Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 7: Hóa huyết thần đao








Tứ tượng thần phù này do Chu Thanh chế tạo tức thời, nhưng lại tập hợp uy lực lớn nhất của Tứ tượng tuyệt sát trận trong số các trận pháp mà Chu Thanh học được cho đến nay. Truyện "Phật Đạo "

Tứ tượng tuyệt sát trận hội tụ linh khí bốn phương, tạo thành vòng vây khép chặt tứ phía, Chu Thanh sớm biết bọn Nhật này không dễ đối phó, nhưng thật không ngờ tên đại trưởng lão kia còn là một cao thủ giỏi tà thuật, trận pháp chuẩn bị chu đáo đề phòng bất trắc cuối cùng đã phải dùng tới.

Đại trưởng lão Y Hạ và Tam Tỉnh Thái Lang vừa mới bừng tỉnh trước sự xuất hiện đột ngột của bốn tấm lưới, cảnh vật trước mắt chợt thay đổi, hình như bị rơi vào một không gian cổ quái, bốn bề mờ mờ ảo ảo, cực kì thông thoáng, nhưng lại có cảm giác áp lực đè nặng khiến đại trưởng lão Y Hạ và Tam Tỉnh Thái Lang sém chút phun máu. Tam Tỉnh Thái Lang ngây ngây dại dại nhìn vào luồng khí xanh từ từ hội tụ xung quanh, đưa tay ấn vào thắt lưng, ánh mắt lóe sáng dữ tợn. Truyện "Phật Đạo "

Khí xanh càng lúc càng nồng nặc, trong lúc đại trưởng lão Y Hạ và Tam Tỉnh Thái Lang trố mắt kinh ngạc, luồng khí xanh đã hội tụ đủ mạnh dần dần hóa ra con thanh long dài mấy mươi trượng. Đúng vậy, chính là thanh long, Chu Thanh đã phát huy uy lực của Tứ tượng tuyệt sát trận đến đỉnh điểm, linh khí của cây cỏ trong vòng mười dặm đều bị bốn tấm lưới dán đầy Tứ tượng thần phù hấp thu, thế là linh vật đại diện cho hệ Mộc, Đông phương ất mộc thanh long hiện hình.


Con thanh long gầm rú một tiếng dũng mãnh, từng thanh từng thanh gỗ bự màu xanh lập tức từ bốn phương tám hướng lao ầm ầm về phía đại trưởng lão Y Hạ và Tam Tỉnh Thái Lang, xem tình hình này nếu bị thanh gỗ đụng trúng chắc thịt nát xương tan. Đại trưởng lão Y Hạ đanh mặt nghiêm nghị, đâu còn thời gian để nói nhiều, hai tay bắt chéo, một chiếc áo giáp hình thù kì dị mọc ra trên mình, một màu xanh biếc tỏa ra bao bọc lấy hai người. Một thanh gỗ bự như cột nhà lao ầm ầm tới va mạnh vào luồng khí xanh biếc. Uỳnh… tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, thanh gỗ chạm vào lớp hào quang bảo vệ của đại trưởng lão Y Hạ, ánh sáng xanh biếc lóe lên một ngọn lửa lung linh đốt trụi thanh gỗ, nhưng đại trưởng lão Y Hạ cũng hự lên một tiếng, lùi lại ba bước, sắc mặt nhăn nhó khó nhọc.

Chu Thanh và Liêu Tiểu Tiến tập trung quan sát tình hình trong trận đồ. “Hừ! lão già kia kể cũng có chút bản lĩnh, đủ sức chống chọi lâu như thế trước sức tấn công của Ất mộc thanh long, nếu như giao chiến trực diện, e rằng chúng ta chưa chắc giành phần thắng đâu.” Liêu Tiểu Tiến lo lắng nói.

“Tứ tượng tuyệt sát trận này có thể không ngừng hội tụ linh khí bổ sung sức mạnh, tiếc rằng ta chỉ đủ sức phát huy một phần tư uy lực của nó, bằng không bốn con rồng cùng xuất hiện tấn công, chỉ mấy giây là giết chết lão già kia rồi.” Chu Thanh lắc đầu nguầy nguậy.

