Phi Thăng Tu Chân Quyển

Chương 10: Được liệu quá ít đi




Về đến khách cư Lăng Tiếu luyện đủ số đan để hắn có thể lên tầng 5 rồi bắt đầu bế quan.
Bên trong không gian Bảo Hạp Lăng Tiếu mới luyện thành viên mãng Phong Nhận thuật giờ đang tìm hiểu Phi Loạn Bộ, hắn tìm hiểu hơn 1 tháng trong Bảo Hạp rồi mà chẳng có manh mối nào cả giờ hắn mới thấy đc cái gì là không phải bí thuật nào có thời gian là học được.
Không học đc hắn đành cắn đan tu luyện nâng cao tu vi thế là sau 2 ngày hiện thực bế quan kết thúc thì hắn đã là Tụ Linh Cảnh tầng 5
Bây giờ hắn hết được liệu nên chuẩn bị ra đường mua đột nhiên linh quang chợt lé Hoắc Long Giáo hiện tại với mình là kẻ thù a có gây chuyện thêm nữa thì cũng vẫn là kẻ thù nha,vì thế hắn quyết định đi qua Hoắc phái trộm dược liệu
Trộm thì phải khám nhà xem thử nhà nào dễ trộm nhà nào khó trộm bây giờ gần sáng rồi chuẩn bị đi do thám thôi
Nghỉ vậy hắn gọi Ngọc Hân kêu nàng mang thức ăn bổ sung bụng đói cho có sức đi do thám
Nàng mang thức ăn lên đứng một bên vẻ mặt muốn nói lại thôi
Hắn thấy nàng như vậy vội hỏi "ngươi sao vậy a, tới tháng hả"hồi còn ở thôn mấy chú mấy bác thường dạy hắn phụ nữ mà mang vẻ mặt khó xử không muốn nói là nàng tới tháng a
Nàng đỏ bừng khuông mặt vội nói"không phải nha hoàn chỉ là thấy mình vô dụng không giúp đc gì cho chủ nhân chỉ toàn vướn chân vướn tay của người"
Hắn nghe vậy ậm ừm nói" đúng vậy a nghe ngươi nói vậy ta thấy ngươi vô dụng nha"
Nàng không ngờ hắn lại nói như vậy mắt đỏ lên rươm rướm nước mắt chuẩn bị khóc
Thấy thế vội nói "hay là ta dạy ngươi tu luyện biết đâu ngươi lại thành người mạnh thứ 2 thiên hạ còn người thứ nhất đương nhiên là ta rồi"
Nàng nghe hắn nói vậy vội hỏi"Ngọc Hân cũng tu luyện đc hay sao?"
"Đương nhiên là đc rồi"nói thì nói chứ hắn cũng là chưa biết nàng có linh căn loại gì nữa,biết đâu đánh bậy đánh bạ ra được cái thiên tài tu luyện.
Đó chỉ là chút sự kiện ngoài lề bây giờ chúng ta vô vấn đề chính sự
Lăng Tiếu đầu đội nón lá,cổ quấn khăn chàng che tới mũi lẹn lẽ hoà nhập vào dòng người ở trên phố lớn
Đang đi Lăng Tiếu phát hiện rất nhiều ánh mắt đang nhìn mình chỉ chỉ trỏ trỏ bộ đạng thấy vậy hắn không khỏi sờ mặt mình nghĩ thầm"chẳng lẽ ta đẹp trai quá đù có che mặt đi thì nó vẫn phát ánh hào quang sao"
Nếu để suy nghĩ này tới tai người đi đường chắc chắn họ sẽ nói hắn là đồ điên,trời nắng chói chang mà quấn khăn che hết mặt thế kia ngươi không biết là rất bắt mắt à
Lăng Tiếu thăm đò từng tiệm từng tiệm dược liệu bên Hoắc phái cuối cùng cũng chọn đc tiệm dược liệu làm mục tiêu, đó là một tiệm dược hiệu do một Tụ Linh Cảnh tầng 9 toạ trấn. (TG:mọi người cẩn trọng mấy thằng không có mục đích mà cứ qua lại quanh nhà nha)
0:00 phút khi tất cả chỉ còn lại là bóng tối vậy Tiếu rắm thí của chúng ta đang ở đâu
Một tiệm dược liệu của Hoắc phái đang có một bóng đen nhẹ nhàng im lặng mà lẳng vào và đó không ai khác chính là main.
Lăng Tiếu đã phục dụng một viên Ẩn Khí Đan chiến lợi phẩm của việc giết hai tên sát thủ, hiệu quả hắn đã được thấy qua khi mà 2 tên sát thủ đến gần hắn mà hắn chả hay biết
Ở quầy hàng có nằm 1 nam trung niên Tụ Linh Tầng Chín đang nhập định tu luyện, Lăng Tiếu nhẹ nhàng bò lết ở dưới quầy lết tới khây đựng dược liệu thì nhẹ nhàng mở ra lấy dược liệu bên trong rồi lại đóng lại cứ vậy lặp đi lặp lại,
Nam nhân trung niên đang nhập định nghe tiếng gì như tiếng mở ngăn tủ không khỏi mở mắt nhìn qua chỗ đựng thuốc,không có gì chẳng lẽ làm việc cật lực quá ảo giác nam nhân trung niên nghỉ vậy lại nhắm mắt nhập định.
Nếu hắn nhìn kĩ sẽ thấy trong góc tủ có thêm 1 bóng mờ mờ nhưng ai bảo hắn không cẩn thận nên để cho Lăng Tiếu Thoát.
hắn lại nhẹ nhàng đi tới chỗ để dược liệu tiếp tục quá trình ăn cắp,trộm được vài cái hắn lại lần nữa trốn trong góc khuất
Lại lần nữa nghe thấy tiếng mở ngăn tủ lần này nam trung niên chạy tới chỗ Lăng Tiếu vừa đứng Mở ra 2 ngăn tủ gần nhất nghẹt ở chỗ hắn mở trúng 2 ngăn Lăng Tiếu chưa lấy thế là hắn không khỏi lắc đầu nói"ta phải xin giáo cho nghĩ ngơi vài ngày đưỡng sức a" hắn lại không biết ngày mai hắn sẽ được nghĩ vĩnh viễn.
Lăng Tiếu trộm hết thảy dược liệu quý, hiếm, phổ thông các loại không xót loại nào rồi hắn còn chưa hết lòng tham không khỏi tiết rẻ để lại tờ giấy -Chào, ta là tên trộm đã lấy dược liệu tiệm các ngươi đây. Ta rất thất vọng về các ngươi a, dược liệu quá ít đi, lần sau ta có quay lại trộm mong dược liệu sẽ nhiều hơn bây giờ
Trộm tiệm góp ý
Đặt tờ giấy trong ngăn tủ dược liệu hắn mới trộm sau đó nhẹ nhàng lẻn ra khỏi tiệm đi về khách cư.
Hôm sau nam trung niên kiểm tra dược liệu thấy không có cái nào còn không khỏi hốt hoảng mở tất cả ngăn tủ kiểm tra khi tìm đọc được tờ giấy thì 1 tiếp hống tức giận từ tiệm thuốc vang ra, sau đó hắn vì sợ Giáo trách phạt nên tựa bỏ trốn đi nơi khác làm Hoắc Long Giáo hiểu lầm hắn mang theo dược liệu bỏ trốn nên hắn bị truy sát oan uổng mấy lần.
Đó là chuyện của sau này còn hiện tại Lăng Tiếu sắp phải đối mặt với Vương Chính em của Vương Tuấn rồi liệu hắn có yên ổn vượt qua sóng gió tiếp theo không đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.