"Nước sâu khoảng 50 mét!"
"Bên trái có đá ngầm! Mau mau tránh ra!"
"Thuyền trưởng, hiện tại phải thả neo! Chúng ta không thể tiếp tục tiến về phía trước!"
Oành --
Chiếc thuyền buồm cũ kĩ đụng phải một tảng đá ngầm, cả con thuyền rung động kẽo kẹt, sóng biển cùng gió lớn trực tiếp vỗ vào vải bạt.
Trên đài quan sát có một vị nam thủy thủ trẻ tuổi, cậu ta dùng kính viễn vọng thăm dò xung quanh. Tờ mờ sáng, bầu trời bị sương mù dày đặc bao bọc, cậu có thể loáng thoáng thấy tường thành cao vút trong đám mây khổng lồ kia.
"Là tường thành! Là tường thành!" Cậu gân giọng khàn khàn hô.
"Oh my god..."
Thuyền đứng ở cạnh đá ngầm, gió lớn dần dừng lại, làn sương dày cũng chậm rãi tản đi.
Tường thành to lớn lộ ra ở phía xa xa, cơ hồ bao quanh cả tòa đảo hoang này. Tựa như trong truyền thuyết, không ai biết người nào đã xây nên bức tường này, cũng chẳng ai hay rốt cuộc có loại quái vật nào được dưỡng dục ở bên trong.
"Ann, em có khỏe không?"
Lỗ tai của Kiều Hân Hân ong ong, có người đỡ cô ngồi dậy từ boong thuyền, khi cô mở mắt liền nhìn thấy một khuôn mặt với đường nét rõ ràng.
Lý Mục nhắc nhở: "Đây là Jack."
Lần này chỉ là luyện tập, Kiều Hân Hân không xem kĩ tư liệu về bộ phim này nhiều lắm, nhưng may mà cô có thể nghe được giọng Lý Mục.
Dáng dấp của Jack có chút quen mắt... Kiều Hân Hân suy nghĩ một lát, cô hỏi: "Đây là nơi nào vậy?"
"Đi thôi, chúng ta phải lên đảo."
"..."
Kiều Hân Hân đứng dậy, liền thấy một chiếc thuyền độc mộc đang trôi nổi dưới chiếc thuyền buồm, đã có 3 người đàn ông ở trên đó.
Bọn họ còn mang theo vài vật dụng cho máy quay, mà mặt trời ở xa xa dần dần mọc lên, chiếu sáng toàn bộ quang cảnh của hòn đảo.
Kiều Hân Hân bỗng dưng trợn to hai mắt -- "King Kong"!
Cô đã từng xem bộ phim này!
Đây là quê hương của King Kong, đảo Đầu Lâu.
Mà hiện tại cô đã nhảy cóc qua một phần ba của bộ phim, cũng chính là lúc bọn họ muốn lên đảo.
Dưới sự trợ giúp của Jack, Kiều Hân Hân lên thuyền độc mộc, trong bộ phim "King Kong", cô đang đóng vai nữ nhân vật chính "Ann", làm nghề diễn viên. Cô ấy muốn cùng nhóm bạn lên đảo để quay một bộ phim giả tưởng.
Cô không nhịn được nhỏ giọng thì thầm: "Vì sao lại đổi tên thành "Đảo Đầu Lâu"..."
Lý Mục cười tủm tỉm nói: " "Đảo Đầu Lâu" chính là phần hai của "King Kong", đang trong giai đoạn quay phim, năm 2017 sẽ bắt đầu công chiếu tại Bắc Mỹ ~~ A, quên nói cho cô biết, trong kịch bản tôi viết, hai bộ này đều được viết chung."
Kết thúc của "King Kong" cực kỳ thê thảm, Kiều Hân Hân nhớ khi mình xem phim này, cũng đỏ cả vành mắt.
Nếu như, thực sự có thể lựa chọn một trong hai kết cục, Kiều Hân Hân sẽ đặc biệt hy vọng, vào phút cuối của bộ phim có thể thành công đưa King Kong về nhà!
Cô hít sâu một hơi, đứng ở cạnh mấy người đàn ông, họ muốn cùng đi chung trên chiếc thuyền nhỏ.