Trong trận đồ, đại trưởng lão Y Hạ bị những thanh gỗ liên tiếp va đập đến nỗi thở không ra hơi, vốn dĩ lão đã bị thương không nhẹ, nay lại thêm vào những thanh gỗ bự ào ạt tấn công, tuy áo giáp hộ thân của đại trưởng lão Y Hạ thần diệu, nhưng cũng không chống đỡ nổi trong thời gian dài. Thấy đại trưởng lão Y Hạ lại phun ra một ngụm máu tươi, Tam Tỉnh Thái Lang kinh hãi hỏi: “Đại trưởng lão, ông sao rồi?”

Sắc mặt đại trưởng lão Y Hạ trở nên trắng bệch, thở hổn hển nói: “Đây là kì môn dị thuật của Trung Quốc, một khi bị nhốt vào trong trận đồ, cho dù có bản lĩnh thông thiên cũng vô dụng, xem ra hôm nay chúng ta phải bỏ mạng ở đây rồi. Ta không còn chống đỡ được bao lâu nữa đâu.”

Còn chưa nói hết câu, một thanh gỗ bự hùng dũng lao tới va mạnh vào lớp hào quang xanh biếc hộ thân, đại trưởng lão Y Hạ cuối cùng đã không thể đứng vững, ngồi bệch xuống đất.

“Thế thôi à! Vậy thì ông đã không còn giá trị, chết đi!” Tam Tỉnh Thái Lang nhếch mép cười gian xảo, đột nhiên rút ra một thanh đoản đao đỏ như máu dài hơn thước, mỏng tựa cánh ve từ thắt lưng ra, đâm thẳng vào sau lưng đại trưởng lão Y Hạ.

Đại trưởng lão Y Hạ không kịp đề phòng bị đâm xuyên tim, nhìn trừng trừng vào Tam Tỉnh Thái Lang: “Tại sao?” Đột nhiên lão nhìn thấy thanh đao trên tay Tam Tỉnh Thái Lang, vẻ mặt chợt giãn ra, hình như đã hiểu ra điều gì: “Thì ra Thánh đao nằm trong tay Cửu Cúc phái các ngươi.”

“Đúng vậy, đây chính là Thánh đao! May mà đại trưởng lão ông đã luyện thành Thức thần, Thánh đao sẽ hấp thu Thức thần trong cơ thể ông, một khi Thánh đao hóa giải phong ấn, lo gì không phá nổi trận đồ này chứ? Ha ha…” Tam Tỉnh Thái Lang ngửa cổ cười to điên dại. Xoay tay một cái, xoạt xoạt… ánh sáng đỏ chót như máu tỏa ra từ thanh đao, hào quang máu đỏ bao phủ lấy đại trưởng lão Y Hạ và Tam Tỉnh Thái Lang, những thanh gỗ bự màu xanh chạm vào hào quang máu đỏ liền bị nuốt chửng, ngay cả một tí âm thanh cũng không phát ra.

Biến cố xảy ra bất ngờ, Chu Thanh và Liêu Tiểu Tiến đứng bên ngoài theo dõi thất kinh hồn vía, nhất là Chu Thanh khi nhìn thấy Tam Tỉnh Thái Lang lấy ra thanh đoản đao màu đỏ như máu kia. Chu Thanh thị lực tinh nhạy, vừa thấy chuôi đao là một con chó sói hai đầu, liền kinh ngạc nhảy dựng lên: “Thiên la hóa huyết thần đao! Sao có thể như thế được? Tại sao nó lại rơi vào tay tên Nhật này, phen này gay go rồi.”

Liêu Tiểu Tiến thấy sư phụ tỏ ra lo lắng, cũng biết sự tình diễn biến không hay: “Sư phụ, Thiên la hóa huyết thần đao là thứ gì vậy?”


