành vòng kiếm quang!"

Lý Cường, Thiên Hoành còn có Cảnh Phong, Tạp Bổn cùng gia nhập vào.

Tạp Bổn vừa định hỏi cái gì, không đợi hắn mở miệng, bốn phía đột nhiên biến thành một mảnh huyết sát, ngoại trừ mấy người bọn họ, những người vừa kết kiếm trận, chung quanh mờ mịt không nhìn thấy bất cứ thứ gì. Ngô Sân quát: " Lão đệ! Kim Liên Ngọc Tọa!"

Lý Cường xuất thủ ấn đánh xuống phía dưới, chỉ thấy dưới chân họ xuất ra kim quang, thần sắc của Thiên Hoành cũng rất khẩn trương: " Đây là Đốc Thiên La Sát! Con mẹ nó! Ma đầu này tu chính là sát ma…di ? Lão đệ sao lại có Phật tông chí bảo?" Hắn kinh ngạc đến nỗi không thể khép miệng.

Kim quang đột nhiên hóa thành một đài sen màu vàng, cánh hoa bắn ra vô số đạo châm vang màu vàng, đem mấy người bọn họ bao vào bên trong. Ngô Sân lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: " Hay thật, không hổ là Phật tông chí bảo, chúng ta chuẩn bị cứu người!"

Đốc Thiên La Sát vừa ra, hắn đã biết đại kiếp đã đến trước mắt, trong lòng không khỏi cảm thán, không nghĩ tới mình vừa mới thoát ra được Đại Huyễn Phật Cảnh, lại gặp ngay Sát Ma xuất thế, đây chính là ác mộng của người tu chân.

Điền Cức Lão Tổ bị Diệt Ma Thần Lôi của Lý Cường tiêu diệt một nguyên thần, còn chưa xuất thế đã bị thương, vừa bị huyết sát hấp dẫn rời khỏi động khẩu, lại bị Cức Thiên Chi Lôi đánh rớt xuống địa huyệt lại bị thương. Hai lần bị phục kích khiến cho ma tính của hắn đại phát, không tiếc hết thảy phun ra Đốc Thiên La Sát, đây là nguyên thần tu luyện thứ ba của hắn, ma bảo nổi tiếng nhất của ma giới. Nếu hắn còn không kịp tương hợp với huyết sát trên không trung, thiên kiếp nhất định sẽ giáng lâm.

Đốc Thiên La Sát là một ma bảo hết sức âm độc, người tu chân bình thường căn bản là không thể đỡ được, chỉ cần bị loại sát khí này vướng lên thân thể, lập tức sẽ bị luyện hóa. Ngoại trừ mấy người Lý Cường đang ở trong Kim Liên Ngọc Tọa nên bình yên vô sự, còn những người tu chân khác đều chạy trốn tứ tán. Ước chừng có khoảng một trăm người tu chân bị Đốc Thiên La Sát vây hãm đang giãy dụa, phi kiếm của bọn họ tạm thời có thể chống đỡ sự xâm nhập của Đốc Thiên La Sát, nhưng sẽ kiên trì không được bao lâu, một lúc sau dám chắc sẽ kiếm hủy nhân vong (kiếm hủy người chết).

Cao thủ Thiên Kích Phong không kịp phát động Cức Thiên Chi Lôi lần thứ hai, nhưng đối với thủ đoạn của Điền Cức Lão Tổ họ cũng biết không ít, khi Đốc Thiên La Sát vừa ra, bọn họ đã bay lên phía trên Cức Thiên La Sát, một lần nữa lại chuẩn bị Trấn Tháp Thiên Lôi.

