Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 65: Huyệt động dưới đất






Hu! Hu! Một trận âm phong (gió âm) thổi ra từ bên trong huyệt động tối như mực. Sát! Sát! Sát! Vô số ý niệm thô bạo, hung tợn trào lên, nhiệt độ bên trong sơn cốc trong nháy mắt hạ xuống rất nhiều. Âm phong thổi tới đâu, mặt đất, đá tảng ở đó đều bị đông lạnh phát ra tiếng răng rắc! Ngay cả những tảng đá xanh dẻo dai nhất cũng đều nứt vỡ ra! Ý niệm thô bạo hung ác trong nháy mắt truyền tống vào trong trí óc của ba người! Đầu chất thành núi! Máu chảy thành sông! Không khí hào hùng, một màu máu tươi, một khung cảnh chiến trận thảm sát tới tấp hiện lên trong đầu ba người. Sát khí khôn cùng đang cắn nuốt ý niệm nguyên thần của cả ba người! Truyện "Phật Đạo " Truyện "Phật Đạo "

Hừ! Bản thể của Hiên Viên pháp vương vốn là một vũng máu, đương nhiên là không bị những cảm xúc tiêu cực này làm ảnh hưởng. Hừ lạnh một tiếng, thân thể được bao phủ trong một tầng huyết quang. Âm phong thổi đến huyết quang đương nhiên đều bị cắn nuốt, biến thành năng lượng bản thân. Ôn Lam Tân vung tay lên, gọi trở về Vạn Ma phiên, những cỗ âm phong oán khí đều bị hấp thu vào trong lá cờ, khiến cho đồ án yêu ma quỷ quái trên lá cờ càng lúc càng rõ hơn. Chu Thanh lại càng sướng, cứ để mặc Hóa Huyết thần đao ở trên đầu, tha hồ hấp thu, giống như là cá voi hút nước vậy, chỉ trong nháy mắt, âm phong oán khí ở trong sơn cốc toàn bộ đều bị hút hết sạch! Vẻ âm u trên thân đao vẫn như thế không thay đổi. Đúng vậy! Những oán khí này tuy rằng nhiều, nhưng dù sao cũng không phải là âm hồn thực thể, Hóa Huyết thần đao cũng không thể chuyển hóa thành tinh thần niệm lực thuần khiết để cung cấp cho bản thể và nguyên thần của Chu Thanh cùng hấp thu.

Hiên Viên pháp vương, Ôn Lam Tân hai người thì lại cười khổ. Bọn họ tuy rằng công lực cao hơn rất nhiều so với Chu Thanh, nhưng mà tốc độ hấp thu âm phong oán khí thì xem ra còn thua xa cái thanh ma binh thượng cổ Hóa Huyết thần đao kia.


" Sát khí thật là lợi hại!" Vạn Ma phiên của Ôn Lam Tân sau khi hấp thu được một ít quỷ khí, âm quỷ tà linh ở bên trong so với trước cũng tăng thêm được một phần. Đây mới chỉ là một chút khí tức mà phong ấn ngẫu nhiên để lộ ra thôi, mà đã lợi hại như vậy, nếu mà tóm được khoảng mấy trăm quân hồn thì chỉ sợ là cái cờ này sẽ nhảy lên thành một pháp khí Ma đạo không thua gì pháp bảo thần binh.

Ôn Lam Tân nhìn vào trong cái động tối đen như mực đó mà tâm động không thôi. Mọi người đều biết rằng Ma đạo luyện pháp khí cực kỳ khó khăn, bình thường một pháp khí uy lực lớn một chút cũng phải dùng tới mấy trăm oan hồn. Cây Vạn Ma phiên của Ôn Lam Tân này cứ chém gió là Vạn Ma, nhưng mà bên trong thực ra cũng chỉ có mấy ngàn con ma mà thôi, một nửa trong số đó là những hồn phách yêu quái mà nàng giết chóc năm đó. Năm đó công lực của nàng tuy cao, nhưng mà khổ một nỗi lại không có pháp bảo tốt, mới bị Đạo môn tứ đại cao thủ thực lực thấp hơn rất nhiều đánh cho rơi xuống vách núi. Vẫn mãi canh cánh trong lòng, nàng muốn luyện chế ra được một ma khí có thể chống lại được pháp bảo của Đạo môn. Đáng tiếc là nguyên liệu thật sự là khó tìm, cho nên mới chú ý tới chiến trường cổ Trường Bình này. Kỳ thật việc mượn dùng những oan hồn này để ngưng tụ thành Thiên ma chân thân là thứ yếu, mà việc luyện chế pháp khí mới là hàng đầu. Hiên Viên pháp vương cũng có tâm tư giống như nàng vậy.

