Phi Kiếm Vấn Đạo

Chương 2: Pháp Bảo Vòng Càn Khôn




Tần Vân lấy ra một chiếc bình nhỏ khác, thu hết huyết dịch hiện ra kim quang kia vào bên trong.
Bành bành bành...
- Giết!
- Giết!
Hơn sáu trăm đầu ma quái chen chúc một chỗ vẫn điên cuồng tấn công như trước, miệng vẫn không ngừng gào thét. Nhưng với pháp lực hiện tại, Tần Vân điều khiển bản mệnh Phi kiếm thi triển ra Chu Thiên kiếm quang. Đám ma quái không thể phá vỡ được.
- Kế tiếp chính là cái này.
Tần Vân di chuyển đến gần cánh tay phủ lân giáp màu đỏ kia. Đám ma quái càng điên cuồng ngăn cản bước chân của hắn, nhưng rồi chỉ lực bất tòng tâm.
Tâm niệm của Tần Vân khẽ động.
Oanh... Màn diện tích của màn hào quang Chu Thiên kiếm quang lại tăng vọt hơn năm mươi trượng. Cánh tay phủ lân giáp màu đỏ kia cũng bị bao bọc ở bên trong. Đám ma quái thì dứt khoát bị đẩy ra xa. Tất cả đều bị chặn đứng bên ngoài. Tuy rằng từng con đều vô cùng phẫn nộ, nhưng cũng không thể tiến vào được. Với cảnh giới của Tần Vân, trong phạm vi chừng ba trăm trượng thì màn hào quang Chu Thiên kiếm quang của hắn vẫn duy trì được uy lực đỉnh phong.
- Một nhân vật chết trận thời thượng cổ chỉ để lại một cánh tay, cho đến nay lại có thể căng ra lĩnh vực, khí tức để lại sinh ra ma quái có thể sánh ngang với đại yêu ma. Thực lực này quả thật đáng sợ.
Tần Vân nhìn cánh tay khoác lân giáp màu đỏ trước mắt, vừa sợ hãi lại vừa thán phục. Mỗi miếng lân giáp, mỗi ngón tay sắc bén như lưỡi đao kia đều làm cho lòng người kinh hãi.
- Trước tiên thu về pháp bảo này đã.
Tần Vân vung tay lên, lập tức có ba sợi Kim Đan pháp lực bay tới ba chiếc vòng tròn màu đen trên cánh tay phủ lân giáp màu đỏ kia. Ba chiếc vòng màu đen này đều được treo ở cổ tay, đường kính ước chừng sáu trượng, khí tức thần bí tĩnh mịch. Tần Vân rót kim đan pháp lực vào bên trong. Bọn chúng chẳng khác gì người đi giữa sa mạc, dòng sông khô cạn đã lâu, lập tức điên cuồng hấp thu lấy pháp lực của Tần Vân.
Pháp bảo cũng cần pháp lực nuôi dưỡng đấy.
Ô...ô...n...g
Ba chiếc vòng màu đen kia đều là những pháp bảo vô chủ. Chúng hấp thu kim đan pháp lực của Tần Vân, theo đó cũng dần dần bị luyện hóa.
Vừa chỉ luyện hóa một phần, nhưng từng mảnh phù văn bên trong những chiếc vòng màu đen kia lại mang đến cảm giác huyền diệu hơn rất nhiều. Vả lại trong sự cảm ứng, một chiếc vòng này chẳng khác gì một thế giới nhỏ.
“Quả thật đúng như dự đoán của ta. Ba chiếc vòng màu đen này chính là ba món trong một bộ pháp bảo.”
Tần Vân thầm nghĩ.
“Từng chiếc vòng màu đen đều là những pháp bảo nhất phẩm. Dù cho hôm nay chỉ có ba món nhưng kết hợp lại đã có thể sánh ngang với siêu phẩm pháp bảo rồi. Nếu một bộ pháp bảo trọn vẹn hẳn là sẽ đạt đến cấp độ linh bảo. Hơn nữa còn là một bộ linh bảo rất mạnh.”
Tần Vân cảm nhận được sự huyền diệu ẩn chứa trong phù văn bên trong ba chiếc vòng này.
Linh bảo cũng phân ra mạnh, yếu.
Giống như Đâu suất Thần hỏa phù lục, mặc dù là phù lục cấp độ linh bảo nhưng chủ yếu dùng để giết địch. Giống như Tuần Thiên giám, chủ yếu dùng để giám sát thiên hạ vậy.
Chu Thiên tinh thần của Bạch gia, gia tộc cổ nhất thiên hạ lại thiên về bảo vệ tính mạng, vây khốn tàn sát kẻ địch. Cũng là một trong những lý do giúp Bạch gia vẫn luôn luôn cường thịnh từ thời thượng cổ cho đến nay. Thậm chí Linh Bảo sơn, đệ nhất gia tộc của Đạo gia cũng bắt nguồn tử Bạch gia. Món linh bảo Chu Thiên tinh thần này đương nhiên có công lao rất lớn.
