Phế Vật Cuồng Thê: Cực Phẩm Thất Tiểu Thư

Chương 181: KINH TUYỆT, NHẬN RA THẦN NÔNG ĐỈNH




CHƯƠNG 181: KINH TUYỆT, NHẬN RA THẦN NÔNG ĐỈNH
Editor: Luna Huang
Cố Khuynh Thành mạn điều tư lý cất xong chăn san hô, cất cả ghế nằm, lúc này mới lấy dược liệu của mình ra, Dương Nguy thấy thế, liền ghé mắt nhìn lại, thấy hắn nhìn qua, Cố Khuynh Thành hướng về phía hắn nhướng mi một cái, mạn bất kinh tâm nói: “Dương Nguy, ta đã để cho ngươi một nửa thời gian, nếu như ngươi còn thua, cũng chỉ có thể trách ngươi tài nghệ không bằng người.”
“Cố Khuynh Thành, ngươi không nên khoe miệng lưỡi lợi hại! Hiện tại ai thắng ai thua, còn chưa nhất định!” Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng Dương Nguy, vẫn là nhận định, phần thắng của mình lớn, dù sao Cố Khuynh Thành lâu như vậy không hề có động tác, đợi được nàng thanh lý xong tạp chất, phỏng chừng hắn cũng đi đến bước cuối cùng rồi!
Cho đến lúc này, Dương Nguy vẫn cảm thấy, Cố Khuynh Thành không phải là luyện dược sư, cho dù Cố Khuynh Thành thật là luyện dược sư, cấp bậc cũng sẽ không cao, lấy thực lực nửa thùng nước, chờ nàng thanh lý xong tạp chất, tám phần mười là mấy canh giờ sau!
Đến lúc đó, chỉ sợ hắn đã xong rồi.
Cố Khuynh Thành, ngươi chờ thua đi!
Ở trong lòng Dương Nguy cười lạnh một tiếng, liền chuyển quang, gọi ma thú hỏa hệ của mình ra, bắt đầu luyện chế đan dược.
Ma thú hỏa hệ của Dương Nguy, là một con hỏa tích dịch, đầu không lớn, nhưng tướng mạo hung ác độc địa, vừa ra tới liền dựa theo chỉ thị của Dương Nguy, phun ra hỏa diễm, thiêu đốt lò luyện đan.
Thấy thế, Cố Khuynh Thành câu tiếu ý, như trước không chút hoang mang lấy dược liệu của mình ra, nhìn như vô ý liếc Dương Nguy một mắt, kì thực đều nhớ hết dược liệu của Dương Nguy sở dụng.
Thấy những dược liệu kia, Cố Khuynh Thành có thể kết luận, Dương Nguy luyện chế chỉ huyết đan.
Chỉ huyết đan đẳng cấp cũng không cao, tài liệu cần, cũng đều không phải là tài liệu tốt gì, xem ra Dương Nguy thật quá mức đắc ý, còn muốn lấy chỉ huyết đan, đánh bại nàng?
Đơn giản là si tâm vọng tưởng!
A, nếu Dương Nguy luyện chế chỉ huyết đan, nàng liền cố ý luyện chế bát phẩm thượng nguyên Bổ Huyết đan, khí hắn mới được!

Cố Khuynh Thành mím môi cười, ngược lại đem dược liệu dưỡng khí đan bản thân nguyên bản chuẩn bị xong ra, ném trở về không gian giới chỉ, lại từ không gian giới chỉ, kì thực là từ trong túi càn khôn, xuất ra dược liệu của bát phẩm thượng nguyên Bổ Huyết đan, bắt đầu thanh lý tạp chất.
Đến bây giờ, Cố Khuynh Thành phải cảm thán một câu, quyết định của mình lúc đó, tuyệt đối là anh minh!
Lúc đầu nếu không đem toàn bộ Thiên Tài Địa Bảo linh mạch, nhổ trồng vào túi càn khôn, hiện tại cần luyện chế bát phẩm thượng nguyên Bổ Huyết đan, không có dược liệu thích hợp rồi!
Thật dài phun ra một ngụm trọc khí, Cố Khuynh Thành bắt đầu thanh lý tạp chất trong dược liệu.
Tốc độ thanh lý tạp chất trong dược liệu của Cố Khuynh Thành cực nhanh, so sánh với tốc độ của Dương Nguy, gấp năm lần, hơn nữa nhìn trong suốt của dược liệu, cực kỳ cao, Hạo Văn âm thầm kinh hãi, nha đầu này chẳng lẽ thật là cao thủ luyện dược sư ẩn danh?
