Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 2089: Huyền Thiên Hắc Chủy




Vô luận là kim long của Lũng gia lão tổ hay vũ y chiến giáp trên người nữ tử cũng đều không bị ảnh hưởng bởi uy áp của ma trảo, loại thủ đoạn bảo mệnh này chỉ cần một ý nghĩ vừa lóe liền có thể kích phát, nếu đem so sánh chỗ huyền diệu này thì các thần thông hay bảo vật bình thường tuyệt đối không thể sánh bằng.
Kim long kia ngẩng cao đầu, toàn thân kim quang đại phóng, phun ra một đạo ánh sáng màu vàng mênh mông to như miệng chén, chợt lóe liền lướt qua đánh lên ngay trên cự đại ma thủ.
Mà sau một kích này, kim long dường như hao hết linh lực lập tức tiêu tán.
Cùng lúc, ngũ sắc chiến giáp trên người thiếu nữ lưu chuyển một trận tinh quang, chợt ngưng tụ ra một kiếm ảnh to lớn đến vài chục trượng trong suốt lấp lánh ngay trên đầu nàng. Kiếm ảnh sau khi lóe lên mấy cái, liền hóa thành một dải lụa màu ngũ sắc hung hăng chém lên ma thủ trên trời.
"Oanh long long", một tiếng nổ lớn vang lên!
Ma thủ tối đen đang bao phủ hơn phân nửa mặt hồ nước cơ hồ kịch liệt lay động, ngay sau đó liền bắt đầu trở nên mơ hồ không rõ, cự lực từ phía trên truyền xuống thoáng chốc nhẹ hơn mấy lần.
Tuy rằng cự lực chỉ thoáng yếu bớt hai ba phần trong khoảnh khắc, nhưng đối với tu sĩ hợp thể thành danh nhiều năm sở hữu một thân thần thông viễn siêu đồng giai bình thường như Lũng gia lão tổ cùng vũ y nữ tử, lại thêm trợ giúp của huyết mạch chân long thiên phượng thì nào có thể buông tha cơ hội thoát vây trước mắt.
Lúc này một người phóng xuất vạn đạo kim quang, thân hình chợt cuồng trướng gấp mấy lần, liền hóa thành bán long chi khu cao đến bốn năm trượng, hai cánh tay dày đặc kim sắc lân phiến, sau đó hướng xuống mặt đất hung hăng đánh một kích.
Một tiếng nổ vang lên!
Cả mặt đất như chấn động!
Một luồng lãng khí tại phụ cận Lũng gia lão tổ trực tiếp bùng lên, rồi hướng bốn phương tám hướng điên cuồng tản ra.
Nương theo cỗ lực phản chấn từ hai cánh tay truyền lại, Lũng gia lão tổ rốt cuộc cũng phá bỏ được cự lực trói buộc của ma thủ, liền rống to một tiếng.
"Sưu" một tiếng!
Hắn giống như mũi tiễn từ mặt đất bay lên không trung, chỉ sau một cái chớp động liền xuất hiện bên ngoài mười trượng, sau đó toàn thân không nhúc nhích mà chỉ huyền phù tại chỗ.
Không phải hắn không nghĩ đến việc lập tức bỏ trốn đi mất dạng, mà hắn hiểu rõ trước mặt một gã Thánh Tổ ma tộc thì loại hành vi này chỉ giúp mình hồn phi phách tán* nhanh hơn mà thôi.
Cho nên hắn hít sâu một hơi, hai ống tay áo lay động một trận liền thả ra hơn bảy tám kiện bảo vật khác nhau, có cái hóa thành đạo đạo kinh hồng có cái biến ảo thành dải linh quang, liên tục xoay xung quanh thân từ trên xuống dưới.
Trong đó một kiện ngọc tỷ cao chừng vài tấc, một cái kim hoàn to chừng nắm tay vừa được thả ra liền tỏa hào quang bồn phía, thiên địa nguyên khí phụ cận ẩn ẩn như bị kéo về, xem ra là hai kiện Huyền Thiên thánh khí.
Vì giữ lại tiểu mệnh, Lũng gia lão tổ ngay cả bảo vật bí mật hắn cũng không tiếc giữ lại.
Còn vũ y nữ tử bên kia lại có một chuỗi hành động khác.
Ngũ sắc chiến giáp trên thân nàng tỏa ra từng trận quang hà diễm lệ lưu chuyển không ngừng, sau đó lại hướng đến sau lưng nàng tụ lại.
"Phốc" "Phốc" hai tiếng, sau lưng nàng nhoáng cái đã huyễn hóa ra thêm đôi cánh thật lớn, dài tầm hơn hai chục trượng.
Bề mặt đôi vũ sí được trải rộng những sợi lông năm màu dài đến vài thước, ngay tại mũi cánh không ngừng phát ra một đoàn quang diễm màu sắc biến đổi không ngừng.
Ngay lúc đôi cánh hơi hơi khẽ động "oanh" một tiếng, hai luồng quang diễm liền bùng lên rồi hóa thành vô số hỏa diễm đem cả đôi cánh đốt cháy.
Đôi cánh lớn nhất thời tỏa ra hào quang chói mắt, trong nháy mắt liền biến thành đôi cánh bằng lửa, thoạt nhìn cực kỳ kinh người!
Sắc mặt vũ y nữ tử lạnh băng khẽ quát một tiếng, quang diễm chi sí** hung hăng vỗ một cái, nhất thời ba động kịch liệt truyền đến!
Hư không phụ cận không ngờ lại vặn vẹo sụp đổ, nhưng lại lấy nữ tử làm trung tâm hiện ra một lỗ hổng mịt mờ.