Một chiếc vòng lại ẩn chứa cả một thế giới.
Lúc vây khốn kẻ địch tương đương như dùng cả thế giới nhỏ để vây khốn. Mà lúc công giết kẻ địch cũng chính là dốc hết toàn bộ lực lượng của một thế giới.
Ba chiếc vòng bổ sung tương trợ cho nhau, phù văn kết hợp giao quyện với nhau... Nếu là một bộ vòng đầy đủ uy thế thật sự sẽ kinh khủng hơn nhiều.
“Một vòng tròn chẳng khác gì một thế giới nhỏ.”
Tần Vân thầm nghĩ.
“Cũng có vài phần giống thế giới chu thiên rồi, cũng giống như chu thiên do phi kiếm của ta tạo ra vậy.”
Tâm niệm của Tần Vân lại khẽ động:
- Thu.
Sưu sưu sưu…
Ba chiếc vòng lập tức phồng lớn, bay ra khỏi cánh tay phủ lân giáp màu đỏ, bay về phía Tần Vân. Đến trước người Tần Vân thì mỗi cái đều tự mình thu nhỏ lại, treo chặt trên cổ tay trái của Tần Vân.
Tần Vân nhìn cánh tay phủ lân giáp màu đỏ chót trước mắt, không khỏi cười nói:
- Ma Thần ngoại vực! Hôm nay ta thu về bảo bối của ngươi, cũng không biết nó có tên là gì. Từ nay về sau gọi chúng là vòng càn khôn đi, theo ta cùng trảm yêu trừ ma.
- Bảo bối tốt.
Nội tâm Tần Vân cũng tràn ngập vui mừng.
Ba chiếc vòng càn khôn. Mỗi một vòng đều là pháp bảo nhất phẩm. Dù cho đồng thời thúc giục cả ba chiếc nhưng với pháp lực của Tử Kim kim đan cũng có chút nhẹ nhõm. Dù sao chỉ xét riêng về mặt pháp lực thì Tần Vân đã có thể sánh ngang với Tiên nhân, Ma thần.
- Thử nhìn uy lực một chút.
Tần Vân khẽ vươn tay ra.
Sưu sưu sưu…
Ba chiếc vòng càn khôn từ trong cổ tay hắn lao ra, hai chiếc vòng càn khôn xoay tròn riêng phần mình đánh tới môt con ma quái. Bành bành… hai tiếng. Con ma quái kia bị chấn thành mảnh vụn, bỏ mạng tại chỗ. Một chiếc vòng càn khôn khác thì đột nhiên biến lớn, trong nháy mắt liền bao lấy một con ma quái cầm đầu. Vừa bao xong nó lập tức thu nhỏ lại, vây khốn con ma quái cầm đầu kia.
Ma quái cầm đầu ra sức giãy giụa kiệt lực giữa không trung, đến nỗi vòng càn khôn cũng bị nó làm cho phồng to. Thực lực của con ma quái cầm đầu này gần ngang bằng với rất nhiều đại yêu ma như Bách Hoa nương nương hay là Cửu Sơn đảo chủ. Chỉ dựa vào một chiếc vòng càn khôn thì không thể trói nó được.
Tần Vân nhướng mày, lập tức lại có một chiếc vòng càn khôn khác bay vọt đến, kết hợp vây khốn con ma quái cầm đầu kia.
Hai chiếc vòng càn khôn đồng thời vây khốn. Cuối cùng ma quái thống lĩnh kia cũng không phản kháng được nữa, ngã xuống trên sảnh cung điện đổ nát. Nó không ngừng lăn qua lăn lại giãy giụa nhưng không cách nào thoát ra được.
- Sau khi bị vòng càn khôn của ta vây khốn thì sẽ hoàn toàn bị phong cấm. Bất kể là thần thông hay pháp thuật gì cũng không thể thi triển được. Cuối cùng không thể đào thoát được.
Tần Vân chợt nhìn thấy trên cánh tay phủ lân giáp màu đỏ kia có sương mù bốc lên, lại ngưng tụ ra hai con ma quái khác. Sau khi hai con ma quái kia vừa xuất hiện thì lập tức ở bên trong màn hào quang Chu Thiên kiếm quang nhảy vọt đến công kích Tần Vân.
- Đi.
Thất sát kiếm chấn động, lao đến. Trong nháy mắt cắt ngang cổ họng của hai con ma quái kia, khiến chúng một lần nữa hóa thành khói đen.
- Phong cấm.
Trong đầu Tần Vân vừa xuất hiện một ý niệm. Ba chiếc vòng càn khôn màu đen lập tức buông tha đám ma quái, bay về trên cánh tay phủ lân giáp màu đỏ rồi bao vây cánh tay. Trong nháy mắt lực lượng phong cấm ẩn chứa bên trong cánh tay phủ lân giáp đỏ này.
Vù...Vù...Vù...