Những oan hồn ở Trường Bình, năm đó oán khí kinh động tới tận trời, ngay cả chín ngày lôi kiếp trên trời giáng xuống cũng không suy chuyển được. Oán khí nặng, lực lượng mạnh, quả thực là khó có thể tưởng tượng nổi. Hồn phách loại này trong Yêu Ma nhị đạo thì chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, có lực hấp dẫn còn hơn cả thiên tài địa bảo, linh dược kỳ trân. Dựa theo những âm phong oán khí vừa mới ngẫu nhiên phát ra từ trong động, chỉ sợ là những quân hồn này đều đã tới cấp bậc Quỷ vương rồi. Chỉ một cũng có thể hơn tới hàng ngàn, hàng vạn hồn phách thông thường.Cho dù Hiên Viên pháp vương cùng Ôn Lam Tân đều biết rõ bên trong nguy hiểm vô cùng, cũng đều không thể nhịn được ham muốn đi vào. Truyện "Phật Đạo "

"Thôi! Muốn giàu thì phải liều. Vốn còn xem nhẹ sự lợi hại của những oan hồn Trường Bình này, nhưng mà quân hồn bực này, ta chỉ cần thu được mấy ngàn thôi. Nếu để luyện chế pháp khí, thì cho dù là Tử Thanh song kiếm cũng phải thấp hơn một bậc. Nếu để luyện công sợ là có thể đột phá tới cảnh giới Luyện Hư Hợp Đạo cũng được. Đến lúc đó phi thăng thiên giới không còn là giấc mộng nữa. Mà thôi, tối thiểu cũng có thể giúp cho lão tổ ta phục hồi lại công lực năm đó!" Hiên Viên pháp vương thì thào tự nói, Chu Thanh cùng Ôn Lam Tân ở bên cạnh đều nghe thấy rõ ràng. Bọn họ một là Ma trung chi ma, một là cao thủ trẻ tuổi, thần trí vô cùng kiên định, nhưng lúc này tâm đã loạn như mèo gãi ngứa rồi!

Chu Thanh thì không nói. Công pháp của hắn, cho dù là Bát Cửu Huyền Công hay là Kiếm Khí Lăng Không quyết đều không phải là công pháp Ma đạo. Nhưng oan hồn bắt được cũng chỉ dùng để luyện chế pháp khí mà thôi, không có tác dụng gì cho việc luyện công. Đã có loại pháp bảo nhất đẳng thiên địa như Hóa Huyết thần đao rồi, thì pháp khí không có cũng không sao cả. Chẳng qua là có thể luyện chế cho đồ đệ mấy món đồ, gia tăng thực lực, dù sao đây cũng là môn phái do chính mình sáng lập ra, tuy rằng ít người, nhưng mà Chu Thanh vẫn rất coi trọng.


Ôn Lam Tân khoát khoát tay: "Chúng ta đồng loạt đi vào. Loại oan hồn này mỗi con đều không thua kém người tu đạo Hóa Thần trung kỳ. Nhất là lại vô hình vô thể, khó đối phó nhất. Nếu mà có khoảng tám mười con thì cũng chả phải sợ, nhưng mà bọn chúng trước khi chết lại là một đội quân, sau khi chết cũng ở cùng một chỗ, nếu mỗi lần đến lại hơn một ngàn con, thì cho dù chúng ta có mười cái mạng cũng không đỡ nổi! Hết thảy phải cẩn thận, không được phân tán ra!"

Chu Thanh cùng Hiên Viên pháp vương đều sắc mặt ngưng trọng gật đầu, cho dù bọn họ có là kẻ vô pháp vô thiên, bên trong Tu Đạo giới có thể là nhân vật ngất trời, nhưng mà muốn đi thu phục những mãnh quỷ mà mấy ngày thiên kiếp cũng không sợ này, thì trong lòng vẫn có chút bất an.

