Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 167: Thiên quỷ lam thần (3)






“Ngươi mới nói gì đó?” Truyện "Phật Đạo " Truyện "Phật Đạo "

Hiên Viên pháp vương ra tay bất ngờ, điều khiển 8 con Thiên Quỷ cào nát cơ thể Đại Lực Hùng Vương, nếu không vì U Hồn Bạch Cốt Phiên thần diệu, yêu khí hộ thân xung quanh Đại Lực Hùng Vương nồng hậu, e rằng thân xác đã sớm bị phá hủy luôn rồi, dù là thế hắn vẫn kêu gào thảm thiết, hốt hoảng hét gọi ngưng chiến.

Pháp bảo của Ôn Lam Tân, Cực Âm lão đạo lại không thể tiếp cận Đại Lực Hùng Vương, chỉ có thể giằng co với yêu khí đen sì phát ra bởi Bạch Cốt phiên, mảnh băng vụn văng tung tóe, chỉ là không cách nào phá nổi bức tường băng phòng ngự. Cáp Mô giơ cao ngọn núi, mỗi lần ủi mạnh vào tường băng đều phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, chấn động đến nỗi Đại Lực Hùng Vương phun ra vài ngụm máu tươi.


Đại Lực Hùng Vương tuy có chí bảo tà đạo hộ thân, nhưng làm sao chống cự nổi với 4 đại cao thủ cùng công kích, trong lúc tính mạng đang ngàn cân treo sợi tóc, Hiên Viên pháp vương nghe được vài câu sấm truyền của hắn, giật thót tim một cái, vội ngừng tay không tấn công nữa, thấy Hiên Viên pháp vương dừng lại, Cáp Mô, Cực Âm lão đạo, Ôn Lam Tân cũng thu pháp bảo lại, cả bọn vận thần niệm dò thám, phát hiện khu vực trong vòng trăm dặm ngoại trừ Đại Lực Hùng Vương không còn ai khác, biết Chu Thanh không có đuổi theo nên mới an tâm được đôi chút, đều chờ xem Đại Lực Hùng Vương muốn nói gì.

“Hiên Viên đạo hữu, đây là cách ngài đối đãi với bằng hữu đó sao?”

Đại Lực Hùng Vương hứng chịu tấn công liên tục đã trọng thương, trước tiên bị Chu Thanh dùng Thất Bảo Diệu Thụ hủy đi Ngũ Lô Chùy, đành cụp đuôi bỏ chạy, hắn nuốt không trôi cơn giận, nhưng biết dựa vào thực lực của mình không hề có hy vọng trả thù được, càng không có cách chiếm đoạt tiên phủ đi xuống hải nhãn vạn trượng, bèn tính đến kế hoạch tìm bọn người Hiên Viên pháp vương liên thủ, dùng độc kế mượn dao giết người, nào ngờ vừa gặp mặt đã bị đối phương hiểu lầm, nếu không nhờ vào pháp bảo thần diệu do sư môn truyền lại, đã sớm bỏ mạng trước khi thành nghiệp lớn rồi, nguyên thần chắc cũng bị đám hung thần này tịch thu tế luyện pháp bảo, ôm cục tức nãy giờ, Đại Lực Hùng Vương sém chút ức chết luôn, khổ nỗi lại không có chỗ nào để hắn trút giận.

“Con gấu Bắc Cực này gió chiều nào theo chiều nấy, nó không một lòng với chúng ta đâu, chỉ là muốn mượn tay chúng ta đối phó với tên tiểu tử Chu Thanh mà thôi, lão đạo ta muốn tế luyện lại Huyền Âm phiên, ngươi làm hồn phách đầu tiên nộp cho ma phiên của ta là thích hợp nhất. Pháp vương, còn đợi gì nữa, mau giết con gấu này đi! Dù nó quả thật trở mặt với tên tiểu tử đến tìm chúng ta cũng chỉ vì muốn lợi dụng chúng ta thôi, phải sớm trừ khử nó đi tránh sau này nó tráo trở đánh lén sau lưng.” Cực Âm lão đạo không hiểu sao Hiên Viên pháp vương nghe xong vài câu nhảm nhí của Đại Lực Hùng Vương mà dừng tay lại, lão không hài lòng chút nào, nhưng lại không dám đơn đả độc đấu với Đại Lực Hùng Vương.