Động Uyên Giáo Thạch Thanh Minh trong lòng kêu khổ không thôi, hắn vì muốn cứu trợ mấy đệ tử cũng đã bị hãm vào trong Đốc Thiên La Sát. Tu vi của hắn rất cao, đã đạt đến Xuất Khiếu kỳ trung kỳ, nhưng phi kiếm của hắn lại rất tầm thường, chỉ là một thanh thủy tính phi kiếm. Hắn liều mạng bảo vệ cho các đệ tử, Đốc Thiên La Sát chung quanh như đang giữ chặt kiếm quang của hắn, hắn nhìn thấy một đệ tử vì đỡ không được Đốc Thiên La Sát xâm nhập, đã kêu lên thảm hào rơi xuống, hắn phẫn nộ đến con mắt đã đỏ rực, một bên kêu rống lên, một bên dương tay bổ ra Dương Cương Lôi.

Dương Cương Lôi bình thường rất lợi hại bổ thẳng vào trong Đốc Thiên La Sát, phát ra tiếng nổ muộn trầm mạnh, căn bản là không làm nên chuyện gì, trong lòng hắn nổi lên một loại cảm giác vô lực, vào đúng lúc này, chỉ thấy vô số kim mang phóng tới, hắn nhất thời cảm thấy phi kiếm chợt nhẹ đi, hắn định thần nhìn lại, không khỏi mừng rỡ, nguyên lai là Lý Cường đã tới.

Trong một mảnh hỗn loạn, Điền Cức Lão Tổ bay nhanh lên không trung, trong nháy mắt, hắn đã bay thẳng vào trong huyết sát. Hắn đắc ý kêu lên, thanh âm cực kỳ khó nghe, tất cả mọi người đều cảm thấy thật không thể chịu nổi.

Kim Liên Ngọc Tọa của Lý Cường không hổ là Phật tông chí bảo, nó bắn ra kim mang bao quanh ba, bốn mươi thước diệt sạch Đốc Thiên La Sát chung quanh. Lý Cường thúc giục kim liên bay lên, tiếp cứu những người tu chân bị hãm trong Đốc Thiên La Sát.

Bay lên phía trên Đốc Thiên La Sát, Ngô Sân liếc mắt nhìn thấy huyết sát quay cuồng, chấn động: " Lão đệ! Dùng Thập Bát Diệt Ma Thủ uy lực lớn nhất đánh thẳng vào đoàn huyết sát đó!"

Hắn nhìn ra Lý Cường biết Phật tông tuyệt học, mà tuyệt học Phật tông lại có tác dụng khắc chế rất lớn với ma đạo.

Đoàn huyết sát đã thu lại thành một hình cầu, tựa như một khối thịt đầy máu tươi, đang huyễn động rên rỉ, người nhìn thấy dựng đứng tóc gáy.

Phía trên huyết đoàn, hoàn ảnh của Trấn Tháp Thiên Lôi đang phiêu phù, nhưng chỉ còn lại có sáu cái, còn hai đang bị hãm trong Đốc Thiên La Sát. Bây giờ là mấu chốt thành bại của Điền Cức Lão Tổ, người tu chân của Thiên Kích Phong căn bản không thể bận tâm tới những đồng bạn đang bị hãm trong Đốc Thiên La Sát, bọn họ lại khởi động Trấn Tháp Thiên Lôi.

Lý Cường cũng đang chuẩn bị Diệt Ma Thần Lôi, lần này hắn cố gắng sử dụng sáu tầng điệp gia. Kinh nghiệm của Ngô Sân cực kỳ phong phú, hắn và Phật tông đã tranh đấu rất nhiều năm, đối với Phật tông đã phi thường hiểu rõ, hắn vừa thấy Lý Cường chuẩn bị xuất ra thủ ấn thì biết ngay sẽ không được, vì hắn từng thấy qua Phật tông trưởng lão xuất ra chiêu thức ấy, đó chính là Bách Kiếp Thần Lôi, trình độ kinh khủng như thiên kiếp lúc độ kiếp, không nghĩ tới Lý Cường lại biết được chiêu thức ấy, không khỏi vừa mừng vừa sợ.

