Phàm Tiên Chi Lữ

Chương 88: Gặp Lại Tiểu Sơn Tinh




Ba tên Xuất Khoa tộc đi được một đoạn thì dừng lại. Hai cái râu cong cong rất đẹp trên trán ngo ngoe. Tinh tế để ý thì từ hai chiếc râu này phát ra những rung động rất nhỏ khó nhìn thấy bằng mắt thường. Có vẻ như một loại sóng siêu vi nào đó muốn dùng để dò xét. Hai hàng lông mày lá liễu của bọn chúng nhíu lại nhìn rất ưu nhã.

Phạm Ngọc phía xa thấy vậy thu liễm hơi thở lại. Hắn có thể cảm giác được không gian gần đó gợn lên những tia sóng rất nhỏ.

Ba tên Xuất Khoa tộc dò xét một lúc không thu được kết quả thì quay qua nhìn nhau.

- Không có gì, thôi chúng ta đi qua phía bên kia đi, đổi với bọn Tháp Luân.

Tháp Tháp lên tiếng với hai đồng bọn. Tuy nhiên trong đôi mắt đẹp của hắn vẫn hiện lên nét cảnh giác.

Khoảng thời gian trước không gian Sa mạc Tử Vong bỗng nhiên có biến động. Thông tin ban xuống từ đại thành trì cho biết dị tộc lại một lần nữa xâm nhập. Chiến tranh được cảnh báo.

Tất nhiên với tầng lớp chưa lột xác như bọn Tháp Tháp cũng không biết được nhiều thông tin. Bọn chúng chỉ biết rằng dị tộc đến đây để tiêu diệt tộc của mình. Rất lâu trước đó cũng đã xảy ra chuyện này. Khi đó Trùng Thú gần như bị diệt.

Theo mô tả của những bậc lão trùng thì khi đó rất ác liệt. Dị tộc vô cùng hung hãn đã đánh sập năm đại thành trì, giết đi rất nhiều binh tướng. Ngay cả năm vị Vương cũng không chống nổi. Khi đó chỉ nhờ vào sự đột phá của một vị Vương đạt đến cấp Hoàng mới có thể ngăn lại sự hủy diệt.

Nhưng vị Hoàng kia cũng vong thân dù đã đuổi được dị tộc.

- Vù!

Đi được một khoảng khá xa thì Tháp Tháp bỗng nhiên cử động. Cơ thể tuyệt mỹ của hắn có lại, bốn cánh huy động theo một tốc độ khó tin bay ngược trở lại chỗ dò xét lúc trước. Trong lúc bay trên tay của nó bỗng xuất hiện hai thanh kim loại nhỏ nhìn qua như con dao cong lại.

Chỉ thấy thân thể của nó dừng lại trên không trung sau đó bổ nhào xuống.

Phạm Ngọc ngay lúc thấy dị trạng toàn thân đã súc thế chuẩn bị đón đỡ. Tuy vậy lúc con Trùng Thú lao tới chém hai đao xuống thì mục tiêu lại không phải chỗ hắn mà là một cồn cát cách đó chục mét.

- Chiến sĩ cực hạn, công kích đạt tiêu chuẩn cấp Tinh Vân.

Trong đầu Phạm Ngọc nghi hoặc đưa ra phán đoán. Khi công kích toàn thân con Trùng Thú phát ra dao động lực lượng mãnh liệt. Năng lượng nguyên tinh trong không gian cũng bị điều động. Tuy nhiên chấn động quy luật lại rất nhỏ nên có thể đoán ra tu vi của nó vẫn dừng lại ở cấp chiến sĩ chưa đột phá.

Tuy vậy lực lượng của một đao này hoàn toàn đã đạt đến tiêu chuẩn cấp Tinh Vân cho thấy kĩ xảo của Tháp Tháp này rất cao.

Mắt thấy ánh đao sắt bổ xuống cồn cát bỗng nhúc nhích.

- Hừ!

Từ phía dưới cồn cát, một thân ảnh nhô lên kèm theo tiếng hừ nhẹ. Đầu thân ảnh này ngẩng lên nhìn về công kích phía trước không chút sợ hãi.

Phía đối diện Tháp Tháp ánh lên tia thù hận trong mắt. Lực lượng của hắn bạo phát chém xuống.

Nhưng ánh đao chưa chạm tới phạm vi tiếp cận thân thể của thân ảnh kia thì ầm một cái con Trùng Thú đã trúng đòn.

Chỉ thấy một cú đá mang theo lực lượng dũng mãnh từ phía sau thân ảnh kia xuất hiện đánh về phía đầu của con Trùng Thú.

Trong mắt Tháp Tháp hiện lên tia kinh sợ, hai tay cuống cuồng thu lại thế đao để chặn lại cú đá kia.

- Ầm!

- Ziaaaaaaa!

Tiếng kêu vang lên, thân hình của Tháp Tháp văng ra xa đập xuống nền cát vàng. Phía xa hai con Trùng Thú Cáp Mô, Cáp Nhĩ cũng nhanh chóng lao tới, con mắt đầy thù hận.

