Pháp Mệnh Thiên Tôn

Chương 84: Vương Giả Chiến





Tổng bộ nội tông Thiên Huyền tập trung khá nhiều thân ảnh.
Trừ các vị đại sư, tất cả đều là những người sẽ đại diện cho tháp của mình tiến vào Thiên Huyền giới tham gia mặt trận thứ hai.
Mặt khác, tại chân cửu tháp, gần như toàn bộ các đệ tử đều xuất hiện, họ chính là những chiến binh của mặt trận thứ nhất, đang chờ đợi hiệu lệnh bắt đầu của các đại sư chủ nhiệm.
Cho dù là ai trong lòng lúc này cũng sôi sục một ngọn lửa chiến thắng mãnh liệt.
Sau nhiều năm, trận chiến năm nay sẽ vô cùng khốc liệt bởi thực lực của các tháp đã có sự chuyển biến đến chóng mặt.
Không khí cuộc họp giữa các Chấp Sự hôm nọ có thể nói là căng thẳng đến tột độ khi thông tin các Tư Hình của Phong tháp tham gia mặt trận thứ hai được công bố.
Đẳng cấp của bọn họ chính là lập tức gần như ngang ngửa với Tam Huyền tháp, khi mà năm trên sáu thành viên có tu vi pháp lực tương đương.
Hai nhất tinh Pháp Vương cùng ba pháp tôn đỉnh phong, năm người đã chấn giữ các Thiên Huyền cứ điểm suốt nhiều năm qua.
Những người đã trở thành huyền thoại của mặt trận thứ nhất nay lại tiếp tục vào mặt trận thứ hai làm mưa làm gió.
Điều duy nhất khiến mọi người khó hiểu đó là thành viên yếu nhất của Phong tháp, cũng đồng thời là đệ tử có thực lực thấp nhất ở mặt trận này, mới chỉ đạt đến nhất tinh pháp tôn.
Không ai hiểu ý định của Phong Huyền là gì, nhưng cũng chẳng ai dám coi thường kế hoạch của nàng, bởi đấy chắc chắn là một kế sách rất cao thâm mà hiếm người nghĩ ra được.
Mặt khác, thanh niên kia chính là người đang không ngừng viết lên truyền kỳ của Phong tháp cũng như của chính mình, hiển nhiên không thể nào xem thường.
Vì vậy mà toàn thể nội tông đều đang cực kỳ mong đợi, thực không biết Vương Giả chiến lần này sẽ có thể xảy ra những cái gì kỳ tích!
Trần Phong là một trong những người đầu tiên được dịch chuyển, vừa đúng lúc cậu nhìn thấy bên Thủy tháp một người cậu không bao giờ nghĩ sẽ tham gia cuộc thi này: Linh Nhi! Đáp chân xuống Thiên Huyền giới, cậu xoa xoa cằm.
Thời gian sắp tới, cậu có khá nhiều việc phải làm, tuy nhiên, việc Linh Nhi cũng có mặt làm cậu hơi lo lắng.
Cậu có biết là lần này Thủy tháp có gây bất ngờ khi cho cả lục tinh pháp tôn tham gia, điều vốn chưa từng có tiền lệ của bọn họ, tuy nhiên cậu không ngờ đó lại là Linh Nhi.
Khác với Tháp chiến là thi đấu phổ thông, có quy định nghiêm ngặt, Vương Giả chiến nguy hiểm hơn rất nhiều.
Lá bùa hộ mệnh nếu như chưa được kích hoạt đến mười Thiên Huyền cứ điểm thì không chỉ tăng phúc chưa đầy đủ mà hiệu quả phòng hộ của nó cũng là vô cùng yếu ớt.
Chính vì vậy, khả năng bị đánh cho tàn phế, bản nguyên hư tổn là điều hoàn toàn có thể xảy ra, mà thậm chí những tổn thương này còn đau đớn hơn cái chết vạn lần.
