Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 121: Ngư ông đắc lợi






Tu đạo sĩ bình thường khi liều mạng tấn công, uy lực mạnh nhất chính là tự nổ nguyên thần, cách này tuy dũng mãnh nhưng chết chắc, là thủ đoạn chết chung với đối thủ, nếu không có huyết hải thâm thù, chả có ai dại gì đi sử dụng chiêu thức tự sát này. Một cách khác là nghịch chuyển tinh huyết, bội tăng công lực, nhưng cách này dù có thành công sau này cũng giảm nửa công lực, nặng thì bị tàn phế suốt đời, cách liều mạng thỏa đáng nhất chính là phát động chân nguyên kích nổ pháp bảo tùy thân của mình, pháp bảo tùy thân của một người tu đạo đều được tu luyện nhiều năm, kết hợp chân nguyên mới có thể sử dụng như ý, ít nhiều cũng ẩn chứa một chút nguyên thần của bản thân, thêm vào đó pháp bảo nào cũng hội tụ linh khí nồng hậu, nếu được kích nổ thì giống như một quả bom hạng nặng, uy lực tất nhiên rất kinh khủng, tuy vẫn còn kém tự nổ nguyên thần phát huy ra gấp 10 lần uy lực, nhưng so với một số pháp thuật bí pháp đã mạnh hơn rất nhiều rồi.

Kim thân pháp tướng của Chu Thanh hội tụ 8 món binh khí, thông qua thần niệm hội tụ các loại năng lượng tạo thành nguồn uy lực đương nhiên mạnh hơn nhiều so với pháp bảo thông thường, nhất là sau khi kích nổ bản thân lại không bị thương, sau này chỉ cần mất chút công sức tu luyện lại 8 món binh khí là được, chính là cách thức liều mạng tốt nhất vào lúc này. Chu Thanh suy tính cẩn thận, khi kích nổ đã vận dụng hoa sen đỏ có uy lực mạnh nhất, nổ ra Hồng Liên Nghiệp Hỏa khủng khiếp. Hồng Liên Nghiệp Hỏa bề ngoài cứ như ngọn lửa bình thường dùng nhiệt độ cao đả thương người khác, chỉ có điều bất cứ sinh linh nào bị dính phải ngọn lửa, sẽ bị nhân quả nghiệp duyên vô cùng vô tận nuốt chửng, nguyên thần lập tức rơi vào vòng luân hồi bất sinh bất diệt mãi mãi, không còn cơ hội để quay đầu nữa, cho dù có chuyển thế ngàn lần vạn lần cũng không siêu thoát khỏi nỗi khổ lục đạo luân hồi. Tính ra Hồng Liên Nghiệp Hỏa đối với người bình thường lại chả có tác dụng mấy, nhưng đối với người tu đạo lại là một vật khủng khiếp, có bị hồn xiêu phách tán còn tốt hơn nhiều so với mãi mãi bị giam cầm trong lục đạo luân hồi.

Hồng Liên Nghiệp Hỏa là ngọn lửa trong truyền thuyết, điển tịch của Đạo gia và Phật giáo đều có ghi chép, nhưng chưa từng thấy ai sử dụng bao giờ, Đạt Lai Lạt Ma có kiến thức uyên bác, trong tích tắc liền biết ngay đấy là ngọn lửa khủng khiếp nhất trong truyền thuyết, không hề có pháp bảo hay phép thần thông nào có thể chống đỡ nổi, cho dù là thần tiên trên trời đã nhảy ra khỏi Tam giới, không nằm trong Ngũ hành khi bị dính phải một tia lửa thôi là cứ thế quay về luân hồi chuyển thế đi nhé, sau khi giải trừ nghiệp oán mới quay trở về làm thần tiên tiếp vậy. Thật không ngờ bồ đề kim thân lại có thể phát động Hồng Liên Nghiệp Hỏa, ngay cả Đạt Lai Lạt Ma cũng nghi ngờ đây rốt cuộc có phải là công pháp Phật gia không nhỉ?


