Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1684: Ba năm (chín)




Edit: kaylee
"Xong rồi sao?"
Tá Thượng Thần cảm nhận được phía sau không có động tĩnh, tâm chợt sốt ruột lên, khẩn trương hỏi.
"Xong rồi."
Cố Nhược Vân gật gật đầu, âm thanh mang theo một chút suy yếu.
"Xong rồi?"
Tá Thượng Thần ngây ngẩn cả người, vẻ mặt kinh ngạc.
Cho dù hắn chưa từng thấy người khác sinh đứa nhỏ, nhưng cũng biết, nếu đứa nhỏ đi tới trên đời này, tất nhiên sẽ phát ra một tiếng khóc vang dội, nhưng mà, phía sau của hắn lại là im ắng, không có một chút âm thanh.
Loại cảm giác này làm Tá Thượng Thần rất là bất an, rốt cuộc quản không được cái gì, vội vàng xoay người lập tức đi đến phía Cố Nhược Vân.
"Tiểu Vân Nhi, có phải đứa nhỏ có chuyện gì hay không, ách..."
Tá Thượng Thần mới vừa đi đến trước mặt Cố Nhược Vân, đã không tự chủ được ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy một đôi mắt đen sáng ngời đang tò mò nhìn hắn, trong mắt còn mang theo ngây thơ đối với cuộc sống, ngay tại lúc Tá Thượng Thần sững sờ, tiểu oa nhi nở một nụ cười với hắn.
Tươi cười của hắn thật thuần túy, rất sạch sẽ, giống như một tờ giấy trắng, không nhiễm một chút khuyết điểm.
"Tiểu Vân Nhi, người này là nhi tử của ngươi?" Tá Thượng Thần hoàn toàn ngốc: "Vì sao nó không khóc? Còn cười với ta? Hơn nữa, nhi tử của ngươi mới ra đời đã có lực lượng Võ Vương?"
Càng quan trọng hơn là, đứa nhỏ vừa sinh ra không phải nên có nhiều nếp nhăn sao? Vì sao tiểu gia hỏa này lại dáng vẻ phấn điêu vòng ngọc như thế, đáng yêu làm cho người ta nhịn không được ôm lấy nó hung hăng hôn một cái.
Hắn đương nhiên không biết, tiểu gia hỏa này bắt đầu tu luyện từ khi ở trong bụng Cố Nhược Vân.
Ngươi phải biết rằng, hiện giờ Cố Nhược Vân đã là cường giả Chí Tôn hậu kỳ! Linh khí đã trải qua sự rèn luyện của nàng, đã thuần túy đến không thể lại thuần túy! Nếu ngươi vừa bước vào con đường tu luyện, có một cường giả Chí Tôn rèn luyện linh khí cho ngươi, vậy ngươi cũng sẽ đột phá cực kì nhanh chóng!
Chỉ là, trừ bỏ tiểu gia hỏa này ra, không ai có thể còn chưa có sinh ra đã bắt đầu tu luyện...
"Trải qua một năm, cuối cùng nó cũng đi ra," Cố Nhược Vân ôm tiểu oa nhi trong ngực, ánh mắt nhu hòa: "Đáng tiếc, lúc trước tiểu Dạ cũng không biết ta đã mang thai, cũng không có đặt tên cho con, nhưng mà, dù sao con cũng phải có cái tên."
Nàng trầm mặc một lúc lâu, thật lâu sau, mới cười sờ sờ cái mũi nhỏ của tiểu oa nhi.
"Con tên là Thiên Bắc Tầm, được không?"
Tiểu nãi oa phấn điêu ngọc trác giống như nghe được lời Cố Nhược Vân nói, lộ ra một tươi cười rực rỡ với nàng, hắn mở rộng hai tay, đáng yêu hoa chân múa tay vui sướng, càng không ngừng cười ‘khanh khách’.
Tình cảnh này, làm cho Tá Thượng Thần ngạc nhiên hơn: "Quả nhiên là nhi tử của hai kẻ biến thái, người này cũng nhất định là một tiểu biến thái!"
Hắn đã có thể tưởng tượng được thiên phú xuất chúng của tiểu gia hỏa này!
Tiểu gia hỏa dung hợp tất cả ưu điểm của Thiên Bắc Dạ và Cố Nhược Vân, có thể nào không vĩ đại?
"Tiểu Vân Nhi, ngươi và Thiên Bắc Dạ đều thật dễ dàng trêu chọc hoa đào, chờ sau khi đứa nhỏ của các ngươi lớn lên, sợ rằng toàn bộ nữ tử đại lục đều sẽ bị hắn hấp dẫn."
Tá Thượng Thần hơi hơi híp hoa đào mắt, cười nhìn về phía Cố Nhược Vân.
"Yêu nghiệt," Cố Nhược Vân đưa cục cưng trong ngực đến trong tay hắn, trong mắt hàm chứa một chút lưu luyến không rời: "Tiểu Tầm Nhi xin nhờ ngươi chiếu cố một chút, ta phải nhanh chóng đột phá!"
Tiểu Tầm Nhi vừa sinh ra, như thế nào nàng có thể bỏ được giao cho người khác chiếu cố?
Nhưng mà, nàng lại phải làm như thế! Chỉ có nhanh chóng đột phá thực lực, nàng mới có thể đi cứu Thiên Bắc Dạ!
"Yên tâm đi."
Tá Thượng Thần ôm lấy tiểu nãi oa, phong hoa tuyệt đại cười: "Ta sẽ thay ngươi chiếu cố tốt con nuôi của ta."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.