“Khoan nói nhảm vào lúc này, dốc toàn lực thủ hộ cho ta, tuyệt đối đừng để hắn xông ra khỏi trận đồ, nếu không cả hai chúng ta đều toi mạng đấy!” Chu Thanh không còn thời gian giải thích, liên tục niệm chú: “Thiên địa vô cực, thái cực đại trận!” Sáu miếng Ngọc bài bay về phía Tứ tượng tuyệt sát trận xoay tròn trên không, luồng sáng vàng tỏa ra từ các tấm Ngọc bài tạo thành một hình vẽ thái cực khổng lồ, nhiều luồng sáng đỏ chói từ bốn phương tám hướng nhanh chóng bị hấp thu về, Ngọc bài màu xanh biếc bây giờ đã biến thành màu đỏ nóng bừng bừng như hòn than. Thái cực đồ sau khi hấp thu đủ tinh hoa Nam minh ly hỏa, phát ra ánh lửa chói lòa bắn thẳng về phía bóng người mờ ảo của Tam Tỉnh Thái Lang đang được vầng hào quang máu đỏ bao phủ trong trận đồ.

Liêu Tiểu Tiến biết Thái cực ly hỏa đại trận là trận pháp tốt nhất của Chu Thanh, nhưng khi nhìn thấy Thái cực đồ to hơn bình thường gấp mười mấy lần ở phía trên Tứ tượng tuyệt sát trận, và cột lửa to bự như cột nhà ở giữa ẩn hiện màu vàng óng ánh mới giật mình kinh ngạc: “Thì ra đây mới là sức mạnh thực sự của sư phụ, thế mà ngày thường chân nhân bất lộ tướng!”

“Hú…” Tam Tỉnh Thái Lang bị vây trong trận đồ rú lên như chó sói tru, thanh Huyết sát đao của hắn to ra gấp 5 lần là ít, kèm theo tiếng chó sói tru rợn tóc gáy là sắc đỏ nồng nặc mùi máu bắn ra, đánh một cú mạnh vào Thanh long do Ất mộc linh khí hội tụ hóa thân trong Tứ tượng tuyệt sát trận. Con thanh long dài mấy mươi trượng phát ra tiếng rú đau đớn, sau đó bị sắc đỏ đánh tan tành, hóa thành từng luồng khí xanh nhạt yếu ớt, từ từ biến mất trong không khí.

Tam Tỉnh Thái Lang múa vun vút thanh đao to bè, cười ha hả như điên dại: “Hai tên khựa kia, để ta cho các ngươi biết lợi hại của Thánh đao. Ha ha… Ta sẽ đánh tan tành xác pháo hai đứa ngươi!”

Xì… xì… âm thanh xì hơi phát ra không ngừng, luồng sắc đỏ màu máu tỏa ra từ thanh đao sau khi tiêu diệt Thanh long do Ất mộc linh khí hội tụ hóa thân vẫn không mảy may suy yếu, ngay cả bốn tấm lưới Tứ tượng thần phù của Chu Thanh cũng bị nghiền nát, lúc này đang đụng độ với Nam minh ly hỏa trong Thái cực ly hỏa đại trận do Chu Thanh dốc toàn lực khởi động, vô số mảnh vải vàng to bằng cỡ bàn tay bay tung tóe khắp không trung, đụng phải ánh lửa bị đốt cháy thành luồng khói xanh, tan biến theo cơn gió.

Luồng sắc đỏ màu máu và cột lửa Nam minh ly hỏa đụng độ ác liệt, bất phân thắng bại. Lúc này Tam Tỉnh Thái Lang hai mắt đỏ ngầu, dùng cả hai tay nắm chặt thanh đao không ngừng phình to bằng thân người hắn, trên chuôi đao, bốn con mắt từ hình thù con chó sói hai đầu phát ra tia sáng xanh lè rùng rợn, tạo cho người ta một cảm giác rơi vào mười tám tầng địa ngục.

