Phi Kiếm Vấn Đạo

Chương 53: Tiên Thiên Thực Đan Cảnh




Trong con mắt đỏ ngầu của Thủy Viên tràn đầy lửa giận, ngẩng đầu liếc về phía Y Tiêu trên đỉnh núi, làm cho trái tim Y Tiêu không kìm được xiết chặt lại. Lập tức lại cúi đầu nhìn về phía Tần Vân và Đạo Binh giáp vàng ở trước mắt.
Thủy Viên phát ra tiếng gầm trầm thấp:
- Là các ngươi bức ta! Bức ta đấy! Các ngươi đã bóp nát hy vọng trở thành Kim Đan của ta, ta muốn các ngươi phải chết!
Tần Vân lập tức đoán được:
- Cái gì? Bóp nát hy vọng trở thành Kim Đan? Cũng đúng, lúc trước Thần Tiêu môn đã phát hiện hắn ta tích lũy rất là hùng hậu, tùy thời có thể đột phá lên Tiên Thiên Thực Đan Cảnh. Trên thực tế, thực lực của hắn sớm đã có thể đạt tới Tiên Thiên Thực Đan Cảnh. Nhưng hắn lại cố ý không đột phá là vì muốn làm cho căn cơ càng thêm vững chắc, tích lũy nội tình càng thêm hùng hậu để tương lai có hi vọng bước vào Tiên Thiên Kim Đan cảnh.
Tiên Thiên Kim Đan cảnh, muốn đạt tới là vô cùng khó khăn.
Giống như một số pháp môn tu tiên của Đạo gia, điển hình là pháp môn của những người như Phương thống lĩnh, một số pháp môn kia có chút tu luyện tới Tiên Thiên Hư Đan Cảnh là đã chạm tới đỉnh, pháp môn càng cao hơn một tầng cũng chỉ tới Tiên Thiên Thực Đan Cảnh mà thôi. Vì sao? Bởi vì căn cơ chưa đủ vững chắc. Một tòa lầu cao lớn chỉ khi căn cơ đã vững chắc mới có thể xây cao được. Tu hành cũng là như thế! Giống như Tần Vân và Y Tiêu, hai người đều có được truyền thừa cao cấp nhất, nhập môn cũng cực kỳ khó khăn.
Tần Vân vì để mở ra Tiên môn không biết hắn đã ăn qua bao nhiêu đau khổ rồi? Nhưng một hắn khi mở ra Tiên môn, độ tinh thuần của chân nguyên cũng đủ để so với Tiên Thiên Hư Đan Cảnh bình thường! Đây chính là chỗ lợi hại của truyền thừa đứng đầu, căn cơ quá vững chắc.
Loại truyền thừa đứng đầu này là có thể một hơi tu luyện tới Tiên Thiên Kim Đan cảnh đấy.
Mà Thủy Thần đại yêu... Với tư cách là một con yêu ma, thủ đoạn Ma Đạo càng thêm tà ác, loại tu hành pháp môn này chưa được phổ biến rộng rãi, đương nhiên càng phải thêm cẩn thận, nhất định mỗi lần một đều phải mài giũa căn cơ cho thật vững chắc.
Lúc trước Thủy Thần đại yêu thà rằng chạy trốn cũng không muốn đột phá, là vì không muốn cắt đứt con đường tu hành trong tương lai, thế nhưng hắn lại muốn thật sự thể hiện ra uy thế “Thượng cổ Thủy Viên” trong tương lai.
Sau khi bị chặt một cánh tay, đứng trước nguy cơ tử vong, Thủy Thần đại yêu không muốn đột phá cũng phải đột phá.
Bởi vì không đột phá sẽ phải chết!
- Ta đau khổ mài giũa căn cơ nhưng các ngươi lại hủy con đường Kim Đan của ta! Hủy đi con đường Kim Đan của ta!
Thủy Viên điên cuồng gầm thét, tay phải cầm lấy cây Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa kia, Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa bây giờ cũng đã dài đến bốn trượng, một tay của hắn vung vẩy Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa rồi đâm về phía Đạo Binh giáp vàng.
- Yêu ma!
Đạo Binh giáp vàng hét lớn, nắm lấy đại đao chính diện nghênh đón địch.
Vèo.
Tần Vân duy trì Súc Địa Thuật, thân ảnh như ma quỷ ở bên cạnh đâm ra một kiếm về phía đầu gối của Thủy Viên.
Vù... một sợi xiềng xích cực lớn bay lượn đến, Tần Vân vội vàng thi triển kiếm thuật ngăn cản, nhưng lần ngăn cản này lại cảm giác được trong xiềng xích cực lớn tràn đầy sức mạnh, thậm chí xiềng xích bay lượn như một con rắn lớn linh hoạt, làm cho Tần Vân cũng không thể đến gần.
