Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 169: Thu phục lam thần






Lam Thần gật đầu lia lịa, tuy có hơi nghi ngờ lai lịch Chu Thanh, nhưng lại không dám hỏi tiếp, bèn thành thật khai báo: “Những gì đệ tử biết thật ra cũng không nhiều, chỉ biết năm xưa Diêm Vương có phái Hắc Bạch Vô Thường đi nhân gian điều tra một việc, nói là có một con yêu quái không biết tu luyện ở đâu được phép thần thông vô địch, đạt cảnh giới chẳng khác nào tiên nhân nhưng lại không có thiên kiếp ập xuống, điều kì lạ là trong sổ sinh tử có ghi chép tên của con yêu quái này, Diêm Vương lệnh cho Hắc Bạch Vô Thường nhảy khỏi Lục đạo luân hồi lôi hồn phách hắn tới tra hỏi, nào ngờ địa phủ lại tự chuốc lấy tai hỏa, con yêu quái đó là một con khỉ, tay cầm một thanh thiết bổng, vô cùng dữ tợn, vừa đến âm phủ đã nổi giận lên vung gậy phang tứ tung, còn chọc thủng luôn Lục đạo luân hồi, rất nhiều âm thần bị phang trúng một gậy là hồn xiêu phách tán, đệ tử may mắn chỉ bị quét nhẹ nên trọng thương không chết, đệ tử trốn vào một góc nhìn con khỉ đó giao đấu với Thập điện Diêm Vương, ngay cả Diêm Vương cũng không phải đối thủ của hắn, bị cướp luôn sổ sinh tử, con khỉ đó xóa hết tên của loài khỉ trong sổ sinh tử, chuyện này kinh động đến Địa Tạng Vương, hai bên lại đại chiến kịch liệt, con khỉ kia hiện ra kim thân pháp tướng, tuy có hơi khác tông chủ, nhưng khí tức lại giống hệt nhau.” Truyện "Phật Đạo "

“Ồ! Vậy kim thân pháp tướng của con khỉ kia hình dạng thế nào?” Chu Thanh và Vân Hà tiên tử như nghe kể chuyện cổ tích, nhưng Chu Thanh có lưu lại ý thức trong nguyên thần Lam Thần, biết hắn không nói dối.

“Con yêu khỉ kia có kim thân 24 cái đầu, 18 cánh tay, mỗi cánh tay đều cầm thiết bảng, đánh nhau hồi lâu với Địa Tạng Vương, cuối cùng Địa Tạng Vương bị thiết bảng quét trúng ngã lăn cù, phải trốn chạy mất tăm, đệ tử thấy tình hình không hay nên trốn ngay vào Lục đạo luân hồi lên nhân gian, chuyện gì xảy ra tiếp theo thì không biết nữa, nhưng hiện giờ Lục đạo luân hồi vẫn tồn tại, tin chắc con yêu quái kia đã bị địa phủ đánh lui chăng?”

“Ồ! Có chuyện này cơ à? Yêu quái gì mà lợi hại thế nhỉ? Nhưng có yêu quái thần thông quảng đại như thế cũng chả có gì lạ, trận chiến Phong Thần có thể chứng minh điều đó, chỉ có điều kim thân pháp tướng của ta có khí tức giống hệt con yêu khỉ kia, lại không có thiên kiếp giáng xuống, chẳng lẽ sau này ta cũng sẽ bị Hắc Bạch Vô Thường bắt đi tra hỏi như nó?”

“Thiên kiếp là do nghiệp lực trong Lục đạo luân hồi tự động dẫn phát, nghiệp lực càng nặng, thiên kiếp càng lớn, đệ tử quan sát thấy tông chủ luyện được vô thượng thần thông, ngưng tụ kim thân pháp tướng, có khí tức nghiệp lực bao trùm trong đó, e là do tông chủ đem tập trung hết toàn bộ nghiệp lực nhốt trong kim thân pháp tướng, thế nên mới không có thiên kiếp, chỉ là trong sổ sinh tử chắc chắn có ghi tên tông chủ, chỉ cần tông chủ nâng cao thêm công lực hơn nữa, chắc chắn sẽ bị âm tào địa phủ chú ý như trường hợp con yêu khỉ kia!”