Rất nhiều thiên chi kiêu tử vì không chịu nổi đả kích ấy mà sau khi trở về đã quyết định tự vẫn.
Tuy nhiên lo lắng cũng chỉ vậy, Trần Phong hoàn toàn không biết Linh Nhi đang ở đâu, cách cậu bao xa.
Nếu như cứ mù quáng tìm chả khác nào mò kim đáy bể.
Thở ra một hơi dài, cậu quyết định tập trung làm việc trước.
Nhìn rừng cây rậm rạp xung quanh, cậu đoán mình đang ở khu vực phía Bắc, cách địa điểm cần đến khá xa.
Cậu quyết định di chuyển hết tốc lực ngay lập tức.
Một giờ thời gian trôi qua, cậu đến được một tòa Phong điện chúc phúc.
Định tiến vào đề thăng thực lực, thanh niên phải nhảy lui lại liên tục cả chục thước.
Toàn bộ khu vực trước mặt xuất hiện một cơn địa chấn cực mạnh khiến cho mặt đất nứt toác thành hố sâu đen ngòm.
Đem ánh mắt lạnh lẽo phóng sang bên phải, cậu trầm giọng:
– Không biết nhục sao?
Một đạo thân ảnh chậm rãi bước ra từ sau tảng đá, xem đồng phục chính là thành viên của Thổ tháp.

Hắn ta cười khẩy:
– Đó là chiến thuật, ngươi hơi bị thú vị rồi a?
– Đúng là vừa ngu vừa vô liêm sỉ mà!
Thanh niên Phong tháp làm bộ bất lực lắc đầu nói, tên kia nghe thì sôi máu, pháp lực vận lên toàn thân, gằn giọng:
– Ngươi nói lại xem?
– Thất tinh đánh với nhất tinh nhưng cũng phải bày trò mai phục rồi làm ra cái bẫy ngu người.
Xem ra Tư Hình Thổ tháp toàn những kẻ thất bại thì phải?
Trần Phong châm chọc, lấy ra song kiếm, đồng thời vận pháp lực lên khắp cơ thể.
So với lần trước chiến đấu, thực lực cậu hiện tại đã mạnh hơn rất rất nhiều.
Pháp kỹ luyện thể của cậu nay đã hoàn toàn nắm vững, uy lực cực kỳ cường hãn.
Pháp lực chiến giáp thì tiến hóa thành linh giáp, luôn luôn ẩn bên trong cơ thể cậu như một bảo hộ vô hạn, không tiêu hao pháp lực duy trì, cũng không mất thời gian khởi động.
Tuy nhiên, thứ khiến cậu hài lòng nhất, chính là Nhật Nguyệt Song Long kiếm đã hồi phục được bốn thành.
Ngoài viên ngọc tại thanh chặn chuyển sắc sang xanh lục, bề ngoài của nó cũng đã khác hẳn trước kia.
Giờ đây trong tay cậu không phải hai thanh đơn thủ kiếm như trong thế giới bóng tối nữa mà đã trở lại là đoản kiếm với độ dài và cân nặng tiêu chuẩn.
Mặc dù ngoại hình này không phải phù hợp tuyệt đối với cậu nhưng rõ ràng là khả năng chiến đấu của kiện Địa giai trung cấp vũ khí này, kết hợp với những thứ mà cậu có là quá đủ để cậu trực tiếp vượt hẳn sáu tinh khiêu chiến.
Nói cách khác, tên kia đã chọn nhầm đối thủ rồi!
Hai bên lao vào tấn công với tốc độ rất nhanh.
Pháp sư của Thổ tháp nói gì thì nói vẫn là một trong những Tư Hình cũ, không phải tân binh như cậu, kỹ năng chiến đấu khá là điêu luyện, trực tiếp đem những công kích của Trần Phong chặn lại rồi phản công.
Tuy nhiên ở phía đối diện, thanh niên Phong tháp liên tục tăng tốc, khiến cho pháp kỹ hùng mạnh của đối phương không những không hiệu quả mà còn ngày càng khốn đốn đỡ đòn.
