Phế Vật Cuồng Thê: Cực Phẩm Thất Tiểu Thư

Chương 233: NGOÀI Ý, BÍ TÂN HƠN VẠN NĂM TRƯỚC




CHƯƠNG 234: NGOÀI Ý, BÍ TÂN HƠN VẠN NĂM TRƯỚC
Editor: Luna Huang
“Được rồi, tiểu Đường Bao ngươi nếu là khí linh trấn yêu tháp, vậy mang ta đi dạo trấn yêu tháp một chút đi.” Cố Khuynh Thành nhéo nhéo mũi của tiểu Đường Bao. Nàng sớm đã có suy nghĩ muốn đánh giá trấn yêu tháp, trước lo lắng lấy thực lực của nàng, tiến nhập trấn yêu tháp sẽ bị phản phệ, nhưng bây giờ có khí linh như Đường Bao, vậy là bất đồng.
Đường Bao vừa nghe, hai mày rậm như sâu bò như người lớn nhíu lại, kéo ngón tay, có nề nếp nói: “Chủ nhân, trấn yêu tháp hiện tại chỉ là giải phong tầng thứ nhất mà thôi, những vị trí khác vẫn còn trong phong ấn…”
“Ân? Vậy tầng thứ nhất làm sao sẽ đột nhiên giải phong?” Cố Khuynh Thành ôm Đường Bao, hỏi.
“Đó là bởi vì chủ nhân ngươi lên cấp nha! Chỉ cần thực lực của chủ nhân đạt tới tiêu chuẩn giải phong các tầng khác, vậy các tầng khác sẽ sẽ tự động giải phong.” Đường Bao cười híp mắt nhìn Cố Khuynh Thành, có lẽ là cảm thấy lớn lên đẹp, bẹp… Đưa lên một cái hôn tràn đầy mùi sữa.
Thế nhưng, Đường Bao một miệng nước bọt, hôn như thế, tất cả nước bọt đều chuyển dời đến trên mặt Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành bất đắc dĩ lấy tay không bận rộn đưa lên lau nước bọt, nhân tiện nói: “Vậy ngươi mang ta đi dạo tầng thứ nhất một chút.”
“Được!” Đường Bao đáp ứng rất sung sướng, cánh tay dường như củ sen chỉ ra trước, chỉ huy Cố Khuynh Thành đi tới, Cố Khuynh Thành dưới sự chỉ huy của Đường Bao ôm tiểu Đường Bao dường như đại gia đi qua đường nhỏ đen kịt tương đối sâu thẳm, trước mắt bỗng nhiên một trận tia sáng truyền đến.
Cố Khuynh Thành theo bản năng giơ tay lên, che cản một chút quang mang, đợi sau khi mắt thích ứng, mới nhìn một mảnh địa phương hướng này.
Chỉ thấy bốn phía đều là cây cối xanh um tươi tốt, cũng không thiếu khai hoang, địa phương trồng trọt cây ăn quả, đối diện Cố Khuynh Thành có một gian trạch tử tuyệt đối cao to, Cố Khuynh Thành tép tép miệng, trong trấn yêu tháp này còn có địa phương như thế, đơn giản là hoa phong đột biến?
Trước một mảnh hắc ám, thật giống như địa phủ, ở đây lại bừng sáng, ánh dương quang vừa lúc còn có cây ăn quả và vân vân, thật tình là thế ngoại đào nguyên!

Giữa lúc Cố Khuynh Thành đánh giá một mảnh địa phương này, tiểu Đường Bao theo cánh tay của nàng, xuống phía dưới, một tay lôi Cố Khuynh Thành, một tay chỉ trạch tử nói: “Chủ nhân, đây là chỗ ta ở, có phải rất đẹp mắt hay không?”
“Ân, rất đẹp mắt.” Cố Khuynh Thành sờ sờ đầu của Đường Bao, ngồi xổm xuống nhìn tròng mắt tích lưu lưu của Đường Bao, cười nói: “Đường Bao, sau này ngươi liền gọi ta tỷ tỷ được rồi, chớ gọi chủ nhân gì đó, không dễ nghe.” Luôn bị một tiểu nãi oa gọi chủ nhân, thật tình sẽ làm nàng có một loại dắt lừa thuê ngược đãi nhi đồng.