“Thế có cách nào giải quyết triệt để không?” Chu Thanh không hề tỏ ra sợ hãi, Lam Thần đã nói vậy nhất định có cách gì đối phó.


“Chỉ cần tông chủ thừa lúc trước khi bị phát hiện, lén tìm đến âm phủ, xóa đi tên mình trong sổ sinh tử là có thể thoát ly tam giới lục đạo, thành tiên thành phật, cho dù là Tam Thánh Đạo Tôn, Cửu Thiên thần phật cũng không hay biết đâu. Sổ sinh tử là một trong 3 cuốn thiên thư lưu truyền từ trận chiến Phong Thần năm xưa, Tây Phương Cực Lạc gọi là Tam Tạng Chân Kinh, một cuốn nói về Trời, một cuốn nói về Đất, một cuốn nói về Sinh Linh.”

“Tam Tạng Chân Kinh? Chẳng lẽ cuốn nói về Trời chính là Phong Thần bảng?” Vân Hà tiên tử đột nhiên buộc miệng thốt lên: “Vậy sổ sinh tử là cuốn nói về Sinh Linh rồi, còn cuốn nói về Đất thì ở đâu?”

“Chủ mẫu nói rất đúng, chính xác là thế đó ạ! Cuốn nói về Trời là Phong Thần bảng, sổ sinh tử nói về Sinh Linh, trong tam giới lục đạo, âm dương ngũ hành, chỉ cần là sinh linh đều có ghi chép vào sổ sinh tử, tên của tông chủ và chủ mẫu chắc cũng nằm trong đó, chỉ có cách dùng Bút phán quan gạch đi mới coi như có thể thoát ly khỏi tam giới lục đạo, âm dương ngũ hành, tiêu diêu thế gian, vô kiếp vô lượng. Còn cuốn nói về Đất mà chủ mẫu vừa nhắc tới chính là cuốn thần bí nhất, truyền thuyết kể nó rơi vào tay một vị tiên nhân tên là Trấn Nguyên Tử, tạo thành một giới riêng biệt, tên gọi Địa Tiên giới, tiên nhân này không nằm trong lục đạo, tự xưng làm tổ sư Địa Tiên.” Truyện "Phật Đạo "

“Ồ! Thật là kỳ diệu! Ngoại trừ Thiên giới còn có Địa Tiên giới nữa à?” Vân Hà tiên tử và Chu Thanh đều giật mình kinh ngạc, những gì Lam Thần nói hoàn toàn vượt khỏi nhận biết của hai người. “Với công lực của ta cũng xem như là Địa Tiên rồi, không biết có đến đó được không nhỉ?”

“Bẩm tông chủ, địa tiên và thiên tiên đều như nhau cả, còn các tu sĩ chưa vượt qua toàn bộ thiên kiếp cùng lắm chỉ được coi như tán tiên thôi ạ. Trong trời đất, thanh khí bay lên trên thì là thiên, tục khí chìm xuống dưới thì là đất, thật ra cũng từ một gốc mà ra cả. Còn về Địa Tiên giới ở đâu? Đệ tử cũng không biết, chỉ có nghe tổ sư Địa Tiên Trấn Nguyên Tử có pháp lực không hề thua kém Tam Thanh Đạo Tôn, Tây Phương Phật Đà.” Lam Thần cung kính trả lời, khuôn mặt bé gái trong thân xác Thiên Quỷ của hắn thật đáng yêu.

