Pháp Mệnh Thiên Tôn

Chương 22: Tham Gia Tranh Đoạt





Sau khi đem hai quyển trục xuống, tiếp theo liên tục đều là những pháp kỹ mà Trần Phong từ trong tay người của Bạch Lang đoàn lấy được.
Với điều này, toàn bộ trường đấu giá gần như có cùng một suy nghĩ: Kẻ đối đầu với dong binh đoàn tiếng tăm lừng lẫy này mấy năm nay là một, và kẻ đó hiện đang có mặt trong gian phòng này.
Bạch Lang đoàn cực kỳ phẫn nộ, ngậm đắng nuốt cay mà lần lượt thu về các pháp kỹ của họ trong sự tham gia nâng giá của các thế lực khác.
Bởi nói gì thì nói, các pháp kỹ như Hắc diệt ma thương, Kim Lang Cuồng Sát,… đều là cấp độ huyền giai, cực kỳ mạnh mẽ.
Còn những hoàng giai pháp kỹ khác, họ đành phải cho qua.
Các thế lực đứng đầu còn lại nhìn thấy một màn vừa rồi thì không khỏi vui mừng khi dễ dàng loại bỏ đi một đối thủ đáng gờm.
Cả ba món bảo vật của kỳ đấu giá này đều là chưa xuất hiện.
Bất quá sau hơn mười đợt đồ vật, rốt cục các pháp kỹ thiếu niên đem đấu giá đều đã hết.
Mà đồ vật tiếp theo càng khiến người ta phải nóng mắt hơn.
Thậm chí là ngay cả Trần Phong cũng vì vật đấu giá này mà nảy sinh chút cảm giác kinh ngạc.
Lão giả đầu bạc chủ trì lúc này thần tình tươi cười một lần nữa tiếp nhận một cái khay bạc nhỏ nhắn từ trên tay một vị thị nữ.
Trên khay là một cái bình ngọc nhỏ trong suốt.
Trong bình có chứa một quả đan dược chứa hai màu xanh nhạt.
Đan dược vừa xuất hiện liền hấp dẫn không ít ánh mắt.
Dù sao ở trên Pháp Linh lục địa này, đan dược chính là thứ có thể cùng pháp quyết so kè ngang ngửa về tầm quan trọng.
Thậm chí một ít đan dược có tác dụng trực tiếp đề cao thực lực lại càng làm cho vô số người đỏ mắt thèm khát.
– Ha ha! Viên này gọi là Thanh bích đan.
Danh tiếng của nó cũng là thuộc loại hàng đầu trong các loại đan dược.
Nó có thể trợ giúp pháp quan dừng lại ở bình cảnh đột phá chướng ngại thăng cấp.
Hơn nữa, Thanh bích đan này là loại có hai viền.
Sau khi dùng nếu vận khí tốt không chừng còn có thể mãnh liệt tiến thêm hai tinh thực lực.
Lão giả đầu bạc chỉ vào trong bình đan dược cười dài nói.
Bán đấu giá sư nói xong lại khiến cả phòng đấu giá nổi lên từng chặp xôn xao.
Vô số người đem ánh mắt nóng bỏng dán vào bình ngọc trên khay bạc nọ.
Loại đan dược có thể trợ giúp đánh vỡ vách tường giai cấp này cho dù là trên khắp Thanh Phong Đế Quốc cũng là thuộc loại không phải cứ muốn là gặp được.
Pháp quan cùng pháp tông tuy rằng chỉ khác nhau có một chữ nhưng với những người tu luyện mà nói, có sức hấp dẫn quá lớn.
Có không ít người cả đời cũng vẫn dậm chân tại cảnh giới pháp quan đỉnh phong mà không tiến thêm được một bước này nữa.
Nhưng vấn đề có khi mang tính cả đời này vậy mà chỉ cần một quả Thanh bích đan lại có thể dễ dàng giải quyết.
Vì vậy, đan dược này xuất hiện cũng thu hút cả sự chú ý của những thế lực lớn ở hàng đầu.