Liêu Tiểu Tiến đang trố mắt há hốc miệng theo dõi trận chiến, tên Tam Tỉnh Thái Lang thấy Chu Thanh điều khiển cột lửa chiến đấu ngang ngửa với luồng sắc đỏ màu máu của hắn, nhếch mép cười gian xảo một tiếng, vận sức lực toàn thân vung đao chém mạnh một cú về phía Chu Thanh. Roẹt! Một luồng sắc đỏ màu máu khác bắn ra đánh ầm vào cột lửa, tụ hợp với luồng sắc đỏ màu máu đang chiến đấu, từ từ dồn ép cột lửa. Thấy cột lửa bị dồn ép càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng ngắn, Liêu Tiểu Tiến biết tình thế nguy ngập, nhún chân một cái thi triển tốc độ đến cực hạn, hóa thành một chiếc bóng hư ảo vung ngũ trảo đánh về phía Tam Tỉnh Thái Lang, ai ngờ khi chiêu thức còn cách đối phương khoảng một trượng, một nguồn sức mạnh to lớn đẩy bật Liêu Tiểu Tiến ra ngoài hai trượng, một mùi máu tanh hôi nồng nặc xộc vào mũi, dù cho Liêu Tiểu Tiến là người của huyết tộc cũng chịu không nổi màu máu tanh hôi đến thế, sém chút làm hắn nôn mửa ra.

“Mau đến bên ta, thằng Nhật này có Tu la hóa huyết thần đao hộ thân, ngươi không tiếp cận hắn được đâu.” Chu Thanh cuối cùng đã lên tiếng, thấy cột lửa bị mất ưu thế, Chu Thanh hét to một tiếng, triệu hồi Thanh Tác kiếm, bám chặt lấy Hóa huyết thần đao quấy nhiễu.

“Sư phụ, bây giờ chúng ta phải làm thế nào?” Liêu Tiểu Tiến hốt hoảng hỏi. Bên kia, Tam Tỉnh Thái Lang đang vung đao điên cuồng chém bừa vào Thanh Tác kiếm, mỗi khi Thanh Tác kiếm chạm vào luồng sắc đỏ màu máu của Hóa huyết thần đao, sắc xanh của nó liền giảm đi không ít, Thanh Tác kiếm tuy là linh vật, lại do cao thủ tinh chế, nhưng dù sao cũng là hàng nhái, sao có thể so sánh được với vũ khí hung bạo thời thượng cổ? Tuy Chu Thanh cố gắng điều khiển Thanh Tác kiếm không va chạm với Hóa huyết thần đao, nhưng ngay cả luồng sắc đỏ màu máu phát ra từ thanh đao Thanh Tác kiếm cũng chống đỡ không nổi.

Nghe Liêu Tiểu Tiến hỏi chuyện, Chu Thanh đột nhiên nghĩ ra một kế, nói: “Vẫn còn có cách, thằng Nhật này vẫn chưa phát huy được sức mạnh lớn nhất của Hóa huyết thần đao, ngươi mau đưa tay ra.”


Liêu Tiểu Tiến tuy hơi nghi hoặc, nhưng vẫn đưa tay ra. Roạt! Chu Thanh trong lúc điều khiển Thanh Tác kiếm ứng chiến vẫn phân tâm nhả ra một luồng sáng vàng, rạch một vết sâu hơn một tấc trên cánh tay Liêu Tiểu Tiến, máu tươi lập tức tuôn ra.

“Sư phụ, người làm gì vậy?” Liêu Tiểu Tiến hét lên oai oái.

“Đừng nói nhiều nữa, vận toàn bộ công lực ép máu của ngươi ra ngoài, mau lên!” Chu Thanh nôn nóng quát to, Thanh Tác kiếm đã bị Hóa huyết thần đao quét trúng, lảo đảo sắp rơi xuống đất.