“Hơn nữa đệ tử cũng không biết Địa Tiên giới là nơi gì mà hình như nghe đồn Yêu tộc tề tụ đông nhất ở đó, hơn nữa cực kỳ hưng thịnh, thường có tuyệt thế yêu vương thần thông quảng đại không được phi thăng Thiên giới nên mới tới Địa Tiên giới trú ẩn, còn phải đến đó như thế nào, đợi khi tông chủ tu luyện đến cảnh giới thiên tiên mới biết được, đệ tử chỉ là một âm thần cỏn con, những gì biết được không nhiều, mong tông chủ đừng trách tội!”

Lam Thần khai báo thành thật, nói chuyện cũng cung kính thần phục, hoàn toàn chịu cúi đầu trước thủ đoạn khống chế của Chu Thanh, 3 viên Huyền Âm đơn Chu Thanh ban cho được Ngưu Đầu âm thần thu thập dược liệu suốt mấy trăm năm dưới địa phủ mới luyện chế thành công, đủ biết đã phí bao tâm huyết sức lực vào đó, lần này coi như một ân huệ cho Lam Thần lão tổ rồi.

“Bổn tông chủ thưởng phạt phân minh, ngươi không có bịa đặt lừa dối ta, không những vô tội mà còn có công, ta thấy ngươi không có pháp bảo phòng thân, khi ta tranh đoạt tiên phủ này đã kết thù với không ít đối thủ, tên nào cũng là tuyệt thế yêu quái, nhất là tên Hiên Viên pháp vương từng là thống soái Yêu tộc khắp thiên hạ lừng lẫy một thời, tuy bị hủy mất thân xác đến nay vẫn chưa hồi phục, nhưng giờ gặp lại con Cóc kia, với thần thông Cáp Mô, e rằng sẽ sớm hồi phục công lực thôi, còn có Cực Âm lão đạo, Ôn Lam Tân, tất cả đều là cao thủ nhất đẳng, tên tiểu nhân bỉ ổi Đại Lực Hùng Vương bị bổn tọa đánh trọng thương, sớm muộn gì cũng tìm tới bọn Hiên Viên pháp vương liên thủ cùng đến tìm ta trả thù chuốc oán, ngươi có thân xác Thiên Quỷ, uy lực vẫn còn chưa đủ, hôm nay bổn tọa sẽ ban cho ngươi một món pháp bảo lợi hại, chỉ cần ngươi tế luyện đến mức sử dụng thành thạo, dù là thần tiên trên trời cũng không làm gì được ngươi đâu!”

Lam Thần vội khấu đầu tạ ơn, trong lòng có phần không tin, thần tiên trên trời cũng không sợ, chắc chỉ có Thất Bảo Diệu Thụ trên tay Chu Thanh mới có tư cách ấy, Lam Thần tất nhiên không dám tin Chu Thanh sẽ ban Thất Bảo Diệu Thụ cho hắn, chắc là chỉ huyên thuyên khoác lác. Chỉ có điều giờ đây hắn đúng là thiếu pháp bảo phòng thân, Thiên Ác Lam Đao, Khóc Tang bảng mất bao nhiêu năm chế luyện đều bị hủy mất, thân xác Thiên Quỷ linh hoạt không cần nghi ngờ, nhưng áp sát tấn công kẻ địch vẫn có phần mạo hiểm.

Chu Thanh giơ tay trái lên tóm vào không khí, một thanh đao đỏ sẫm dài hơn thước, mỏng tựa cánh ve xuất hiện, chính là thanh Hóa Huyết thần đao Chu Thanh đã dùng để lập nghiệp lúc ban đầu, Hóa Huyết thần đao bị Chu Thanh phong ấn đã lâu, nay được tái hiện bèn rít lên một tiếng, sát khí ngùn ngụt lan tỏa.

Thất Bảo Diệu Thụ cảm nhận được sát khí quen thuộc ấy cũng khẽ động đậy, thần quang tự động phát ra, khắp lâu đài mưa bay lất phất, hòa cùng bức vách ngọc thạch phản chiếu ánh sáng lung linh, hệt như cảnh Linh Sơn thánh địa.