Chỉ cần một quả Thanh bích đan là có thể bồi dưỡng ra một gã pháp tông nếu xem xét vấn đề trên góc độ lâu dài mà nói không thể phủ nhận là một vụ mua bán có lời.
Khu vực Tây Bắc của Thanh Phong Đế Quốc này, trừ phủ đại tướng quân quá mạnh mẽ ra, thủ lĩnh những dong binh đoàn hàng đầu cũng chỉ đạt đến pháp tông cảnh giới.
Vì vậy mà đối diện với khỏa đan dược này, các thế lực nhất lưu đương nhiên không thể nào bỏ qua.
– Đương nhiên.
Nếu chư vị đã nghe danh tiếng của Thanh bích đan như vậy một ít tác dụng phụ của nó cũng hẳn là đã biết.
Lão giả chủ trì cười cười, trong mắt ánh lên một tia giảo hoạt.
Hắn cũng không đem tác dụng phụ của Thanh bích đan này nói rõ ràng mà chỉ lập lờ nói cho có như vậy liền vung tay tuyên bố:
– Giá khởi điểm.
Một trăm vạn!
– Một trăm linh hai vạn!
Vị trung niên nam tử từ Kim Điểu hội tiếp tục ra giá.
Dù sao ở mức giá cao như vậy cũng chỉ có thể các thế lực nhất lưu mới có thể tham gia.
Trần Phong không nâng giá.
Đan dược này có thể nói chính là một trong những thứ mà cậu đang cần hiện tại và có vẻ như là một trong ba bảo vật của lần đấu giá này, nhưng cậu lại chưa quá cấp bách, chưa cần phải xuất thủ.
– Một trăm linh năm vạn!
Một pháp sư từ Hoàng thất lên tiếng.
Tiếp theo đó là hàng loạt các thế lực nhất lưu khác.
Chỉ trừ có Bạch Lang đoàn dường như đã cạn tiền vốn nên không thể tham gia.
Giá Thanh bích đan từ một trăm vạn đã tăng lên đến một trăm chín mươi vạn rồi mới từ từ chậm lại, cuối cùng được một pháp sư của Hắc Ngưu môn mua với giá hai trăm vạn.
Thanh bích đan dấy lên cao trào một lúc lâu, không khí cũng chậm rãi bình ổn lại.
Mà một lúc sau, nguyên bản không có việc gì làm đang dựa vào trên ghế, Trần Phong bỗng nhiên bị hấp dẫn bởi một gốc dược liệu được đấu giá sư đem ra.
Gốc dược liệu này đỏ như lửa, như tắm máu tươi mà thành.
Chỉnh thể ước chừng một bàn tay, liếc mặt nhìn qua trông khá kỳ dị.
Gốc thảo dược này vừa xuất tràng đã mang theo một cỗ mùi hương thơm ngát thanh đạm lan ra hội trường, làm cho những người ngồi gần bàn đấu giá tinh thần thư thái.
– Đây là Huyết Hỏa linh chi? Chậc chậc, vận khí của ngươi cũng khá thật.
Đến cả loại kỳ dược hiếm thấy cũng có thể gặp trong cái đấu giá hội nho nhỏ này.
Quả nhiên là thứ tốt a!
Khi linh chi màu đỏ kia vừa mới xuất trướng, thanh âm kinh dị của Phong Thần vang lên trong lòng Trần Phong, còn mang theo một chút kinh ngạc.
– Huyết Hoả linh chi?
Thiếu niên ngẩn ra.
Trên mặt cũng hiện lên khó hiểu:
– Thứ này đặc biệt đến vậy sao?
– Không sai! Huyết Hoả linh chi vẻn vẹn chỉ sinh tồn tại đáy núi lửa.

Hấp thu hỏa năng lượng và hỏa chi tâm mà lớn dần.
Thương nhân muốn thu thập thì quả là cực kỳ khó khăn.
Hơn nữa loại địa phương như núi lửa này, cho dù là một ít pháp tông cường giả, thậm chí pháp tôn cũng không dám khinh thường mà lao vào a.
Phong Linh cười nói.
Trần Phong hơi hơi váng đầu, chợt lẩm bẩm nói:
– Thứ này nhất định không thể buông tha.