Thế trận giằng co dần dần được hình thành khi mà tất cả chiêu thức của tên Thổ tháp đều đánh vào không khí còn thanh niên đối diện lại chỉ tấn công vào các vị trí bình thường trên cơ thể, hoàn toàn tránh đi yếu huyệt của hắn.
Bằng nhãn lực của mình, đương nhiên Tư Hình Thổ tháp nhận ra được lối đánh của đối phương, hắn nhíu mày, trầm giọng:
– Nhường ta sao?
– Hay ngươi muốn chết?
Trần Phong nhướn mày nói.
Cậu đương nhiên không muốn ra tay đánh chết tên kia, nhưng hiện tại nếu muốn loại hắn ta duy nhất chỉ có cách này, khi mà bùa hộ mệnh của hắn ta còn chưa kích hoạt nổi một phần nào.
Cậu dám khẳng định như vậy bởi nếu nó đã tăng phúc cho tên kia dù chỉ một ít, thế trận chắc chắn sẽ không đơn giản như hiện tại.
– Tên khốn ngạo mạn!
Tên kia gầm lên, pháp lực trong kinh mạch liên tục vận chuyển, điên cuồng đánh tới, hắn ta lúc này đã tung ra toàn lực, không còn bảo lưu cái gì lại.
Thanh niên Phong tháp mỉm cười, tiếp tục tăng tốc độ bản thân lên.
Các bảo vật mà tên kia đang sử dụng để chiến đấu với cậu đều rất mạnh mẽ, yếu nhất cũng là huyền giai cực phẩm, không thì đã đạt đến Địa giai sơ cấp, hoàn toàn có thể trở thành đối trọng với song kiếm của cậu.
Bảo vật công kích của hắn ta là một đôi giáp tay rất cường hãn, cường hóa pháp lực Thổ hệ lên không chỉ về sức mạnh mà còn cả tốc độ, trực tiếp thể hiện mong muốn đối cứng với Trần Phong.
Tuy nhiên cậu cũng chẳng ham muốn gì việc đó, vẫn liên tục tránh né công kích của hắn rồi phản công như trước.
Tung ra nhiều thủ đoạn như vậy nhưng vẫn không cách nào đánh trúng được đối phương khiến cho Tư Hình Thổ tháp chân chính nổi giận.
Sau khi tiếp đòn của thanh niên Phong tháp, hắn mượn thế lui lại vài bước, sau đó gầm lên một tiếng, vận công lên cực điểm, tức thì trên đầu hắn ta xuất hiện liên tục những quả cầu với quang mang màu nâu đỏ.

Khi số lượng quả cầu pháp lực dừng lại ở con số năm, tên kia lườm đối thủ, mắt tỏa ra ánh sáng cùng màu:
– Ngươi chịu chết đi!
Hắn ta điên cuồng đánh tới, công kích như vũ bão, thiểm điện ập lên cơ thể Trần Phong.
Thanh niên trở nên nghiêm túc, lập tức đem thân pháp thi triển đến cực hạn.
Lần này cậu đã có thể cảm nhận được cảm giác nguy hiểm phát ra từ đòn thế của đối phương.
Mặc dù đã dùng Phong Hành cùng với tốc độ đối đa nhưng cậu vẫn chỉ có thể tiếp đòn nhẹ đi chứ không thể né tránh như ban nãy.
Pháp tôn cảnh giới nói là một bước chuyển mình mạnh mẽ của pháp sư quả không sai chút nào.
Với việc tiến hóa bản nguyên từ Hồng Hoang cấp lên thành Tinh Vân cấp, bọn họ có cho mình thêm một thủ đoạn cực kỳ lợi hại đó là Tinh Vân ma pháp.
Cái phép thuật này tùy mỗi người mà độ cường hãn cũng như đặc điểm khác nhau nhưng về cơ bản chẳng có cái nào là yếu cả.
