Phi Kiếm Vấn Đạo

Chương 26: Dư Âm




Tần Vân có thể chắc chắn khi bản thân ở trong tình huống an toàn cũng chỉ có thể thi triển hai lần Luân Hồi. Lúc trước vì giết Cửu Sơn đảo chủ đã thi triển một lần. Lần cuối cùng này đối phó với ai? Thân thể lớn đến hai ba dặm của Ngạc Long lão tổ, Tần Vân cảm thấy Vạn Kiếm Quy Tông nhiều nhất cũng chỉ khiến hắn bị thương nhẹ! Thân thể Hoàng Phong Đạo Quân tuy rằng kém, nếu đánh trúng có thể trực tiếp giết chết, nhưng cảnh giới đối phương đủ cao. Tần Vân cảm giác độ chính xác của Vạn Kiếm Quy Tông chỉ khoảng tám chín phần mười. Đối phương có thể tránh thoát.
Chỉ có Lang Sơn lão tổ là Tần Vân có thể nắm chắc đối phương không tránh được!
Hoàng Phong Đạo Quân, Ngạc Long lão tổ đều chấn động:
- Hắn có thể thi triển ra hai lần phi kiếm thuật Vạn Kiếm Quy Tông!
Ầm!
Kiếm quang quá nhanh!
Lang Sơn lão tổ lui nhanh sang một bên. Hai tay vẫy chiến đao, xiềng xích ngoài thân cũng đang bay múa.
Ầm!
Kiếm quang chói mắt cho dù bị Lang Sơn lão tổ tránh né kịch liệt vẫn bắn thẳng vào ngực hắn, tạo thành một lỗ thủng! Mấy trăm đạo kiếm quang đi theo. Tất cả đều oanh kích lên vết thương trên ngực của Lang Sơn lão tổ.
Sắc mặt của Lang Sơn lão tổ trắng bệch, huyết nhục giống như dây thừng, nhanh chóng khép kín lỗ thủng trên ngực, da lông cũng bắt đầu mọc ra, che lại miệng vết thương.
Hai tay Lang Sơn lão tổ cầm chiến đao, càng thêm hung lệ:
- Đáng chết! Ha ha ha, Tần Vân, có bản lĩnh lại đến vài lần Vạn Kiếm Quy Tông nữa đi, lão tổ nhìn xem ngươi có thể thi triển ra được mấy lần.
Thân thể hắn đã luyện đến nông nỗi như vậy, sinh mệnh mạnh hơn lúc trước không biết bao nhiêu lần, xếp hạng trên bao nhiêu người trong thiên hạ.Vạn Kiếm Quy Tông của Tần Vân chỉ có thể khiến cho Lang Sơn lão tổ bị thương. Muốn giết hắn phải cần bảy tám kiếm nữa mới có hy vọng.
“Nếu Tần Vân này có thể thi triển thêm ba bốn kiếm nữa, ma thân của ta tổn thương quá nửa, phải lập tức chạy trốn.”
Lang Sơn lão tổ thầm nghĩ.
Thương thế hắn hiện tại vẫn còn nằm trong phạm vi không chế.
Chỉ là đã lâu thật lâu rồi hắn không bị thương nặng như thế, khiến cho Lang Sơn lão tổ tức giận không thôi.
Vù!
Sau khi Lang Sơn lão tổ bị thương, kiếm quang của bản mệnh Phi kiếm chợt lóe trở lại Lam Bà sơn.
Tần Vân thu hồi lại phi kiếm, ánh mắt đảo qua không trung giữa ba vị đại yêu ma:
- Thủ đoạn của chư vị quả nhiên bất phàm, lĩnh giáo.
Hoàng Phong Đạo Quân cười tủm tỉm:
- Phi kiếm của Tần đạo hữu cũng thật cao minh. Thiên hạ này lại có thêm một cực cảnh. Trên đường tu hành có thêm người đồng hành. Chuyện vui. Chuyện vui đấy.
