Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1608: Phản bội (một)




Edit: kaylee
Hô hấp của chúng trưởng lão hơi hơi bị kiềm hãm, giống như là đang làm quyết định quan trọng nào đó.
Thật lâu sau, bên trong mọi người, một âm thanh mới phát biểu ra.
"Ta cho rằng Long Tân trưởng lão nói rất có đạo lý, chúng ta làm như vậy cũng không tính là phản bội Long tộc, nhiều lắm là phản bội tộc trưởng mà thôi! Nếu thật sự có thể giải quyết vấn đề sinh sản của Long tộc, chỉ sợ toàn bộ Long tộc đều sẽ coi chúng ta là ân nhân, cho nên, ta nguyện ý nghe theo mệnh lệnh của Long Tân trưởng lão."
Tên trưởng lão nói lời này vẻ mặt chính nghĩa lẫm nhiên, giống như mình làm chuyện như vậy là quang vinh cỡ nào.
Long Tân nhếch khóe môi, đắc ý nở nụ cười, phản ứng của những người này, ông ta sớm đã dự liệu được.
"Long Tân trưởng lão, chúng ta nguyện ý nghe theo lời của ngươi, chỉ cần có thể làm cho Long tộc giải quyết nan đề, cho dù là gánh vác tội danh ruồng bỏ tộc trưởng, chúng ta cũng nghĩa vô phản cố! Huống chi, chúng ta trả giá tất cả, sớm muộn gì sẽ được những người Long tộc khác biết, tin tưởng tới lúc đó, sẽ không lại có người trách chúng ta vong ân phụ nghĩa!"
Những người khác cũng ào ào nói ra quyết định của mình, không ngoài sở liệu, mấy người này đều là tán thành với lời Long Tân nói.
Đối với Long tộc mà nói, không có gì quan trọng hơn giải quyết vấn đề sinh sản của Long tộc.
"Qua vài ngày, cường giả này sẽ buông xuống Long tộc chúng ta," Long Tân rất hài lòng với quyết định của những người này, khẽ gật đầu: "Lúc đó, tất cả mọi người các ngươi cần cùng ta cùng nhau trong ứng ngoại hợp, mở ra một đại đạo thông về Long thành vì bọn họ!"
"Yên tâm đi, Long Tân trưởng lão, chúng ta sẽ không làm ngươi thất vọng!"
Hiện giờ chúng trưởng lão đã vạn phần tin phục đối với Long Tân, hơn nữa, đều không có đi chứng thực một chút lời ông ta nói là thật hay là giả!
Dù sao, đối với Long tộc mà nói, vấn đề sinh sản quá quan trọng, cho nên, theo bản năng trong lòng bọn họ muốn tin lời nói này!
...
Bên trong căn phòng tản mát ra hương thơm thanh nhã, Cố Nhược Vân nhìn Lam Ca tiến đến tìm nàng, mày nhẹ nhàng nhướng lên: "Lam Ca, hiện tại ngươi đã được Long tộc thừa nhận, ngươi không tiếp tục ôn chuyện với ngoại công ngươi, chạy tới chỗ ta đây làm gì?"
Trên mặt Lam Ca có chút chần chờ, sau khi trầm mặc một lúc lâu, thì nói: "Cố cô nương, ngươi hẳn là biết Long tộc chúng ta gặp phải một nguy cơ lớn."
"Ta biết," Cố Nhược Vân nhìn Lam Ca: "Không phải vừa rồi tộc trưởng đã nói rồi sao? Hi vọng ta có thể giúp ông ấy chống đỡ kẻ thù bên ngoài, ta cũng đã đáp ứng rồi."
"Ta nói không phải là chuyện này."
Lam Ca lắc lắc đầu: "Mà là một vấn đề khác."
Khi nói lời này, hắn ngẩng đầu lên, con ngươi màu lam ôn hòa nhìn chằm chằm nữ tử ngồi ở trước mặt mình.
"Từ xưa tới nay, Long tộc luôn luôn tồn tại một tật xấu, kia chính là năng lực sinh dục của Long tộc quá yếu! Bởi vậy, tuy rằng Long tộc chúng ta có tuổi thọ dài lâu, nhưng cho tới bây giờ, tất cả Long trong Long tộc cộng lại cũng chỉ có mấy ngàn con."
Mấy ngàn con rồng tập thể xuất động, tất nhiên sẽ tạo thành chấn động cực kì cường đại ở một phương.
Nhưng mà ngươi đừng quên, người trên đại lục tính theo triệu! Ở trước mặt mấy triệu võ giả nhân loại, mấy ngàn con rồng căn bản không tính là cái gì, nếu không, Long tộc cũng sẽ không thể bị buộc vào bắc hải.
"Ngươi muốn nói cái gì?" Cố Nhược Vân ngẩng đầu nhìn Lam Ca, hỏi.
"Cố cô nương, ta là người của ngươi, mà hiện giờ ta đã được ngoại công tán thành, hậu đại của ngoại công cũng chỉ có một mình ta, ở sau khi ta tiến vào Long tộc, sau này Long tộc tất nhiên sẽ do ta thống lĩnh, lúc đó, ta sẽ giao quyền to Long tộc cho ngươi."
Thiên Bắc Dạ nhíu mày, cảm thấy vô cùng khó chịu đối với câu nói "Ta là người của ngươi" kia của Lam Ca, nhưng cuối cùng hắn cũng không nói thêm gì, mà là từ sau lưng ôm Cố Nhược Vân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.