Như tên đang đánh với cậu hiện tại thì hắn tạo ra năm Tinh Vân cầu phiêu phù chung quanh.
Những thứ này mỗi khi hắn tấn công cũng tạo ra một công kích tương tự với sức mạnh và tốc độ yếu hơn một nửa, phối hợp hoàn mĩ với công kích của hắn tạo ra thế đánh liên hoàn.
Chính điều đó đã gây ra khó khăn khổng lồ cho cậu.
– Yên lặng thế? Không còn lớn lối nữa sao?
Hắn ta vừa cười vừa nói.
Thanh niên Phong tháp nghiêm mặt nhưng cũng không phản công lại, kéo đối phương theo những bước di chuyển của mình.
Thỉnh thoảng cậu phải dùng đến Trảm Không và Thiên Nhận để trao đổi chiêu thức, tạo thành thế giằng co hết sức có thể.
Hai người tạo thành một vòng tròn vô tận không hồi kết.
Tuy nói cậu bị ép xuống hạ phong nhưng tên kia cũng không có cách nào dứt điểm, khi mà công kích của hắn tuy nói gây khó khăn được cho cậu nhưng chưa lần nào tới được yếu huyệt.
Tuy nhiên đúng lúc đó, một bóng người xuất hiện, trực tiếp lao vào trận chiến giữa hai người, tung công kích thẳng vào lồng ngực Trần Phong.
Cậu gầm lên một tiếng, điều động pháp lực trong cơ thể tăng lên tức thì rồi cật lực chém ra một chiêu đối chọi với kẻ địch, sau đó tạo thế lui lại hơn chục bước.
Thở hắt ra một hơi, cậu nhíu mày nhìn người vừa đến, một thành viên khác của Thổ tháp.
Tình hình đột nhiên chuyển biến như vậy cũng không phải là không nằm trong dự tính của cậu, nhưng kết quả thế nào thì cũng chưa thể nắm chắc.
Cả hai tên trước mặt Tinh Vân ma pháp đều là ngũ tinh cầu, so ra chính là yếu hơn cậu rất nhiều.
Tuy nhiên đó là chuyện của tương lai, còn hiện tại tu vi pháp lực của chúng hơn cậu đến sáu tinh, cậu không thể lấy đó làm lợi thế được.
Khẽ nhắm mắt lại, thanh niên khởi động pháp kỹ luyện thể, khắp thân thể tức thì bắt đầu quá trình long hóa.
Các đường vân rồng lần lượt xuất hiện khiến cho lớp da của cậu mạnh mẽ, thô ráp hơn, sức mạnh của cậu hiện tại nhờ đó mà cũng là cường hóa lên rất nhiều.
– Tiếp tục nào!
Trần Phong trầm giọng, lao thẳng vào hai tên kia.
Bọn chúng khịt mũi, tấn công đáp trả.
Trong mắt chúng, thanh niên trước mặt chỉ là một tên khốn ngạo mạn ngu xuẩn, mới là một cái nhất tinh pháp tôn nho nhỏ mà thôi, nếu như đánh hết sức, chúng thừa sức giết chết.
Tuy nhiên đó là những gì chúng nghĩ, còn sự thật thì hoàn toàn không như thế chút nào.
Sau khi long hóa, thể chất của người kia gần như là khác biệt đến một trời một vực, hoàn toàn áp đảo cả hai người Thổ tháp, đánh cho bọn chúng không thể phản kháng.
Thậm chí lần này, công kích của cậu còn nhằm thẳng vào các yếu huyệt trên cơ thể đối phương, rõ ràng chiến ý đã thay đổi, không còn tư tưởng như ban nãy nữa.
– Tên này, như thế nào có thể?
Một tên nhíu mày nói.
Bọn chúng chính là Tư Hình, những thiên tài hàng đầu của Thổ tháp, vậy mà phối hợp với nhau lại bị áp đảo bởi một tiểu tử tu vi pháp lực mới chỉ là nhất tinh pháp tôn? Chuyện này cũng hoang đường quá rồi đi!