Đường Bao trừng mắt, “Vẻ mặt ngây ngô: “Tỷ tỷ? Tỷ tỷ là cái gì?”
Vọng Thư Uyển
“Tỷ tỷ chính là ta, ngươi gọi ta tỷ tỷ là được, hiểu chưa?” Cố Khuynh Thành cũng không biết giải thích với tiểu nãi oa như thế nào cùng, không thể làm gì khác hơn là tùy ý phu diễn.
Cũng may Đường Bao rất dễ lừa, ngơ ngác gật đầu: “Được, Đường Bao liền gọi ngươi tỷ tỷ! Tỷ tỷ, đi, ta dẫn ngươi đi xem thứ tốt.”
Nói xong, Đường Bao lôi kéo tay của Cố Khuynh Thành, đi đến hậu phương trạch tử.
Vòng qua trạch tử rộng, Cố Khuynh Thành cùng Đường Bao đi tới một chỗ xuất hiện ở, không chờ Đường Bao giới thiệu, Cố Khuynh Thành liền thấy liền thấy trên đất trống có một tòa bảo tháp cao vót, đột ngột xuất hiện ở trước mắt.
Ngoài bảo tháp, lộ vẻ một tấm biển, trên đó viết ba đại tự ‘Trấn yêu tháp’ rồng bay phượng múa, màu đen đáy gỗ, có vẻ có chút chói mắt.
Đây là… Trấn yêu tháp, địa phương hiện tại nàng đang ở là cái gì?
Cố Khuynh Thành không hiểu, đang nghĩ ngợi hướng Đường Bao hỏi rõ, lại nghe được Đường Bao hưng phấn nói: “Tỷ tỷ, nơi này chính là địa phương bày đặt các loại ma vật. Kỳ thực, trấn yêu tháp chia làm nội ngoại hai tầng, tầng ngoài chính là chỗ ở Đường Bao cùng chủ của trấn yêu tháp, tầng bên trong chính là bảo tháp này, chỉ dùng để trấn áp ma vật, tỷ tỷ ngươi xem, trấn yêu tháp có phải rất uy phong hay không?
“Đúng vậy.” Cố Khuynh Thành cười cười, nắm bắt tay nhỏ bé của Đường Bao, hỏi: “Đường Bao, trước ngươi nói, tầng thứ nhất của trấn yêu tháp giải phong, là chỉ tầng ngoài?”
“Ân!” Đường Bao nặng nề mà gật đầu, hai tầng trùng thiên bao trên đầu cũng lắc lư theo: “Tỷ tỷ, len lén nói cho ngươi biết nga, mỗi một tầng của trấn yêu tháp, không chỉ có trấn áp ma vật còn phong ấn thần khí thượng cổ.” Có lẽ là sợ Cố Khuynh Thành không tin, Đường Bao nhấn mạnh: “Mỗi một món, đều là thần khí nga.”
Cố Khuynh Thành buồn cười, dụ dỗ tiểu nãi oa: “Ngươi biết mỗi một tầng, đều phong ấn dạng thần khí gì không?”
“Ngô…” Đường Bao cắn ngón tay suy nghĩ một hồi, mới nói, “Đường Bao nhớ kỹ tầng thứ nhất phong ấn chính là lung linh tử sa y, tầng thứ hai là… Hắc hắc, ta không nhớ rõ.” Đường Bao cười hắc hắc, nước bọt giàn giụa, hai mắt thật to loan thành nguyệt nha, ngây ngô không còn hình dáng.
Cố Khuynh Thành nhìn trong lòng phải như thế nào, cũng không nỡ nói nặng lời với hắn, tiếp tục nói: “Vậy Đường Bao, ngươi biết phong ấn của mỗi một tầng, phải giải thế nào không?”
“Cái này Đường Bao biết!” Đường Bao hào hứng nói: “Muốn đánh mở mỗi một tầng phong ấn rất đơn giản, chỉ cần thực lực của tỷ tỷ đến, phong ấn thần khí mỗi một tầng sẽ tự động mở. Bất quá, lão chủ nhân có di mệnh, mỗi một tầng được giải, xuất hiện một bả thần khí, tỷ tỷ ngươi đều muốn đi vào tầng kia, đánh bại ma vật bên trong, như vậy mới có thể thu được thần khí.”