Lúc này, trời đã sáng, mặt biển là một mảnh yên tĩnh, thuyền gỗ nhỏ lung la lung lay đi về phía đảo hoang. Sau khi lên đảo, người quay phim vẫn cầm theo máy móc để quay chụp, đạo diễn Carl là một người mập mạp, gã nhìn đảo hoang hưng phấn nói: "Tôi nhất định sẽ quay một bộ phim chấn động thế giới!"
Kiều Hân Hân hơi hơi nhíu mày, cô không thích cái người vừa béo vừa lùn này! Chính gã ta đã dàn xếp việc bắt King Kong, đem nó về New York!
Nếu không phải do gã, King Kong cũng sẽ không chết ở trên tháp chuông New York...
Jack là người viết kịch, cũng là người yêu của Ann, anh là người đầu tiên phát hiện ra Ann đang hơi nhíu mày.
Anh lo lắng hỏi: "Em làm sao thế? Thân thể không thoải mái à?"
Kiều Hân Hân lắc đầu, cô biết Jack đối xử với Ann rất tốt, ở thời điểm tất cả mọi người buông tha cho việc tìm kiếm Ann, Jack vẫn luôn luôn kiên trì.
Một người bạn trai tốt như vậy, rất khó khiến người ta chán ghét.
Nhưng...
Dù sao cô cũng không phải là Ann, đóng vai nữ nhân vật chính thì đóng, cô không thể tiếp thu việc tự dưng có thêm một người bạn trai vô căn cứ.
Cho dù là diễn xuất, cũng diễn không ra loại ngọt ngào đặc biệt giữa người yêu với nhau cùng Jack.
Sau khi lên đảo, bức tường thành khổng lồ kia càng khiến người ta nhìn chăm chú, Kiều Hân Hân giang tay, cảm thụ gió luồn qua từ kẽ tay... Cảm xúc lại chân thật như vậy.
Quay đầu lại, nhìn biển lớn mênh mông vô tận, những dãy đá ngầm có hình thù kì quái, hết thảy đều là thật.
Lý Mục buồn cười nói: "Sao vậy? Giờ mới bắt đầu thấy sợ à?"
Kiều Hân Hân đã tiến vào trong phim đượ 15 phút, trước đó cô đều mang "vẻ mặt bối rối", mãi cho tới khi cô lên hòn đảo này mới lộ ra cảm xúc hoảng loạn.
Cô vốn rất sợ hãi, nhưng sau khi nghe được giọng của Lý Mục, thần kinh lại hơi thả lỏng một chút.
Bởi vì...
Đây là thế giới giả tưởng nha!
Cho dù cô gặp nguy hiểm, cũng sẽ không tổn hại tới tính mạng... Huống hồ, trong tay cô còn có một khẩu súng vĩnh viễn không hết đạn!
Jack liên tục ở bên cạnh cô, con đường tiếp theo rất khó đi, luôn luôn phải hướng về phía cao mà bước. Kiều Hân Hân bình thường "trạch" như vậy, rất ít khi vận động, mới đi được vài phút đồng hồ liền mệt đến mức thở hổn hển.
Kết quả trên đường lên núi một bước đạp không, trực tiếp lăn từ trên xuống...
Jack kinh hô một tiếng: "Ann! --"
Trước mặt Kiều Hân Hân bỗng tối sầm, tựa như tiến vào một không gian thần bí.
Chờ cô mở mắt ra, phát hiện chính mình đang bình yên vô sự ngồi trên giường, Lý Mục ở ngay cạnh đó.
"Cảm giác thế nào?"
"... Tôi chết rồi sao?"
Vừa nãy mới leo núi, liền trực tiếp té chết?
Lý Mục vỗ vỗ vai cô: "Đừng nhụt chí, cô sống được 20 phút, đã tốt hơn rất nhiều so với tưởng tượng của tôi."
Cảm giác đau đớn được điều chỉnh tới 3%, khi Kiều Hân Hân ngã xuống cũng chỉ cảm thấy như bị người khác véo một cái, tiếp đó liền mất cảm giác.
Sau khi tự thể nghiệm một hồi, cô ngược lại càng có tinh thần.
Bởi vì -- Sẽ không thực sự gặp tai nạn mà!
Nói như vậy, cô có thể nghiên cứu nội dung cốt truyện thật tốt, sau đó nghĩ cách chuyển bi kịch trong phim thành hài kịch! Bất kể thế nào, cô cũng thực sự muốn đưa King Kong về nhà.
"Còn muốn vào sao?" Lý Mục nhìn ra suy nghĩ của cô.
