Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 924: Lục Tú quận chúa




Khi nhiệt độ cực cao trong cơ thể dần chậm rãi hạ xuống, Hàn Lập cũng thu công, ánh mắt đầy vẻ trầm ngâm.
"Minh Vương Quyết" quả thật bá đạo vô cùng, dù hắn từng ngưng kết qua nguyên anh, thân thể đã được dịch kinh tẩy tủy nhưng cũng thiếu chút nữa không thể chịu nổi cùng lúc nhiều đau đớn khi luyện thể như vậy. Điều này làm cho Hàn Lập trong lòng vừa buồn bực, lại có chút kinh nghi (nghi hoặc + sợ hãi).
"Tiền bối! Minh Vương Quyết này tu luyện tiếp thật sự không có vấn đề gì chứ? Mới chỉ đến tầng thứ hai của pháp quyết mà đã thống khổ đến vậy rồi. Ta không tin đám đầu trọc của phật tông mỗi người đều là nguyên anh mới bắt đầu tu luyện pháp quyết này, nếu không chờ bọn hắn đại thành pháp quyết, thì e cũng tới số luôn ^^. Nhưng tu sĩ kết đan tu luyện pháp quyết rất khó có thể chịu đựng loại hành hạ này, không chỉ trên phương diện thân thể, mà ngay cả thần thức cũng có thể cảm ứng rõ ràng sự đau đớn."
Hàn Lập đột nhiên hướng Đại Diễn thần quân hỏi.
"Cái này cũng đâu có gì kì quái. Phật tông nếu đã có biện pháp đem yêu tộc công pháp biến thành như vậy, tất nhiên cũng nghiên cứu nhằm giảm đi sự đau đớn trong quá trình luyện công. Mà Phật môn công pháp căn bản vốn chú trọng đặc biệt vào sự kiên nhẫn cùng chịu đựng đau đớ, hơn nữa nếu là người tu luyện có nghị lực đủ mạnh, kết đan kì kiêm tu Minh Vương quyết cũng không phải không có khả năng. Mà công pháp này bá đạo như thế, cũng chỉ là đối với loài người chúng ta cảm thấy vậy thôi. Nó vốn là dành cho yêu tộc cùng Cổ ma tu luyện, yêu ma nhị tộc ai ai cũng có thân thể mạnh mẽ, cũng sẽ không quan tâm chút đau đớn này." Đại Diễn thần quân lười biếng trả lời.
"Thì ra là thế, ta hiểu rồi. Đáng tiếc chúng ta không có thời gian để tu luyện những công pháp phật tông khác. Nếu miễn cưỡng tiếp tục tu luyện, loại trình độ hiện tại này ta còn có thể cố gắng chịu đựng được." Hàn Lập nhíu nhíu mày, cười khổ nói.
Tiếp đó, hắn khoát tay, đem tay áo thu lại, đột nhiên vươn cánh tay ra một chút. Hàn Lập hai mắt híp lại nhìn phía mặt ngoài cánh tay, trong con mắt có lam quang chớp động.
Sau một quãng thời gian đủ uống hết một chén trà, Hàn Lập mới vươn một ngón hướng làn da trên cánh tay đâm một cái, sau đó mới buông cánh tay xuống.
"Mặc dù phải chịu đau khổ không nhỏ, nhưng Minh Vương quyết này về mặt luyện thể quả thật có chỗ độc đáo, khác xa so với các công pháp rèn luyện pháp thể khác mà ta biết, mạnh mẽ hơn rất nhiều. Chỉ mới tu luyện một thời gian ngắn, ta đã có thể cảm thấy thân thể có biến hóa kinh người." Hàn Lập thì thào vài câu, bộ dáng lầm bầm lầu bầu tự nói một mình.
Sau đó Hàn Lập tiếp tục tĩnh tọa trong chốc lát rồi mới đứng dậy ra khỏi mật thất, chậm rãi hướng phía địa hỏa đại điện bước đi.