Con thật muốn nhìn xem ở đây có ai hứng thú với nó.
Trong lúc hai người trao đổi, trên thủy tinh đài kia, đấu giá sư cũng đem tác dụng và lai lịch của Huyết Hoả linh chi nói ra.
Mà kết quả thu được cũng không tệ lắm, xem ra cũng có kha khá người có hứng thú với linh chi này.
– Dựa theo đánh giá, gốc Huyết Hoả linh chi này quy định giá khởi điểm là tám mươi vạn.
Chư vị, bắt đầu đi!
Bạch phát đấu giá sư đem giá cả báo ra, sau đó híp mắt nhìn về bốn phía hội trường.
Sau khi hắn báo giá ra, nguyên bản có không ít kẻ hứng thú nhưng nhất thời đều nản lòng.
Bọn họ cũng không phải xuất không ra được tám mươi vạn, nhưng mà trong đấu giá tranh đoạt, đồ vật chết tiệt này cho dù trở mình gấp hai lần giá khởi điểm thì cũng là chuyện bình thường.
Tài chính bọn họ cũng không sung túc, loại tranh chấp cạnh tranh giá cả này, tự nhiên là tùy theo khả năng mà làm.
– Tám hai vạn!
Đương nhiên, ngoại trừ những kẻ này, những người có tâm muốn tranh đoạt thứ này cũng không ít.
– Tám lăm vạn!
Trần Phong im lặng ngồi ở ghế, nghe giá cả không ngừng tăng lên kia, không vội vã ra tay tranh đoạt.
Theo thời gian chậm rãi trôi qua, các phương cạnh tranh cũng dần dần vơi đi bởi giá cả ngày một cao.
Đến cuối cùng chỉ còn lại hai người đang tranh đoạt, mà lúc này, giá đã được nâng lên đến một trăm hai mươi vạn.
– Một trăm ba lăm vạn!
Ngay khi hai bên còn đang nóng mặt đỏ mày nâng giá, rốt cục một thanh âm mang vẻ lười biếng vang lên.
Vô số ánh mắt nhìn theo hướng âm thanh phát ra, cuối cùng dừng lại trên người hắc bào nhân đang chậm rãi đứng dậy kia.
Vừa lên tiếng đã làm giá cả bạo tăng, cũng làm cho mọi người kinh ngạc nhìn qua.
Mà đám người của các thế lực nhất lưu cũng nhất thời ngạc nhiên mà nhíu mày.
Một trăm ba lăm vạn.
Cuối cùng làm cho hai phương tranh đoạt giả đều bị đè ép xuống.
Đối với những ánh mắt chung quanh phóng tới, Trần Phong vẫn không thèm để ý tới.
Hơi hơi nghiêng đầu, ánh mắt dưới hắc bào phóng tới trên các thế lực hàng đầu, trong đó mơ hồ mang theo một chút thắc mắc.
Như cảm nhận được ý tứ đó từ ánh mắt của Trần Phong, bọn họ cũng không hẹn mà quay đi, giữ yên lặng.
Tuy rằng Huyết Hoả linh chi cực kỳ trân quý, nhưng với bọn chúng mà nói, lại không có bao nhiêu tác dụng.
Bởi thứ này, nếu như không có tâm hoả thiêu đốt, đồng thời có thảo dược ôn hoà phụ trợ, không cách nào luyện hóa, ngược lại còn bị phản phệ, khiến cho bản nguyên bị hủy hoại.
Hơn nữa, người trước mắt kia là một nhân vật có thể ngồi ở hàng khách quý, nãy giờ không có động tĩnh, đột nhiên lại tranh đoạt một thứ kỳ dị như vậy, nhất định có tâm cơ bất thường.
Bọn họ tự nhiên sẽ không muốn tranh đoạt.
Trần Phong ngẩng lên, nhắc nhở đấu giá sư.
Ông ta vội vàng gật gật đầu, sau khi hỏi ba tiếng, đấu giá chùy trong tay đập thật mạnh xuống bàn.
Thiếu niên lúc này mới thở một hơi thật dài, chậm rãi ngồi trở về.