"Ừ!" Kiều Hân Hân nặng nề gật đầu một cái, quét sạch toàn bộ sợ hãi.
"Ok."
Mọi thứ đều lặp lại như quá trình vừa rồi.
Sau khi chết ở trên đường leo núi, ngay tại lúc lên núi cô đặc biệt chú ý, nhất là khi đạp phải tảng đá lỏng lẻo kia, lần này Kiều Hân Hân đảm bảo mình có thể tránh.
Thế nhưng, tình tiết về sau càng thêm phiền toái.
Kiều Hân Hân bắt đầu một loạt những con đường bỏ mạng... Suy cho cùng, sau khi lên đảo, họ liền gặp được một đám thổ dân, trong phim, Kiều Hân Hân đã chết tới N lần tại nơi này.
Cuối cùng, cô rốt cuộc sức cùng lực kiệt.
Kiều Hân Hân lại một lần nữa xuất hiện ở trong phòng, Lý Mục đưa khăn giấy cho cô, để cô lau mồ hôi trên mặt.
Cô cực kỳ chuyên nghiệp.
Tuy rằng thất bại hết lần này tới lần khác, cũng không ngăn trở dũng khí tiếp tục thám hiểm của cô.
Lý Mục vừa lòng nhìn cô, anh chỉ biết mình sẽ không nhìn lầm người!
Dựa theo tốc độ liều mạng của cô, có lẽ chưa cần tới hai ngày cũng có thể chính thức khai mạc chương trình phát sóng trực tiếp tử vong. Đến lúc đó, sẽ có vô số khán giả tiến vào phòng phát sóng trực tiếp.
"Hôm nay tới đây thôi, sau này có thời gian chúng ta lại tiếp tục huấn luyện. Phải vượt qua ít nhất 50% tấm bản đồ này, tôi mới giúp cô chính thức khai mạc chương trình. Trước đó, nhớ nghiên cứu kĩ những hướng dẫn mà tôi đã đưa cho cô."
"Được."
Đối với việc chính thức phát sóng trực tiếp, Kiều Hân Hân vô cùng chờ mong, cô cũng muốn biết nếu cô đi tới tận cùng của bộ phim, cô có thể có được kết cục mà mình mong muốn hay không.
"Ồ?"
Đang điều khiển máy tính ngoài hành tinh để xin đề cử giúp KIều Hân Hân, Lý Mục ngạc nhiên nhìn giao diện hậu trường, anh hưng phấn nói: "Bởi cô là chủ kênh người trái đất, nên lần đề cử này được sắp xếp cực kỳ nhanh! Có lẽ sẽ phải chính thức lên sóng vào ngày mai..."
Ngày mai lên mục đề cử, không thể lãng phí một ngày để hấp dẫn sự chú ý này.
Lý Mục xin được một đề cử cực tốt cho cô, có hình trang bìa lớn, còn mang theo lời tuyên truyền.
Đây là vị trí mà khi người sử dụng đăng nhập có thể quét mắt nhìn tới, Lý Mục cơ hồ có thể tưởng tượng được, phòng phát sóng sẽ nóng bỏng cỡ nào vào ban đêm.
"Hôm nay cô nghỉ ngơi đi, rồi để quản gia gửi thông báo giúp cô."
"Nghỉ ngơi sao?"
Thời gian phát sóng trực tiếp vốn là từ 1 giờ chiều tới 9 giờ tối, để nắm vững việc huấn luyện, Lý Mục quyết định để cô nghỉ làm hôm nay.
Sau khi trở thành nhân viên chính thức, chủ kênh có thể nghỉ ngơi năm ngày mỗi tháng. Kỳ thực khi sinh hoạt, chủ kênh cũng coi như thoải mái, bình thường khi trải qua cuộc sống của chính mình cũng có thể thuận tiện phát sóng trực tiếp, không cần đa tài đa nghệ như những thể loại khác.
Nhưng thời gian phát sóng sinh hoạt của chủ kênh rất dài, mỗi ngày cần 8 tiếng đồng hồ. Những chủ kênh khác lại không giống vậy, chỉ cần từ 2 tới 5 tiếng.
Có điều, nếu nói tới việc phát sóng trực tiếp tử vong, thời gian lại tự do hơn rất nhiều.
Khán giả giống như đang xem phim nhiều tập, chỉ cần xác định thời gian rồi tới giữ chỗ là được.