Hóa Huyết thần đao bị thần quang phát ra từ Thất Bảo Diệu Thụ chiếu vào, sát khí mất sạch, huyết quang thu lại, thân đao trở nên đen sì, cứ như gặp phải khắc tinh không dám động đậy, ai cao ai thấp vừa nhìn đã phân biệt ra.

Chu Thanh mặc kệ 2 món pháp bảo xung kích với nhau, vung tay một cái, Hóa Huyết thần đao bắn ra cắm phập xuống đất ngay trước mặt Lam Thần, nói: “Thanh đao này từng tiêu diệt tiên ma vô số, chính là binh khí Ma đạo nhất đẳng, sát khí dữ dội, là pháp bảo hiếm có trên đời, hy vọng ngươi đừng là nhục uy danh của thanh đao này.”


“Đây là…” Lam Thần nhìn thấy thanh đao đỏ sẫm cắm ngay trước mặt, cán đao chó sói hai đầu đập ngay vào mắt, lập tức há hốc mồm kinh ngạc, lý nào hắn không nhận ra thanh bảo đao này chứ? Lam Thần tuyệt nhiên không ngờ tới Chu Thanh lại ban cho món pháp bảo này, mới bị Chu Thanh khống chế nguyên thần, trong lòng hãy còn mấy phần ấm ức, hiện nay hoàn toàn tan biến, có được Hóa Huyết thần đao, dù có làm nô lệ cũng chả có gì to tát, thanh đao này đúng là thần tiên trên trời còn phải sợ, Chu Thanh nói không ngoa chút nào, Lam Thần mừng rơn.

“Đa tạ tông chủ ban cho đệ tử pháp bảo quý báu, đệ tử thề tận tâm tận lực phò trợ, tông chủ thần thông quảng đại, sau này nhất định sẽ nhất thống tam giới lục đạo, ba mươi ba tầng trời!” Lam Thần khấu đầu lia lịa, xem bộ dạng đã thần phục hoàn toàn, Chu Thanh ngấm ngầm dùng thần niệm do thám nguyên thần của hắn, không phát hiện ra điều chi bất thường, biết thủ đoạn vừa đánh vừa xoa của mình đã đạt hiệu quả, sau này chỉ cần ban thêm lợi lộc, lo gì Lam Thần không một lòng một dạ trung thành chứ?

“Vô Chân lão tặc ni khốn khiếp! Bây giờ ta đã có món pháp bảo này rồi, Lưỡng Cực Huyền Từ bình là cái thá gì chứ! Ta phải băm vằm mụ ra, thu lấy nguyên thần từ từ hành hạ mới thỏa cơn giận!” Lam Thần không quên mình rơi vào cảnh ngộ như hôm nay hoàn toàn là vì Vô Chân lão ni, thù hận chất chứa nãy giờ bộc phát, khuôn mặt đáng yêu trở nên dữ tợn.

“Bẩm tông chủ, đệ tử thành ra thế này cũng vì bị Vô Chân lão tặc ni làm hại, cầu xin tông chủ cho đệ tử trả thù rửa hận, đệ tử tất nhiên sẽ một lòng một dạ với tông chủ, không dám hai lòng đâu ạ!” Lam Thần quan sát thấy đôi mắt Chu Thanh lóe sáng, biết ngay chút biểu hiện vừa rồi của mình bị Chu Thanh nghi ngờ, sợ đến nổi vội vàng giải thích, kể lại nguyên nhân mình bị hủy thân xác cho Chu Thanh nghe.