Vẻ mặt của Hạo Văn không giải thích được, đang tập trung tinh thần nhìn động tác của Cố Khuynh Thành, người hiểu được chức nghiệp này ở dưới đài, cũng nhìn thấu chênh lệch của Cố Khuynh Thành cùng Dương Nguy.
Nhất là ở trong phòng làm việc, Tu Văn cũng từng tiếp xúc qua nghề nghiệp luyện dược sư này.
“Nha đầu này, thật đúng là thâm tàng bất lộ!” Tu Văn híp mắt, cười lắc đầu.
Đây không phải nói rõ, Cố Khuynh Thành sẽ đoạt được thắng lợi trong tỷ thí lần này sao?
Vẻ mặt Hồng Âm không giải thích được, ngẩng đầu nhìn về phía Tu Văn, hỏi tới: “Lời này của ngươi là có ý gì?” Hồng Âm chỉ là linh sư, chỉ cảm thấy chiêu thức của Cố Khuynh Thành dễ nhìn, không biết đến cùng thế nào, vẫn chờ đợi lo lắng.
Hiện nay, nghe được lời của Tu Văn, nhất thời hai mắt sáng ngời, đang mong đợi Tu Văn trả lời.
Tu Văn lại giả vờ thần bí nói: “Ngươi xem là được. Nếu là ta đoán không sai, cuộc tranh tài này, không bao lâu, liền kết thúc.”
“Kết thúc?” Đây rõ ràng là vừa mới bắt đầu…
Hồng Âm còn dự định nói cái gì, nhưng Tu Văn lại giơ tay lên, ý bảo nàng không nên nói nữa, nàng chỉ cần ngậm miệng, an tĩnh chờ.
Trên đài cao, Cố Khuynh Thành nhanh chóng thanh lý xong tạp chất trong dược liệu, chuẩn bị luyện dược, Bạch Tuyết đứng ở dưới đài, thấy tốc độ của Cố Khuynh Thành, đã nghẹn họng nhìn trân trối, may là nàng, học hơn mười năm luyện dược sư, lại vẫn là không có tốc độ nhanh như vậy, trình độ thanh lý tạp chất, chỉ có năm phần, liền cũng nữa vận lên không được nữa.
Nhưng Cố Khuynh Thành biểu hiện, cùng dược liệu nàng thanh lý xong, xa xa so với nàng luyện dược sư sơ cấp học tận hơn mười năm, còn cường hãn hơn nhiều.
Bạch Tuyết âm thầm kinh hãi, tiến đến bên người Cố Thiếu Dương, thấp giọng hỏi: “Ngươi biết, Cố tiểu thư nàng học tập luyện đan, bao lâu không?”
“A?” Cố Thiếu Dương Đắm chìm trong tỷ thí, nhìn chằm chằm hai tòa đài cao, căn bản không chút ý tới Bạch Tuyết lúc nào đi tới bên cạnh mình, ngay từ đầu nghe được lời của nàng, không có phản ứng kịp.
Bạch Tuyết thấy thế, liền hỏi một câu, “Ta đang hỏi ngươi, ngươi biết Cố tiểu thư học tập luyện đan, được bao lâu rồi không?”
“Ta cũng không biết.” Lúc này Cố Thiếu Dương mới quay đầu lại, vừa nhìn thấy Bạch Tuyết, lập tức ngượng ngùng gãi đầu một cái, trước mặt nữ sinh mình thích, Cố Thiếu Dương trở nên rất ngây ngô, tựa hồ cục xúc, tay chân cũng không biết để vào đâu.
Bạch Tuyết ‘ Nga’ một tiếng, trong giọng nói có thất vọng.
Trong lòng Bạch Tuyết luôn cảm thấy, thiên phú của Cố Khuynh Thành rất cường hãn, mặc kệ làm cái gì, thực lực của Cố Khuynh Thành, đều trên nàng, người như vậy, nhất định là để nàng ngưỡng vọng. Cho dù Cố Thiếu Dương không có nói rõ Cố Khuynh Thành học tập luyện dược sư bao lâu, nhưng trong lòng nàng minh bạch, lấy thân phận của Cố Khuynh Thành, sợ là học không bao lâu.
Lúc này, Bạch Tuyết còn tưởng rằng, Cố Khuynh Thành đúng là đến từ một gia tộc nhỏ, mà gia tộc như vậy, cũng không đủ bồi dưỡng.
Cho rằng như vậy, trái lại không có sai.