Lang Sơn lão tổ cười nhạo:
- Tần đạo hữu đường đường là một Cực cảnh lại có thể ẩn nhẫn như thế. Ta cũng bội phục.
- Đi thôi, đi thôi!
Thân thể Ngạc Long lão tổ nhoáng lên, hóa thành một nam tử ục ịch, đáp mây bay đi.
- Hừ!
Lang Sơn lão tổ hừ lạnh một tiếng, cũng cưỡi mây rời đi.
Hoàng Phong Đạo Quân cười tủm tỉm vung phất trần, cũng rời đi:
- Tần đạo hữu, có cơ hội có thể luận đạo lần nữa.
Tần Vân nhìn ba người bọn họ rời đi.
Kỳ thật đến cấp bậc này rồi, bọn họ đều biết rõ muốn giết đối phương thật sự rất khó. Trừ phi nghĩ ra biện pháp khống chế được đối phương, để cho đối phương không thể trốn thoát. Sau đó liều mạng ẩu đả làm tiêu hao pháp lực, tiêu hao lực sinh mệnh của đối phương, hao chết đối phương.
Nhưng thực tế cảnh giới càng cao, pháp lực khôi phục lực sinh mệnh cũng càng cao.
Vây khốn một cực cảnh, tiêu hao một hai tháng không nhất định có thể hao chết một cường giả cực cảnh. Hơn nữa mọi người đều có bạn tốt, vẫn có thể cầu cứu.
Hoàng Phong Đạo Quân bay ra xa xa, trong mắt có ý lạnh:
- Tần Vân khá lắm. Phi kiếm có thể diễn hóa chu thiên, phòng thủ lại thật cẩn thận.
- Công sát đến, hai thanh phi kiếm kia liên hợp lại khiến cho ta cảm thấy uy hiếp một chút. Vạn Kiếm Quy Tông lại càng cao minh! Ta bị thương, hắn lại không bị thương!
Lang Sơn lão tổ bay ra xa:
- Khổng hổ là Kiếm Tiên một kiếm phá vạn pháp!
“Kiếm thuật Chu Thiên kia quả thật rất khó chơi!”
Ngạc Long lão tổ thầm nghĩ.
Trận đại chiến này, mãi cho đến cuối cùng Tần Vân mới ra tay.
Chiến này tổng cộng có hai mươi mốt đại yêu ma tham chiến! Trong đó có hai đại yêu ma Như Ý Quan Chủ và Thính Phong Cốc Chủ chết trận.
Khi Tần Vân thi triển ra phi kiếm thuật Vạn Kiếm Quy Tông, toàn bộ đại yêu ma dưới cực cảnh đều trốn chạy. Không một ai dám lưu lại!
Tần Vân một đối ba.
Tự thân không có chút thương tích nào lại khiến cho Lang Sơn lão yêu trọng thương.
“Ta cũng không thể khinh suất!”
Tần Vân thầm nghĩ.
“Lang Sơn lão tổ cùng Ngạc Long lão tổ đều là ma thân rất cao. Cho dù bị thương cũng chỉ là vết thương nhẹ. Thân thể bọn họ hoàn toàn có thể chống lại, lực sinh mệnh rất mạnh. Còn thân thể của ta thì yếu hơn bọn họ. Có điều trong ba người bọn họ, thân thể yếu nhất chính là Hoàng Phong đạo quân. Nhưng Hoàng Phong đạo quân cũng là đại yêu ma, thân thể vẫn mạnh hơn ta. Thân thể của ta đối mặt với bản lĩnh cực cảnh, chỉ cần một kích, thân thể sẽ tan thành mây khói.”
“Cho nên, ta không thể thua.”
Tần Vân hiểu được điểm ấy.
Người ta ngăn không được thì thân thể vẫn chống được.
Chính mình ngăn không được chỉ có thể chết! Đây là cũng không có cách nào, là do tu hành lưu phái quyết định.
Tần Vân đứng trên Lam Bà sơn, nhìn về phương xa.