“Á! Nguy quá! Khổn Tiên Tác mau chống đỡ cho ta!” Tuy Hồng Liên Nghiệp Hỏa trong truyền thuyết không có gì ngăn nổi, nhưng Đạt Lai Lạt Ma đâu chịu khoanh tay để mặc nó dính vào người, bèn sử dụng pháp bảo mạnh nhất của mình ra chống cự, Khổn Tiên Tác đang trói buộc tứ đại pháp vương, Vân Hà tiên tử, thể xác Chu Thanh liền được thu hồi, nhanh chóng đan chéo kết thành chiếc lưới vàng chóe, Đạt Lai Lạt Ma vận hết toàn bộ công lực, bắp thịt béo chảy mỡ trên cơ thể cứ đung đưa như một ngọn núi lắc lư qua lại, Khổn Tiên Tác sáng rực lên, phát ra âm thanh huyền diệu vang vọng đất trời bao la.

Càn Cơ lão đạo đột nhiên thấy vô vàn ánh lửa ập tới, lách người trốn ngay vào chiếc lưới vàng chóe tạo từ Khổn Tiên Tác của Đạt Lai Lạt Ma, bây giờ lão không có pháp bảo uy lực mạnh mẽ, trước ngọn lửa khủng khiếp kia đã không hề có chút sức chống đỡ, Đạt Lai Lạt Ma ích kỉ chỉ lo cho bản thân, khi tạo chiếc lưới bảo vệ chỉ lo chụp lấy mình, bỏ mặc Càn Cơ lão đạo ở bên ngoài, may mà Càn Cơ lão đạo cảnh giác, bằng không lão đã là người bị tiêu diệt đầu tiên rồi. Càn Cơ lão đạo đã sớm manh nha ý định giết chết tên phiên tăng to béo này, nhưng lão đang cần hắn bảo vệ, thêm vào đó bị mất đi Roi Đả Thần và thân xác, sức chiến đấu suy giảm rõ rệt, chắc chắn không thể địch lại Đạt Lai Lạt Ma có Khổn Tiên Tác trong tay. Càn Cơ lão đạo tự nhủ khi nào có cơ hội nhất định sẽ giết chết tên phiên tăng mập ú, niệm hóa nguyên thần của hắn, dùng thân xác hắn tế luyện thành phân thân của mình.

Càn Cơ lão đạo và Đạt Lai Lạt Ma chỉ lo chống chọi Hồng Liên Nghiệp Hỏa của Chu Thanh, không thèm quan tâm đến tứ đại pháp vương bên kia nữa, vốn dĩ tứ đại pháp vương mất đi xá lợi, lại bị Khổn Tiên Tác trói gô, giờ 4 người đã ngất đi, Khổn Tiên Tác được Đạt Lai Lạt Ma thu về, tứ đại pháp vương rơi thẳng xuống dưới, nào ngờ bức tượng phật sáu tay khổng lồ sừng sững dùng để ngăn cản Cửu Thiên La Phong đột nhiên tách ra một đám mây đỡ lấy tứ đại pháp vương trên không trung, tránh cho 4 người rơi từ trời xanh vạn trượng xuống dưới, thịt nát xương tan.

Cả vạn đóm lửa hoa sen to bằng nắm tay lao vù vù đập mạnh vào Khổn Tiên Tác, sau đó nổ lộp bộp như pháo, tan biến vào hư không, tấm lưới vàng chóe khẽ lay động, Đạt Lai Lạt Ma toàn thân vã mồ hôi như tắm, nhưng dù sao cũng đã ngăn cản được Hồng Liên Nghiệp Hỏa nổi danh ngay cả thần tiên trên trời dính phải cũng bị ném trở lại vòng luân hồi.

Đạt Lai Lạt Ma đột nhiên cảm thấy mình vẫn còn hơi sức, ngỡ ngàng một lúc, thốt lên: “Đây chính là Hồng Liên Nghiệp Hỏa nổi danh bất cứ thần thông pháp bảo nào cũng không cách gì chống đỡ đó ư? Tại sao ta có thể đỡ được lâu như vậy, chẳng lẽ truyền thuyết nói tầm bậy? Hay là Khổn Tiên Tác của ta quá mạnh?”