Hơn sáu trăm con ma quái ở chung quanh đều biến mất vô tung.
Lực lượng của bọn chúng xuất phát từ cánh tay Ma thần ngọai vực này. Một khi ma khí tích chứa trên cánh tay này bị phong cấm chặn lại, tự nhiên ma quái sẽ tiêu biến.
Đại sảnh của cung điện đổ nát lập tức trở nên yên tĩnh. Đám ma quái đã biến mất, chỉ còn lại Tần Vân và cánh tay phủ lân giáp màu đỏ bị phong cấm.
Tâm ý của Tần Vân khẽ động:
- Xem có thể cắt nhỏ ra được không.
Hưu...u...u
Bản mệnh Phi kiếm bay ra, bắt đầu thử cắt nhỏ cánh tay phủ lân giáp màu đỏ. Phi kiếm vô cùng sắc bén vừa cắt một đường, phía trên lân pháp màu đỏ kia đã lóe lên tia lửa lập lòe, lân giáp cũng miễn cưỡng xuất hiện một vết cắt.
- Thân thể này cũng quá mảnh. Cảm giác như dốc sức liều mạng thi triển luân hồi cũng chỉ có thể phá vỡ được vài miếng lân giáp. Muốn chặt đứt cánh tay này ư? Chắc phải thi triển luân hồi trăm ngàn lần đấy.
Tần Vân lắc đầu, lại tiếp tục thi triển pháp thuật. Nhưng rồi một cánh cửa phong cấm xuất hiện, ngăn cản hắn thi triển pháp thuật. Tần Vân thử thu lại vòng càn khôn, cánh tay phủ lân giáp màu đỏ kia lập tức nổi lên khói đen, rất nhiều pháp thuật không thể trấn áp được.
- Còn phải tiêu hao một tấm đạo phù đấy. Tỏa Thiên phù có thể khóa một thế giới nhỏ, hẳn có thể khóa được ma khí trên cánh tay này đi.
Tần Vân lấy từ trong ngực áo ra một tấm đạo phù màu tím, vận chuyển lực lượng ầm ầm...
Giữa không trung, phù văn hiển hiện.
Phù văn đáp xuống, khắc ấn trên cánh tay phủ lân giáp màu đỏ. Khí tức màu đen trên cánh tay phủ lân giáp lập tức bị áp chế lại.
- Thành công rồi.
Lúc này Tần Vân mới thu hồi lại ba chiếc vòng càn khôn màu đen.
Hắn lại lấy ra một chiếc túi càn khôn từ bên hông, kéo mở miệng túi. Miệng túi theo đó lập tức mở rộng ước chừng bằng nửa sảnh cung điện.
- Tiến.
Pháp lực trực tiếp lôi cuốn cánh tay phủ lân giáp màu đỏ dài ba mươi chín trượng kia vào bên trong túi càn khôn.
- May mắn là túi càn khôn của Kiếm lão nhân tiền bối khá lớn, có thể thu được cánh tay này vào. Không thì ta phải ra ngoài để mua một chiếc túi càn khôn khác đấy.
Tần Vân cảm khái không thôi. Lúc trước hắn bị vây khốn ở bên ngoài động phủ Tiên nhân cũng đã gom được một ít túi càn khôn. Trong lúc chém giết đại yêu cũng thu về được một số túi càn khôn.Tuy nhiện trong số này, chiếc lớn nhất cũng chỉ rộng chừng mười tám trượng - là túi càn khôn của Như Ý quán chủ đấy.
Những chiếc túi càn khôn đều không thể chứa nổi cánh tay này.
Dù sao thì Kiếm lão nhân cũng từng chém giết Ma thần. Tài đại khí thô. Túi càn khôn mà ông ta sử dụng đương nhiên cũng phải lợi hại hơn những tu hành giả Tiên Thiên kim đan khác. Một chiếc túi càn khôn này trị giá của nó liền có thể sánh ngang với một pháp bảo nhị phẩm, kích thước của nó ước chừng phải mấy trăm trượng. Thực tế trong thiên hạ này, những tu hành giả tiêu phí một món pháp bảo nhị phẩm để mua về một túi càn khôn cũng không được mấy người.
Thông thường chỉ có tiên nhân và Ma thần mới xa xỉ như thế.
- Tất cả bảo vật trong đại sảnh cung điện đổ nát này đều đã thu vào tay, cánh tay của Ma thần ngoại vực này cũng đã thu về rồi. Về sau sẽ cẩn thận xem xét.
Tần Vân nhìn từng vết rách chung quanh đại sảnh cung điện đổ nát này trong giây lát. Trong đó có hai khe hở, thông qua đó có thể nhìn thấy một tòa sảnh cung điện khác.
- Đi, đến xem nơi khác của Thiên Long cung thượng cổ.
Tần Vân đi dọc theo khe hở kia. Khe hở này rộng chừng ba thước, dài chừng trám trượng, kéo dài một mạch đến đại sảnh của một tòa cung điện khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.