Nơi ấy có một lão giả say khướt nhìn qua, cười vang nói:
- Tần đạo hữu. Chúc mừng. Tộc của chúng ta lại có thêm một cực cảnh. Kiếm Tiên cực cảnh. Ha ha. Bọn ta giết một đại yêu ma cũng không dễ dàng. Thế mà ngươi đảo mắt đã giết hai người.
Tần Vân cười nói:
- Chỉ là gặp may mắn mà thôi!
Lão giả say khướt cao giọng:
- Phi kiếm giết địch thật lợi hại, không cần phải khiêm tốn. Có thời gian ngươi có thể đến thành Đồng Cốc ở phương bắc tìm ta. Ta mời ngươi uống rượu.
Tần Vân cũng cao giọng nói:
- Rượu của Túy Tiên Nhân, có thời gian vãn bối nhất định sẽ uống.
Tần Vân cũng rất khâm phục kính trọng Túy Tiên Nhân.
Lúc bản thân đột phá tiên, thiên hạ nhân tộc chỉ có chín cực cảnh! Hàng năm đóng ở biên giới phía bắc chỉ có Túy Tiên Nhân.
Lần này biết mình gặp nguy hiểm, bản thân mình còn chưa cầu cứu, Túy Tiên Nhân đã từ phương bắc chạy đến, dùng hết toàn lực mà chạy đến. Dĩ nhiên Tần Vân ghi nhớ ân tình này.
Túy Tiên Nhân cười to, lúc này cưỡi mây đi xa:
- Ha ha…
Có thể nhìn thấy người tu hành của nhân tộc ngày càng thêm lợi hại, Túy Tiên Nhân cảm thấy rất vui.
Người tu hành càng mạnh, thế lực của yêu ma sẽ càng yếu dần, cuộc sống của người dân bình thường sẽ càng thêm hạnh phúc. Giống như lần này Tần Vân chém giết hai đại yêu ma đã ảnh hưởng đến cuộc sống của mấy ngàn vạn dân chúng. Những đại yêu ma không chết như Cửu Sơn đảo chủ cũng sẽ bớt phóng túng hơn. Cửu Sơn đảo chủ ở Giang Châu cũng ảnh hưởng đến vài quận phía nam. Dân chúng bị ảnh hưởng là mấy ngàn vạn người.
Hắn bớt phóng túng lại, các yêu quái dưới trướng tự nhiên cũng sẽ thu liễm đi nhiều.
Hết thảy đều vì Giang Châu có thêm một Kiếm Tiên cực cảnh!
Tiểu Ngư yêu nhìn Tần Vân, ánh mắt cũng tỏa sáng:
- Tần thúc thúc!
Tần Vân nói:
- Ta nói rồi, không tới một ngày bọn họ đều sẽ đi thôi. Tốt lắm. Những yêu ma đó đã đi hết rồi, tiếp tục giữ đạo hiếu với Thư sinh đi. Sau ba ngày, chúng ta lại đi Quảng Lăng.
- Dạ!
Tiểu Ngư yêu ngoan ngoãn gật đầu.
Ở Hoàng Giao hồ, trong cung Giao Long, cả bọn Hô Lôi đại tướng quân, Liệp tướng quân, Hà tướng quân đã trở lại. Dù sao quận Gia An cũng rất gần với Hoàng Giao Hồ.
- Bái kiến Giao Long vương, Long Hậu!
Ba người bọn Hô Lôi đại tướng quân cung kính hành lễ.
Giao Long vương, Long Hậu ngồi ở trên cao, quan sát phía dưới, Long Hậu ngay lập tức nói:
- Nói mau, Tần Kiếm Tiên kia tìm ta là chuyện gì? Ta truyền tin cho ngươi, thế nào lại không liên lạc được?
- Nói mau!
Giao Long vương cũng thúc giục.
Hai người bọn họ đã biết được kết quả trận chiến trên Lam Bà sơn, biết trong thiên hạ lại xuất hiện một vị Kiếm Tiên Tiên Thiên cực cảnh, trong lòng đều phát run.