“Ha ha! Chỉ là một ngọn nến leo lét, cái gì mà Hồng Liên Nghiệp Hỏa chứ? Pháp thuật hạng bét này mà dám đem ra múa máy trước mặt bổn hoạt phật à, tiểu tử nhà ngươi quá xem thường pháp bảo của ta rồi đấy.” Đạt Lai Lạt Ma phấn chấn tinh thần, cuối cùng đã tung hết sức, tấm lưới vàng chóe phình lên, hất những đóm lửa hoa sen văng tung tóe, đóa sen lửa nào bị hất văng đều nổ tung như bọt xà phòng, nhanh chóng biến mất, chỉ một lúc sau toàn bộ đóm lửa hoa sen đã tiêu tan sạch. Thật ra Chu Thanh đúng là đã sử dụng Hồng Liên Nghiệp Hỏa, nhưng do Liên Hoa pháp khí được Chu Thanh ngưng luyện chỉ có cái vỏ ngoài, không có năng lượng bổ sung, bên trong không hề hội tụ đủ sức mạnh, dù là thế uy lực khi phát nổ cũng không hề thua kém một cao thủ Phản Hư tự nổ nguyên thần đâu, chỉ là Đạt Lai Lạt Ma có món pháp bảo thần tiên Khổn Tiên Tác, bằng không đã bị thương nặng rồi, đâu còn hơi sức mà hống hách ở đây.

Đạt Lai Lạt Ma bình tĩnh lại nhìn sang, Chu Thanh và Vân Hà tiên tử đã biến mất, Càn Cơ lão đạo bực bội trong lòng, nếu không phải con heo mập này cản đường cản lối, lão đã sớm giết được Chu Thanh rồi. Càn Cơ lão đạo khó khăn lắm mới mượn được Khổn Tiên Tác từ Đạt Lai Lạt Ma, nào ngờ tên phiên tăng này vô cùng cẩn trọng, thêm vào trận pháp khống chế trên pháp bảo rồi mới cho mượn, hơn nữa Khổn Tiên Tác là pháp khí thần tiên vốn không phải người tu đạo chốn trần gian có thể phát huy hết uy lực, cứ thế làm cho Càn Cơ lão đạo chỉ vận dụng được một phần mười sức mạnh của Khổn Tiên Tác, phải đánh lén mới trói gô được 6 người, còn để cho kim thân pháp tướng của Chu Thanh lặng lẽ trốn thoát, chỉ cần phát huy thêm được một phần công lực thôi, tin chắc ngay cả kim thân pháp tướng cũng không thoát nổi, cứ như cá nằm trên thớt chờ bị người ta tùng xẻo.


“Ồ! Xem ra Mật tông lần này vì Tịch Diệt pháp luân mà bỏ hết vốn liếng ra nhỉ? Ngay cả Định Phong Châu cũng mang đến, phen này bổn hoạt phật lời to rồi, chắc hôm nay bổn hoạt phật được Phật tổ phù hộ nên mới cùng lúc vớ khẳm thế này!” Đạt Lai Lạt Ma nhìn vào bức tượng phật 6 tay khổng lồ đỡ lấy tứ đại pháp vương, gật gù khoái trá. Truyện "Phật Đạo "

Đạt Lai Lạt Ma chẳng mấy quan tâm tới việc để Chu Thanh và Vân Hà tiên tử chạy thoát, mình có được 4 viên xá lợi chứa phần lớn công lực của tứ đại pháp vương, chỉ cần đem về luyện hóa hấp thu đã là thiên hạ vô địch rồi, hắn đã có pháp bảo thần tiên Khổn Tiên Tác trong tay, giờ lại có thêm Tịch Diệt pháp luân, tham ngộ ra bồ đề kim thân chỉ là chuyện sớm hay muộn, đâu còn tâm trí nào mà quan tâm Chu Thanh nữa chứ. Bây giờ Đạt Lai Lạt Ma đang toan tính trong lòng làm thế nào để Hiển tông xưng bá Tây Vực, cao thủ của Mật tông tuy nhiều, nhưng trụ cột chính là tứ đại pháp vương, mất đi 4 lão già pháp lực thâm hậu kia, với công lực sau khi luyện hóa xong 4 viên xá lợi của Đạt Lai Lạt Ma tất nhiên không cần bận tâm lũ tép riu đó.

Đạt Lai Lạt Ma lướt tới phía trước, tung chưởng đánh tan bức tượng phật 6 tay khổng lồ, đám mây tan đi, hiện ra một viên ngọc sáng bóng to bằng quả trứng gà, chính là Định Phong Châu.