Trong lòng Điền Cức Lão Tổ phẫn nộ cực kỳ, hắn hiểu được nếu lúc này lọt vào công kích, thì hắn cũng vĩnh viễn không thể tu được tới cảnh giới cao nhất của hắc ma giới. Mặc dù hắn có thân thể bất tử, ngoại trừ thiên kiếp, có thể không có vật gì có khả năng làm cho hắn sợ hãi, nhưng bây giờ là đang lúc mấu chốt nhất, lúc này mà bị hao tổn cũng giống như vĩnh viễn không thể trở mình. Hắn cảm giác không ổn, đồng thời mơ hồ cảm giác được ở một bên đang có một loại lực lượng kỳ quái, làm cho hắn cực độ bất an, sợ hãi vô cùng, hắn liền cấp tốc triệu hồi Đốc Thiên La Sát hộ thân.

Trấn Tháp Thiên Lôi rốt cuộc đã chuẩn bị xong, chợt nghe phía trên có tiếng quát liên tiếp: " Lục Hoàn Tương Khấu…Cức Thiên Chi Lôi! Thiên Lôi Động!" Sáu đạo quang hoa bắn vào hoàn ảnh.

Cùng lúc đó có tiếng người hét lớn: " Những người khác mau tránh ra! Rời khỏi phạm vi của thiên lôi!"

Những người tu chân may mắn thoát khỏi được Đốc Thiên La Sát vội vàng liều mạng, hướng ra phía ngoài chạy trốn, mọi người đều cũng biết bị Cức Thiên Chi Lôi đánh trúng thì thân thể khó mà bảo toàn.

Đoàn huyết nhục nọ kịch liệt quay cuồng, Đốc Thiên La Sát súc tích thành một đoàn phòng hộ, gắn vào bên ngoài huyết đoàn. Điền Cức Lão Tổ tức giận đến muốn nổi điên, hắn phải cùng huyết sát tương hợp, tiến hành lần thuế biến đầu tiên, lúc này hắn không cách nào phân thần chống đỡ công kích bên ngoài, nếu không phải huyết sát đang giáng xuống, hắn căn bản không hề xem mấy trăm người tu chân này vào trong mắt.

Cức Thiên Chi Lôi lại đánh xuống, lần này uy lực nhỏ hơn rất nhiều.

Lý Cường phát hiện sáu tầng điệp gia của Diệt Ma Thần Lôi hoàn toàn khác hẳn, không giống với năm tầng điệp gia thủ pháp, phải dùng tất cả tinh lực để khắc họa, cũng may hắn từ trong Phật Trần đi ra thì công lực cao hơn rất nhiều, nhất là khi đã học xong tinh túy của Thập Bát Diệt Ma Thủ. Hắn miễn cường dùng hết công lực hòa hợp với tâm niệm khắc họa hoàn thành phù chú.

Kim Liên Ngọc Tọa đúng là bảo vật không nhỏ, bên trong đứng không dưới hai mươi người tu chân, thủ thế của Lý Cường vừa mới hoàn thành, biến hóa kinh người đột nhiên phát sinh. Chỉ thấy từ chân trời bay ra vô số kim sắc thái hà ( dòng sông màu vàng kim), đang bay tới tụ tập với tốc độ cực nhanh, đồng thời toàn thân hắn toát ra kim quang chói mắt, cả người nhìn qua tựa như một pho tượng làm bằng hoàng kim, tất cả mọi người bị năng lượng từ người hắn tán phát ra đẩy lui đến bên vành đai Kim Liên Ngọc Tọa, ngay cả Ngô Sân và Thiên Hoành cũng không ngoại lệ.

Cảnh Phong hâm mộ đến nước miếng như muốn rơi xuống, hắn thì thào lẩm bẩm: " Hảo tiểu tử, mỗi lần nhìn thấy ngươi cũng đều làm cho lão phong tử mở rộng tầm mắt, mụ nội nó, rốt cuộc là từ nơi nào hắn học được thủ đoạn cổ quái này chứ? Vận khí của lão phong tử không biết bao giờ mới tốt được như vậy, thì phong tử chắc cười cho đến chết, ai! Người so với người thật sự làm cho người ta ganh tỵ chết a!"