Cố Khuynh Thành hiểu rõ gật đầu, nhưng thưởng thức lão chủ nhân trong lời nói của Đường Bao, Cố Khuynh Thành hé mắt: “Đường Bao, lão chủ nhân của ngươi là ai?”
“Lão chủ nhân chính là lão chủ nhân nha!” Đường Bao nghiên đầu, dẩu môi, nhất phó không rõ Cố Khuynh Thành vì sao hỏi vậy.
Cố Khuynh Thành suy nghĩ tìm từ một chút, lên tiếng lần nữa hỏi: “Ý của tỷ tỷ là, lão chủ nhân của ngươi, hắn là làm cái gì?”
“Lão chủ nhân là tiểu mỹ nhân rất đẹp rất đẹp, đẹp như tỷ tỷ vậy. Không, tỷ tỷ so với lão chủ nhân đẹp hơn một chút.” Đường Bao nói: “Tỷ tỷ, ngươi thực sự so với lão chủ nhân đẹp hơn. Kỳ thực, lão chủ nhân cùng Đường Bao một chỗ vạn năm qua, sau khi lão chủ nhân chết, Đường Bao cũng ngủ say vạn năm, có một số việc thực sự không nhớ gì cả.”
“Ân, không nhớ nổi, không cần nhớ.” Cố Khuynh Thành trấn an Đường Bao một câu, thật sâu nhìn trấn yêu tháp một mắt, ôm lấy Đường Bao, đi tới trạch tử trước mặt.
Trạch tử thập phần xa hoa tinh mỹ, không nói đến tường dùng tinh thạch làm thành cùng địa chuyên, chính là bài biện khắp phòng, mỗi một món đều giá trị xa xỉ, hơn nữa tuyệt đại đa số đều là linh khí!
Không sai, cho dù ở ngoài linh khí này đều rất khó được thấy được, ở đây khắp nơi đều có, còn đều là trang sức phẩm, nếu như để đám người ở ngoài thấy được nhất định sẽ vô cùng đau đớn, mắng chửi người kiến tạo tòa nhà này là xà tinh bệnh, cư nhiên mang linh khí làm thành bàn ghế cùng vật trang trí, đơn giản là giậm chân giận dữ.
“Tỷ tỷ, ngươi xem đây là lão chủ nhân!” Đường Bao lôi kéo tay của Cố Khuynh Thành, ma lưu chạy đến một mặt tường.
Tường chừng hơn mười thước, mặt trên vẽ một bức tranh dài, nội dung tranh là một hồi đại chiến, đại chiến thảm thiết, khắp nơi đều là máu chảy thành sông, thảm trạng thi cốt thành núi, Cố Khuynh Thành nhìn sửng sốt, đây là thời kỳ đại chiến gì, bên trong có người có còn có chút bán thú nhân, đây…
Trong lòng Cố Khuynh Thành hoảng hốt, trong trạch tử này, cư nhiên còn ẩn tàng bí mật lớn như vậy.
Theo ngón tay của Đường Bao, Cố Khuynh Thành nhìn giữa bức tranh, thấy một nữ tử, nàng kia mặc một bộ chiến bào giáng hồng sắc, dường như nhuộm máu, có chỗ trình một mảnh thâm tử sắc, y hi có thể thấy được vóc người nàng giảo hảo, nhưng nét mặt mang theo sa cân, nhìn không thấy tướng mạo.
Cố Khuynh Thành cẩn thận nhìn một chút, chỉ cảm thấy hai mắt tại ngoại của nữ nhân này rất là sáng sủa, lại tựa hồ như có chút bi thương, một tay nàng cầm quyền trượng, một tay chấp sau mà đứng, đối diện với nàng, nam nhân cả người hắc y đứng thẳng, đưa lưng về phía nàng.
Vóc người nam nhân cao ngất, quanh thân tựa hồ còn tản ra khí tức lạnh lùng, chỉ là trong tranh chỉ có một bóng lưng của hắn, còn có mơ hồ che đậy quang mang, nhìn không ra đến cùng là hình dáng gì.
