Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 43: Yêu ma trong bóng tối






Sắc mặt Thiên Huyền Huyết Ma nhăn nhó khó coi, nhìn vào vầng sương khói dày đặc phía trước, do dự giây lát, cuối cùng cũng nghiến răng, niệm chú: “Yêu ma quỷ quái, tinh huyết nuôi dưỡng, tà linh tản ra, âm lộ khai quang…”

Thần chú niệm xong, màn sương dày đặc dần dần tan ra, để lộ một cửa động to cỡ thân hình, sâu hun hút không nhìn thấy đáy, âm u quái dị.

Thiên Huyền Huyết Ma như quá quen với hang động này, lách người một cái, hóa thành một vầng sáng đỏ chui thẳng vào động, chỉ chớp mắt đã biến mất dạng, màn sương dày đặc lại nhanh chóng bao phủ che đi cửa động như cũ.

Cứ như đường xuống địa ngục, bên tai văng vẳng tiếng gào rú của cả vạn con ma quỷ, hàn khí âm u tát thẳng vào mặt, Thiên Huyền Huyết Ma trong lúc bay đi với tốc độ chóng mặt không quên hít một hơi sâu âm khí vào bụng, vầng sáng màu đỏ toàn thân sáng rực lên, hiển nhiên đã được bổ sung công lực.


Không biết đã bay bao lâu, phía trước mới không còn sương khói, một hòn đảo rộng mấy mươi dặm xuất hiện trước mắt, Thiên Huyền Huyết Ma vội đáp xuống bãi cát. Trên bãi cát chen chúc những loài quái thú đang cắn xé lẫn nhau, không ngừng có tiếng rú thảm thiết của những con thú yếu thế bị xé xác vọng đến, khiến người ta dựng tóc gáy.

Những sinh vật cổ quái kia cảm nhận được khí tức của Thiên Huyền Huyết Ma, chúng dừng cắn xé nhau, nhe nanh múa vuốt vồ vào hắn, trong số đó một con trăn tinh khổng lồ dài mười mấy trượng, to như cột nhà là hung dữ nhất, con trăn này toàn thân mọc vảy, có móng vuốt sắc bén như dao, trên đầu còn có một chiếc sừng nhọc hoắc, cái mồm máu mở to, răng nanh phát ra ánh sáng xanh lè cắn tới, nhìn bộ dạng hùng hổ của nó tin chắc ngay cả gang thép cũng chịu không nổi một phát cắn của nó. Truyện "Phật Đạo "

Phạch! Pằng! Con trăn tinh dùng đuôi quét bay mấy con sư tử, kì lân cản đường, cái mồm máu mở to xé xác chúng ra, máu tươi tung tóe, mấy con sư tử kì lân tan xương nát thịt, nội tạng và thịt vụn vương vãi khắp nơi, mùi máu nồng nặc càng kích động những con thú dữ khác, nhưng vì bị trăn tinh uy hiếp nên không con nào dám lao tới giành thức ăn.

Thiên Huyền Huyết Ma thấy những con thú dữ này hình thù quái dị, có con giống trâu nhưng không mọc sừng, có con giống khỉ nhưng có thêm bộ mặt người sau ót, có con nhện toàn thân màu sắc sặc sỡ, còn có con kiến khổng lồ to hơn cả thân người… Ngoài ra còn có một số dây leo đang trườn tới.

“Lão tổ xem ra sắp hồi phục pháp lực rồi, ngay cả dây leo ăn xác chết ở Ma vực cũng gọi đến!” Thiên Huyền Huyết Ma không hề để tâm đến những con quái thú lao vào mình, ngược lại hắn đang tập trung suy nghĩ chuyện khác.

Con trăn tinh khát máu vồ đến trước mặt, Thiên Huyền Huyết Ma chỉ tay một cái, một tấm lưới được kết từ ngàn vạn sợi tơ máu mỏng manh chụp lấy con trăn, mặc kệ con trăn vùng vẫy gào rú cỡ nào cũng không thể thoát ra.

Cùng lúc với quăng lưới trói gô trăn tinh, yêu khí trên người Thiên Huyền Huyết Ma lan tỏa ngùn ngụt, những con mãnh thú kia đều có trí khôn, thấy ngay cả con trăn tinh khổng lồ còn bị tóm, Thiên Huyền Huyết Ma bốc yêu khí dữ dội, con nào con nấy đều bị khí thế uy hiếp không dám động đậy, trong một lúc bãi cát êm ru không hề phát ra tiếng động.


“Dù sao chúng cũng do Lão tổ cải tạo triệu hồi ra, ta không thể giết hại chúng! Mặc kệ chúng xé xác lẫn nhau vậy, ta không can thiệp vào là được!” Thiên Huyền Huyết Ma bước chậm rãi một cách cung kính về phía một tòa cung điện màu đỏ như máu. Tòa cung điện được xây ngay khu vực trung tâm hòn đảo, nhìn sơ qua thấy giống y hệt tổng bộ của Liên minh yêu quái, chỉ là màu sắc khác nhau mà thôi.

