Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 62: Ra vẻ nguy hiểm






Ôn Lam Tân không nói lời nào, Chu Thanh cũng vẫn uy phong lẫm liệt. Mấy ngày nay đã bị Hiên Viên pháp vương ép cho tâm tình không thở nổi rồi, đối mặt với Ma đạo đệ nhất cao thủ, từng là Ma trung chi ma này hắn cũng hồn nhiên không thèm sợ. Chân nguyên toàn thân đã tới đỉnh phong, Kim tằm biến thành nguyên thần cũng rục rịch, đột nhiên lại có dấu hiệu muốn tiến hóa thành bốn cánh. Truyện "Phật Đạo "

Thấy đối phương không có ý muốn động thủ, Chu Thanh lại không chịu buông lỏng. Kim Thân Cự Tướng ở sau lưng giống như là một ánh mặt trời nhỏ, kim quang chiếu sáng cả phạm vi mười trượng xung quanh. Thấy Bát Cửu Huyền Công của mình có uy thế như vậy, Chu Thanh tinh thần đại chấn, có một loại cảm giác như là cao thủ thiên hạ, không phải ta thì còn ai, nói chuyện cũng có vẻ mạnh miệng mười phần: "Chiến trường cổ Trường Bình này rốt cuộc là có cái bí mật gì, ta còn chưa biết, còn muốn nhờ tiền bối nói rõ ràng cho. Nếu không ta mơ mơ hồ hồ giúp các người giải cái phong ấn gì gì đó, mà các người cũng mơ mơ hồ hồ chẳng biết trong đó có cái gì, thì có khi phải mang mối hận thiên thu không biết chừng."

Nhận được Cực Quang tráo của Hiên Viên pháp vương, Chu Thanh cũng hiểu rằng lão yêu này không có chuyện thì không xun xoe, chả phải gian thì cũng là trộm, một cái phong ấn mà ngay cả Ma trung chi ma Ôn Lam Tân cũng bó tay không có biện pháp thì chắc chắn không phải là chuyện đùa rồi. Thấy hai người đã bắt đầu chú ý tới mình, Chu Thanh không thể không xốc lại tinh thần để ứng phó.


Thanh âm êm tai của Hiên Viên pháp vương vang tới: "Năm đó quân hồn oán khí ở nơi này ngay cả chín ngày lôi kiếp cũng không làm gì được, chín quận tám mươi mốt châu đều bị những oan hồn quỷ khí này khiến cho không còn một chút sinh khí nào. Rốt cục có một vị tuyệt đại cao nhân thời đó, tự xưng là Từ Phúc thuật sĩ, đề nghị với Tần hoàng đại đế chém sát thần Bạch Khởi. Từ Phúc mang hồn phách của Bạch Khởi cùng với những oan hồn ở Trường Bình rồi dùng pháp lực tối cao để phong ấn, lấy hung uy của Bạch Khởi để trấn trụ mấy chục vạn quân hồn mãnh quỷ, đó cũng là lí do vì sao mà những cao nhân thế hệ sau không thể cảm nhận được oán khí ở nơi này!"

"Lấy sức của một người để trấn trụ oan hồn của trăm vạn lệ quỷ? Bạch Khởi này là người hay là thần vậy? Cho dù có là thần sợ rằng cũng không được đi." Chu Thanh nghe thấy vậy thì mắt lồi ra như mắt trâu, sắp rớt ra đến nơi rồi. Con người sau khi chết thì linh thức sẽ hoàn toàn bị diệt, chỉ có hạng người tinh thần kiên cường, niệm lực tràn đầy mới có thể mượn một chút tinh khí cuối cùng để gắng gượng lưu lại nhân gian, nhưng cũng chỉ được có mấy ngày, sau đó không phải bị thiên địa nguyên khí thổi bay thì cũng bị rơi vào vòng luân hồi, tiếp tục siêu sinh. Nhưng những quân hồn mãnh quỷ chết trận bị khí tức sát phạt của Tu La kích phát, liền có thể tự hấp thu tử khí ở dưới nền đất, vĩnh viễn không tiêu tán, hơn nữa còn cực kỳ lợi hại, cho dù là kẻ tu hành đụng phải cũng phải lui bước. Bình thường những cao nhân Đạo môn, Phật môn đều phải dùng những pháp bảo thuần dương cực kỳ lợi hại mới có thể trấn áp được. Đuổi được đi Tu La khí thì những mãnh quỷ này mới có thể đầu thai. Có khi khí tức sát phạt quá nặng, không thể xua tan được, cũng phải chấn áp để không gây ra tai họa một phương.