Lúc này trong lòng Lý Cường cảm thấy phi thường sợ hãi, bởi vì hắn phát hiện chính mình không cách nào đánh ra được sáu tầng điệp gia, hình như có vật gì kềm giữ lại nơi tay, nhưng chân nguyên lực toàn thân lại ào ào tuôn vào trong thủ ấn. Ngô Sân thấy thế không khỏi kinh hãi, tâm niệm hắn chợt lóe, đột nhiên hiểu được: công lực của Lý Cường không đủ. Hắn quát lớn: " Thiên Hoành lão đệ, phong tử, chúng ta nhanh hỗ trợ!"

Ngô Sân muốn tới gần Lý Cường nhưng kim quang phát ra trên người hắn làm cho Ngô Sân không cách nào cất bước. Bạch Phát Ngô Sân rốt cuộc vẫn bất phàm, hắn đưa tay đặt trên Kim Liên Ngọc Tọa, trầm giọng nói: " Các ngươi đem chân nguyên lực truyền cho ta, ta truyền cho lão đệ, nhanh!"

Thiên Hoành đưa tay đặt lên đầu vai Ngô Sân, Cảnh Phong, Tạp Bổn, còn có Thạch Thanh Minh của Động Uyên Giáo cũng vươn tay, Ngô Sân lập tức vận chân nguyên lực truyền tới.

Trong lúc Lý Cường đang lâm vào cảnh sống chết lưỡng nan vì hắn không nghĩ tới một thủ ấn mà lại cần nhiều chân nguyên lực như vậy. Thập Bát Diệt Ma Thủ Bách Kiếp Thần Lôi chiêu thức lợi hại nhất, không có tu vi nhất định thì không thể tùy tiện sử dụng, Lý Cường từ khi luyện khí, thử chiêu, thử pháp bảo thì luôn có gan lớn, lần này cũng không ngoại lệ. Hắn cực lực khống chế tốc độ chân nguyên lực chảy vào thủ ấn, đang lúc ở hoàn cảnh vô cùng khẩn yếu, một cỗ chân nguyên lực thật lớn từ dưới chân truyền đến, Lý Cường vô cùng mừng rỡ, biết Ngô Sân ra tay tương trợ, vội vàng đem cỗ chân nguyên lực này tiến vào trong thủ ấn linh huyền.

Bạch Phát Ngô Sân tu vi cực cao, hắn hợp hết chân nguyên lực của mọi người, cấp tốc từ trong kim liên truyền vào trong cơ thể Lý Cường. Lý Cường hít sâu một hơi, quát to: " Đi!"

Một vòng kim quang hình trăng tròn bay ra khỏi tay, từ bên ngoài nhìn tới, uy lực tựa hồ còn không bằng hiệu quả của bốn tầng điệp gia. Linh huyền vừa thả ra, Lý Cường cảm giác cả người kiệt sức, trước mắt nổi lên đom đóm, hắn cũng không cần nhìn đến hiệu quả ra sao, trong tay lập tức cầm lấy hai khối tiên thạch, rất nhanh lập tức khôi phục.

Người tu chân của Thiên Kích Phong kinh ngạc phát hiện, Cức Thiên Chi Lôi tuy đánh tan tác Đốc Thiên La Sát nhưng không hề làm tổn thương Huyết Sát Lão Tổ bên trong, chỉ thấy huyết nhục đang quay cuồng bên trong đã bắt đầu thành hình. Điền Cức Lão Tổ hy sinh hai nguyên thần, chính là vì lần thuế biến này, nếu để cho hắn thành công, thì người tu chân nơi này tuyệt đối đều chạy không thoát.

