Phế Vật Triệu Hồi Sư

Chương 53: Elf





"Vũ Phong, Vũ Phong.
"
"Ừm.
" Trần Vũ Phong mơ màng thức dậy, thấy có người gọi liền ngáp một tiếng hỏi "Sao vậy.
"
"Trưởng thôn kêu chúng ta.
" Như Yến vừa nói vừa dẹp dọn đồ vào túi không gian.
Trần Vũ Phong ngồi dậy dọn dẹp chỗ ngủ của mình rồi ra ngoài suối rửa mặt, khi cậu trở lại thì mọi người đã chuẩn bị xong đứng bên ngoài lều,nhóm người xung quanh đã rời đi khi con trai trưởng thôn đến gọi.
"Đúng rồi, kể từ hôm nay chúng ta sẽ có một người đi chung đến nội thành Ruta, vì vậy đợt này ưu tiên nhiệm vụ ở đây, mọi người cảm thấy thế nào.
"
"Cậu cứ quyết định đi.
"
"Em không có ý kiến.
"

Ba người Mạnh Kỳ lắc đầu tỏ vẻ sao cũng được, mọi chuyện cậu cứ quyết định.
"Vậy đi thôi, làm xong việc ở đây chúng ta về nhà.
" Trần Vũ Phong mĩm cười xoay người đi trước.
"Được.
" Ba người phía sau đồng thanh nói rồi đi theo.
Bọn họ đến trước lều trưởng thôn thì thấy đã tập trung đầy đủ, những người tham gia trận chiến với quái thú ngày hôm qua đều có mặt.
"Các cậu đến rối, vậy tôi bắt đầu chia thịt.
" Trưởng thôn lấy xác con sư tử Gun ra sau đó bắt đầu chia.
Để công bằng ông chia thịt cho từng người chứ không chia theo nhóm, việc này cũng không khiến bất kỳ ai cảm thấy bất mãn cả, sau khi nhận thịt mỗi người còn được lãnh thêm 100C tiền giết quái thú, bởi vì đây chỉ là thôn làng nhỏ đối với số tiền 100C thật sự là quá cao rồi, đây là sự bầy tỏ đầy cảm kích của thôn làng đối với bọn họ.
Anna nhận thịt cùng tiền xong liền đi đến chỗ nhóm Trần Vũ Phong đang đứng.
"Có lẽ Vũ Phong đã nói cho mọi người biết tôi sẽ đi cùng trong vài ngày tới.
" Anna cúi đầu giới thiệu "Tôi là Anna Gider, mong mọi người chiếu cố nhiều hơn.
"
"Hoang nghênh.
"
"Chắc cô cũng biễt tên chúng tôi rồi nhỉ, như vậy không cần phải giới thiệu, mấy ngày nay,xin được chiếu cố.
"
"Chào chị ạ.
"
Anna thấy bọn họ đón nhận mình cũng rất vui vẻ mà liên tục gật đầu, có lẽ đây là một bước đi khác trong cuộc đời cô.
Nhóm bọn họ cũng không ở lại thôn mà trực tiếp rời đi, bởi vì có thêm một người nên chỉ có thể uỷ khuất Anna cùng ngồi chung một con thú cưỡi với Như Yến.
Lúc về đến nội thành Sât chỉ mất hai tiếng, trên đường bọn họ cũng thấy những nhóm người kia rời, nhưng bọn họ không còn theo dõi Trần Vũ Phong nữa, vào nội thành nhóm người nàh cũng không dừng lại mà trực tiếp rời đi nội thành, đúng như suy đoán của cậu khi Mạnh Kỳ thấy bọn họ đi vào con đường liền nói.
"Con đường đó dẫn đến chính thành, cậu đã đúng, nhưng ngạc nhiên hơn nhóm người có hai pháp sư cũng cùng đi với họ.

