Lương thần mỹ cảnh, giai kỳ như mộng, uyên ương như thần tiên, dưới chăn gấm, Vũ Văn Như Mông khuôn mặt kiều mỹ tu hồng sau cơn mây mưa, trần truồng ỷ ôi trong vòng tay ôm ấp của Miêu Nghị, hai người nhẹ giọng tâm sự.
Sau chút lúng túng ban đầu, Miêu Nghị mới nhắc tới chính sự:
- Như Mộng, trong nhà bên kia vẫn tốt chư?
Vũ Văn Như Mộng ứng một tiện, không tốt cũng không tiện nói ra, nàng biết chính mình còn chưa có tư cách tùy tiện đề ra yêu cầu, ôn nhu nói:
- Trong nhà nhờ thiếp thân chuyển lời hỏi thăm vương gia, chỉ là thiếp thân một mực không có cơ hội được gặp ngài.
Miêu Nghị vỗ về eo lưng mềm mại của nàng, thở dài một tiếng, nói:
- Đều là sơ suất của bản vương, thật sự là gần đây chuyện phiền lòng rất nhiều, mặt dưới luôn có kẻ không an phận làm ầm ĩ, như vậy đi, ngươi cùng cha ngươi nói một tiếng, để hắn tìm thời điểm thích hợp dẫn mẹ ngươi cùng tới gặp bản Vương. Ừ, nhớ chuyển cáo nguyên lời này!
Hắn tin Vũ Văn Xuyên không ngốc, hẳn sẽ biết “thời điểm thích hợp” mà hắn nói là lúc nào, phiền toái còn không giải quyết chắc Vũ Văn xuyên cũng không có gan tới gặp hắn.
- Ừ! Thiếp thần ghi lại.
Vũ Văn Như Mộng khôn khéo đáp lời, một ít tính cách nên có tại lúc này cũng hóa làm nhu thuận.
- Sau này nếu muốn gặp bản vương, mà phía Vương Phi có gì không tiện, ngươi có thể trực tiếp thông báo vơi Dương tổng quản, chốc nữa ta sẽ dặn dò qua Dương tổng quản một tiếng.
Miêu Nghị cho nàng đặc quyền này, đương nhiên, có thể cho thì cũng có thể tùy thời thủ tiêu, cái đó phai xem Vũ Văn Xuyên bên kia co thức thời hay không.
Vũ Văn Như Mộng vừa nghe thấy thế không khỏi mừng thầm, tay ngọc ôm sát, thân người dính vào càng chặt một ít...
Trong một ngôi chùa miếu dưới chân núi ngoài thành trên đỉnh một tòa tháp lâu, Yêu Tăng Nam Ba có vẻ tinh thần uể oải bó gối mà ngồi, tăng lư trong chùa tấp nập bên ngoài tháp lâu, không ai có thể ngờ được Yêu Tăng khiến toàn thiên hạ hốt hoảng lại trốn ở chỗ này, thật sự thì chủ trì tòa miếu này vốn là người do hắn an bài trước đây.
Tả Nhi đẩy ra tiểu môn mà vào, đi tới một bên bẩm báo nói:
- Tiền bối, phong thanh bên ngoài vẫn rất chặt, dao ngôn do Ngưu Hữu Đức biên tạo còn đang đồn thổi khắp nơi.
Nam Ba giương mắt cười lạnh một tiếng.
- Huyết liên đã ở trong tay ta, hiện tại tạ cần phải so đo dao ngôn với hắn nữa ư? Bây giờ hắn làm thế chỉ là muốn tráng đảm cho bản thân thôi, không cần để ý, sau này sẽ có lúc tìm hắn tính sổ, thứ ta muốn xử lý đến đâu rồi?
Tả Nhi nói:
- Đang tìm mục tiêu xuống tay, cái này không khó, chỉ là yêu cầu cẩn thận một chút thôi, chỉ cần tiền bối khôi phục, tùy thời có thể xuống tay, hiện tại xuống tay quá sớm, nuôi nhiều người như vậy cũng rất phí tâm.
Nam Ba:
- Chỉ còn bước cuối cùng, đừng để xảy ra sơ hở.
Tả Nhi nói:
- Vâng, tuyệt đối không có sai sót!
Chuyển mắt đã là ba năm sau.
Miêu Nghị cho nàng đặc quyền này, đương nhiên, có thể cho thì cũng có thể tùy thời thủ tiêu, cái đó phai xem Vũ Văn Xuyên bên kia co thức thời hay không.
Vũ Văn Như Mộng vừa nghe thấy thế không khỏi mừng thầm, tay ngọc ôm sát, thân người dính vào càng chặt một ít...
Trong một ngôi chùa miếu dưới chân núi ngoài thành trên đỉnh một tòa tháp lâu, Yêu Tăng Nam Ba có vẻ tinh thần uể oải bó gối mà ngồi, tăng lư trong chùa tấp nập bên ngoài tháp lâu, không ai có thể ngờ được Yêu Tăng khiến toàn thiên hạ hốt hoảng lại trốn ở chỗ này, thật sự thì chủ trì tòa miếu này vốn là người do hắn an bài trước đây.
Tả Nhi đẩy ra tiểu môn mà vào, đi tới một bên bẩm báo nói:
- Tiền bối, phong thanh bên ngoài vẫn rất chặt, dao ngôn do Ngưu Hữu Đức biên tạo còn đang đồn thổi khắp nơi.
Nam Ba giương mắt cười lạnh một tiếng.