Giao thủ được một hồi, bùa hộ mệnh của Thổ tháp kích hoạt đến điểm thứ hai, sức mạnh của bọn chúng nhờ đó cũng là tăng theo, khiến cho thế trận lần nữa đảo chiều.
Thanh niên Phong tháp dần dần chậm lại, không thể nào lấn lướt quá nhiều như trước, mặt khác lại phải liên tục phòng thủ.
Hai bên lại rơi vào thế đuổi bắt đường tròn như trước, không bên nào có thể dứt điểm.
Một tiếng động lớn vang lên, cùng với việc thành viên thứ ba của Thổ tháp xuất hiện, bùa hộ mệnh của chúng lại tiếp tục mạnh hơn, tất cả hợp sức định tung một đòn kết liễu Trần Phong.
Tuy nhiên bỗng từ đâu bay tới một sợi xích khổng lồ, lập tức trói chặt lấy hai tên đến trước.
Còn bản thân thanh niên Phong tháp thì phóng thẳng tới tên còn lại với một tốc độ mà hắn ta không thể nào theo kịp, đem theo song kiếm đâm thẳng vào cơ thể hắn.
Thanh âm ớn lạnh vang vọng khắp khu vực núi đá cùng với vòng sáng bảo hộ bao bọc lấy thân hình to lớn, dịch chuyển hắn ta đi.
Trần Phong có chút dở khóc dở cười trước sự xuất hiện chớp nhoáng của người này.
Vừa rồi cậu dùng Phong Sát trực tiếp vào thân trước của đối thủ bởi hắn ta đã được bảo hộ đến ba tầng tăng phúc của lá bùa, chắc chắn chỉ bị trọng thương chứ không mất mạng, bản nguyên cũng không hư hại, chứ nếu như hắn có vấn đề gì cậu nhất định không động thủ.
Cậu biết nhiều người coi như vậy là ngu xuẩn, nhưng đó là phương châm của cậu và hoàn toàn không có ý định thay đổi.
Hai tên trước nhân lúc cậu rời đi đã thoát khỏi sự khống chế của phong xích, khôi phục lại lực lượng, liền lao tới tấn công báo thù cho đồng đội.
Ma pháp phô thiên cái địa ập tới liên hoàn, cả pháp lực lẫn Tinh Vân lực khiến cho không gian chung quanh có chút nhộn nhạo.
Thanh niên Phong tháp nhíu mày, lắc mình tránh né.
Nếu cậu phải nhận trực tiếp một chiêu này, đương nhiên sẽ trọng thương nhưng tốc độ của nó thì quá chậm so với cậu, chỉ trong giây lát liền né tránh được hoàn toàn.
– Dễ như vậy sao?
Hai tên kia cười lạnh, chiêu thức cùng lúc quay ngoắt lại, phóng thẳng tới Trần Phong với tốc độ gấp đôi khi trước, mà uy lực của nó đồng dạng cũng mạnh hơn mấy phần.
Thanh niên nhíu mày, pháp thuật kiểu này không phải đơn giản là truy đuổi mục tiêu mà còn thêm một chút thủ đoạn nguy hiểm khác, cậu không thể thoát khỏi nó mà phải giải quyết ngay.
Trong lòng quyết định như vậy, cậu vận pháp lực lên cực hạn, cùng với sự xuất hiện của Tinh Vân pháp thuật, song kiếm tỏa ra quang mang rực rỡ và sức mạnh vô song:
– HA!
Cậu gầm lên, đem hết sức bình sinh ra chém tới trước.
Pháp lực bạo phát như bão táp ập tới chiêu thức khủng bố của kẻ địch, trông qua chẳng khác nào hai thanh đao khổng lồ phóng vào với cự thiết quyền.
Tinh Vân lực lượng của cậu cũng không phải năm quả cầu như đối phương, hiện tại chỉ là rất nhiều những đốm sáng nho nhỏ.