" Thuật sĩ Từ Phúc này thật là lợi hại, cho dù là Tam Thanh đạo tôn (1) cũng không có khả năng lấy sức của một người để phong ấn vĩnh viễn trăm vạn quân hồn, mà những quân hồn đó ngay cả chín ngày lôi kiếp cũng không làm gì được, phải sử dụng hung uy của Bạch Khởi mới có thể thành công. Nghe nói Bạch Khởi thân toàn sát khí, so với Bạch Hổ tinh quân, Thiên Lang tinh quân chuyên chinh chiến sát phạt ở trên trời có khi còn mạnh hơn ba phần, hung uy quả thực là danh chấn tam giới, thần phật trên trời, Ma Vương A tu la cũng phải tránh lui. Sát khí của một người mà lại có thể lên đến tận trời, khủng thần hãi phật, thật là chuyện từ xưa tới nay chưa từng có, khó trách lại có câu nói nhân định thắng thiên. Nếu mà Bạch Khởi năm đó gia nhập vào Ma đạo của ta, thì chỉ sợ rằng trên chín tầng trời, chủ nhân của ba mươi ba Thiên Ngoại đã thay đổi rồi!" Ôn Lam Tân nói làm dịu đi không khí căng thẳng lúc này. Khi nàng biết rằng thanh niên trước mắt là truyền nhân của Ma đạo tông sư Dư Hóa thì cũng nhìn với ánh mắt khác xưa. Truyện "Phật Đạo "

"Ta thì có chỗ tốt nào? Nơi này nếu đã phong ấn một nhân vật lợi hại như vậy, ta nhỡ đâu trộm gà không được trộm chó không xong, lại bị cắn trả thì chỉ sợ mạng nhỏ cũng xong, vĩnh viễn không thể siêu sinh không biết chừng. Chuyện tình nguy hiểm như vậy, một Cực Quang tráo nho nhỏ chỉ sợ là cũng không đủ đâu!" Chu Thanh thấy Hiên Viên pháp vương cùng Ôn Lam Tân đã đạt thành hiệp nghị, mình sao lại không nhân cơ hội này mà kiếm chút lợi lộc. Hiện giờ Chu Thanh dũng khí mười phần, căn bản là không e ngại cái gì mà Ma trung chi ma, lão yêu ngàn năm.


"Lại nói mưu đồ của các người đơn giản chỉ là tiêu diệt Đạo môn thiên hạ, ta lại chẳng hề có hứng thú. Các người thành công ta không có lợi, các người thất bại cũng chẳng dính dáng gì đến ta! Muốn kéo ta xuống vũng bùn cùng, nếu không có chỗ tốt thì ta sẽ mặc kệ đó!" Truyện "Phật Đạo "

Biết Hiên Viên pháp vương cùng Ôn Lam Tân đều có chuyện phải mưu đồ, Chu Thanh lấy đầu gối cũng đoán được rằng chắc chắn là vô cùng nguy hiểm. Có điều mình cũng muốn kiếm được một chút oan hồn lệ phách ở đây để luyện chế pháp khí. Hóa Huyết thần đao mình sử dụng không được thành thạo. Pháp kỳ của Đô Thiên đại trận dù sao cũng chỉ là vật phàm, uy lực không lớn, đụng phải loại cao thủ cỡ như Khoáng Quân lão đạo thì chỉ sợ là không dùng được. Huống chi nguyên thần Kim tằm của mình cũng cần phải có đủ hồn phách mới có thể tiến hóa được. Những quân hồn lợi hại bực này có thể tương đương với hàng chục hàng trăm hồn phách bình thường, cho dù là sinh hồn của Hiên Viên pháp vương cũng phải kém hơn một nửa. Tài liệu tốt để luyện chế pháp khí như vậy, Chu Thanh mà buông tha thì cũng thấy tiếc đứt ruột. Chỉ cần nguyên thần thứ hai của mình tiến hóa tới sáu cánh thì sẽ trở thành cao thủ Hóa thần hậu kỳ, hơn nữa lại còn thêm lực lượng của bản thể, cho dù không cần Hóa Huyết thần đao cũng đã có thể liều mạng với Hiên Viên pháp vương được rồi, không cần phải bó chân bó cẳng không được thoải mái như lúc này nữa. Càng gặp được nhiều cao thủ, Chu Thanh càng cảm thấy rằng tu vi của mình không ổn chút nào.