Lý Cường đánh ra Bách Kiếp Thần Lôi, vầng trăng tròn kim quang bay ra, không trực tiếp đánh thẳng vào đoàn huyết nhục, mà chậm rãi xoay tròn vòng quanh nó, dần dần tốc độ càng lúc càng nhanh, phát ra âm thanh ông ông kỳ dị. Tất cả những người tu chân có mặt cũng đều không hiểu Lý Cường đánh ra cái gì, chỉ có Ngô Sân từng nhìn thấy qua, hắn quát to: " Mọi người lui ra phía sau, nhanh lên một chút lui ra sau!"

Điền Cức Lão Tổ đột nhiên điên cuồng tru lên, hắn cũng đã sắp thành hình, nhưng hắn cũng cảm giác được đại nạn nguy hiểm trước mắt, nhưng hiện tại hắn không thể phân ra một tia lực lượng nào chống cự, chỉ có thể phẫn nộ rống to gào thét. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Nguyệt Luân Kim Quang( vầng trăng tròn kim quang) cấp tốc chuyển động, mọi người xem không rõ đoàn huyết nhục kia, bởi vì nó đã hoàn toàn bị kim quang bao phủ. Có người kêu lên: " Mọi người mau nhìn, đó là vật gì vậy?"

Chỉ thấy một đạo bạch quang bắn thẳng vào trong kim quang, ngay sao đó một đạo hồng quang, lại một lam quang, tất cả những luồng quang mang này đều từ trong không khí trống rỗng phát sinh ra, hình như có vô số thần linh ẩn thân đang cầm những mũi nhọn bắn về phía Điền Cức Lão Tổ. Mỗi một đạo quang mang bay tới đều phát ra một tiếng sét đánh rung trời, tiếng sét càng ngày càng lớn, càng ngày càng dày, dần dần, mọi người nhìn thấy quang mang bắn ra bốn phía, rồi nghe được tiếng sét đánh liên hoàn.

Ngô Sân than thở: " Bách Kiếp Thần Lôi…hắc! Bách Kiếp Thần Lôi! Một kiếp dẫn đến trăm kiếp quy tụ…hắn cũng không còn khả năng tu vào thần ma của ma giới nữa, cho dù muốn tu luyện thêm lần nữa cũng không có thời gian, vận khí chúng ta thật là không tệ a."

Cảnh Phong nghi hoặc: " Tiền bối, chẳng lẽ hắn lợi hại như vậy? Bách Kiếp Thần Lôi cũng không thể diệt được hắn hay sao?" Hắn cảm thấy thật không thể tư nghị.

Tóc bạc của Ngô Sân phiêu động, hắn đến gần Lý Cường đặt tay lên vai hắn, truyền một cỗ chân nguyên lực tinh thuần vào, mới nói: " Tiêu diệt hắn, không có khả năng, hắn đã là ma đầu rồi. Bị Bách Kiếp Thần Lôi đánh trúng, hắc hắc, sẽ làm cho hắn hóa hình thuế biến, sự lợi hại của hắn sẽ có hạn, tối thiểu, người tu chân cũng có thể chống cự lại hắn."

Cảnh Phong âm thầm giật mình, lời nói của Ngô Sân hắn hiểu được, nói cách khác, nếu Điền Cức Lão Tổ không bị Bách Kiếp Thần Lôi đả kích, người tu chân căn bản không thể chống cự được hắn.

Đột nhiên tiếng sét đánh ngừng lại, đoàn huyết nhục lóe sáng, từ trong đoàn huyết nhục truyền ra tiếng hô điên cuồng tuyệt vọng, tiếp theo là những tiếng " phách phách ba ba", nghe như tiếng nứt vỡ của cây trúc, đoàn huyết sát hóa thành huyết nhục thai nhi vỡ ra vô số khe hở, một mùi hôi thối phiêu tán khắp mọi nơi, trong giây lát kim quang chớp động, một tiếng nổ ầm ầm vang lên, đoàn huyết nhục nổ mạnh.