Ở nhất tinh pháp tôn, cậu chưa thể quyết định trạng thái Tinh Vân ma pháp của mình, vậy nên chúng sẽ tồn tại ở dạng sơ khai như vậy.
Chúng liên tục xoay tròn, tiếp thêm lực lượng cho Địa giai cao cấp pháp kỹ.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Những tiếng cắt bén ngọt liên tục vang lên khi song đao tiếp xúc với cự quyền.
Tuy nó chưa thể phân thắng bại ngay lập tức nhưng nhìn qua có thể dễ dàng nhận ra được bên nào đang chiếm thượng phong.
Hai tên Thổ tháp nghiến răng vận sức đối chọi, đồng thời đem ánh mắt kinh dị nhìn đối phương.
Bọn chúng có thể nhận ra Tinh Vân pháp thuật của cậu ta, thâm tâm sinh ra một chút sợ hãi.
Bọn chúng cảm thấy thiên phú của tiểu tử này thực sự quá là dị thường, trực tiếp đem ra số lượng Tinh Vân cầu nhiều như vậy.
Tuy nhìn kích thước chúng không đồng đều nhưng số lượng lại vượt xa bọn chúng, thực sự là quá cổ quái.
Kẻ này nhất định phải diệt trừ!
– SÁT!
Chúng hô lên khi đôi mắt tỏa ra ánh sáng rực rỡ lần thứ tư, cùng với tên đồng bọn mới xuất hiện cũng đang cật lực phóng tới giúp sức.

Pháp lực của bọn chúng theo đó mà bạo tăng, phô thiên cái địa cuộn trào, đem thanh niên Phong tháp trấn áp xuống.
Cự thiết quyền mạnh mẽ, cứng rắn hơn vài phần, trực tiếp đánh văng song đao đi, ập tới cơ thể chủ nhân của nó.
Trần Phong khi kỹ năng bị hủy đi thì cũng bị đẩy lui lại vài thước.
Cậu ngẩng mặt lên nhìn công kích kia thì mỉm cười, pháp lực trong cơ thể cuồn cuộn trào dâng, tạo ra đôi cốt dực khổng lồ màu xanh ngọc.
– Cái… gì… kia…
Phớt lờ kẻ địch đang đem ánh mắt kinh ngạc đến sững sờ nhìn mình, thanh niên đứng thẳng dậy, cùng với một cú nhảy, cậu phóng thẳng tới cự thiết quyền với tốc độ vượt xa khi trước.
Song kiếm giơ ra phía trước, cậu vỗ cánh, xoáy mình giữa không trung thành hình trôn ốc, đâm thẳng vào chiêu thức của đối phương.
Không có tiếng động kinh thiên nào vang lên, chỉ đơn giản là một đường thẳng xuyên phá, lập tức đánh tan pháp thuật của ba Tư Hình Thổ tháp vào hư vô, thứ sức mạnh cường đại mà chỉ có Pháp Vương cảnh giới mới có thể tạo ra.
Trần Phong phiêu phù giữa không trung một khắc rồi lao thẳng tới vị trí ba tên kia tung ra công kích.
Ngay từ khoảnh khắc pháp kỹ kết hợp bị hủy, chúng đã biết điều kế tiếp xảy đến là gì, bất quá cái tốc độ quá mức kinh khủng đó, chúng vô phương có thể chống lại.
Liên tiếp những tia chớp xanh lóe lên, ba thân ảnh theo đó mà cũng bị bao bọc trong ánh sáng cổ xưa rồi lần lượt rời khỏi Thiên Huyền giới.
Thanh niên dừng lại, thở ra một hơi thật dài, tay lấy ra tấm bùa hộ mệnh của mình.
Không như cái của đám người Thổ tháp, tấm bùa của cậu tỏa ra quang mang xanh ngọc với đầy đủ mười hai đốm sáng được kích hoạt, tức là hết mức có thể.
Điều này khiến cho thực lực cậu bạo tăng đến biế.n thái, trực tiếp đạt tới tứ tinh Pháp Vương, bỏ xa đối thủ.