Đường nhìn của Cố Khuynh Thành hướng quét tới hơi nghiêng, đã thấy đoạn tình cảnh tiếp theo, vẫn là nữ tử cùng nam nhân, chỉ là lần này, khóe môi nữ tử nhếch lên vết máu, quyền trượng tróc ra rơi ở một bên, hư nhược nằm ở trong ngực của nam nhân…
Xuống chút nữa, nữ tử dùng hết khí lực sau cùng, lấy lực quyền trượng, phong ấn nam nhân, sau đó chết đi!
Đây…
vongthuuyen.com
Tâm thần Cố Khuynh Thành chấn động, đi lên gần mặt tường hơn, vuốt ve cuối cùng rơi xuống bên người nữ tử, quyền trượng quang mang tẫn thốn, quyền trượng này khảm một viên hồng bảo thạch, xung quanh hồng bảo thạch càng tương khảm hắc hai viên bạch minh châu.

Quả nhiên là Tử Vong quyền trượng sao?
Ba… Sắc mặt Cố Khuynh Thành tái nhợt, hình như bệnh nặng một hồi, một tay vỗ vào trên mặt tường, đỡ tường bảo trì bản thân không ngã xuống.
Tử Vong quyền trượng, nam nhân bị phong ân, nữ tử hồn phi phách tán…
Những thứ này, có phải nói cho nàng biết cái gì không?
Cố Khuynh Thành cảm giác được một trận đau đầu, hai mắt nhìn chằm chằm tường, lại đoán không ra nguyên cớ, có một số việc trong đầu của nàng, dần dần như nàng đoán một dạng thành hình, nhưng vẫn là thiếu căn cứ chính xác xâu chuỗi chúng lại.
“Tỷ tỷ, ngươi làm sao vậy?” Đường Bao mặc dù nhỏ, nhưng rất mẫn cảm, hắn phát giác Cố Khuynh Thành rất không đúng, lập tức bắt đầu cầm tay của Cố Khuynh Thành, vừa đụng đến tay của Cố Khuynh Thành truyền tới một trận lạnh lẻo thấu xương, Đường Bao vội vàng dùng hai cái tay nhỏ bé nhiều lần xoa xoa: “Tỷ tỷ, ngươi có phải rất lạnh hay không a?”
Trong trấn yêu tháp, ôn độ quả thực thấp, Đường Bao ở chỗ này ngây ngô lâu không cảm thấy, Cố Khuynh Thành lại có, nhưng nàng vẫn lấy linh lực chống lạnh, ngược lại cũng chưa cảm thấy lạnh, lạnh của nàng hoàn toàn đến từ chính bức vẽ này.
Đường Bao thấy Cố Khuynh Thành nhìn bích hoạ, cũng không lên tiếng, giơ tay của Cố Khuynh Thành lên, đặt lên mép hà hơi, lại xoa xoa trong đôi tay bé nhỏ: “Tỷ tỷ, kỳ thực những bức họa này, Đường Bao đều xem không hiểu, Đường Bao chỉ biết là, lão chủ nhân ở nơi này ở trong tranh.”
“Ân, ngươi nói đúng, lão chủ nhân của ngươi đúng là bên trong tranh này.” Cố Khuynh Thành kéo ra một nụ cười hư nhược, trấn an nhìn Đường Bao một mắt, không biết vì sao nàng luôn luôn cảm thấy, nữ tử trong tranh tuyệt đối là lão chủ nhân của Đường Bao, chỉ là lão chủ nhân của Đường Bao rốt cuộc là làm cái gì, tại sao có Tử Vong quyền trượng, đồng thời lấy sức một mình ngăn trở một hồi đại chiến?
Chờ một chút!
Cố Khuynh Thành bỗng nhiên trước mắt sáng ngời, bỗng nhiên nhớ tới Cừu Hàn Bách đã từng nói, Tử Vong quyền trượng là Ma thần thượng cổ sở hữu, sau khi Ma thần chết, Tử Vong quyền trượng tiêu thất, như vậy nữ nhân tay cầm Tử Vong quyền trượng nên phải là Ma thần thượng cổ đi?
Nếu như…. Nếu quả như thật là như thế này, như vậy tất cả trong bích hoạ, chính là đại chiến Thần Ma mấy vạn năm trước?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.