Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1719: Thiên Bắc Dạ trở về (năm)




Edit: kaylee
Nhưng mà, bởi vì Phong Vân Đế quốc làm việc quái đản, thực lực càng là cường hãn giống như ma quỷ, bởi vậy, thế nhân đặt một cái danh hiệu cho Đế Vương Phong Vân Đế quốc —— Ma Đế!
Nhưng mặc cho bọn họ nghĩ như thế nào đều thật không ngờ, Đế Vương Phong Vân Đế quốc lại là một vị nữ tử!
Ban đầu, Phong Vân Đế quốc lâm triều đều là do Quốc sư Lưu Nguyệt chủ trì, lần này, Cố Nhược Vân trở về làm cho Lưu Nguyệt không nói hai lời vứt trọng trách, giao chuyện lâm triều cho Cố Nhược Vân.
Cũng may chuyện khác có Lam Ca và Lưu Nguyệt xử lý, nàng trừ bỏ đi lâm triều ra chính là mỗi ngày tu luyện, nhưng mà nàng đã đột phá thành Cửu Chuyển, không phải chỉ tu luyện là có thể tăng lên tu vi.
Lúc này, trên triều, một gã đại thần tiến lên một bước tham tấu nói: "Khởi bẩm bệ hạ, hiện giờ bệ hạ người cũng sắp ba mươi, lại chưa thành thân, trong hậu cung Phong Vân Đế quốc không thể không có nam phi, cho nên..."
Ý tứ trong lời nói này của đại thần thật rõ ràng, thực lực của vị nữ tử trẻ tuổi này cường đại, càng là đến từ Đệ Nhất thành, nếu có thể đưa thiếu niên nhà mình cho nàng làm thiếp, vậy một nhà bọn họ sẽ đi theo nước lên thì thuyền lên.
Cho dù mảnh đại lục này là nam tôn nữ ti, nhưng mà, trước kia cũng không phải là chưa từng có Nữ đế, chỉ cần có thể trở thành Đế Vương, tam cung lục viện, cũng là việc bình thường, không quan hệ nam nữ.
Sau khi Lam Ca nghe thấy lời đại thần nói, không khỏi nhíu mày.
Nhóm thần dân Phong Vân Đế quốc chẳng phải vô cùng hiểu chuyện của Đệ Nhất thành, cũng không biết Cố Nhược Vân đã có một vị hôn phu!
Nghĩ đến nam tử như yêu cường đại, Lam Ca vừa định mở miệng ngăn cản lời nói của vị đại thần này, lại đúng vào lúc này, một tiếng cười âm trầm chợt truyền đến, xẹt qua hư không, rơi vào trong tai mọi người.
"Ta ngược lại muốn nhìn, ai dám trở thành nam phi của nàng!"
Âm thanh của nam nhân âm trầm khí phách trước sau như một, giống như đến từ địa ngục, làm người rất là e sợ.
Nhưng sau khi nghe được, Cố Nhược Vân bỗng nhiên đứng lên, ánh mắt thẳng tắp ngóng nhìn ngoài cửa...
Ở ngoài đại điện, nam tử tóc bạc chậm rãi đi đến ở dưới ánh mắt của mọi người, sau khi đôi mắt yêu dị của hắn nhìn thấy Cố Nhược Vân, lại cũng không cách nào dời đi, giống như toàn bộ thế giới ở trong mắt hắn, cũng chỉ có một mình nàng.
"Ngươi là người phương nào!"
Tên đại thần lúc trước kia còn không rõ ràng tình huống, lớn tiếng quát: "Nơi này là hoàng cung Phong Vân Đế quốc, là ai cho phép ngươi tiến vào chỗ này? Thị vệ đâu! Đuổi nam nhân này ra ngoài!"
Đột nhiên, âm thanh đại thần im bặt.
Chỉ vì nam tử hồng y tóc bạc chuyển tầm mắt về phía ông ta.
Lập tức, một cảm giác âm trầm từ trong lòng ông ta truyền ra, truyền khắp toàn bộ trái tim, làm ông ta hoảng sợ há lớn miệng, nhưng không cách nào phát ra một chút âm thanh.
"Ngươi hỏi ta là ai?" Nam nhân trầm thấp nở nụ cười, tươi cười kia lộ ra thị huyết hơi thở.
Rồi sau đó, hắn chuyển mắt nhìn Cố Nhược Vân.
Lúc mắt đỏ yêu dị lại nhìn về phía Cố Nhược Vân, ánh mắt hắn nhu hòa xuống, chớp mắt với nữ tử: "Ta hẳn là... Đế hậu của nàng?"
Nói xong lời này, nam nhân không hề để ý tới đại thần lắm miệng, đi nhanh về phía Cố Nhược Vân.
Hắn phất áo mà ngồi, ôm thanh y nữ tử bên người vào trong lòng, nhíu mày nhìn về phía chúng đại thần phía dưới.
"Hậu cung của Vân Nhi, có một mình ta là đủ rồi, nếu ai muốn đến đoạt nàng với ta, ta đây sẽ làm cho bọn họ máu tươi tại chỗ!"
Cố Nhược Vân không nói gì, con ngươi mỉm cười nhìn về phía nam nhân bên người, trên khuôn mặt thanh tú bao phủ ánh sáng nhu hòa nhàn nhạt.
Hắn đã trở lại!
Rốt cục đã trở lại!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.