Định Phong Châu, truyền thuyết kể rằng do Linh Cát bồ tát để lại, cho dù bất cứ pháp thuật mang yếu tố gió nào trên trời dưới đất đều vô hiệu với nó, cũng là một món bảo vật, có điều chỉ tác dụng với gió thì hơi hạn hẹp mà thôi, Đạt Lai Lạt Ma tiện tay thu luôn viên ngọc vào tay áo.

“La hán kim thân của tứ đại pháp vương chính là vật liệu tốt để tu luyện thân ngoại hóa thân, ta không thể bỏ phí!” Đạt Lai Lạt Ma quơ tay một cái, lực hút vô hình xuất hiện hút lấy thân xác của tứ đại pháp vương, đồng thời tay kia của Đạt Lai Lạt Ma phát ra 4 luồng sáng đen bắn thẳng về phía đỉnh đầu tứ đại pháp vương, xem ra hắn định tiêu diệt triệt để nguyên thần còn sót lại của tứ đại pháp vương, chỉ để lại thân xác sử dụng về sau thôi.

“Đạt Lai, chịu chết đi!” Một tiếng hét giận dữ vang to, Đại Bi pháp vương, Đại Từ pháp vương, Đại Di pháp vương đã tỉnh lại từ lúc nào, 3 người đột nhiên lao thẳng vào Đạt Lai Lạt Ma với tốc độ nhanh gấp mười lần lực hút, 4 luồng sáng đen bị hất tung sang một bên, chưa gây tổn thương được họ. Truyện "Phật Đạo "


“Sớm biết các ngươi sẽ làm vậy mà! Các ngươi tưởng bổn hoạt phật là tên ngốc à!” Thấy 3 người hùng hổ lao tới, Đạt Lai Lạt Ma liền liền niệm chú, Khổn Tiên Tác bay ra định trói gô 3 người.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! 3 tiếng nổ đinh tai nhức óc làm rung chuyển không gian, khi Khổn Tiên Tác sắp chạm vào tam đại pháp vương, cơ thể 3 người đột nhiên phát nổ, sức mạnh hủy diệt khủng khiếp ngay cả Khổn Tiên Tác cũng bị dạt ra, một bóng người lao nhanh từ bên dưới tiếp cận Đạt Lai Lạt Ma, chính là Đại Nhật pháp vương bị thương nhẹ nhất, Đại Nhật pháp vương toàn thân phình to như trái bóng, khi đến gần Đạt Lai Lạt Ma hơn trượng cũng tự phát nổ.

Tam đại pháp vương tự nổ thu hút Khổn Tiên Tác, rồi Đại Nhật pháp vương phát nổ chết chung với Đạt Lai Lạt Ma, 4 người phối hợp đánh đòn cuối cùng vừa ăn ý vừa chặt chẽ, trong một lúc đã gây trọng thương cho Đạt Lai Lạt Ma.

“Á!” Vụ nổ trôi qua, Đạt Lai Lạt Ma phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, máu thịt văng tung tóe, dù hắn đã tu thành La hán kim thân cũng không chịu nổi Đại Nhật pháp vương cố ý tự nổ muốn chết chung với kẻ thù, nếu không vì Đại Nhật pháp vương đã bị mất xá lợi, nguyên khí tổn thương nặng, sức mạnh vụ nổ ít nhất giảm đi một nửa, e rằng Đạt Lai Lạt Ma đã sớm toi mạng rồi, nhưng dù là vậy, lần này Đạt Lai Lạt Ma cũng phải hứng lấy thương tích nghiêm trọng.

Tia sáng lóe lên, Đạt Lai Lạt Ma đang định rời khỏi, đột nhiên một tiếng động lớn phát ra từ sau lưng, Đạt Lai Lạt Ma quay đầu lại nhìn, thấy một khuôn mặt lạnh lùng gian xảo đập vào mắt, không phải Càn Cơ lão đạo thì còn ai. Đạt Lai Lạt Ma giật thót tim hoảng sợ, mọi thứ đã trễ. Xoẹt! Một thanh phi kiếm sắc bén chém ngang lưng cắt hắn ra làm 2 khúc, ruột gan phèo phổi lòi cả ra ngoài, La hán kim thân đã bị trọng thương của Đạt Lai Lạt Ma không còn đủ sức chống chọi với nhát kiếm dùng hết sức lực được Càn Cơ lão đạo chém ra.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.