Trước đó vài ngày, hắn trong lúc tinh luyện một số tài liệu cùng kết hợp với luyện khí thủ pháp do lão giả họ Vi giảng giải, rốt cuộc đã tìm hiểu ra một loại luyện khí kĩ xảo mới. Vì vậy hắn đem yêu đan phi châm vốn luyện chế hơn phân nửa, chỉ cần bước cuối cùng là hoàn thành rồi tinh hóa. Trong những ngày gần đây, cứ vào giữa trưa là hắn lại mượn địa hỏa chi lực một lần nữa tiến hành một phen tế luyện, để cho uy lực của nó tăng thêm một tầng nữa.
Hàn Lập bước nhanh đến gần đại điện, đột nhiên từ hướng đại môn truyền đến một trận ồn ào.
Hàn Lập nghe thấy những âm thanh này, không khỏi ngẩn người nhìn qua.
Chỉ thấy từ hướng đại môn có một đám người đi tới, ước chừng cũng khoảng chục người. Đi trước dẫn đường rõ ràng là ba tên đệ tử khác của luyện khí điện. Mà đi theo phía sau thì là mấy tên nam nữ tu sĩ trẻ tuổi đang vây quanh một thiếu nữ chừng mười sáu, mười bảy tuổi. Một thân xanh biếc cung trang, dung mạo tú lệ, khí chất bất phàm, nhưng ánh mắt luôn luôn chớp động, tràn đầy vẻ tò mò.
Những người này nếu nói về tu vi so với tuổi tác xem như không tệ, phần lớn đều là luyện khí kì tầng thứ tám, thứ chín. Cung trang nữ tử kia tu vi luyện khí kì tầng mười, trong những người này coi như là người có tu vi cao nhất.
Hàn Lập ánh mắt chỉ vừa đảo đã lập tức hiểu ra. Những nam nữ đang tiến vào luyện khí điện này khẳng định thân phận không đơn giản, hầu như mỗi người bên hông đều có túi trữ vật căng phồng. Có hai, ba người thậm chí còn đeo túi linh thú chuyên dụng. Mà ba người của luyện khí điện thì là không ngớt cười nịnh, bộ dáng nịnh nọt vô cùng, xem chừng không dám đắc tộc với bất kì người nào.
Hàn Lập ánh mắt chớp động một chút, ngay lập tức xoay người lại, làm như không để ý, cứ thế đi vào phía trong Địa Hỏa đại điện, hắn cũng không muốn có chuyện phiền phức tìm tới. Nhưng đúng lúc này, một trong ba tên đệ tử của luyện khí điện, người có tu vi cao nhất, cũng là người đối hắn có địch ý lớn nhất – đệ tử họ Cao liếc mắt một cái nhìn thấy bóng lưng Hàn Lập, lại đột nhiên hướng hắn lớn tiếng hét lên:
"Hàn sư đệ, ngươi lại đây một chút. Lục Tú quận chúa muốn luyện chế một món pháp khí, có chút tài liệu phải trải qua đặc thù tinh luyện mới được. Sư đệ vừa lúc tới hiệp trợ một chút để hoàn thành đi. Đây chính là nhiệm vụ do Tứ quán chủ tự mình giao xuống, không thể trì hoãn."
"Quận chúa?" Hàn Lập vừa nghe vậy có chút kinh ngạc, lại nghe Tứ quán chủ ra lệnh, càng thêm ngoài ý muốn. Cước bộ dừng lại, hắn không thể làm gì khác hơn là một lần nữa xoay người lại.
Ở đây một thời gian dài như vậy, Hàn Lập đối với cao giai tu sĩ của Hoàng Thanh quan đại khái cũng có chút hiểu rõ.
Quán này trên danh nghĩa tổng cộng có bốn vị quán chủ, tất cả đều là kết đan kì tu vi. Trong quán còn có một cái Thiên Thanh viện, nghe nói cư trụ một tu sĩ nguyên anh kì duy nhất của Hoàng Thanh quan.
Mà vị Tứ quán chủ này mặc dù tiến giai kết đan kì trễ nhất, nhưng nghe nói tu luyện công pháp đặc thù (có điểm đặc biệt riêng), thần thông ngược lại là cao nhất trong bốn người, tại cả quận hiển hách nổi danh. Ngày đó vị Lỗ Đại tiên sinh của Bạch Lộ thư viện vừa nghe kỳ danh, cũng không khỏi biến sắc.
