Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 338: Thu hoạch (mười)




Edit: kaylee
"Ta……. Ta chỉ là có ý tốt, ta chỉ là giúp tiểu cô nương kia kiểm tra thân thể một chút mà thôi," Sắc mặt Thiên Khải Tôn Giả đỏ lên, oán hận trừng mắt nhìn Độc Tôn: "Hơn nữa, ngươi lại là thứ tốt gì? Thích nam sắc, vô sỉ, ****! Tiểu nha đầu đi theo ngươi ta lo lắng."
Độc Tôn cười lạnh một tiếng: "Chính là bởi vì ta thích nam sắc, nàng mới càng an toàn."
"Ngươi……." Thiên Khải Tôn Giả bị tức đến mức nói không ra lời, ông quay đầu nhìn về phía Cố Nhược Vân, hỏi: "Tiểu nha đầu, hai ta đều coi trọng ngươi, ngươi tự mình quyết định, muốn làm đồ đệ của ai? Người thua không cho phép trả thù!"
Trong mắt của ông, Cố Nhược Vân nhất định sẽ lựa chọn ông, nguyên nhân bởi vì, người kia vẻ mặt âm trầm, cả người luôn tỏa ra độc khí, không an toàn cỡ nào?
"Này…….." Cố Nhược Vân sờ sờ mũi: "Ta đã có sư phụ, cho nên, ta không nghĩ lại bái sư."
"Ha ha."
Độc Tôn trào phúng cười hai tiếng, liếc mắt nhìn Thiên Khải Tôn Giả vẻ mặt thất vọng ở một bên, nói: "Ngươi nghe được sao, nha đầu kia chướng mắt ta, đồng dạng cũng xem không nổi ngươi, người Linh Tông lại như thế nào? Còn tưởng rằng tài trí hơn người sao? Thiên phú của nha đầu kia không tệ, ngày sau tất nhiên sẽ như rồng rời bến, đến lúc đó, hai người chúng ta tự nhiên là không có tư cách trở thành sư phụ của nàng."
"Ngươi câm miệng!" Thiên Khải Tôn Giả hung hăng trừng mắt với Độc Tôn, quay đầu nhìn về phía Cố Nhược Vân, nói: "Nha đầu, ta thật xem trọng ngươi, nếu về sau có người bắt nạt ngươi, ngươi lập tức báo tên của Thiên Khải Tôn Giả ta, tuyệt đối không ai lại dám bắt nạt ngươi."
Cố Nhược Vân cười cười: "Đa tạ ý tốt của Thiên Khải Tôn Giả, mấy người chúng ta làm không thành sư đồ, trở thành bằng hữu cũng không tệ, không phải sao?"
"Ha ha!"
Thiên Khải Tôn Giả cười to hai tiếng, vừa lòng gật gật đầu: "Không sai không sai, lão hủ ta đây có thêm một bạn vong niên, điều này cũng là quyết định không sai, nha đầu, nếu ngươi có thời gian đừng quên đi Linh Tông tìm ta."
"Ha ha," Độc Tôn âm trầm cười hai tiếng: "Hàng năm ngươi không ở Linh Tông, chẳng lẽ muốn cho tiểu nha đầu đi vô ích? Huống chi, ta không có khả năng cho ngươi còn sống! Nha đầu, đây là lệnh bài của ta, gặp lệnh bài như gặp ta, hơn nữa lệnh bài này có thể trò chuyện với ta, nếu ngươi gặp nguy hiểm gì thì thông qua lệnh bài tìm ta, ta tất nhiên sẽ giúp ngươi ở bên trong năng lực "
Ông có một loại dự cảm, nha đầu kia không phải trong ao vật, lúc này tạo mối quan hệ, sau này tất nhiên sẽ nhiều thêm một đồng minh cường đại, ông nhưng là rất tò mò đợi tình cảnh nha đầu kia có thể nghịch chuyển một mảnh trời ở đại lục.
Mà thời đại Tam Đại Chế Tài thống lĩnh Tây Linh đại lục này cũng có thể trôi qua.
Cho nên, nghĩ nghĩ, Độc Tôn tiếp tục nói: "Đúng rồi, nha đầu, nếu ngày sau ngươi thành lập một cái thế lực vượt xa qua Tam Đại Chế Tài, đừng quên lưu một vị trí khách khanh trưởng lão cho ta, ha ha, ta nhất định sẽ gia nhập của ngươi."
"Nhất định."
Cố Nhược Vân cười cười, nếu ngày sau có cường giả như Độc Tôn gia nhập, nàng tin tưởng Ma Tông tất nhiên sẽ trở thành tồn tại tối cao của Tây Linh đại lục.
Thiên Khải Tôn Giả liếc mắt xem thường, nhưng mà không nói thêm gì, cười tủm tỉm nhìn Cố Nhược Vân.
"Nha đầu, Độc Tôn tặng ngươi một cái lệnh bài, ta đây cũng đưa ngươi thứ tương tự, ngọc bội này là vật phẩm của Linh Tông chúng ta, nếu có người làm khó dễ ngươi, ngươi có thể lấy ngọc bội ra, hơn nữa còn có thể điều động người Linh Tông."
"Nha đầu, ngươi không cần bị lão lừa, lệnh bài kia là lệnh bào của trưởng lão Linh Tông, cầm nó, ngươi sẽ thành trưởng lão Linh Tông."
Độc Tôn không chút khách khí nói, tuyệt không bận tâm mặt mũi của Thiên Khải Tôn Giả

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.