- Dị tộc. Cẩn thận, bọn chúng rất mạnh.

Tháp Tháp khó khăn đứng lên, miệng ra tiếng cảnh báo với hai đồng bọn.

Cáp Mô đỡ lấy thân hình đang đứng dậy của Tháp Tháp đồng thời trao đổi ánh mắt với Cáp Nhĩ. Cả ba cùng cảm thấy tình thế quyết liệt. Từ khóe miệng ưu mỹ của Tháp Tháp tràn ra huyết dịch màu xanh. Trong hai cánh tay thì một cánh tay đã bị gãy. Hai thanh đao nhỏ không biết văng đi đâu mất. Đòn vừa rồi đả thương hắn nghiêm trọng.

Tháp Tháp xét về chiến lực là cao nhất trong ba bọn chúng. Trùng Thú sắp có thể lột xác thành Linh Trùng cũng tương đương với cấp độ nửa bước Tinh Vân.

Tuy thế cú đá vừa rồi quá mạnh mẽ. Dù thân thể của Xuất Khoa tộc vốn rất cứng cỏi cũng chịu tổn thương trầm trọng.

- Nhanh chóng xử lý chúng.

Thân ảnh vừa đứng lên từ cồn cát lạnh nhạt mở miệng sau đó dùng một tốc độ nhanh như điện xẹt lao về phía ba con Xuất Khoa tộc. Phía sau hắn chấn động một lúc xuất hiện hai thân ảnh khác. Hai người này không hề do dự nhanh chóng lao nhanh về phía đó.

- Cáp Mô, ngươi có tốc độ nhanh nhất, mau chạy đi. Về báo tin cho tướng quân.

Tháp Tháp kiên quyết nói. Trong mắt hiện lên tia hung dữ.

- Tháp Tháp, Cáp Nhĩ...?

Cáp Mô định lên tiếng thì bị Cáp Nhĩ chặn lại. Nhìn thấy ánh mắt ấy nó không thể nói thêm gì nữa. Nhưng trong lòng nó thực sự khắc ghi khoảnh khắc này.

Trong ba bọn chúng, Cáp Mô có tốc độ nhanh nhất do thiên phú bẩm sinh cùng với kĩ xảo tu luyện. Do vậy trong tình huống chỉ có cách trốn chạy này Cáp Mô phải là người chạy đi.

Bản thân Tháp Tháp biết được mình không thể ngăn lạ được ba tên dị tộc kia. Hắn có thể dựa vào linh giác đã đạt tới cấp Linh Trùng phán đoán ra lực lượng của ba dị tộc này đều có cấp độ hơn bản thân.

Tu vi của Trùng Thú đạt tới Linh Trùng sẽ có phong hiệu là Tướng. Cấp Tướng cũng chia ra bốn cấp độ nhỏ hơn là Tiểu Vị, Trung Vị, Thượng Vị và Đại Vị. Ba dị tộc này chí ít cũng đạt tới Linh Trùng cấp Tướng Trung vị. Kẻ đi đầu thậm chí không thể phán đoán có thể đã đạt tới cấp Tướng Đại Vị.

Mà bản thân hắn có thi triển bí pháp thiêu đốt tính mạng cũng chỉ ngang với cấp Tướng Trung Vị thôi. Tuy nhiên Tháp Tháp không còn lựa chọn nào khác.

- Xèo xèo.

Chỉ thấy quanh thân Tháp Tháp và Cáp Nhĩ xuất hiện màn năng lượng ba động như ngọn lửa. Cơ thể chúng nhanh chóng teo lại. Làn da như ngọc bích cũng bị đốt chuyển thành màu xám. Bốn cánh mỹ lệ cũng thiêu dụi chỉ để lại bốn cái xương gai nhọn hoắt cắm vào phần lưng.

Khí thế trên thân thể hai con Xuất Khoa tộc bạo tăng.

Bên cạnh Cáp Mô thấy thế cũng không chậm trễ phát lực. Thân hình hắn tiến về phía trước, bốn cánh sau lưng rung lên. Tốc độ của Cáp Mô có thể nói là rất nhanh. Chỉ chốc lát đã chạy ra phía xa cả trăm mét.

- Chạy trốn sao. Chặn nó lại.

Thân ảnh đi đầu khẽ quát lên, hai tay nắm thành quyền thì không do dự đấm về phía Tháp Tháp có khí thế mạnh nhất. Trong hai người phía sau hắn một người nhanh chóng đề thăng tốc độ đuổi theo Xuất Khoa tộc đang chạy trốn kia. Người còn lại thì đánh về phía đối thủ còn lại.

- Oanh.

Nắm quyền chạm vào thân thể Tháp Tháp thì trong ánh mắt của thân ảnh đi đầu lóe lên tia kinh ngạc. Thân thể đối thủ cho hắn cảm giác như đánh vào tường sắt. Lực lượng phản chấn khiến hai tay có chút tê rần. Tuy vậy hắn chỉ thoáng ngạc nhiên. Sau đó quyền đầu lại như vũ bão tung xuống.