Ba người bọn Hô Lôi đại tướng quân nhìn nhìn đám hộ vệ thị nữ chung quanh.
Long Hậu lập tức phân phó:
- Các ngươi đều lui ra đi!
Nhất thời trong sảnh điện chỉ còn lại Giao Long vương, Long Hậu và ba người bọn Hô Lôi đại tướng quân.
Long Hậu có vẻ sốt ruột:
- Bây giờ có thể nói được!
Hô Lôi đại tướng quân trực tiếp cung kính:
- Bẩm Giao Long vương, Long Hậu! Chúng tôi phụng mệnh đi giết tiểu Ngư yêu. Tiểu Ngư yêu này lại được Tần Kiếm Tiên cứu! Quan hệ của Tần Kiếm Tiên và nghĩa phụ Phó Thanh của tiểu Ngư yêu không đơn giản. Phó Thanh đã chết! Tần Kiếm Tiên và tiểu Ngư yêu ở Lam Bà sơn đang thủ mộ cho Phó Thanh!
Giao Long vương kinh hãi, sắc mặt Long Hậu lại trắng bệch:
- Thủ mộ?
Đường đường là một Kiếm Tiên cực cảnh mà lại thủ mộ ở đó.
Bọn họ đều ý thức được quan hệ của Tần Vân và cùng cái tên Phó Thanh kia không bình thường.
Hô Lôi đại tướng quân nói tiếp:
- Tần Kiếm Tiên cho thần truyền lời. Hắn nói chuyện của tiểu Ngư yêu chính là chuyện của hắn. Hắn muốn Giao Long vương cho hắn một công đạo. Nếu không thể đưa ra công đạo, hắn sẽ tự thân đến Giao Long cung.
Sắc mặt Long Hậu tái nhợt.
Sắc mặt Giao Long vương lại xanh mét, long trảo đập nát tay cầm đang vịn, mảnh nhỏ thủy tinh rơi vãi trên mặt đất, phát ra tiếng động loảng xoảng, khiến cho Long Hậu sợ tới mức nhảy dựng.
Long Hậu kinh hoảng nói:
- Không phải chỉ là một tiểu yêu thôi sao!
Giang Châu, Vân Hồ, trên đảo Cửu Sơn.
Dưới một đảo nhỏ sâu thẳm trong lòng đất.
- Làm sao bây giờ?
Cửu Sơn đảo chủ khoanh chân ngồi ở đó, nhíu chặt lông mày huyết sắc, trong mắt tràn đầy sầu lo:
- Ta tránh ở trên đảo, có rất nhiều trận pháp tương trợ. Tần Vân hiện tại không giết ta được. Nhưng về sau thì sao? Chân thân của ta chỉ là một tòa núi lớn, là chỗ dựa của ta, nhưng cũng là gông cùm xiềng xích.
Cửu Sơn đảo chủ do dự nói:
- Chẳng lẽ phải thoát khỏi gông cùm xiềng xích…
Quảng Lăng, Tần phủ.
Y Tiêu ngồi trước bàn dài, hình ảnh hiện lên giữa không trung trước mắt. Trên hình ảnh có một nữ tử đang nói chuyện cùng nàng.
Nữ tử cầu xin:
- Tỷ tỷ, van cầu tỷ, chỉ có tỷ phu mới có thể hỗ trợ được việc này.
- Thuần muội muội, tỷ đã nói rất rõ ràng rồi. Tỷ chỉ có thể giúp muội truyền lời mà thôi. Về phần có đáp ứng hay không là chuyện của Vân ca, tỷ không thể quyết định được!
Y Tiêu nói.
Lập tức cắt đứt truyền tin.
Y Tiêu khẽ lắc đầu:
- Chuyện Vân ca trở thành Kiếm Tiên cực cảnh một khi truyền ra ngoài, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Không có biện pháp.