Bạch Cốt Phiên của Hùng Vương tà khí ngút trời, có thể chống chọi với đòn sát thủ của tứ đại cao thủ cùng tấn công, uy lực như thế chắc chỉ khi Cực Âm lão đạo tập hợp đủ tám mươi mốt cây Huyền Âm phiên, bày bố Huyền Âm đại trận mới có hiệu quả đó, với thực lực hiện nay của Cực Âm lão đạo, chỉ ra tay một mình chắc chắn sẽ hố to.

“Cực Âm đạo hữu nói vậy là sai rồi! Chúng ta đều là người trong Yêu đạo hoặc Ma đạo, tuy muốn hưởng thanh bình ngoài hải ngoại, nhưng tai họa cứ chực chờ không biết giáng xuống lúc nào, không nói đâu xa, Vô Chân lão ni ở Nam Hải cứ lăm le muốn tiêu diệt chúng ta, những năm gần đây các môn phái trung thổ tuy suy tàn, nhân tài thưa thớt, nhưng môn nhân đông đúc, ngược lại chúng ta ở hải ngoại tuy đạo hạnh cao thâm, xét về quân số lại thua xa đối phương, cứ kéo dài tình trạng này chắc chắn sẽ là đại họa. Vừa rồi nghe Hiên Viên đạo hữu phân tích tình hình thấy vô cùng có lý, tên tiểu tử Chu Thanh nhỏ mọn ích kỉ, tự cao tự đại, không chịu để ta xuống hải nhãn cứu vị tiền bối sư môn, ngược lại còn ra tay hủy đi pháp bảo của ta, ta và hắn đã trở mặt thành thù nên mới tìm đến chư vị đạo hữu hợp tác.”


Đại Lực Hùng Vương moi ra mấy viên đơn dược bỏ vào miệng, nhai nát rồi phun ra đắp vào vết thương bị Thiên Quỷ cào xé, vết thương lập tức liền lại, móng vuốt của Thiên Quỷ có chứa chất kịch độc, chỉ cần xâm nhập vào vết thương, nhất thời tam khắc sẽ phá hủy thân xác, để lâu hơn ngay cả nguyên thần cũng bị thối nát theo nên vô cùng lợi hại, đơn dược tầm thường đừng mong trị được, thấy Đại Lực Hùng Vương đắp đơn dược vào là vết thương khỏi ngay, Hiên Viên pháp vương vô cùng ngạc nhiên.

“Những câu sấm truyền Hùng Vương vừa nói rốt cuộc có ý nghĩa gì? Nếu đã muốn họp tác cùng nhau kháng địch, vậy thì phải công khai bí mật, bằng không bảo chúng tôi làm sao tin tưởng ngài đây? Chẳng giấu gì ngài, lời sấm đó trong Yêu tộc của ta cũng có lưu truyền, lão tổ ta cũng biết được một ít thông tin, ngài đừng nghĩ có thể bịa đặt lung tung lừa dối ta nhé, ngài cứ luôn miệng nói phải xuống hải nhãn vạn trượng cứu vị tiền bối sư môn, hơn nữa ngài có U Hồn Bạch Cốt phiên, tin chắc lai lịch sư môn không hề đơn giản, e phải là môn phái từ thời thượng cổ Phong Thần, hợp tác với ngài kể cũng không làm mất mặt lão tổ ta.” Hiên Viên pháp vương thấy Đại Lực Hùng Vương thành tâm hợp tác, bèn dùng lời nói do thám đối phương trước đã, dù gì hiện nay đang thiếu thốn nhân lực, có thêm một cao thủ như Đại Lực Hùng Vương gia nhập cũng tốt.

“Không giấu gì pháp vương, lời sấm này có liên quan đến vị tiền bối bị phong ấn ở dưới hải nhãn vạn trượng Bắc Hải, ta biết pháp vương nhất định đã có nghe qua, tên tiểu tử Chu Thanh có pháp bảo thần diệu, cũng không biết hắn từ đâu ra, ngay cả U Hồn Bạch Cốt phiên của ta cũng chống đỡ không nổi, nếu muốn đối phó hoặc hàng phục người này, e rằng chỉ khi có được món pháp bảo trong sấm truyền mới đủ sức thực hiện.” Đại Lực Hùng Vương nháy mắt ra chiều hiểu ý với Hiên Viên pháp vương, hai người trở nên thân thiết, những người còn lại chả biết họ đang giở trò gì.