Suốt dọc đường không hề thấy một bóng người, còn những con quái thú hung tợn thì chen chúc càng lúc càng nhiều, đi gần một tiếng đồng hồ Thiên Huyền Huyết Ma mới đến trước tòa cung điện màu đỏ. Nhìn vào cánh cửa lớn đỏ tươi đóng im lìm, Thiên Huyền Huyết Ma quỳ mọp xuống đất, kêu to: “Lão tổ, Huyết Ma số một cầu kiến!”

Khí! Khí! Khí! Khí! Tiếng cười lạnh lẽo vang lên từ bốn phương tám hướng, từng ngõ ngách đều bị tiếng cười âm u bao phủ, hoàn toàn không đoán được tiếng cười phát ở đâu.

“Vào đi!” Tiếng cười âm u ngưng bặt, một đám mây máu bắn ra từ cánh cửa bọc lấy Thiên Huyền Huyết Ma cuốn vào trong tòa cung điện.

Thiên Huyền Huyết Ma vừa mở mắt ra đã thấy ngay một thanh niên nam tử mặc đạo bào vàng óng ánh đứng ngay giữa đại điện thông thoáng, khí tức toàn thân hiền hòa, không hề có chút âm tà như cảnh vật suốt dọc đường đến đây. Chỉ có điều hai bóng người màu máu sau lưng thanh niên nam tử thì khác, toàn thân chúng bốc mùi máu tanh nồng nặc, từng cơn gió âm u rít tới, nhưng khi chạm vào người thanh niên nam tử kia liền lập tức tan biến ngay. Truyện "Phật Đạo "

Thiên Huyền Huyết Ma là cao thủ Hóa Thần, nhưng vừa nhìn thấy thanh niên nam tử hiền hòa kia liền toàn thân run rẩy, lại quỳ mọp xuống đất.

“Chúc mừng Lão tổ đã luyện thành Vô Thượng Huyền Công, thống nhất yêu tộc thiên hạ, để yêu tộc chúng ta giành lại đại quyền thế gian.”


“Ha ha! Số một, công việc ta giao đã làm xong chưa?” Thanh niên nam tử nghe Thiên Huyền Huyết Ma tâng bốc, khoái chí cười to, hỏi.

“Việc này… Thưa Lão tổ…” Nghe thanh niên nam tử hỏi chuyện, Thiên Huyền Huyết Ma quỳ cứng đơ dưới đất không dám động đậy, toàn thân run lên bần bật.

“Hừ! Chẳng lẽ công việc còn chưa làm xong, người là đồ vô dụng!” Thấy bộ dạng run sợ của Thiên Huyền Huyết Ma, sắc mặt của thanh niên nam tử chợt thay đổi, khí tức hiền hòa biến mất, sát khí ngùn ngụt lan tỏa, Thiên Huyền Huyết Ma bị một nguồn sức mạnh đè nén xuống đất, cơ thể sắp biến thành một tờ giấy.

“Xin Lão tổ tha mạng! Nghe con nói! Con có nguyên nhân đó ạ! Con có việc quan trọng cần bẩm báo Lão tổ!” Thiên Huyền Huyết Ma hốt hoảng kêu rú lên, hoàn toàn không còn thần thái uy nghi như lúc ở Liên minh yêu quái.

“Hừ! Tên vô dụng nhà ngươi còn gì muốn nói hả? Có chút chuyện nhỏ cũng làm không xong, ta hẵng xem ngươi giải thích thế nào, ta có thể tạo ra ngươi, cũng có thể hủy diệt ngươi dễ dàng, nếu như câu trả lời của ngươi không thể khiến ta vừa ý, ta sẽ hóa người thành một vũng máu như trước kia!” Thanh niên nam tử thu lại sát khí, khí tức lại trở về hiền hòa như lúc đầu, chỉ là ánh mắt sắc lạnh bắn về phía Thiên Huyền Huyết Ma đang quỳ dưới đất cảnh cáo.

Thiên Huyền Huyết Ma lồm cồm bò dậy, nhanh nhảu bẩm báo: “Là như thế này, con đã thu nhận một số yêu quái yếu kém ở trung nguyên rồi đứng sau lưng thao túng chúng, bảo chúng thành lập Liên minh yêu quái, dần dà con đã điều tra ra được món đồ Lão tổ muốn có đang nằm trong tay Mị Hồ tộc, con dùng thủ đoạn ép Mị Hồ tộc gia nhập Liên minh yêu quái, sau đó con lên giữ chức minh chủ, bắt Mị Hồ tộc giao nộp món đồ ra, lúc sắp thành công thì bị một tu đạo sĩ trẻ tuổi phá hỏng chuyện lớn.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.