- Huyết liên đã ở trong tay ta, hiện tại tạ cần phải so đo dao ngôn với hắn nữa ư? Bây giờ hắn làm thế chỉ là muốn tráng đảm cho bản thân thôi, không cần để ý, sau này sẽ có lúc tìm hắn tính sổ, thứ ta muốn xử lý đến đâu rồi?
Tả Nhi nói:
- Đang tìm mục tiêu xuống tay, cái này không khó, chỉ là yêu cầu cẩn thận một chút thôi, chỉ cần tiền bối khôi phục, tùy thời có thể xuống tay, hiện tại xuống tay quá sớm, nuôi nhiều người như vậy cũng rất phí tâm.
Nam Ba:
- Chỉ còn bước cuối cùng, đừng để xảy ra sơ hở.
Tả Nhi nói:
- Vâng, tuyệt đối không có sai sót!
Chuyển mắt đã là ba năm sau.
Tam bản nội đường, Khấu Lăng Hư ngồi sau bàn, ngón tay gõ lên mặt bàn, trầm giọng:
- Một tòa thành mười vạn người, làm sao chỉ trong một đêm đã không thấy bóng người?
Một tòa thành trì mươi vạn nhân khẩu trong canh nội hắn bỗng dưng tan biến chi trong một đêm, nam nữ lão ấu toàn bộ biến mất, đừng nhìn chỉ là mười vạn phàm phu tục tử, lại trực tiếp kinh động đến chỗ này của hắn.
Đường Hạc Niên:
- Việc này đích xác kỳ quặc, qua điều tra, hẳn là có người bố trận bao phủ cách tuyệt toàn thành, sau đó thừa đêm bắt đi toàn bộ nhân khẩu trong thành, tốc độ này trừ tu sĩ chắc không còn người khác.
Khấu Lăng Hư:
- Thổ địa, thành hoàng, môn thần trong thành đi đâu hết cả, xảy ra chuyện lớn như vậy mà không biết gì? Muốn bọn họ làm gì, chém hết cho bản vương!
Đường Hạc Niên:
- Vương gia, thổ địa, thành hoàng, môn thần cũng đã biến mất, thậm chí cả tăng lữ trong một tòa chùa miếu cũng toàn bộ tan biến, có nơi lưu lại vết tích đá đấu, đoán là có người đã thăm dò thành hoàng thổ địa trước đó, khống chế bọn họ, rồi mới động thủ bắt đi nhân khẩu, nếu không không khả năng khi xảy ra chuyện lại chẳng có tin tức nào báo lên.
Khấu Tranh đưng bên cạnh nghiêm túc nói:
- Còn có người trong Phật môn, chuyên này sợ là giấu không được!
Đứng như lời hắn nói, đích xác là giấu không được, sự tình rất nhanh trực tiếp đâm tới Thiên Đình, một quần đại viên Thiên Đình đang nghi luận việc này, mười vạn phàm nhân thế tục có lẽ chỉ là kiến hôi trong mắt những người này, nhưng tính chất sự việc không cùng dạng, đây là toàn bộ người trong thành đồng thời biến mất, kinh động đến giám sát hữu bộ phải tự thân phái người đi tra.
Để tránh dẫn tới hỗn loạn không cần thiết, tin tức tịnh chưa khuếch tán, nhưng loại đại viên Thiên Đình cấp bậc như Miêu Nghị đương nhiên rất nhanh đã thu được tin tức.
Triều hội tản ra, Miêu Nghị liền nhân được tin, hắn bồi hồi trong đình đài lầu các, chầm chậm dạo bước, làm sao sẽ xảy ra chuyện quái lạ này? Ý thức được không ổn, bèn lấy ra tinh linh liên hệ với Huyết yêu tại tiểu thế giới.
Sau khi kể lại sự tình mới hỏi:
- Ngươi nói qua Yêu Tăng tưởng muốn lợi dụng huyết liên đúc lại nhục thân cần lượng lớn máu tươi, ngươi cảm thấy việc này có liên quan gì đến Yêu Tăng không?
Huyết yêu:
- Ta không thể xác nhận, chẳng qua rất có thể có liên quan, tu sĩ binh thương ai sẽ không quản nam nữ lão ấu toàn bộ bắt đi? Người già yếu lại chẳng làm được cái gì.
Miêu Nghị:
- Cũng tức là nói, nếu thật do Yêu Tăng làm, vậy chứng tỏ Yêu Tăng đã bắt đầu bắt tay đúc lại nhục thân, tỉ lệ thành công có cao không?
Huyết yêu:
- Ta không biết hắn cần đúc lại nhục thân như thế nào, nếu chỉ là nhục thân như tu sĩ bình thường chắc sẽ không có vấn đề, nếu là không nắm bắt sợ rằng hắn cũng không lãng phí huyết liên để thử nghiệm.
Miêu Nghị:
- Như quả thực sự do Yêu Tăng làm, ngươi cảm thấy sau khi đúc lại nhục thân thì phải mất bao lâu hắn mơi khôi phục thực lực năm xưa?
Huyết yêu:
- Ta không biết, theo lý thuyết nhục thân là nhục thân, tu vị là tu vị, sau khi đúc lại nhục thân phải bắt đầu từng bước tu luyện lần nữa, nhưng nếu Yêu Tăng đã gấp gáp như thế, sợ là không thể suy đoán theo lẽ thường... Đây đều là nghiệt chướng do ta tạo ra, là ta truyền pháp môn đúc lại nhục thân cho hắn, bần tăng tội nghiệt sâu nặng a!
Miêu Nghị còn có thể nói gì, chỉ biết an ủi một câu:
- Điều nay không phải sơ nguyên của ngươi, đương thời là ngươi bị hắn khống chế!