"
"Nhân tài có thể trọng dụng.
" Trần Vũ Phong cười, cậu cũng không quá bất ngờ, có lẽ nhóm ngườn đó đã được một trong bốn nhóm kia nhìn trúng rồi dẫn theo.
Khi về đến nhà thì cũng đã hoàn hôn, Trần Vũ Phong vào bếp làm vài món ăn cho tất cả mọi người, bởi vì có thêm miệng ăn nên phải làm nhiều hơn, lúc đầu Anna định vào giúp nhưng bị cản lại, dù sao cách nấu ăn của cậu cũng khác với ở đây, lỡ như cô ấy vào giúp liền biến những món ăn mà cậu làm nhạt chẳng mùi vị như ở đây thì không được rồi.
Lúc đầu Anna cũng khó hiểu, cứ tưởng bọn họ xem cô là người ngoài nên không muốn cô xía vào chuyện của họ, nhưng sau khi ăn thử các món ăn của cậu làm cô liền hiểu ngay lý do mà còn cảm thấy không cho mình vào bếp đúng là quá sáng suốt.
Trong suốt bữa ăn chỉ có tiếng bát đũa lạch cạch va chạm vào nhau cùng với tiếng khen đứt quãn của Anna.
Dùng xong Anna chủ động dọn dẹp bát đ ĩa, nhóm con trai không thể làm gì bèn đẩy Như Yến vào phụ giúp còn họ thì đi lên phòng Trần Vũ Phong bắt đầu bàn bạc dự định tiếp theo.
"Chúng ta sẽ đến nội thành Ruta, nhưng đa số nhiệm vụ của nội thành này đều là săn thú, cùng tìm kiếm, dường như xung quanh khu rừng ở ngoại thạnh Ruta luôn bị thay đổi một cách kỳ quái, thôn làng ở đây cũng khá ít còn rất thưa thớt.
" Mạnh Kỳ nói những thứ mình từng được nghe.
Trần Vũ Phong gật đầu nhưng ra hiệu cho Mạnh Kỳ khoan bàn việc này mà nhìn Yuta đang ngồi nghiêm túc bên cạnh.
"Đại Bạch đến đây.
" Đại Bạch đang nằm cạnh cửa thì nghe kêu liền ngoò dậy đi đến.
"Qua khảo sát, anh đã hoàn toàn tin tưởng em nên sẽ nói với em một bí mật.
" Trần Vũ Phong nói, nhưng thật ra cậu nào có khảo sát, chỉ là cậu quên bén đi sau đó muốn nói thì lại không có thời gian thích hợp, kéo dài cho đến hôm nay mà thôi, sợ cậu nhóc nghỉ nhiều nên đành bịa chuyện khảo sát.
Mạnh Kỳ bên cạnh liếc mắt nhìn cậu đầy khinh bỉ nhưng Yuta đang nghiêm túc nhìn cậu nên không phát hiện ra thế là bị lừa đẹp mà không hề thay biết.
"Tiểu Pi, ra đi.

" Trần Vũ Phong đưa tay đến gần đầu Đại Bạch, bên trong lông thò ra một người nhỏ xíu với hai cái cánh, nó bay lên tay cậu rồi đứng yên "Giới thiệu với em đây là Tiểu Pi, bởi vì vài lý do mà anh và nó đã sống với nhau khá lâu rồi.
"
"Tinh linh.
" Yuta kinh ngạc bật dậy, ánh mắt nhìn chòng chọc vào Tiếu Pi miệng lẫm bẫm "Thì ra tinh linh có thật thì ra chuyện cha từng kể là sự thật.
"
"Hửm, cha em từng gặp tinh linh.
" Trần Vũ Phong khẽ nhướn mày.
Yuta gật đầu rồi lại lắc đầu "Em không biết, chỉ là cha em từng kể.
"
Hai trăm năm trước khi cha của Yuta còn là một binh sĩ của hoàng gia, ông từng đi qua khắp nơi trên đại lục này, tuy chỉ là binh sĩ quèn nhưng sức mạnh của ông cũng được quốc vương công nhận, một người đến từ thế giới khác như ông rất hiếu kỳ với mọi thứ trên thế giới này vì vậy ông đã từng đi tìm hiểu về những câu truyện được xem là truyền thuyết.
Ông tìm kiếm ba mươi năm, cứ nghĩ sẽ chẳng thấy được bất kỳ huyền thoại nào nhưng trời không phụ lòng người kiên trì, ông gặp được Elf, một tộc có ngoại hình như loài người nhưng vẻ đẹp lại có thể quyến rủ tất cả sinh vật trên thế giới này, nhưng họ rất kiêu ngạo, họ thờ phụng thiên nhiên nên rất khinh thường nhân loại vì sức mạnh mà trao đổi với thần nguyên tố, sức mạnh nguyên tố là đi ngược với sức mạnh của thiên nhiên, dù vài trăm, vài ngàn, vài triệu năm họ cũng không chấp nhận để con người biết sự tồn tại của họ.
Mà tinh linh là thần của họ, thọ thờ phụng tinh linh và tinh linh cho họ sức mạnh.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.