“Cái gì? Ngươi đã hủy thân xác của Càn Cơ lão đạo à? Nguyên thần lão ấy bị Hiên Viên pháp vương thu đi, phen này Côn Lôn toi rồi! Tốt lắm! Ngươi đã vô tình giúp bổn tọa một việc lớn, ta ban cho ngươi thanh bảo đao kia cũng xứng đáng!” Chu Thanh mừng rỡ reo lên, Côn Lôn đại bại, thực lực suy giảm. Với thực lực hiện nay, Chu Thanh tất nhiên không phải sợ Côn Lôn, nhưng quan hệ giữa các môn phái trung thổ như dây tơ rễ má đan chéo chằng chịt, tuy có Thục Sơn hậu thuẫn, nhưng e rằng rắc rối vẫn còn, bây giờ nhân chứng duy nhất đã toi mạng, Chu Thanh thở phào nhẹ nhõm.

“À! Hình như còn có một nhân chứng nữa, cái con bé điêu ngoa Lăng Nhược Thủy, nếu dám tới tìm bổn tọa trả đũa, ta đành phải vùi hoa dập liễu rồi, cứ thu lấy nguyên thần đem làm thức ăn cho Minh Vương kỳ, chỉ là hạng tép riu, chả đáng bận tâm!” Chu Thanh hiện nay đã là đại cao thủ, phải đối đầu với đối thủ quá yếu tất nhiên cảm thấy là một việc vô vị.

“Vô Chân lão ni nếu đã liên kết với Côn Lôn, đó là tự tìm đường chết, bọn ác ôn Hiên Viên pháp vương nhất định sẽ không buông tha chúng đâu! Ngươi đã giúp bổn tọa một việc quan trọng, tuy chỉ do vô tình, nhưng bổn tỏa sẽ thay ngươi làm chủ, thanh Hóa Huyết thần đao này ta tình cờ có được, không hề có cách tế luyện, nhưng ta đã nghiền ngẫm được một số cách khống chế nó, giờ ta sẽ truyền thụ cho ngươi.”

Đô Thiên Thần Sát đại trận được Chu Thanh tham ngộ từ trong thanh đao, hiện nay lãnh ngộ đối với trận pháp của Chu Thanh đã đạt đến cảnh giới cực cao, nếu không vì kim thân pháp tướng và Hóa Huyết thần đao xảy ra xung đột, Chu Thanh đã sớm sử dụng thành thạo thanh đao này rồi, giờ truyền thụ lại một nửa pháp quyết tế luyện cho Lam Thần, chắc đã đủ phát huy nhiều công năng giúp hắn.

Chu Thanh vốn định giao thanh Hóa Huyết thần đao cho đại đồ đệ Liêu Tiểu Tiến, tiếc rằng công lực Liêu Tiểu Tiến kém cỏi đến mức thảm thương, phát huy không được uy lực thanh đao, còn Lam Thần thì khác, hắn vốn là âm thần, công lực cao thâm, lại có thân xác Thiên Quỷ, phối hợp thêm Hóa Huyết thần đao sức chiến đấu tăng gấp mười lần, Chu Thanh đã khống chế nguyên thần, Thất Bảo Diệu Thụ lại là khắc tinh Hóa Huyết thần đao, nên cũng không lo lắng Lam Thần sinh lòng phản trắc, hiện nay Chu Thanh có quá nhiều kẻ thù, đang là lúc cần thuộc hạ lợi hại như Lam Thần để chống lại chúng.

“Ài! Mình có pháp bảo quá nhiều, lại có đến mấy món là binh khí Phong Thần, không biết 2 con hồ ly kia thế nào rồi? Giờ ta đã có tiên phủ, tất nhiên phải đón họ về truyền thụ cách tu luyện rồi, thế mà giống một tông phái chứ!” Chu Thanh trong lòng suy tính, Lam Thần sau khi khấu tạ biến hóa thành bản thể Thiên Quỷ, vẻ mặt dữ tợn, xương trắng ghê rợn, thân hình to lớn của hắn chui vào hư không bắt đầu tế luyện Hóa Huyết thần đao.