Liêu Tiểu Tiến cũng biết tình thế đang ngàn cân treo sợi tóc, không còn thời gian để giải thích dong dài, bèn tập trung vận công, luồng máu tươi phun ra như suối, Chu Thanh đưa cả hai tay về phía trước vung vút trong không khí, trong tích tắc đã dùng dòng máu vẽ thành nhiều kí tự lấp lánh ánh vàng lơ lửng trong không khí, Chu Thanh làm ra tư thế quái dị, vận sức giậm chân mạnh một cái, hét lớn: “Cung thỉnh Cửu thiên phổ hóa lôi thần thiên tôn, nghe hiệu lệnh ta! Cấp cấp như luật lệnh!” Truyện "Phật Đạo "

Thái cực trận đồ mất đi sự điều khiển của Chu Thanh, cột lửa nhanh chóng bị luồng sắc đỏ màu máu đánh tan, cột lửa vừa tan, luồng sắc đỏ tiếp tục đánh vào Thái cực đồ trên không trung. Bình… một tiếng vang lên, Thái cực đồ cũng bị đánh tan tành, sáu miếng Ngọc bài tan thành tro bụi. Tam Tỉnh Thái Lang lại chém một đao lên Thanh Tác kiếm, thanh kiếm bị gãy đôi thành hai khúc, linh khí mất hết, rơi bộp xuống đất. Tam Tỉnh Thái Lang cười ha hả khoái trá: “Tên Tàukhựa đáng chết kia, mau ngoan ngoãn chịu chết đi!”

Chưa đợi hắn nói hết câu, bầu trời lóe lên tia sét, một tia sét rộng mười trượng, dài không biết bao nhiêu trượng giựt thẳng về phía Tam Tỉnh Thái Lang. Hóa huyết thần đao rít lên u ám, bộc phát luồng sắc đỏ màu máu vừa to vừa dày đặc ngăn cản tia sét đánh xuống.

“Chính là lúc này, mau ra tay đi!” Chu Thanh hét lên.

Vù… Liêu Tiểu Tiến hóa thành chiếc bóng lướt tới, ngũ trảo cào thẳng vào ngực Tam Tỉnh Thái Lang, móc luôn trái tim hắn ra ngoài. Phóng tới, giết người, moi tim, lui lại, Liêu Tiểu Tiến đã hạ thủ thành công, tất cả chỉ diễn ra chưa đầy một giây, mà trong khoảnh khắc Liêu Tiểu Tiến lui ra sau, Tiểu phiên thiên của Chu Thanh ập đến, đè Tam Tỉnh Thái Lang tan tành xác pháo, ngay cả xương cốt cũng hóa thành tro bụi. Chu Thanh thêm vào một đạo Hỏa bùa, đốt cháy hết đống thịt vụn tung tóe của Tam Tỉnh Thái Lang, hủy diệt mọi dấu vết.

Hóa huyết thần đao và tia sét va mạnh vào nhau, luồng sắc đỏ màu máu bị tia sét xua tan, nhưng Hóa huyết thần đao thật không hổ danh là vũ khí hung bạo thời thượng cổ, uy lực của tia sét cũng bị suy yếu hết chín phần, chỉ còn dư lại một phần sức yếu ớt đập vào thanh đao. Chu Thanh dùng máu tươi của Liêu Tiểu Tiến làm vật dẫn, mượn thần lực từ Cửu thiên phổ hóa lôi thần thiên tôn, do máu của Liêu Tiểu Tiến có chứa thành phần Cửu Lê Thánh Huyết, nên thần lực mượn được không hề nhỏ, dù chỉ còn lại một phần sức mạnh, Hóa huyết thần đao bị đánh trúng phát ra tiếng rít âm u, từ từ thu nhỏ lại còn dài hơn thước, mỏng tựa cánh ve như hình dạng ban đầu. Nhìn thấy thanh đao thần diệu như thế, Chu Thanh và Liêu Tiểu Tiến gật gù khoái chí. Bước lên phía trước, Chu Thanh dùng vài giọt máu tươi còn sót lại của Liêu Tiểu Tiến vẽ một đạo bùa Phong Ma tạm thời phong ấn linh khí của Hóa huyết thần đao, thu thanh đao vào tay áo



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.