- Cái gì, chỉ một sợi Tác Vân Liên đã khiến cho ta không cách nào đến gần rồi?
Tần Vân kinh hãi muôn phần, nghĩ:
"Yêu lực của Tiên Thiên Thực Đan Cảnh đã có thể làm cho Tác Vân Liên có uy thế như thế rồi sao?"
Tác Vân Liên quấn quanh trên thân thể của Thủy Viên bay ra, ép cho Tần Vân không thể đến gần. Cây Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa trong tay dưới sự rót vào càng nhiều yêu lực, cộng thêm được thi triển với cơ thể càng thêm mạnh mẽ, uy thế rõ ràng bạo tăng.
- Oanh.
Cây xiên đâm về phía trực diện, Đạo Binh giáp vàng bổ ra một đao nhưng liền lảo đảo lui về.
- Chết đi!
Theo đó Thủy Viên liền một tay vung vẩy cây Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa kia, điên cuồng bổ mạnh xuống.
Rầm rầm rầm rầm rầm rầm!!!!!!
Những cú chẻ liên tiếp được bổ ra, Đạo Binh giáp vàng vốn có chút cứng ngắc, lúc trước còn lảo đảo rút lui, vẻn vẹn chỉ với đòn thứ nhất là đã mạnh mẽ đập cho cả người nó lún xuống đất, núi đá dưới chân cũng đã nổ ta một cái hố to. Mà dưới những cái bổ liên tục trông như đang đóng cọc, Đạo Binh giáp vàng bị nện đến nỗi lún xuống sâu xuống dưới, căn bản không thể nào đánh trả.
- Đáng chết.
Tần Vân lo lắng muôn phần, muốn đi giúp Đạo Binh giáp vàng, thế nhưng sợi Tác Vân Liên kia lại quá linh hoạt, đang không ngừng truy đuổi hắn, khiến Tần Vân căn bản không cách nào cứu viện.
Liên tiếp bổ mạnh mười bảy đòn, Đạo Binh giáp vàng mỗi nhất đòn đều phải chịu lực đánh thật lớn, pháp lực trong cơ thể không ngừng tiêu hao, rốt cuộc là một tiếng - soạt - lặng yên cả người nó liền hoàn toàn vỡ nát như cát sỏi bình thường, phấn vàng bay tứ phía.
Đạo Binh giáp vàng bị mạnh mẽ đập nát.
Thủy Viên quay đầu, con mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào Tần Vân, nhếch miệng lộ ra hàm răng sắc bén, nói:
- Tên nhóc Nhân tộc, tới phiên ngươi!
Nói xong, hắn vừa cất bước liền phóng tới Tần Vân, lại lần nữa vung vẩy Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa bổ từ trên xuống.
- Quá nhanh!
Đối phương đến quá nhanh, Tần Vân không kịp né tránh nữa, chỉ có thể thi triển kiếm thuật ngăn cản.
- Oành.
Trong khoảnh khắc phi kiếm ngăn cản Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa, Tần Vân chỉ cảm thấy một loại sức mạnh như nghiền ép ập tới, bị đánh cho bay ngược về phía sau, trong lúc đụng trúng vách núi, một chân của Tần Vân đạp mạnh lên vách núi, lập tức trên vách đá hiện ra một cái hố lớn! Sau đó liền nhanh chóng chuyển hướng.
- Vù.
Thủy Viên thân cao ba trượng nhanh chóng đuổi theo, một bước còn lớn hơn trước rất nhiều nên bước chân cũng mau hơn nhiều, vẻn vẹn ba bốn bước đã đuổi kịp Tần Vân rồi.
- Tốc độ của hắn còn nhanh hơn cả ta.
Tần Vân run sợ.
Suy cho cùng đối phương cũng đã đạt đến Tiên Thiên Thực Đan Cảnh, lại có huyết mạch của thượng cổ Thủy Viên, tuy rằng bởi vì mất đi một cánh tay nên thực lực bị hao tổn, nhưng hai cái chân vẫn còn hoàn hảo, tốc độ chạy như bay vẫn kinh người như trước. Bản thân hắn suy cho cùng cũng chỉ là Hậu Thiên mà thôi, cho dù cộng thêm Thần Hành phù lục và Súc Địa Thuật thì tốc độ của hắn vẫn còn kém hơn đối phương một chút.
Mà trên đỉnh núi.
Y Tiêu thấy được Đạo Binh giáp vàng bị hành hạ điên cuồng, Tần Vân bị Tác Vân Liên ngăn trở, lập tức nóng nảy.
- Đành phải vậy.
