Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1722: Thiên Bắc Dạ trở về (tám)




Edit: kaylee
Nghĩ đến đây, sắc mặt Mộ Dung Thiến càng âm trầm, trong mắt tràn ngập từng trận sát khí...
Trong tẩm cung xa hoa, nam tử đưa lưng về phía cửa sổ, ánh trăng nhàn nhạt chiếu xuống, dừng ở phía trên khuôn mặt cực kì giống Thiên Bắc Dạ kia của hắn.
"Thiên Bắc Dạ đã trở lại?"
Hắn ta cười lạnh một tiếng, tươi cười kia lộ ra vẻ cao ngạo: "Hơn nữa, còn tính toán thành hôn với Cố Nhược Vân? Ha ha, phỏng chừng ngày hôn lễ đó rất là náo nhiệt, có lẽ, ta cũng nên đi thấu náo nhiệt này một chút!"
Có một số việc, cũng sẽ có một ngày kết thúc!
Ở phía trên thế giới này, hai người hắn ta và Thiên Bắc Dạ, vốn chỉ có thể chứa đựng một người, quyết không cho phép có người thứ hai xuất hiện.
Cũng bởi vậy, mới nhất định làm cho bọn họ cuối cùng hợp lại ngươi chết ta sống!
...
Ma Đế đại hôn, khắp chốn mừng vui.
Lấy uy vọng hiện giờ của Cố Nhược Vân và Thiên Bắc Dạ, bất kể là nhân loại hay là Linh Thú đều là từ xa xa chạy như điên mà đến, nguyên nhân chính là tham dự hôn lễ của hai người...
Hiện giờ Phong Vân Đế quốc quả nhiên là náo nhiệt đến cực điểm, không người có thể so sánh!
Vì thế, các con dân Phong Vân Đế quốc đều nhìn thấy vô số phi điểu bay nhanh ở trên bầu trời, cũng có rất nhiều cường giả đã ngoài Võ Thánh quang lâm Phong Vân Đế quốc!
Đương nhiên, cũng tạo thành thế nhân khiếp sợ.
Càng làm cho bọn họ khiếp sợ còn ở sau.
Một buổi tối trước khi Cố Nhược Vân và Thiên Bắc Dạ thành hôn, có vài Long cường đại từ hư không cách đó không xa bay nhanh mà đến, xoay quanh ở trên không.
Bọn họ không có nhìn lầm!
Tới tham gia hôn lễ của bọn họ, trừ bỏ các cường giả ra, ngay cả Long tộc luôn vô cùng cao ngạo cũng tới rồi!
Cũng bởi vì Long tộc đến, khiến Phong Vân Đế quốc lâm vào hỗn loạn trước nay chưa có...
Ngày thành hôn đó.
Trên không hoàng cung Phong Vân Đế quốc, quay chung quanh vô số Linh Thú! Những Linh Thú đó đều là yên tĩnh đứng ở trên không, giống như đang hộ giá hộ tống cho đôi tân nhân này.
Tiểu Tầm Nhi bị Tá Thượng Thần ôm vào trong ngực, đôi mắt tò mò nhìn về phía Cố Nhược Vân do Thiên Bắc Dạ dắt tới cao đường, vụng trộm nói ở bên tai nam tử bên cạnh.
"Cha nuôi, vừa rồi ta đi phòng mẫu thân vụng trộm xem qua mẫu thân, hôm nay mẫu thân thật xinh đẹp, về sau Tầm Nhi cũng phải tìm một nàng dâu đẹp mắt giống mẫu thân."
Tá Thượng Thần vỗ vỗ đầu của Tiểu Tầm Nhi, nói: "Con tiểu gia hỏa này, về sau vậy mà chỉ biết dùng sắc nhìn người? Như vậy không đúng."
Tiểu Tầm Nhi phiết phiết cái miệng nhỏ nhắn: "Cha nuôi, nếu dáng vẻ cữu cữu khó coi, người sẽ thích hắn như vậy sao?"
Sắc mặt Tá Thượng Thần cứng ngắc.
Vấn đề này hắn trả lời thế nào?
Chẳng lẽ muốn hắn nói cho Tiểu Tầm Nhi, bất luận Cố Sanh Tiêu biến thành dáng vẻ gì, hắn đều thích y?
Cứ như vậy, chẳng phải là thừa nhận tâm ý của mình?
"Tiểu Tầm Nhi, con tiểu quỷ đầu này," Tá Thượng Thần bất đắc dĩ cười khổ một tiếng: "Con biết cái gì gọi là thích không? Ta và cữu cữu con..."
Tiểu Tầm Nhi không đợi Tá Thượng Thần nói xong lời này, đã đánh gãy âm thanh của hắn.
Tiểu nãi oa chớp mắt, cười hì hì nhìn về phía Tá Thượng Thần: "Cha nuôi, chừng nào thì người gả cho cữu cữu, làm cữu mẫu con?"
Khụ khụ!
Tá Thượng Thần thiếu chút bị nước miếng của mình làm sặc, hắn bất đắc dĩ lắc lắc đầu, đôi mắt hoa đào cũng là dè dặt cẩn trọng liếc mắt nhìn Cố Sanh Tiêu ở một bên.
Sau khi thấy vẻ mặt thờ ơ của Cố Sanh Tiêu, phía trên khuôn mặt tuyệt mỹ như hoa đào dương lên một nụ cười chua sót.
"Tiểu Tầm Nhi, ta và cữu cữu con là sinh tử chi giao, cảm tình của chúng ta không giống phụ mẫu con, con phải hiểu được điểm này! Trên đời này, cảm tình giữa nam nhân và nam nhân là không được chấp nhận, chỉ có nam nữ mới có thể kết hợp, nếu không, sinh không ra đứa nhỏ."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.