Sau khi hỏi rõ mọi chuyện, Chu Thanh vừa có được bia đá tiên phủ, còn chưa kịp tiêu hóa, nguyên thần vẫn chưa hồi phục, đang cần thời gian tịnh tu. Vân Hà tiên tử tuy công lực tăng tiến vượt bậc, Thanh Nghê kiếm cũng cực kỳ thần diệu, nhưng đối phó với tuyệt đỉnh cao thủ vẫn chưa đủ, lần này không phải vì Huyền Vũ lão đạo kịp thời ra tay giải nguy, sém chút là thành một oan hồn trên Huyền Âm phiên của Cực Âm lão đạo rồi, Chu Thanh không muốn nàng gặp nguy hiểm lần nữa, bèn giao Khổn Tiên Tác cho nàng phòng thân, khi đánh giết con hỏa long trên đỉnh cột thủy tinh, có được mảnh gương to như thau rửa mặt chính là một món pháp bảo chuyên phòng ngự rất lợi hại, lại có pháp quyết kèm theo, Chu Thanh giao luôn cho Vân Hà tiên tử tế luyện, có nhiều pháp bảo phòng thân như thế, cho dù có gặp lại bọn người Cực Âm lão đạo, tự bảo vệ chắc không thành vấn đề, thậm chí còn có thể canh đúng thời cơ ra tay phản kích nữa chứ, dù gì thì loại pháp bảo thần tiên như Khổn Tiên Tác đâu phải thứ tầm thường.

Chu Thanh khẽ vận công luyện hóa bia đá trấn phủ, tình hình trong tiên phủ đều nắm rõ như lòng bàn tay, Huyền Vũ lão đạo và các môn hạ đệ tử, Thiên Thủy Tam Thánh đều đang tế luyện pháp bảo, trong tiên phủ linh khí nồng hậu đến mức đáng kinh ngạc, chính là nơi tịnh tu thích hợp, ai cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội hiếm có này, sau khi tế luyện xong pháp bảo đều vận công tu luyện tiếp công lực, chỉ còn đợi Chu Thanh lo xong mọi chuyện sẽ xem thử làm sao luyện chế Độ Ách kim đan.


Khắp tiên phủ tĩnh lặng lạ thường, mọi người đều tập trung vào tu luyện, Vân Hà tiên tử thấy Chu Thanh quan tâm mình như thế, trong lòng vô cùng hạnh phúc, chỉ là hai người tuy có danh phu thê, Chu Thanh lại chưa từng nhắc đến việc song tu, Vân Hà tiên tử là phận nữ nhi nên không tiện mở miệng đề nghị, thật ra Chu Thanh bắt đầu tu đạo bằng tấm thân đồng tử, tuy nhiên hiện nay chưa đạt tới thân xác bồ đề, song tu không có gì là không được.

Chu Thanh từng chút một tiêu hóa tin tức từ bia đá trấn phủ vào trong thần niệm, ý thức khổng lồ cuồn cuộn ập tới, cuối cùng đã biết tiên phủ được đúc bằng Thiên Hỏa từ hàng vạn loại vật liệu quý như Đại Diễn thần thiết, Thái Ất Tinh Kim, Thủ Sơn Xích Đồng, Thiên Giới Tinh Hà Sa…

Nhất là Thủ Sơn Xích Đồng càng là loại vật liệu cực kỳ quý hiếm, truyền thuyết có kể thanh kiếm Hoàng Đế mang theo bên mình chính là được rèn từ vật liệu này, bình thường khi luyện chế phi kiếm pháp bảo chỉ cần thêm vào một ít là uy lực tăng lên gấp mấy lần, Vân Hà Diệt Thần Toa cũng có chứa một ít, uy lực đã khủng khiếp đến thế rồi.