Thời gian trước, ở phân gia Cố gia, lấy thân phận phế vật của Cố Khuynh Thành, cho dù Cố Duyên Đình thập phần thương yêu nàng, nhưng cũng bồi dưỡng không được quá nhiều, dù sao gia chủ cần suy tính nhiều mặt lắm, hơn nữa trong gia tộc, còn có những trưởng lão khác, cho nên đối với lựa chọn của Cố Duyên Đình, Cố Khuynh Thành trái lại cảm thấy không gì đáng trách.
Đổi lại là nàng, đụng tới người biết rõ là phế vật, cũng sẽ không không công lãng phí tài nguyên.
Chỉ là, lúc này Cố Khuynh Thành bận luyện đan, không có công phu giải thích với Bạch Tuyết, dù cho nàng có công phu, cũng sẽ không giải thích loại vấn đề nhàm chán này với Bạch Tuyết.
Cố Khuynh Thành hiện tại đang nghĩ, có nên lấy Thần Nông âm đỉnh ra hay không.
Tốt xấu Thần Nông âm đỉnh, cũng là thần vật thượng cổ, tuy nói không có dương đỉnh, âm đỉnh chỉ có thể dùng để luyện dược, nhưng vẫn không sửa đổi được, chuyện nó là thần khí.
Cố Khuynh Thành lo lắng, nếu như nàng đem âm đỉnh ra, những người này nhìn quen mắt có thể mơ ước âm đỉnh của nàng hay không?
Nhưng, thời gian lưu cho Cố Khuynh Thành không nhiều lắm, suy nghĩ một hồi, Cố Khuynh Thành vẫn cảm thấy âm đỉnh ổn định tính tốt, hơn nữa trong tay nàng, cũng không có lò luyện đan thích hợp, liền chỉ phải đem âm đỉnh ra.
Lần này, vẫn là làm bộ từ trong không gian giới chỉ đem ra, nhưng lúc Cố Khuynh Thành lấy âm đỉnh ra, động tay động chân trên âm đỉnh, len lén cải biến nhan sắc của âm đỉnh, ngạnh sinh sinh đem âm đỉnh thanh đồng sắc, biến thành đen thui, như một lò luyện đan rất tầm thường phổ thông.
Mọi người ở đây, thấy Cố Khuynh Thành lấy ra nữa, bất quá là một lò luyện đan thông thường, trong lúc nhất thời nhiệt độ đối với Cố Khuynh Thành, có điều giảm xuống.
Dù sao, luyện dược sư đẳng cấp cao, rất ít tuyển dụng lò luyện đan thông thường, đại thể đều là dùng lò luyện đan riêng của bản thân.
Tỉ như lần này Dương Nguy sử dụng, chính là Dương gia cố ý cho hắn, lò luyện đan dùng huyền thiết thâm hải chế tạo, có người nói lò luyện đan này có là cấp bậc linh khí, điểm này, vừa so sánh Cố Khuynh Thành cùng Dương Nguy, trong nháy mắt bị áp đảo.
Những người tự nhận là có chút hiểu biết, đối với hành vi của Cố Khuynh Thành, không khỏi lắc đầu, rốt cuộc là tuổi còn trẻ khí thịnh, chọn một lò luyện đan như thế, còn không bằng dùng lò luyện đan cung Hạo Văn chuẩn bị, lò luyện đan Hạo Văn chuẩn bị tuy nói không phải là linh khí, nhưng là một bảo khí, tổng so với lò luyện đan phổ thông tốt hơn nhiều!
Cố Khuynh Thành thấy nhãn thần của người phía dưới hơi giễu cợt, căn bản không rãnh để ý, thẳng gọi liệt hỏa ra, giúp đỡ mình luyện đan.
Bởi liệt hỏa đã từng xuất hiện qua ở trước mặt mọi người một lần, lần thứ hai mọi người thấy liệt hỏa, mặc dù có chút sợ sệt, nhưng là so với khá hơn một chút.
“Liệt hỏa, bắt đầu đi.” Cố Khuynh Thành phân phó một câu, liền đứng ở trước lò luyện đan, cầm dược liệu trong tay, chuẩn bị chờ chờ đỉnh được đun nóng tới trình độ nhất định, liền bắt đầu luyện chế dược liệu.
Bị tốc độ thanh lý tạp chất của Cố Khuynh Thành hù dọa, Hạo Văn khi nhìn đến Cố Khuynh Thành lấy lò luyện đan ra, trong lòng âm thầm cả kinh, tỉ mỉ nhìn lâu, thấp giọng kinh hô: “Đây, đây là…” Thần Nông âm đỉnh.