Lập tức Chu Thanh mở ra Cực Quang tráo, Hóa Huyết thần đao cũng cầm ở nơi tay. Đạo bào của Hiên Viên pháp vương phồng lên, Thái Cực đồ án dùng tơ Bạch Kim thêu ở sau lưng phát ra ánh sáng mãnh liệt, bao ở quanh ba người. Chu Thanh lúc này mới phát hiện ra đạo bào của Hiên Viên pháp vương hóa ra là một pháp khí lợi hại của Đạo môn. Ôn Lam Tân cũng lấy ra Vạn Ma phiên biến thành một đoàn hắc khí ở bên ngoài tạo thêm một tầng bảo hộ, ba người đồng loạt bay vào bên trong động khẩu!

(Không hiểu sao thấy cứ giống giống MU, sắp đi devil phải party he he)

Vừa vào bên trong động khẩu, từng trận âm phong liền táp thẳng vào mặt. Chu Thanh công lực yếu nhất, cho dù là có ba tầng kết giới bảo hộ thì hàn khí ngập trời vẫn thẩm thấu vào trong được. Lập cập! Lập cập! Chỉ trong chốc lát, Chu Thanh đã bắt đầu đánh đàn răng, huyết mạch toàn thân đều có xu hướng sắp đông cứng hết lại. "Ngoan nào, nơi này có khi còn lạnh hơn cả Nam cực Bắc cực ấy chứ!" Chu Thanh vội vàng vận khởi nguyên thần chân hỏa, luyện hóa đi những hàn khí xâm nhập vào trong cơ thể, lúc này mới khôi phục lại được.

Đi vào trong huyệt động, ba người không dám có hành động gì thiếu suy nghĩ. Dừng thân lại, trong động tuy rằng tối như hũ nút, giơ tay ra không nhìn thấy ngón, nhưng mà dưới ánh mắt của ba người tất cả lại hiện ra rõ ràng. Động khẩu có đường kính khoảng mười trượng, trên mặt đất có một khối đá bị san bằng, trên đó là một tầng huyền băng (băng đen) dày ba tấc. Chu Thanh dùng đao gõ vào, đột nhiên lại phát ra tiếng leng keng như âm thanh của kim loại. Một cái thông đạo rộng khoảng ba trượng hướng về phía nền đất, trong thông đạo tràn ngập hắc khí, cho dù là ba người vận hết thị lực cũng không nhìn rõ được những gì bên trong hắc khí đó.


Hiên Viên pháp vương cùng Ôn Lam Tân chẳng thèm quản Chu Thanh nghĩ như thế nào, đều tự lấy ra phi kiếm của mình, hung hăng đánh vào khối huyền băng kia. Từng miếng từng miếng huyền băng rơi xuống, hai người vung tay một cái, bên cạnh mỗi người hiện lên một vết nứt không gian. Toàn bộ huyền băng ở trong phạm vi mười trượng đều bị hai người cắt sạch sẽ, nhét vào trong Tu Di Giới Tử không gian (đại khái là cái không gian chứa đồ), khiến cho Chu Thanh nhìn mà đau lòng không thôi:

"Những cái huyền băng đó là do ngàn năm âm phong và sát khí mới ngưng kết ra được đó! Là thứ tốt nổi danh như Thái Ất tinh kim, luyện thành Ma đạo phi kiếm chẳng những vô cùng cứng rắn mà lực sát thương còn cực lớn, chỉ cần ai dính phải thì chân nguyên đều sẽ bị đông lại. Các người lại lấy hết sạch rồi, không lưu lại cho ta một chút nào! Thật đúng là bằng hữu chí cốt đó!" Chu Thanh tức giận không thôi.

"He he! Tiểu tử cũng biết mặt hàng đó!" Hiên Viên pháp vương thấy mặt Chu Thanh co rúm lại, như là thịt của mình đang bị người ta róc ra vậy, cười quái dị nói: "Ngươi thích thì lấy đi! Chỉ cần ngươi lấy được, chúng ta sẽ cho ngươi hết luôn nè!"

Chu Thanh không nói gì, mình đúng là không lấy được. Những hắc âm huyền băng đó hàn khí vô cùng sắc bén, cho dù sắt thép gặp phải thì cũng bị đông cứng mà vỡ vụn, mà mình thì lại không có Tu Di không gian như bọn họ, chỉ có thể để ở trên người. Nếu vậy thì, xác định chắc chắn không tới ba khắc sẽ biến thành một cái tử thi đông lạnh. Tuy rằng nguyên thần Kim tằm của mình là thuộc tính hỏa, hoàn toàn có thể ngăn chặn được, nhưng mà như vậy sẽ bị mất đi công lực. Ở trong một vùng nguy hiểm như thế này mà tự tổn hại thực lực, thì không khác chi là muốn tự sát!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.