Hy vọng trọng tổ ma thể của Điền Cức Lão Tổ bị Bách Kiếp Thần Lôi của Lý Cường hoàn toàn phá hủy, loại ma thể này có thể dùng để chống đỡ thiên kiếp, điều này cũng có ý nghĩa hắn vĩnh viễn không thể tu đến được thần ma lợi hại nhất của hắc ma giới nữa.

Chỉ thấy trong không trung lưu lại một hồng ảnh trần truồng, mờ mịt nhìn quanh mọi nơi. Trong lúc nhất thời mọi người cũng trợn tròn mắt, không rõ hồng ảnh này là thứ gì, chỉ có Ngô Sân và vài người cao thủ hiểu được, đây chính là ma đầu nguyên thần của Điền Cức Lão Tổ.

" Lão tổ cứu ta! Lão tổ cứu ta!"

Minh Linh tử từ trên mặt đất bay lên, chiến giáp trên người hắn đã vỡ vụn, phi kiếm cũng đã ảm đạm, bộ dáng vô cùng chật vật. Hồng ảnh của Điền Cức Lão Tổ như phảng phất tìm được mục tiêu, chợt lóe lên, đi tới trước mặt Minh Linh tử, phát ra một tiếng cười cổ quái, đột nhiên tiến vào trong cơ thể Minh Linh tử.

Minh Linh tử lớn tiếng kêu lên thảm hào: " Không a! Sư..tôn…sư tôn..cứu..con..không …không…"

Trên bầu trời có một người tu chân quát: " Minh Linh tử! Chuyết!" Một đạo bạch quang đánh vào thiên linh cái Minh Linh tử. Sư tôn hắn không nhịn được đã ra tay.

Nguyên anh của Minh Linh tử giãy dụa từ trong thân thể bay ra, trên người nguyên anh có những sợi dây màu đỏ quấn chặt, thân thể hắn lại âm trầm cười nói: " Chạy? Đừng mơ!" Hắn đột nhiên há mồm phun ra một đoàn khói đỏ, bao bọc nguyên anh của Minh Linh tử, nguyên anh phát ra một tiếng thét chói tai thê thảm, bị thân thể mở miệng ra cắn nuốt.

Ngô Sân nói: " Đoạt thể phệ hồn!( cướp đoạt thân thể nuốt đi hồn phách). Mẹ kiếp, Minh Linh tử này đúng là ngu ngốc, gặp ma đầu còn dám chạy tới."

Lý Cường mở mắt, hắn nhờ sự trợ giúp của Ngô Sân, nhanh chóng khôi phục công lực. Trong lòng hắn âm thầm hứa với mình sau này sẽ không tùy tiện sử dụng Bách Kiếp Thần Lôi nữa. Chiêu này quả thật lợi hại đến mức biến thái, làm không tốt thì ngay cả cái mạng nhỏ của mình cũng phải bù vào. Hắn xuất thủ ấn thu hồi Kim Liên Ngọc Tọa, bảo bối này cũng làm hao chân nguyên lực không ít.

Hắn hỏi: " Đại ca, thế nào? Tiêu diệt được Điền Cức Lão Tổ chưa?"

Ngô Sân dùng ngón tay chỉ không trung, Lý Cường kinh ngạc nói: " Minh Linh tử ?"

Ngô Sân hắng giọng: " Đó là Điền Cức Lão Tổ, hắn đoạt thân thể Minh Linh tử, cắn nuốt nguyên anh của hắn, nhưng hắn cũng tu không được thần ma nữa."

Điền Cức Lão Tổ ở trên không trung không ngừng xoay chuyển, có thể nhìn ra hắn đã phẫn nộ cực độ. Đã có người tu chân tiến tới liều mạng đánh với hắn, càng ngày càng nhiều người gia nhập vào, Lý Cường cười nói: " Haha! Quần công a!"