"Cho nên, nếu thả ra được đám quân hồn này, ta muốn một phần ba!"

Keng! Ma khí ngập trời thổi quét tới, kinh sợ toàn trường, Hiên Viên pháp vương cùng Ôn Lam Tân đều nhất tề biến sắc lui về phía sau vài bước. Đó là do Chu Thanh muốn gia tăng lực thuyết phục của mình, cho nên phân ra toàn bộ tinh thần thúc giục Hóa Huyết thần đao hiện ra từ trong cơ thể, hóa thành một đại đao dài đến bốn thước đưa lên đỉnh đầu, phối hợp với Kim Thân Cự Tướng đứng ở phía sau. Chỉ bằng khí thế hiện giờ cũng đủ khiến cho Hiên Viên pháp vương cùng Ôn Lam Tân không thể không thừa nhận, tiểu tử này quả thật có đủ tư cách để đòi chia một chén canh.

Ôn Lam Tân đánh giá cẩn thận trường đao ở trên đỉnh đầu của Chu Thanh, lục quang từ hai đầu chó sói trên chuôi đao cùng với ánh sáng tỏa ra từ Kim Thân Cự Tướng phía sau Chu Thanh, một chính một tà, kết hợp với nhau tạo ra một loại cảm giác cực mạnh.


"Quả nhiên là ma binh thượng cổ Hóa Huyết thần đao, công lực của ngươi tuy rằng chưa được tốt cho lắm, nhưng chỉ bằng một kiện pháp bảo này cũng đã đủ tư cách để nói điều kiện với chúng ta, ta đồng ý với ngươi!" Phát giác ra Chu Thanh cùng Hiên Viên pháp vương hình như cũng không đồng lòng, Ôn Lam Tân tuy rằng là một nữ tử nhưng cũng là một người sảng khoái, nhanh chóng đáp ứng luôn. Đáng tiếc là Chu Thanh quả thực là không nhìn được rõ dung mạo của nàng, bằng không nếu nhìn thấy sắc mặt thì nhất định có thể đoán ra được ba phần suy nghĩ của nàng rồi.

"Không cần nói nhảm nữa. Ngươi bài trí ra một cái trận pháp trong vòng phạm vi ba mươi dặm, chúng ta cùng nhau thúc dục đại trận, lấy lực của Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát để cảm ứng vị trí cụ thể của phong ấn, sau đó lấy toàn lực oanh kích. Chỉ cần phá ra được một khe hở cũng coi như đủ rồi! Sát thần Bạch Khởi kia nghe đồn là phong ấn ở tầng chót, ngàn vạn lần không nên làm kinh động tới hắn, bằng không thì cho dù là thần tiên hạ phàm cũng không phải là đối thủ đâu." Hiên Viên pháp vương thấy ba người đã đạt thành hiệp nghị thì vội vàng nói.

Thấy hai người đều đáp ứng rồi, Chu Thanh thở phào nhẹ nhõm một hơi, vận chuyển chân nguyên toàn thân, Kim Thân Cự Tướng ở sau lưng biến mất không thấy đâu nữa, Hóa Huyết thần đao cũng từ từ nhập vào trong cơ thể, uy áp vô hình trong toàn trường cũng đã biến mất. Gió đêm thổi tới, không khí lại khôi phục lại vẻ hoạt bát linh động. Toàn thân Chu Thanh ứa mồ hôi lạnh, thân thể suy yếu, chân nguyên tiêu hao phải tới bảy tám phần, vừa rồi thúc dục khí thế của Hóa Huyết thần đao dường như đã dùng hết toàn bộ khí lực của hắn từ khi bú ti mẹ tới tận bây giờ. Bây giờ mà muốn trấn định lại thì cũng hơi bị khó khăn.

(1) Tam Thanh: Tam Thanh là ba vị thần tiên tối cao trong Đạo giáo tại Trung Quốc. Tam Thanh bao gồm: Ngọc Thanh Nguyên Thuỷ Thiên Tôn, Thượng Thanh Linh Bảo Thiên Tôn, Thái Thanh Đạo Đức Thiên Tôn, cũng chính là Thái Thượng Lão Quân.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.