Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 342: Hạ gia gặp nguy hiểm (hai)




Edit: kaylee
"Nữ nhân nhân loại này thật là có ý tứ, nhưng mà nhân loại chính là nhân loại, ác cảm trời sinh của bản tôn đối với nhân loại sẽ không bởi vì một chút việc nhỏ này mà thay đổi."
Hắn vĩnh viễn sẽ không quên, năm đó nhân loại là như thế nào tiến hành tàn sát đối với thú tộc, máu nhiễm đỏ toàn bộ Linh Thú sơn mạch, thế cho nên trên Linh Thú sơn mạch dài vạn trượng đều chồng chất thi thể của Linh Thú.
Nếu không phải vì nam nhân kia xuất hiện, có lẽ trên đại lục Đông Nhạc một con Linh Thú đều sẽ không lưu lại, từ đó về sau, bộ tộc Linh Thú đã thề nguyện trung thành với hắn một đời một thế………....
Chỉ là sau này, nam tử giống như thần kia lại biến mất, thậm chí ngay cả hơi thở cũng biến mất khỏi Đông Nhạc đại lục, Linh Thú Đông Nhạc đại lục lập tức bôn ba chung quanh, chính là vì tìm kiếm tung tích của hắn.
Ở vài năm trước, hơi thở nam nhân lưu lại lại xuất hiện, nhưng không ở Đông Nhạc đại lục, hiện tại sở dĩ hắn đi đến mảnh đại lục này, cũng không chỉ có là chạy trối chết, mà là vì lời tiên tri của thú tộc, quân vương của bọn họ xuất hiện ở trên mảnh đại lục này…….....
"Tốt."
Tử Tà nhìn thiếu nữ bên cạnh, trong đôi mắt tím mang theo ý cười tà mị: "Ta tôn trọng quyết định của ngươi, ngươi muốn kề vai chiến đấu với ta, vậy….... Lúc này đây, để cho chúng ta cùng nhau chiến đấu, nha đầu, ngươi chuẩn bị sẵn sàng sao?"
Cố Nhược Vân trịnh trọng gật gật đầu: "Ta đã chuẩn bị sẵn sàng, Tử Tà, đường trưởng thành của ta chẳng phải cần sự bảo vệ của ngươi, mà là....... Muốn sự trợ giúp của ngươi, bảo vệ và trợ giúp cũng không giống nhau, ta tuyệt đối không đồng ý trở thành người tránh ở sau lưng ngươi."
Tử Tà cười cười, ở trong mắt chứa cảm xúc làm cho người không thể nhìn hiểu, chỉ là biểu cảm của hắn khi nhìn về phía nàng tràn đầy dịu dàng và sủng nịch, giống như mất đi tà khí nghiêm nghị quen có kia.
Ngay sau đó, tất cả mọi người ở đây trông thấy một màn làm cả đời bọn họ khó quên.
Một ngọn lửa màu tím to lớn đánh thẳng về phía bầu trời, phô thiên cái địa giống như bao trùm bầu trời xanh ban đầu, rồi sau đó, nam nhân vừa rồi còn cười tà mị dịu dàng với thiếu nữ, thân thể chợt hóa thành một tia sáng màu tím phá tan phía chân trời. Hóa thành một con phượng hoàng giương cao cánh.
Cả người Phượng Hoàng kia màu tím, đôi cánh chim mang theo ngọn lửa màu tím làm nổi bật giữa bầu trời, cao quý mà tao nhã, con ngươi tà khí mang theo tia sáng ngút trời, giống như có thể thu hút lòng người, làm cho trái tim của tất cả mọi người ở đây đều run run một chút.
Viêm thiếu chút nữa bị dọa nằm sấp, bộ tộc Linh Thú có yêu cầu rất cao đối với huyết thống, Tử Tà vẫn luôn này xuất hiện trong hình tượng nhân loại ở trước mặt của hắn, hiện giờ sau khi hắn hóa thành bản thể, uy áp kia trực tiếp đè ép làm Viêm hít thở không thông.
Con phượng hoàng này, có huyết thống cao quý nhất trong bộ tộc Linh Thú, vì sao nhân vật tôn quý như thế, lại sẽ cam tâm tình nguyện khế ước với một nhân loại?
Viêm thật sự không rõ đến cùng là hắn nghĩ như thế nào, cường đại như hắn, cho dù là đi ngang toàn bộ đại lục cũng không thành vấn đề, lại vì sao phải nhẫn nhục chịu đựng ở đây như thế? Đây rốt cuộc là vì cái gì?
Đương nhiên, hắn vĩnh viễn cũng không rõ, có một loại cảm tình, tên là sinh tử gắn bó, có một loại tình cảm, gọi là đồng bạn!
Phỏng chừng cả đời này, hắn đều sẽ không hiểu rõ.
"Phượng hoàng? Sư phụ của chủ tử vậy mà lại là một Linh Thú?"
Trên mặt Mạc Vũ tràn ngập khiếp sợ, nàng thật sự không cách nào tưởng tượng, nam tử vẫn luôn đi theo ở bên người chủ tử kia, sẽ là một con Linh Thú!
"Này……... Xảy ra chuyện gì?"
Phía trên sơn cốc, Thiên Khải Tôn Giả vốn còn đang chạy trốn bỗng nhiên cảm nhận được phía sau truyền đến uy áp, lúc quay đầu lại nhìn qua thì thiếu chút nữa bị dọa nằm sấp.
Ông nhìn thấy gì?
Một con phượng hoàng màu tím cao quý tao nhã, và một con rồng to lớn hung tàn đang giằng co ở trên bầu trời?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.