"Ừ, nghỉ ngơi để dưỡng sức."
"Vậy sao..."
Kiều Hân Hân gọi quản gia để hỗ trợ sửa thông báo, quản gia cực kỳ cơ trí viết hai câu --
[Chủ kênh Tiểu Kiều thân yêu hôm nay sẽ nghỉ ngơi, ngày mai vào đúng 7 giờ tối sẽ khai mạc chương trình phát sóng trực tiếp tử vong vì mọi người.]
Trước mắt, người hâm mộ của Kiều Hân Hân không nhiều lắm, nhưng vẫn có người đúng giờ tới xem, mọi người thấy thông báo này đều rất khiếp sợ.
Dù gì, Kiều Hân Hân vẫn luôn mang lại cho người ta cảm giác cô là một người cực kỳ mềm mại, vô hại... Một cô gái như vậy, rất khó để liên kết chương trình "trực tiếp tử vong" với cô.
[Mẹ nó, mình không nhìn lầm chứ? Hân của mình cư nhiên muốn khai mạc trực tiếp tử vong sao???]
[A a a a a điên rồi! Ngày mai khán giả nhất định sẽ chen lấn vỡ đầu! Thứ khiến cho người ta lưu luyến nhất của trái đất chính là phim điện ảnh không có bàn tay vàng a a a a a a a.]
[Không được, tôi phải tới sớm một chút để giành chỗ! Hân Hân phải bùng nổ, phải bùng nổ!]
[QAQ Làm sao bây giờ, Lỵ Lỵ có trận đấu vào ngày mai, cũng là 7 giờ tối... U hu hu, sao thời gian phát sóng trực tiếp của hai người lại trùng nhau nữa rồi...]
[← Fan của Lỵ Lỵ nhiều như vậy cơ mà! Cậu vắng mặt một hồi thì đã làm sao! Nhưng Hân Hân lại không giống như thế, đây chính là lần đầu tiên cô ấy muốn phát sóng trực tiếp tử vong, thân là nhóm fan đầu tiên của cô ấy, chúng ta đương nhiên phải dùng hành động thực tế để ủng hộ cô ấy nha ~~~]
[Kaka đâu? Hôm nay Kaka thật im lặng... QAQ]
[Phụt, Ô Ô này, cậu còn chưa phát hiện ra sao, khi chủ kênh không cùng chúng ta tương tác, Kaka luôn luôn tích chữ như vàng 23333333
Trong khu bình luận của phòng có 20, 30 người đang nói chuyện trên trời dưới đất, Kiều Hân Hân vẫn còn bận nghiên cứu kịch bản, cũng không chú ý những việc này.
Cô vốn cho rằng phải trì hoãn mười ngày nửa tháng, không nghĩ rằng Lý Mục lại đủ thần tốc, nói khai mạc liền khai mạc.
Kỳ thực, cạnh tranh trong TV Thái Dương vô cùng mãnh liệt, mỗi vị trí đề cử tới được tay chủ kênh cũng không dễ dàng. Mà nhìn chung, người quản lý cũng phải dựa vào thực lực để nói chuyện.
Rất không khéo là, Lý Mục lăn lộn ở trái đất, nhìn như một người đàn ông vô dụng, ở vị trí này cũng mang theo một kỷ lục mà không ai có thể phá vỡ.
Nếu không, làm sao anh ta có thể lập tức tranh thủ được một vị trí đề cử tốt như vậy cho Kiều Hân Hân?
Hãy chờ xem, số người xem trực tuyến ngày mai ít nhất cũng phải vượt qua 10 vạn.
Kiều Hân Hân cùng danh hiệu chủ kênh người trái đất, sẽ lan truyền khắp toàn bộ TV Thái Dương.
Trực tiếp tử vong...
Trong phòng nhỏ, Kaka tựa vào trên giường, nhìn những khán giả khác đang nói chuyện phiếm.
Kiều Hân Hân không ở đây, hắn căn bản là lười gõ chữ.
Gian phòng rất tối, rèm cửa sổ được kéo sít sao, chỉ có màn hình nhỏ này đang lộ ra ánh sáng nhàn nhạt.
Thần sắc của hắn bình tĩnh, nhìn không ra cảm xúc gì, một hồi lâu sau hắn mới rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp.
Ngày mai, hắn sẽ đến đúng giờ.