Sau khi Huyết Hoả linh chi xuất tràng, phòng đấu giá tựa hồ cũng dần tiến vào kết thúc.
Bởi vì bảo vật cuối cùng đã chính thức được mang lên.
Điều này làm người tham gia có chút hoa mắt, thanh âm kích động không ngừng vang lên.
– Mã đằng phá thiên.
Pháp kỹ thân pháp Địa giai.
Cấp bậc: Thấp.
Thanh âm nhẹ nhàng của đấu giá sư làm cho toàn bộ hội trường vốn đang huyên náo lập tức lâm vào yên tĩnh.
Vô số ánh mắt đỏ đậm hướng về phía quyển trục màu bạc trên thủy tinh đài kia.
Tiếng hít thở dồn dập vang lên khắp nơi.
– Địa giai pháp kỹ sao?
Trần Phong hít sâu một ngụm lãnh khí.
Cho dù là cậu, lúc này cũng không tránh được trái tim đập nhanh lên.
Trong ánh mắt cậu tràn ngập rung động.
Thật sự có người đem loại pháp kỹ cấp bậc này đem ra đấu giá.
Quả thực là không thể tin được! Địa giai pháp kỹ, sợ là những thế lực được gọi là nhất lưu trên Đông Thần vực cũng là vật được hết sức bảo vệ.
Mà hiện giờ lại có kẻ đem nó ra bán.
– Không cần phải ngạc nhiên.
Thứ kia bất quá chỉ là hàng lậu thông qua một ít thủ đoạn bất chính mà ra thôi.
Chắc hẳn chủ nhân của nó sợ bị người khác phát hiện.
Bởi vậy cũng không dám sử dụng, cho nên phải đem đi đấu giá.
Phong Thần chậm rãi nói.
Nghe vậy, thiếu niên lúc này mới hiểu ra.
– Theo như ta biết, “Mã đằng phá thiên” này là một trong những cao cấp pháp kỹ thân pháp của Nhân Mã tộc.
Chỉ cần tập luyện, thân hình sẽ chuyển hoán cực kỳ mạnh mẽ, nhanh nhạy, thậm chí nhanh đến có một chút khủng bố.
Nếu là một pháp tông cảnh học được thứ này, cho dù là gặp được một pháp tôn cường giả, cũng đã ở thế bất bại.
Bảo vật của Nhân Mã tộc lạc đến nơi này.
Ta nghĩ, chỉ sợ những tên trong Nhân Mã tộc kia, lúc này đã chân chính nổi trận lôi đình a!
Phong Thần nhàn nhạt cười nói.

Trần Phong khẽ gật đầu.
Nhìn về phía các thế lực khác, không khỏi cười khổ nói:
– Tuy rằng con đối với “Mã đằng phá thiên” này cảm thấy một chút hứng thú.
Bất quá thực rõ ràng, so với Phong Hành thì không thấm vào đâu.
Vả lại những kẻ kia sẽ nóng mắt cho xem.
– Chắc chắn bọn họ sẽ không bỏ qua loại đồ vật này.
Phong Linh cười cười, trong tiếng cười có chút mong đợi.
“Mã đằng phá thiên” vừa lên sàn đấu giá.
Bầu không khí của Phòng đấu giá liền đi vào sôi động nhất, đoạn thời gian, xu thế chung trước mặt này, cũng khiến cho vô số người bắt đầu phải trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ sau một thoáng, giá tiền liền đột nhiên tăng thêm hai trăm vạn, cái loại tăng tốc khủng bố này đây, cơ hồ là Trần Phong lần đầu tiên nhìn thấy.
Vung tiền như rác.
Hào khí như thế, chỉ có ở các phương thế lực nhất lưu mà thôi.
Lúc này đây, họ đang bị pháp kỹ thân pháp ở trước mặt đó mê hoặc.
Nó được thể hiện ra vô cùng sinh động.
Giá cả liên tiếp tăng vọt, bầu không khí trong Phòng đấu giá vẫn duy trì những tiếng thét to kích động, không có dừng lại một giây phút nào cả.