Chỉ là mấy vị quán chủ này thân phận đều không phải loại tầm thường, Hàn Lập đến bây giờ vẫn chưa có cơ hội gặp được vị nào.
"Nếu là Tứ quán chủ ra lệnh, đệ tử tự nhiên sẽ gắng hết sức."
Hàn Lập quay lại, đánh giá những nam nữ tu sĩ này vài lần rồi mới nói.
"Ngươi có khả năng tinh luyện tài liệu sao? Tu vi hình như hơi quá thấp thì phải. Quận chúa lần này cần đề luyện là "Huyết ty ngân" phi thường hiếm thấy. Nếu đem tài liệu phá hủy, ngươi chịu trách nhiệm nổi không?" Đám thanh niên nam nữ này đồng dạng đánh giá Hàn Lập một chút, vừa thấy Hàn Lập tu vi mới chỉ luyện khí kì ba, bốn tầng, ngay lập tức phần lớn đều lộ vẻ khinh miệt, trong đó một nam tử thân vận lam cẩm bào lại càng không chút khách khí nói.
Cung trang thiếu nữ kia hẳn chính là Lục Tú quận chúa, nàng chỉ hé miệng mỉm cười, nhưng ánh mắt cũng chớp động, hiển nhiên cũng có chút hoài nghi.
"Huyết ty ngân, quả thực là một loại tài liệu hiếm thấy. Tại hạ cũng không nắm chắc mười phần có thể đề luyện thành công, nếu không mời mấy vị khác cao minh hơn thử xem sao?" Trên mặt Hàn Lập không thấy chút tức giận nào, ngược lại mỉm cười nói.
Vừa nghe lời này của Hàn Lập, mấy người kia ngẩn ra, nhất thời không biết tiếp lời như thế nào.
"Hừ! Không phải nói nơi đây có một vị luyện khí sư rất lợi hại sao, sao không bảo hắn ra tay giúp quận chúa đề luyện tài liệu." Một vị anh tuấn nam tử khác rốt cuộc phục hồi tinh thần, lập tức bất mãn nói.
"Vi sư bá hiện tại đang vội vàng luyện chế một món trọng bảo, đã bế quan mấy ngày. E rằng không thể đi ra giúp quận chúa đề luyện tài liệu." Nói lời này là một đệ tử của luyện khí điện, bộ dáng như muốn giải thích rõ ràng.
"Giúp ta đề luyện tài liệu chỉ cần chỉ chốc lát công phu là được. Mấy vị sư huynh có thể hỗ trợ thỉnh Vi lão đi ra một chút được không? Mặc dù ta tuy ở trong vương phủ, nhưng cũng đã nghe qua đại danh của Vi đại sư, hận không thể trực tiếp gặp mặt." Lục sam nữ tử nhỏ nhẹ nói ra, bộ dáng đúng là tiểu thư khuê các, làm cho vài tên đệ tử của luyện khí điện có cảm giác "thụ sủng nhược kinh" ( cảm thấy lo sợ khi được sủng ái)
Chân mày Hàn Lập vô ý nhíu lại một chút.
Nàng nhìn như khách khí dị thường nhưng trong mắt vừa rồi đã có một tia giảo hoạt chợt lóe, nhưng làm sao có thể thoát khỏi sự chú ý của hắn. Ngay lập tức trong lòng Hàn Lập cười lạnh vài tiếng, nhưng cũng trầm mặc không nói gì.
Mà ba người kia lại bị mấy câu nói năng mềm mỏng của nàng làm cho mơ hồ không biết nặng nhẹ. Trong đó một người chịu không nổi hấp dẫn, liền đáp ứng đi thông báo lão giả họ Vi một tiếng.
Hàn Lập không khỏi thầm thở dài một hơi.
Hắn nhớ không lầm thì hình như trước khi bế quan, lão giả họ Vi đã nói rõ ràng với bọn hắn, trừ phi thật sự có việc trọng đại, nếu không quyết không được quấy nhiễu hắn cùng hai vị trợ thủ trong mật thất dưới đất làm việc. Hiện giờ chỉ vì đề luyện chút tài liệu đã đi thông báo cho Vi lão, kẻ thông báo này không gặp xui xẻo lớn mới là lạ.