“Úi! Dù là thần tiên cũng không thể nào giàu sang đến thế chứ? Dùng vật liệu quý hiếm luyện chế pháp bảo để kiến tạo động phủ, vậy phải cần biết bao vật liệu, chắc chất cao thành núi quá? Người này e rằng bị ấm đầu, mà có được động phủ này đồng nghĩa với có một pháp bảo khổng lồ lợi hại nhất, phen này ta phát tài rồi! Chắc dù trên Thiên giới cũng không có động phủ xa hoa như thế này đâu nhỉ!” Chu Thanh vô cùng phấn khích, trong một lúc từ kẻ ăn mày không nhà trở thành tỉ phú sở hữu cơ ngơi nguy nga tráng lệ, ai mà không vui cơ chứ?

“Bổn tọa từ giết người đoạt bảo từ từ làm giàu, bây giờ cuối cùng đã đạt đỉnh điểm. Hí hí! Đợi khi ta luyện thêm ít thủ đoạn, bèn len lén mò xuống âm tào địa phủ xóa tên trong sổ sinh tử, đến lúc đó thoát ly tam giới ngũ hành, vô kiếp vô họa, sống tiêu diêu tự tại thỏa thích!” Truyện "Phật Đạo "

“Í! Chuyện gì thế này? Tại sao lại giống nhau đến mức ấy? Chẳng lẽ ta chính là chủ nhân thật sự của động phủ này, ý trời đã sắp đặt cho ta tiếp quản tiên phủ?” Chu Thanh đang phân tích mười vạn tám ngàn trận pháp cấm chế lợi hại khắp tiên phủ, ngoại trừ Thiên Hỏa đại trận ở bên ngoài ra, còn mấy trăm trận pháp khác như Chư Thiên Lôi Thần, Địa Hỏa Thủy Phong… đều cực giống với ghi chép trong cuốn Luyện Khí Tổng Cương của mình, chỉ là tinh diệu hơn nhiều lần mà thôi.

“Ồ! Thì ra tòa tiên phủ này tên là Ngọc Trụ Động, hèn gì khi Càn Cơ lão đạo thấy ta sử dụng Cửu Thiên Phổ Hóa Thần Lôi cứ nói ta là truyền nhân của Vân Trung Tử, thì ra chủ nhân trước kia của tiên phủ là Vân Trung Tử, nhưng động phủ của Vân Trung Tử ở Trung Nam Sơn cơ mà? Sao lại nằm ở đáy biển Bắc Hải rồi?”

“Cũng đúng thôi! Chỉ có loại cuồng nhân như Vân Trung Tử mới có thể luyện chế được tiên phủ này. Hí hí! Coi như ta lời to rồi, mà không truyền cho ta thì truyền cho ai, dù sao ta cũng được xem như truyền nhân của Vân Trung Tử rồi. Ài! Không ngờ Luyện Khí Tổng Cương là do vị đại tiên này viết ra, thật không biết lão già Lăng Vân tìm đâu ra, nếu như lão ta chưa luân hồi chuyển thế, khi ta xuống âm tào địa phủ xóa tên trong sổ sinh tử phải hỏi cho rõ mới được. Hừ! Nghĩ tới bộ dạng thảm thương của lão ta thật làm mất mặt Vân Trung Tử đại tiên quá! Đợi khi nào ta đắc đạo phi thăng lên tiên giới nhất định phải tìm Vân Trung Tử nói cho người biết, không biết vị đại tiên đó có tức ói máu không đây, ha ha…”

Chu Thanh bế quan suốt mấy ngày liền mới tiêu hóa xong tất cả tin tức chứa trong bia đá trấn phủ, Vân Hà tiên tử còn đang bận tế luyện Khổn Tiên Tác chưa xuất quan.

Vụt! Chu Thanh bay ra khỏi tòa lâu đài, nguyên thần lúc này đã hồi phục, chân nguyên cực mạnh, trong lòng mừng rơn, vừa xuất quan đã cười ha hả, tiếng cười chấn động cả tiên phủ



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.