- Đi giúp họ thôi. Thủy bộ.

Phạm Ngọc cũng lao nhanh đuổi theo Xuất Khoa tộc đang chạy trốn kia. Hắn phát hiện trong ba thân ảnh kia có một người trông khá quen nhưng nhất thời chưa nhận ra.

Tuy vậy lúc này nếu để con Xuất Khoa tộc kia chạy thoát được báo tin thì hậu quả sẽ rất ác liệt. Như vậy rất có thể sẽ dẫn tới đại quân của bọn chúng tiến tới. Mà trong ba người kia kẻ tách ra để đuổi theo lại chỉ có tốc độ ngang bằng với Xuất Khoa tộc kia. Như thế khoảng cách sẽ khó thay đổi.

100m trên giây đã đạt tới tốc độ của cấp Tinh Vân chiến tướng bâc ba rồi. Tất nhiên Cáp Mô chỉ gần kề mức đó mà thôi. Với lại tốc độ của cấp Tinh Vân chiến tướng là cấp độ di động trong chiến đấu. Chứ nếu cứ cắm đầu chạy thẳng thì họ có thể phát huy hơn thế.

- Vù!

Không gian nổi lên một trận ba động, thân ảnh Phạm Ngọc nhanh chóng lao đi vượt qua trước đôi mắt kinh ngạc của người trẻ tuổi đang chạy theo con Xuất Khoa Tộc kia.

- Khốn kiếp!

Cáp Mô đang chạy cảm thấy áp lực sau lưng bỗng dưng xuất hiện. Trong miệng hắn khẽ chửi thầm nhưng cũng không dám ngừng lại. Đồng thời hắn hết sức kinh hãi. Tốc độ kẻ mới đuổi theo này cũng quá nhanh đi. Chứ kẻ đuổi theo lúc trước hắn có thể bỏ xa.

Bản thân Cáp Mô cố ý chạy với tốc độ hơn tên kia chút xíu. Nó giúp tạo ra sự cảnh giác nhất định cho đối thủ. Vì nếu hắn chạy mất thì đám dị tộc này sẽ quay sang trút giận lên Tháp Tháp và Cáp Nhĩ.

Phải cho tên dị tộc này cảm thấy có hi vọng đuổi theo. Như vậy mới có tác dụng chút ít, dù Cáp Mô biết nó cũng chẳng giúp gì nhiều nhưng nó giúp hắn cảm thấy an ủi phần nào.

- Bịch.

Nghe thấy tiếng động phía trước trong mắt Cáp Mô hiện ra tia bất đắc dĩ. Hắn cũng ngừng lại không chạy nữa, đối mắt mang theo nỗi hận lớn lao nhìn về phía Phạm Ngọc.

- Phù, con dế này chạy cũng nhanh thật.

Phía sau vang lên tiếng thở của một thân ảnh không cao lắm. Hắn dừng lại phía sau Cáp Mô vài mét, đôi mắt hướng về phía Phạm Ngọc đầy dò xét.

- Ồ, hóa ra là Phạm Ngọc của trường Thăng Long.

Thân ảnh mới dừng lại nhìn qua gương mặt của Phạm Ngọc thì lông mày khẽ dãn ra sau đó lên tiếng.

- Ngô Chính Nhân?

Phạm Ngọc lúc này mới nhận ra kẻ mới xuất hiện là Ngô Chính Nhân, người đã có chút xích mích với bọn họ lúc mới vào không gian Ba Tích. Tên này chính là người cùng chiến đội của Tiểu Sơn Tinh Hùng Sơn tới từ thành Hoàng Liên.

Phía đối diện Ngô Chính Nhân sau khi chào hỏi sắc mặt thoáng hiện qua tia ghen tỵ. Tốc độ vừa rồi của Phạm Ngọc thậm chí vượt qua hắn, một cường giả có tiếng trong giới học sinh chiến sĩ. Điều này làm cho một kẻ kiêu ngạo, nhỏ nhen như hắn không khỏi có chút đố kị.

- Vù, Vù.

Chỉ tích tắc sau thân ảnh của hai người kia cũng xuất hiện bên cạnh Ngô Chính Nhân.

- Phạm Ngọc, cảm ơn cậu đã chặn nó lại.

Tiểu Sơn Tinh Hùng Sơn ngay khi dừng lại thì đã lên tiếng chào hỏi. Bên cạnh chính là em trai của hắn Hùng Thanh cũng gật đầu nhưng trong mắt rõ ràng có tia coi thường.

- Không có gì. Việc phải làm mà.

Phạm Ngọc thấy thế cũng đáp lời. Hắn khẽ quan sát Hùng Sơn thì thấy vị Tiểu Sơn Tinh này trải qua một thời gian huấn luyện khí thế rõ ràng trầm ổn và mạnh mẽ hơn. Áp lực từ trên người hắn khiến cho Phạm Ngọc cảm thấy trầm trọng, Tinh Vân trong cơ thể cũng bị lay động.

(Nguồn: VipTruyen.Vn)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.