Quả nhiên tên đệ tử kia cứng đầu (ở đây nghĩa là ngố, ngu đần, đầu đất – Vịt) đi vào trong Địa Hỏa điện, nhưng chỉ vẻn vẹn chốc lát công phu, mặt vàng như màu đất chạy ra.
"Quận chúa, Vi sư bá hiện tại thật sự không thể phân thân. Hay là để cho Hàn sư đệ thử một phen đi." Tên nam đệ tử này vừa tới trước mặt mọi người đã miễn cưỡng cười nói.
"Thanh danh luyện khí điện của Hoàng Thanh quan lớn như vậy mà ba vị không thể thay quận chúa tinh luyện tài liệu sao?" Nói lời này là một nữ tu sĩ trẻ tuổi khác trong đám nam nữ tu sĩ. Nàng này tuổi lớn hơn một chút, nhan sắc cũng chỉ là tầm tầm, nhưng bên khóe miệng lại có một nốt ruồi mỹ nhân, làm cho khuôn mặt bỗng tăng thêm vài phần phong tình, đang tủm tỉm cười hỏi.
"Không dối gạt Minh Châu tiểu thư, nếu chỉ là luyện chế tài liệu bình thường ba người chúng ta tự nhiên có thể ra tay luyện chế. Nhưng mà loại tài liệu quý hiếm như huyết ty ngân, cũng chỉ có Hàn sư đệ được Vi sư bá chuyên môn truyền thụ phương pháp tinh luyện tài liệu, mới biết được cách luyện chế. Ba người chúng ta chủ yếu học một chút luyện chế pháp khí thông thường mà thôi" Ba người có chút xấu hổ nhìn nhau, tên họ Cao đệ tử kia cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nói.
"Cái này cũng có chút phiền toái. Chúng ta mấy người đều theo Ngọc phu nhân tới đây, không thể ở đây đợi lâu. Nhưng bỏ qua cơ hội này còn không biết khi nào mới có thể tìm được luyện khí sư có thể đề luyện huyết ty ngân. Xem ra chỉ còn cách làm phiền vị sư huynh này trợ giúp." Đôi mắt sáng như thu ba của vị Lục Tú quận chúa lưu chuyển, đột nhiên khuôn mặt giãn ra cười khẽ đối với Hàn Lập nói.
"Được, chỉ cần quận chúa đồng ý mạo hiểm. Hàn mỗ tất nhiên sẽ gắng hết sức." Hàn Lập bình tĩnh nói.
"Không sao cả, sư huynh cứ việc tinh luyện là được. Nếu thật sự luyện chế không được, cũng không phải là chuyện gì ghê gớm, chỉ có thể nói Lục Tú cơ duyên chưa tới mà thôi. Sau này lại tìm một ít là được." Vừa nghe nói thế, cung trang thiếu nữ mỉm cười nói.
Thấy thiếu nữ đã nói đến mức này, Hàn Lập gật đầu. Bất quá nhìn qua đám người phía trước, hắn lại nhíu mày nói:
"Tại hạ đề luyện tài liệu không thể để cho nhiều người như vậy cùng chứng kiến. Nếu không chỉ sợ phân tâm sẽ khiến tỉ lệ thành công không lớn."
"Không sao cả, đến lúc đó chỉ cần có thể để một mình ta ở cạnh huynh là được. Những người khác có thể ở bên ngoài chờ, hoặc để cho ba vị sư huynh này dẫn đi thăm quan một số địa phương khác của luyện khí điện." Cung trang thiếu nữ nghe xong lời này, cũng không quá để ý nói.
Những người đi theo nàng mặc dù bộ dáng có chút mất tự nhiên, nhưng cũng không có ai đứng ra phản đối.
Vì vậy Hàn Lập cũng không nói nhiều thêm nữa, ngay lập tức đi trước dẫn đường thẳng đến Địa Hỏa điện. Những người còn lại dưới ánh mắt của thiếu nữ không thể không lưu lại chỗ này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.