Trong thiên hạ tính thêm Tần Vân, nhân tộc tổng cộng chỉ có mười cực cảnh. Có hai tán tu. Hai ở triều đình, ba đứng đầu tông phái tu hành. Ma Ha Tự thánh đại Phật môn có một người. Hỗn Nguyên Tông có một người. Thần Tiêu Môn có một người. Thật xấu hổ là trong Linh Bảo sơn thánh địa Đạo gia cổ xưa nhất, hiện tại lại không có được một cực cảnh nào.
Số lượng cực cảnh quá ít. Ngay cả bệ hạ Nhân Hoàng cũng không dễ dàng điều động được một cực cảnh.
Thần Tiêu Môn có một người nhưng người này một lòng nhập đạo. Bởi vì nhập đạo mới có thể tạo ra nguyên thần mà thành tiên.
Cho nên để điều động được sự hỗ trợ của cực cảnh là rất khó khăn.
Y Tiêu nhẹ nhàng thở dài:
- Y thị, Thần Tiêu Môn, thậm chí một vài bạn bè ta quen biết đều đến cầu ta. Ta không phát hiện ra từ khi nào mà ta lại được coi trọng đến như vậy!
Tại Y thị, nàng chỉ là tiểu bối.
Tại Thần Tiêu Môn, nàng cũng chỉ là hậu bối Tiên Thiên Hư Đan có tiềm lực. Cho dù có thành Kim Đan thì thế nào? Người tu hành Tiên Thiên Kim Đan của thánh địa Đạo gia, tuy ở Thần Tiêu Môn không nhiều đến bảy mươi, tám mươi người như ở triều đình, nhưng cũng có hơn hai mươi người! Tương đương với số lượng đại yêu ma ở Vân Ma Sơn rồi!
Y Tiêu quyết định nói:
- Ừm, huynh đệ của Vân ca đã chết. Chàng phải ở đó thủ mộ, còn hai ngày nữa mới trở về. Rất nhiều chuyện vẫn phải chờ chàng trở về mới có thể quyết định được!
Làm thê tử của Kiếm Tiên cực cảnh, địa vị của Y Tiêu cũng giống như nước lên thì thuyền lên.
Tần Vân ở Lam Bà sơn cũng mặc kệ chuyện bên ngoài. Hắn chỉ lặng lặng bồi bạn cùng Thư sinh.
Đảo mắt, ba ngày trôi qua.
Bịch bịch bịch!
Tiểu Ngư yêu Phó Tư Trác dập đầu thật mạnh tại chỗ, ngẩng đầu nhìn mộ bia:
- Phụ thân, nữ nhi sẽ thường đến thăm phụ thân. Nữ nhi sẽ nghe lời phụ thân dặn, ngoan ngoãn tu hành. Còn nữa, nếu sau này nữ nhi có hài nhi cũng sẽ cho nó theo họ Phó. Về sau phụ thân sẽ có cả chất nam lẫn chất nữ.
Tần Vân vốn trầm mặc nhìn nhìn, nghe nói như vậy cũng không nén được nở nụ cười.
Tiểu Ngư yêu Phó Tư Trác nhìn Tần Vân, ngay lập tức nói:
- Ta, về sau ta sẽ sinh hài tử cùng nhân tộc. Chỉ cần không đánh thức huyết mạch yêu tộc cũng sẽ có hình dáng của nhân tộc.
Tần Vân cười nói:
- Tốt tốt tốt rồi. Ngươi cũng có tâm rồi. Đi thôi, đi theo ta đến Quảng Lăng. Về phần việc của ngươi và Hoàng Giao hồ, ta sẽ tra rõ ràng. Giết một tiểu yêu như ngươi sao lại hao phí sức lực nhiều như vậy, ta cảm giác đằng sau việc này chắc hẳn rất bí ẩn.
Tiểu Ngư yêu lập tức vâng lời:
- Hết thảy ta đều nghe theo Tần thúc thúc.
- Đi thôi.
Tần Vân lúc này mang theo tiểu Ngư yêu trực tiếp ngự kiếm phi hành. Một màn kiếm quang thật lớn do thanh phi kiếm ngưng tụ thành bao vây lấy hai người, thẳng đến Quảng Lăng Giang Châu với tốc độ cực nhanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.