Hô hấp của Hạo Văn bị kiềm hãm, nhưng cũng biết lúc này, không thể bạo lộ ra,, ngạnh sinh sinh đem nửa đoạn sau, lắp trở vào bụng, chỉ là trong lòng gợn sóng, trong lúc nhất thời vô pháp bình.
Thần Nông âm đỉnh, tuy nói không bằng dương đỉnh, có khả năng luyện hóa ảo giác, nhưng có thể tăng tỷ lệ thành công luyện dược, lò luyện đan thường không có thể sánh được, hơn nữa âm đỉnh là thần khí thượng cổ, ẩn chứa thiên địa linh khí mấy vạn năm qua, đan dược luyện được, dược hiệu cũng so với đan dược khác, mạnh hơn mấy chục lần.
Âm đỉnh này đối với luyện dược sư mà nói, tuyệt đối là một tuyệt phẩm tuyệt thế vô pháp ngăn cản, tiểu nha đầu này, là từ đâu có được?

Hạo Văn âm thầm suy nghĩ, nhưng nếu là hắn biết, đây bất quá là Mộ Quân Tà vì lấy lòng Cố Khuynh Thành, cố ý đưa tới, có lẽ tức giận đến tức thổ huyết!
Tốt xấu đây cũng là thần khí, còn có thể nói muốn tặng thì tặng?
Cố Khuynh Thành không biết âm đỉnh này cỉa nàng, đã khiến cho không ít người đáy lòng gợn sóng, mà những người này, xa không chỉ có mỗi mình Hạo Văn.
Tỉ như, Tu Văn.
Tu Văn cho tới nay, đều là theo chân đại ca của mình, cũng chính là sư phụ của Cố Khuynh Thành Tu Nguyên Vi, quan hệ của hai người không tốt bằng Tu Vũ cùng Tu Nguyên Vi, nhưng cũng coi là hảo huynh đệ, lúc Tu Nguyên Vi tra tư liệu, tìm kiếm Thần Nông đỉnh, Tu Văn cũng tham dự trong đó.
Tuy rằng, đến cuối cùng bọn họ cũng không có tìm được Thần Nông đỉnh, nhưng hình dạng của Thần Nông đỉnh, Tu Văn vẫn nhớ ở trong đầu.
Ngay từ đầu, thấy Cố Khuynh Thành lấy lò luyện đan ra, đen thui, không chớp mắt, hắn cũng không có quan tâm quá nhiều, nhưng dư quang hắn liếc về một mắt, cảm giác hoa văn phía trên kia, rất quen thuộc, tỉ mỉ xem lại, lúc này mới lúc này mới giật mình nói: “Đúng là Thần Nông đỉnh!”
“Cái gì Thần Nông đỉnh, nơi nào có Thần Nông đỉnh?”
Tu Văn cũng không có tận lực giấu diếm Hồng Âm, liền giải thích với nàng nói: “Lò luyện đan nha đầu kia hiện đang sử dụng, chính là Thần Nông âm đỉnh.” Không nghĩ tới, chuyện nhiều năm, đại ca hắn tìm Thần Nông đỉnh nhiều năm, cuối cùng xuất hiện ở trong tay đồ đệ đại ca, cái này chẳng lẽ cũng là một loại duyên phận?
Ai… Chỉ là đại ca đã qua đời rồi, bằng không, nếu là nhìn thấy Thần Nông đỉnh, hắn sợ là cao hứng không ngủ yên giấc.
“Thần Nông đỉnh…” Hồng Âm trợn to mắt, chỉa vào lò luyện đan đen thui, trong lúc nhất thời không có ngôn ngữ.
Cho dù ai cũng không nghĩ ra, lò luyện đan đen thui này, căn bản tầm thường phổ thông, Thần Nông âm đỉnh trong truyền thuyết!
Bất quá, Cố Khuynh Thành bây giờ có được âm đỉnh, vậy dương dương có phải cũng ở chỗ Cố Khuynh Thành không?
Hồng Âm nghĩ, liền hỏi như thế nói: “Tu Văn, ngươi đoán dương đỉnh, có phải cũng ở trong tay nha đầu này không?”
“Hẳn không có.” Tu Văn lắc đầu, quả quyết nói.
Nếu như dương đỉnh đã ở trên tay Cố Khuynh Thành, âm dương song đỉnh sớm dung hợp làm một thể, gọi ra Thần Nông đỉnh chân chính rồi!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.