Pháp lực trong cơ thể Y Tiêu còn chưa hoàn toàn vững vàng, Y Tiêu cưỡng ép dẫn dắt pháp lực của Giả Nội Đan, trực tiếp rót vào Đạo phù đang nắm trong tay, đạo phù này chính là Tiên Thiên Nhất Khí Lôi Phù tiếng tăm lừng lẫy của Thần Tiêu môn.
- Phụt.
Y Tiêu nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.
Nhưng nàng vẫn cưỡng ép rót pháp lực vào.
- Lôi đến!
Sắc mặt Y Tiêu trắng bệch, phù văn Tiên Thiên Nhất Khí Lôi Phù trong tay sáng lên, đạo phù không lửa mà tự cháy, trực tiếp cưỡng ép dẫn động sức mạnh Thiên Địa.
- Ầm ầm!!!
Trên bầu trời, một luồng sấm chớp xám xịt bỗng nhiên vặn vẹo mạnh mẽ rồi giáng xuống, trực tiếp bổ về phía Thủy Viên ở dưới.
Thủy Viên đột nhiên ngẩng đầu, một tay ra sức vung vẩy Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa, nói:
- Tản ra cho ta!
Dưới sự rót vào mãnh liệt của yêu lực, Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa liền đánh tan luồng sấm chớp tối tăm mờ mịt kia hơn phân nửa, tuy còn một vài phần đánh lên trên cơ thể của Thủy Viên, nhưng khuôn mặt Thủy Viên trở nên dữ tợn lại cưỡng ép chống đỡ được. Cơ thể của hắn bây giờ so với trước kia mạnh hơn nhiều. Mà Tần Vân còn muốn nhân cơ hội đánh lén, nhưng trong lúc Thủy Viên ngăn cản sấm chớp vẫn như cũ có thể phân tâm điều khiển Tác Vân Liên dễ dàng ngăn chặn Tần Vân.
- Cái gì, đang cứng rắn chống chọi Tiên Thiên Nhất Khí Thần Lôi còn có thể phân tâm điều khiển Tác Vân Liên?
Tần Vân kinh hãi.
Thủy Viên ngẩng đầu quăng ánh mắt lạnh lẽo về phía Y Tiêu, gầm nhẹ nói:
- Nhóc con, đừng nóng vội, một lát nữa mới tới phiên ngươi! Trước hết để ta giải quyết tên nhóc Nhân tộc này cho xong đã.
Một tay Thủy Viên vung vẩy Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa, lại lần xông về phía Tần Vân, tốc độ hắn quá nhanh, tuy rằng dáng người Tần Vân vô cùng quỷ dị nhưng vẫn là vài bước liền bị đuổi kịp.
- Oành.
Tác Vân Liên quấn quanh mà đến.
Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa cực lớn mang theo dòng nước chảy trực tiếp đâm tới.
Tần Vân toàn lực ngăn cản.
- Ầm ầm... Trong lúc khó khăn ngăn trở Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa, Tần Vân còn phải nỗ lực điều khiển kiếm quang ngăn trở sợi Tác Vân Liên âm hiểm kia.
- Đi chết cho ta!
Hai con mắt đỏ ngầu của Thủy Viên tràn ngập sát cơ, sự giận dữ khi con đường tu hành bị chặt đứt làm hắn chỉ nghĩ đến việc giết hai người Nhân tộc này!
Hắc Thủy Ngưu Giác Xoa cùng Tác Vân Liên điên cuồng vây công Tần Vân, Tần Vân có Súc Địa Thuật cũng khó có thể trốn tránh, chỉ có thể khó khăn ngăn cản, hắn bị đánh bay đến mất cả phương hướng, bay tới không trung còn phải kiệt lực ngăn cản. May mắn là Yên Vũ kiếm ý của hắn chính là ngộ ra trên chiến trường, phải thường xuyên đối mặt vây công nên am hiểu nhất cũng là phòng thủ.
Nhưng trong lúc nhất thời hắn bị ép đến mức chỉ có thể phòng thủ, không thể phân tâm phản kích.
Thật cuồng mãnh!
Tần Vân có một loại cảm giác như lần đầu lên chiến trường năm đó, dường như khắp mọi nơi đều có công kích, trời đất đen kịt, chỉ có thể cố gắng miễn cưỡng chèo chống.
- Lần này thất bại rồi sao?
Tần Vân tự hỏi trong lòng.
Thần Tiêu môn chuẩn bị ba đại sát chiêu, Y Tiêu cũng đã thi triển hết, tất cả đều thất bại. Mình cũng đã toàn lực ứng phó!
Nhìn không thấy chút hy vọng nào!
Mười ba năm chỉ vì ngày hôm nay, nhưng nghênh đón bản thân chính là kết quả này sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.