Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1611: Phản bội (bốn)




Edit: kaylee
"Tộc trưởng, người chân chính hại Long tộc là ngươi!" Long Tân cười lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn vô số con dân Long tộc phía dưới, dùng âm thanh vang vọng kia nói: "Các vị, các ngươi cũng biết ở không lâu phía trước, có một Luyện Đan Sư cường đại muốn trợ giúp người Long tộc chúng ta giải trừ vấn đề sinh dục, chính là bị tộc trưởng cự tuyệt! Chính là vì hắn sợ hãi Long tộc sinh dục nhiều con nối dòng, bên trong xuất hiện một hai thiên tài vạn dặm mới tìm được một, sau đó sẽ ảnh hưởng địa vị của hắn, các ngươi nói tộc trưởng như vậy có thể có tư cách thống ngự Long tộc chúng ta không?"
Nhìn một màn phát sinh trước mắt, Cố Nhược Vân ôm hai tay, nhướng mày lên, đáy mắt hàm chứa ý cười nhàn nhạt.
"Tiểu Dạ, hình như ta biết ai là gian tế."
Ngay từ đầu, nàng còn đang lo không biết cào ra gian tế Long tộc này bằng cách nào! Không nghĩ tới mới qua vài ngày, gian tế này đã tự nhảy ra, giống như làm cho người khác biết ông ta chính là gian tế kia.
Đúng lúc này, đột nhiên có một bóng dáng giống như kiếm nhằm về phía Long Tân, nhưng mà, còn chưa tới trước mặt Long Tân, đã bị ông ta một chưởng vung ra ngoài, ‘bịch’ một tiếng, thân thể hắn bay ngược ra ngoài, máu tươi phun ra, lại vẫn dùng một ánh mắt tức giận nhìn chằm chằm Long Tân.
"Long Nham!"
Long Linh Nhi sửng sốt một chút, nhanh chóng chạy đến bên người Long Nham, hốc mắt đỏ một vòng, nức nở nói: "Ngươi là kẻ ngốc sao? Chỉ bằng chút thực lực này của ngươi còn muốn đánh bất ngờ Long Tân trưởng lão?"
Phỏng chừng thế nào Long Linh Nhi cũng không nghĩ tới, ở vào thời điểm này, ra tay với Long Tân trước nhất sẽ là Long Nham...
"Tên khốn này! Khụ khụ!" Long Nham ho khan hai tiếng, ho ra một ngụm máu tươi, bởi vì tức giận mà khiến toàn bộ thân thể hắn đều run lên: "Lão cũng dám vu hãm tộc trưởng, tộc trưởng khắp nơi suy nghĩ vì Long tộc chúng ta, nếu thực sự có loại chuyện tốt này, ông ấy tuyệt đối sẽ không cự tuyệt, nếu tộc trưởng cự tuyệt, thì chứng minh Luyện Đan Sư kia không đáng giá được ông tín nhiệm! Ta quyết không cho phép bất luận kẻ nào nói xấu tộc trưởng! Khụ khụ!"
Nói xong lời cuối cùng, Long Nham tiếp tục ho ra hai ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên vô cùng trắng bệch.
"Ngu xuẩn không biết lượng sức!" Long Tân trào phúng cười, ánh mắt khinh miệt đảo qua trên người Long Nham.
Giọng điệu kia, hoàn toàn không để đối phương vào mắt.
"Linh Nhi, con mang Long Nham đi xuống," Long Nguyên nhíu híu mày, lạnh lùng nhìn về phía Long Tân: "Long Tân, tộc trưởng đối với chúng ta ân trọng như núi, vì sao phải ngươi vu hãm hắn như thế? Huống chi, cách làm người của tộc trưởng chẳng lẽ ngươi còn không rõ ràng, làm sao hắn có thể không để ý Long tộc!"
"Long Nguyên, ngươi đồ tay sai của tộc trưởng!" Tầm mắt Long Tân từng chút chuyển về phía Long Nguyên: "Tộc trưởng vốn đã làm sai chuyện, ngươi còn cố ý muốn đứng ở bên hắn, ngươi sẽ phải trả giá lớn vì sự ngu xuẩn của ngươi! Nếu ngươi thông minh một chút, tốt nhất đứng ở bên chúng ta này, nói không chừng còn có thể khỏi bị tội để tiếng xấu muôn đời!"
Long Nguyên nhàn nhạt cười: "Ta tin tưởng tộc trưởng!"
Trong đoàn trưởng lão, cơ bản một nửa trưởng lão đều đã đứng ở bên Long Tân kia, còn có một nửa thì đang ở bên trong do dự, nhưng cuối cùng, bọn họ vẫn là lựa chọn tin tưởng tộc trưởng!
"Ha ha ha, các ngươi đều đã quyết định muốn tin tộc trưởng, vậy rất nhanh các ngươi sẽ hối hận!"
Long Tân ha ha phá cười lên.
Ngay tại lúc ông ta cười lớn, một hộ vệ Long tộc vội vàng đi tới, trên mặt mang theo vẻ sợ hãi: "Tộc trưởng, việc lớn không tốt, một nhóm lớn nhân loại đánh tới Long tộc! Hiện tại đã sắp đến phủ tộc trưởng!"
"Cái gì?" Tộc trưởng quá sợ hãi.
Dưới tình hình chung, nhân loại là vào không được bắc hải, nhưng những người đó vẫn là cường thế đánh tới, như thế, cũng gián tiếp chứng minh, ở trong Long tộc có gian tế...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.