Mà đang nhanh chóng tăng gấp đôi giá như trên trời dưới đất ấy, cho dù chủ ý của rất nhiều người đều hiểu rõ bản thân không có tư cách mua thứ đồ vật đó.
Nhưng có thể tận mắt nhìn thấy sự cạnh tranh tiền bạc kinh tâm động phách như vậy, trái lại đều khiến cho bọn họ, cảm thấy đã không phải uổng công đi một chuyến đến đây.
Giá cả nhanh chóng tăng cao, duy trì gần nửa giờ sau màn tranh đoạt tàn khốc đó, rốt cục dần dần đi đến phần kết thúc.
Tới lúc này giá của “Mã đằng phá thiên”, đã tăng lên tới chín trăm vạn, thật khiến cho người ta chép miệng tắc lưỡi thầm than mà.
Khoản tiền hơn chín trăm vạn này rất kếch sù, chính xác nó tương đương với tổng thu nhập vài năm của Trần phủ.
Cái giá trên trời như vậy, chắc hẳn dù ở trong Huyền thành này, e là không có một phương thế lực nào dám phớt lờ mà tùy ý xuất ra.
Giá cả đến thời điểm này, bởi sẽ có một thế lực ganh đua không bằng người ta liền bắt đầu bị bỏ rơi, mà giá cả lại không ngừng tăng lên, như vậy họ liền bị đào thải ngay.
Mười phút sau, một vị trung niên mặc áo bào màu đen, thuộc về thế lực Hoàng thất, sắc mặt lão co rúm lại rốt cục báo ra một cái giá trên trời một nghìn vạn khiến toàn bộ phòng đấu giá, rung động lặng ngắt như tờ.
Địa giai pháp kỹ giá trị một nghìn vạn! Im ắng tịch mịch tại Phòng đấu giá duy trì gần vài phút sau, rốt cục thì dần dần hồi phục, từng ánh mắt đối diện nhìn lẫn nhau, đều bị cái giá khủng bố như trên trời mà rung động toàn thân, cảm thấy cung kính cùng bầu nhiệt huyết dâng trào.
Một nghìn vạn a! Số lượng khổng lồ như vậy, một thế lực phải tích lũy trong bao lâu đây?
Hoàng thất lại ra giá cao như vậy, rõ ràng khiến cho ngay cả Kim Điểu hội, Hắc Ngưu môn và các phương thế lực đỉnh cao ngang nhau đều cảm thấy trở tay không kịp, ngơ ngác nhìn lẫn nhau.
Sắc mặt quả là khó coi, đều rút lại giá tiền vừa định hô lên trở lại trong miệng.
Ánh mắt nham hiểm của đám người Bạch Lang đoàn đang lườm trung niên nhân áo bào đen, bàn tay nhẹ nhàng lắc vài cái cúi đầu xuống, trong đôi mắt hắn chợt hiện lên một chút dữ tợn và sát ý.
Các phương thế lực nhất lưu cùng lúc rút lui, đương nhiên những người khác còn không có tư cách cạnh tranh.
Và như vậy, quyển Địa giai pháp kỹ thân pháp cấp thấp, ở thời điểm vô số người đang nhìn chăm chú, rơi vào túi Hoáng thất.
– Hầy! Bây giờ mới thật sự là chém giết lẫn nhau.
Một nghìn vạn a!
Thong thả nhìn sự cạnh tranh tàn khốc đã hạ màn.
Trần Phong nhịn không được lắc lắc đầu, trong lòng cười khổ, chợt cảm thấy nghi hoặc cậu liền hỏi:
– Loại Địa giai pháp kỹ như vậy, thực sự có thể dùng tiền để đánh giá nó sao?
– Lúc này ngươi không cần lo chuyện bao đồng, làm sao đảm bảo rời khỏi đây an toàn kìa.
Nghe thanh âm của Phong Linh.
Thiếu niên cũng ngượng ngùng cười một tiếng.
Sư phụ nói không sai, tiếp theo nhất định sẽ là một màn tranh đoạt đẫm máu, mà bản thân cậu cũng đã là một phần của nó rồi..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.