“Hừ! Con gấu này biết bí mật về Chu Tiên tứ kiếm, nhưng lại không biết về Thất Bảo Diệu Thụ, thì cũng đúng thôi, ngay cả lão tổ ta cũng là tình cờ nghe được khi còn chưa thành hình, thông tin biết được không nhiều, trong trận chiến Phong Thần, bí mật ẩn chứa nhiều vô số, ngoại trừ Tam Thanh Đạo Tôn, e rằng không ai biết hết cả. Hí hí! Nhưng như thế lại hay, lão tổ ta sẽ lợi dụng con gấu ngu đần này!” Hiên Viên pháp vương ngấm ngầm sắp xếp kế hoạch trong đầu.

Cáp Mô lúc này đã không nhịn được, hỏi: “Đại ca, lời sấm truyền đó rốt cuộc muốn nói gì vậy? Hình như có liên quan đến món pháp bảo nào đó, huynh nói trong Yêu tộc chúng ta cũng có lưu truyền, tại sao đệ chưa từng nghe nói đến nhỉ?”


“Tứ đệ, đệ có biết Tam đại sát trận lợi hại nhất thời thượng cổ là gì không?” Hiên Viên pháp vương thấy không cần che giấu nữa, lên tiếng giải thích: “Lưỡng Nghi Vi Trần trận của Thục Sơn là một, nhưng không có Thái Thanh thần phù trấn áp trận nhãn thì chỉ được vẻ bề ngoài, chả đáng quan tâm, nếu không phải năm xưa lão già Trường Mi bày mưu đối phó ta, ta cũng không thua thê thảm đến thế. Trận pháp thứ 2 là Đô Thiên Thần Sát, hiện nay tên tiểu tử Chu Thanh là truyền nhân duy nhất rồi.”

“Chẳng lẽ lời sấm truyền liên quan đến trận pháp thứ 3, Chu Tiên kiếm trận? Nhưng có khi nào đại ca uổng phí công sức rồi không? Chu Tiên tứ kiếm đâu thể nào còn lưu lại ở chốn nhân gian chứ? Chắc là Hùng Vương nói nhăng nói cuội đánh lừa chúng ta thôi!” Cáp Mô nghe Hiên Viên pháp vương giải thích cũng giật mình kinh hãi.

“Đấy là bí mật được lưu truyền trong sư môn của ta, lần này tên tiểu tử Chu Thanh quả thật hiếp người quá đáng, với sức của một mình ta không cách gì hoàn thành trọng trách sư môn giao phó rồi, chỉ cần chư vị đạo hữu ra tay giúp đỡ, sau này có lợi lộc gì ta tất nhiên không quên ơn các vị, pháp vương muốn hoàn thành đại nghiệp, ta cũng sẽ giúp một tay, mấy người chúng ta liên thủ, các môn phái trung thổ sao mà chống đỡ nổi chứ! Đợi khi nào chúng ta phát triển lực lượng hùng mạnh rồi quay về tìm tên tiểu tử trả thù cũng chưa muộn, đoạt lấy tiên phủ, giải cứu vị tiền bối sư môn của ta, lúc đó chắc bí mật sấm truyền sẽ sáng tỏ thôi. Ở đây không phải chỗ nói chuyện, chi bằng chúng ta tìm chỗ nào dừng chân, ta sẽ giải thích rõ ràng hơn với chư vị!”

Đại Lực Hùng Vương thấy Hiên Viên pháp vương dao động bèn chớp lấy thời cơ nói ra bí mật dụ dỗ, mọi người nghe nói có bí mật trận pháp cao siêu bèn bỏ ý định trừ khử con gấu cùng đường mạt lộ này, giờ đây mấy người tuy mục đích có hơi khác nhau nhưng đều chung một kẻ thù là Chu Thanh, bèn thống nhất với nhau cùng đến động phủ của Cáp Mô tu luyện một thời gian hồi phục nguyên khí, sau đó tìm đến Vô Chân lão ni cướp đoạt pháp bảo.

Thấy Lam Thần lão tổ cứ chửi rủa không thôi, Chu Thanh vung Thất Bảo Diệu Thụ lên quét một cái, lần này Chu Thanh đã dùng nhiều sức hơn, Lam Thần lão tổ hú lên mấy tiếng, lăn tròn trên mặt đất như trái bóng, dù tòa lâu đài rất thông thoáng rộng rãi, nhưng Lam Thần lão tổ sau khi lăn cù mấy mươi vòng, nguyên thần đập cái mạnh vào bức tường ngọc thạch tinh khiết, choáng váng cả đầu óc, chả phân biệt nổi đông tây nam bắc nữa.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.