Thiên Hoành lắc đầu nói: " Như vậy đánh không được đâu, hình như bây giờ hắn còn chưa có năng lực phản công, một lát nữa khi hắn dung hợp với thân thể Minh Linh tử, sợ rằng không vậy nữa."

Cảnh Phong giục giã: " Ta phải đi lên rồi, hắc hắc, nhịn không được nữa." Hắn phun ra phi kiếm định tiến lên, bị Thiên Hoành kéo lại, nói: " Ngươi gấp cái gì, đợi một hồi đi, trầm tĩnh lại một chút!"

Cảnh Phong cười khổ nói: " Dạ! Dạ! Dạ!" Trưởng bối lên tiếng thì làm sao hắn dám cãi.

Điền Cức Lão Tổ bị những người tu chân truy đến chạy tán loạn, hắn đã quên mình chính là tuyệt thế cao thủ của tu chân giới, loại chật vật khi bị người đuổi giết này cũng là lần đầu tiên hắn nếm phải. Hắn vừa chạy vừa thét, bây giờ hắn không cách nào đánh trả, vì trước tiên hắn phải đem thân thể của Minh Linh tử ma hóa.

Ngô Sân vẫn không ra tay, hắn từ thân pháp của Điền Cức Lão Tổ đoán được hắn là ai, không khỏi cảm khái than thở: " Trời ạ! Một đời đại sư…lại rơi xuống thê lương như thế…ai!"

Cảnh Phong lạ lùng nhìn Ngô Sân, trong lòng nghi hoặc nói: " Cái gì mà một đời đại sư, người nọ là ai a ?"

Lý Cường nghe hiểu, bởi vì Điền Cức Lão Tổ chính là tuyệt thế cao thủ đã bước vào Đại Thừa kỳ, bởi vì bị thần khí phá đi thân thể, mới rơi xuống cảnh ngộ như thế. Ngô Sân ngửa đầu nhìn trời, lẩm bẩm: " Tam đại cao thủ tuyệt thế a, đán tiếc! Đáng tiếc!" Hắn đột nhiên có vẻ hư vô mờ mịt, suy nghĩ mông lung.

Một tiếng thảm hào, một cánh tay của Điền Cức Lão Tổ bị phi kiếm cắt nát bấy, lộ ra cánh tay màu đỏ của hắn. Cánh tay ma đó đột nhiên hóa thành vô số hồng ti(chỉ đỏ) bay thẳng tới người tu chân vừa đả thương cánh tay hắn. Người nọ lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sợ hãi, thần sắc khó thể tin được, tựa hồ nghĩ rằng điều này quả thật là không có khả năng. Trong phút chốc hắn đang sững sờ, hắn đột nhiên bạo liệt, bắn ra một đoàn huyết nhục, chiến giáp và phi kiếm vờn quanh trên người giống như chỉ là tấm bia gỗ, căn bản không có tác dụng gì.

Điền Cức Lão Tổ dát dát cười quái dị xông tới, đoàn huyết nhục nọ bị hắn hấp tiến vào trong cơ thể, trong nháy mắt cánh tay hắn lại một lần nữa sinh trưởng ra.

Cảnh tượng kinh khủng như thế làm những người tu chân đang vây công hắn khiếp sợ không thôi, đoàn người không hẹn mà cùng lui nhanh về phía sau. Điền Cức Lão Tổ rốt cuộc cũng tranh thủ được chút thời gian quý giá này, nguyên thân của Minh Linh tử đột nhiên đống thịt, hoàn toàn dung hòa với ma thể. Có người quát: " Mau đánh! Không thể cho hắn có cơ hội!"

Bảy, tám đạo kiếm quang hướng hắn vọt tới. Chỉ nghe Điền Cức Lão Tổ âm trầm cười quái dị, nói: " Đến không kịp rồi, các ngươi tất cả phải chết hết!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.