Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 323: Nhặt được một con thú nhỏ (năm)




Edit: kaylee
Thiên Sơn nguy hiểm, phỏng chừng chỉ có người đến đây qua mới biết được.
Nơi này trừ bỏ Linh Thú thực lực cường đại ra, còn có rất nhiều cạm bẫy không đếm được.
Giờ phút này, phía trên Thiên Sơn, một âm thanh ‘tất tất tác tác’ truyền đến từ một bên, lập tức làm cho tất cả mọi người vốn còn đang hành tẩu dừng bước chân.
Hạ Tử Hi phất phất tay, mặt mày ngưng trọng nói: "Các vị, có tình huống, cần phải cẩn thận!"
Vừa dứt lời, ‘xoát’ một tiếng, vô số Linh Thú chạy trốn ra từ trong cây cối, rống lớn một tiếng, hung ác đánh về phía khách không mời mà đến này.
Bá bá bá!
Mọi người rút ra vũ khí bên hông, ánh mắt cảnh giác nhìn đàn Linh Thú vọt tới.
"Mạc Vũ, ngươi bảo vệ Bách Xuyên, Ngọc nhi, lát sau theo sát sau ta, một bước đều không cho rời đi."
Cố Nhược Vân nhíu mày, những Linh Thú này cấp bậc thấp nhất cũng là Võ Tướng, còn có hơn mười con đã là Võ Vương! Hơn nữa, bọn họ vẫn là vừa mới bước vào Thiên Sơn, mặt sau lại có bao nhiêu chuyện nguy hiểm đang chờ đợi bọn họ?
"Nhiều Linh Thú như vậy, phỏng chừng bọn họ sẽ không dễ chịu."
Hồng Quân cười lạnh một tiếng, vì Cố Nhược Vân mà Hạ Lâm Ngọc làm khó dễ Phỉ Phỉ, chuyện này làm sao lão có thể không biết, cho nên, ngay từ đầu lão đã khắp nơi nhằm vào Cố Nhược Vân.
Nhưng từ đầu đến giờ lão vẫn không rõ, vì sao Phách Chấn Thiên phải che chở nàng như thế.
La gia thì thôi đi, dù sao người La gia đều tương đối thực tế, chỉ vì một tay y thuật xuất thần nhập hóa của nữ nhân kia, bọn họ cũng sẽ tuyệt đối nịnh bợ nàng, nhưng mà Phách Chấn Thiên cũng không phải là người như thế, chỉ cần không phải người hắn thưởng thức, mặc kệ người nọ cường đại cỡ nào, hắn cũng xem thường.
Chỉ là rất nhanh, lão đã ngây dại.............
Chỉ thấy nữ tử vốn lặng không tiếng động đứng ở bên cạnh Cố Nhược Vân một tay bảo vệ tiểu nam hài mười tuổi kia, rồi sau đó trường kiếm giương lên, kiếm quang sắc bén lập tức chém bay một Linh Thú cấp bậc Võ Vương, lăn ra xa mấy trượng (1 trượng = 10m). Phỏng chừng nếu không phải phải bảo vệ nam hài trong lòng, con Linh Thú này tuyệt sẽ không chỉ là bay ra ngoài đơn giản như vậy.
"Này…….. Võ Vương?"
Hồng Quân bỗng chốc mở to hai mắt, kinh ngạc nói không ra lời.
Bản thân đến một bó tuổi này mới chỉ đột phá Võ Vương thôi, tiểu nha đầu kia còn trẻ tuổi như vậy mà đã là cường giả Võ Vương? Hơn nữa, thân là cường giả Võ Vương, lại cam tâm tình nguyện nghe theo mệnh lệnh của một tiểu nha đầu?
Đến cùng thì tiểu nha đầu kia có lai lịch gì? 
Hồng Quân phục hồi tinh thần lại, một kiếm ngăn cản móng vuốt sắc bén của Linh Thú, sau đó nhìn về phía Hồng Phỉ Phỉ được mọi người Hồng gia bảo vệ, thấp giọng hỏi: "Phỉ Phỉ, ngươi có biết nha đầu kia đến cùng là ai hay không? Nàng tên gọi là gì?"
Có thể có Võ Vương cam tâm trở thành tùy tùng, nha đầu kia không phải người Đông Phương thế gia thì chính là người Luyện Khí Tông! Có lẽ đến từ ba thế lực lớn kia cũng nói không chừng...........
Hồng Phỉ Phỉ còn chưa có phục hồi tinh thần lại từ trong khiếp sợ chợt nghe thấy lời nói của Hồng Quân, nàng cắn chặt môi, nói: "Ta không biết nàng là ai, nhưng mà khẳng định không phải lai lịch rất cường đại, nếu nàng thật sự lai lịch phi phàm, ngày ấy ta đắc tội nàng như thế, nàng không có khả năng sẽ không chút động lòng, đệ tử thế lực lớn không phải đều là tâm cao khí ngạo sao? **** kia rõ ràng là sợ ta, cho nên Hạ tiểu thiếu gia mới có thể ra mặt thay nàng."
Hồng Quân gắt gao nheo lại đôi mắt nhìn Mạc Vũ, đáy mắt hiện lên một tia sáng bén nhọn.
"Võ Vương này ở bên người nàng, thực có chút đáng tiếc, Phỉ Phỉ, nếu chân tướng theo như lời ngươi nói như vậy, chúng ta phải tranh Võ Vương này tới tay, nhất là một cường giả Võ Vương chỉ mới hơn hai mươi tuổi!"
Cường giả Võ Vương hơn hai mươi tuổi đại biểu cho cái gì?
Đại biểu cho Võ Hoàng ngày sau, còn có cấp bậc cao hơn nữa!
Nếu Hồng gia bọn họ cũng có một Võ Hoàng, vậy còn cần dựa vào hơi thở của Hạ gia để sống?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.