Lần này chiến đấu thật sự nhiều biến chuyển xảy ra liên tục bậc nhất cậu từng trải qua, nếu như các huynh đệ Phong tháp không chiếm được cứ điểm kịp thời, lúc này cậu mới là kẻ bị loại.
Cất tấm bùa trở lại, cậu tiến tới tòa Phong điện chúc phúc.
Theo như cảm nhận, nơi này là một tòa trung cấp, hiển nhiên lượng pháp lực hàm chứa sẽ không tệ chút nào.
Trần Phong mỉm cười tiến vào, mong chờ cuộc gặp gỡ với sư phụ sau hai năm xa cách.
Toàn thể nội tông hiện tại cho dù là những kẻ mơ mộng nhất cũng không thể tin nổi chuyện đang diễn ra.
Tam Huyền Tháp cho dù đã làm hết sức nhưng hết hai canh giờ cũng chỉ chiếm được mười Thiên Huyền cứ điểm.
Mặt khác Phong tháp, những người vốn trước giờ không được ai chú ý quá nhiều lại là trực tiếp chiếm đến mười hai cứ điểm từ lâu.
Nhờ có lợi thế nhiều Tư Hình hơn các tháp khác do việc lũ lượt trở về từ thế giới bóng tối năm vừa qua, mà hiệu suất tìm kiếm của Phong tháp là cao hơn hẳn các đối thủ.
Tuy nhiên thành tựu này cũng không phải đơn giản như vậy.
Phong Huyền đã sắp xếp vị trí mọi người với hiệu quả có thể nói là tuyệt đối khi mà khả năng chiến đấu tại từng cứ điểm là vô cùng cường hãn.
Các cứ điểm khu vực gần Phong tháp bị rất nhiều kẻ nhắm đến nhưng dù là cái nào cũng là phòng thủ cực kỳ vững chắc.
Mặt khác, điều khiến mọi người ấn tượng nhất là Phong tháp không những giữ vững được toàn bộ cứ điểm trong sân nhà của mình mà là trực tiếp chiếm lấy cứ điểm khó nhất, tọa lạc nơi trung tâm nội tông.
Đây được xem là chiến trường khốc liệt nhất trong toàn bộ Thiên Huyền cứ điểm xuyên suốt chiều dài lịch sử.
Tuy nói nhiều năm qua chỉ có Tam Huyền Tháp tranh đoạt nơi này nhưng nó vẫn được xem là tử địa đối với các Tư Hình.
Không biết bao nhiêu thiên tài đã mất mạng để chiếm đoạt cứ điểm này.
Phong Huyền mỉm cười nhìn bản đồ nội tông.
Chúc phúc của bùa hộ mệnh Phong tháp đã đạt đến tối đa, các pháp sư của họ bên trong Thiên Huyền giới giờ sẽ chiến đấu với thực lực vượt xa đến hơn một giai, sự đáng sợ của nó là cực kỳ khổng lồ, đem lại lợi thế hết sức to lớn ở giai đoạn đầu.
Theo như thông tin nàng vừa nhận được, Trần Phong đã nhờ có sức mạnh này mà đánh bại gần hết các thành viên Thổ tháp mà không nhận bất cứ thương tổn nào.
Chiến tích như vậy đã giúp họ gần như chắc chắn đẩy Thổ tháp xuống đáy bảng xếp hạng trong trận chiến cuối cùng.
– Tới bước kế tiếp nào!
Thủ lĩnh Phong tháp tựa tay lên cằm, đem ánh mắt thú vị nhìn xa xăm, hoàn toàn mong đợi vào những gì diễn ra trong Thiên Huyền giới.
Không ai biết nàng đang nghĩ gì, nhưng ai cũng dám chắc kế hoạch của nàng vẫn còn rất nhiều điểm chấn động nội tông, mà nhân vật chính của nó lại chỉ là một thanh niên có tu vi pháp lực mới đạt tới nhất tinh pháp tôn..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.