Đường kính chừng mười trượng!
Ngay lúc sau đó, thân nàng tiêu thất ngay trước hắc động.
Hắc bào thanh niên đang huyền phù trên trời cao, thấy thủ đoạn Lũng gia lão tổ cùng thiếu nữ hai mắt không khỏi sáng lên, chẳng những không giận ngược lại còn mừng ra mặt:
"Không tồi, ta cứ nghĩ với chút tu vi của các ngươi cớ sao lại có gan xâm nhập thánh địa của Thánh giới, nguyên lai là kế thừa một ít chân linh huyết mạch, chậc chậc, Chân Long - Thiên Phượng! Trong Chân Linh cũng là danh khí lớn nhất, chân huyết hai người các ngươi bổn tọa liền không khách khí nhận lấy!"
Vừa dứt lời, thanh chủy thủ đang huyền phù phụ cận hơi khẽ động, liền chớp lóe hai cái.
Lũng gia lão tổ sắc mặt đại biến, thân hình chợt kịch liệt giật lùi về sau, đống bảo vật trước người mãnh liệt xoay quanh vù vù,tất cả đều bộc phát quang mang chói mắt, đem bán long chi thể che lấp vào trong.
Âm thanh xé rách chợt vang lên!
Cả quầng sáng đột nhiên lõm vào một mảng, chớp lóe một trận kịch liệt, bên trong truyền ra tiếng nổ liên miên. Giống như bị một cỗ lực lượng vô hình hung hăng chém tới.
Trong vầng sáng, vài món bảo vật chợt hiện ra, nhưng mới tiếp xúc với mũi chủy thủ đã lập tức bạo liệt, chỉ còn lại khối ngọc tỷ cùng khỏa kim hoàn chừng nắm tay còn chút linh quang tán loạn, bộ dáng như đang miễn cưỡng chống đỡ.
Lũng gia lão tổ sắc mặt đại biến, không chút lưỡng lự liền chắp hai tay bấm quyết, hai cỗ khí trắng từ miệng được phun ra, chợt lóe lên rồi nhập vào bên trong hai kiện bảo vật.
Linh quang quanh chúng tỏa ra đột nhiên lúc tăng lúc giảm, cuối cùng mới từ từ ổn định trở lại.
Trong hắc động giữa đám sương mù bên kia bỗng phát ra một âm thanh trầm đục, một đạo hắc tuyến chợt lóe lên rồi như có như không bay vào trong đó chớp lóe không ngừng. Sau đó không gian xung quanh dường như cũng bị tách ta.
Cơ hồ cùng lúc ấy, một tiếng thét kinh sợ trong hư không truyền ra kèm theo là một cỗ ba động đáng sợ bạo phát.
Hắc tuyến đột ngột biến mất lúc nãy chợt bay ra từ hư không, tiếp theo là một đoàn quang diễm năm màu cũng chợt lóe lên.
Ở bên trong quang diễm là một bóng dáng yểu điệu, sau lưng vũ động một đôi cánh, chính là vũ y nữ tử mặc chiến giáp năm màu.
Chẳng qua lúc này, nàng nhìn hắc bào thanh niên với đôi mắt tràn ngập kinh hãi, bả vai trống không, một cánh tay tự dưng từ khi nào đã biến mất không thấy bóng dáng.
Hắc tuyến vừa rồi không chỉ phá tan không gian bí thuật nàng thi triển mà còn với thần thông bất khả tư nghị*** đem thân hình nàng đang trốn trong hư không trảm làm hai đoạn.
Nếu trong thời điểm mấu chốt vừa rồi nàng nhanh trí, liền thi triển thế kiếp đại pháp*", cắn răng bỏ đi một cánh tay thì giờ phút này chắc cũng ngã xuống như Thiên Thu Thánh Nữ trước đó.
Điều này làm cho vũ y nữ tử hoảng sợ một hồi, sau đó nhanh chóng liếc sang nhìn Lũng gia lão tổ và lão giả Bạch Thích đang đứng bên kia.
Kết quả thấy Lũng gia lão tổ sắc mặt tái nhợt dị thường, thần sắc tuy có vẻ bình tĩnh nhưng sâu trong đôi mắt vẫn ẩn ẩn sự kinh hoảng thật sâu. Mà người tên Bạch Thích kia từ đầu đến cuối đứng im không nhúc nhíc như một pho tượng gỗ, giống như hoàn toàn không có chút ý tứ kháng cự lại hắc bào thanh niên mảy may.
Trong lòng nàng liền trầm xuống, không khỏi có chút tuyệt vọng.
Lúc này đây, hắc bào thanh niên vừa thấy công kích của mình không đạt hiệu quả liền cảm thấy ngoài ý muốn, tuy nhiên khinh thường cười lạnh một cái, bần tay nâng lên khẽ trảo, lập tức chuôi chủy thủ máu đen bị nắm vào trong tay.
Hai người vừa mới thoát chết, thấy cảnh này sắc mặt liền khó coi dị thường.
Hiển nhiên lần ra chiêu tiếp theo vị ma tộc Thánh tổ này sẽ không còn tùy ý nhấc tay, tỷ lệ sống của bọn họ tuyệt không quá lớn.
Ngay lúc hai người đang kinh hồn bạt vía, khóe miệng hắn khẽ nhếch lên, cổ tay cử động liền đem mũi chủy thủ dựng đứng lên.
Nhất thời mặt ngoài chủy thủ hiện lên một tầng ngân văn cổ kính, sau một trận lay động nhè nhẹ, theo mũi chủy thủ tuôn ra một cột sáng màu đen, thẳng hướng lên chín tầng mây chợt lóe liền không còn bóng dáng.
Tiếp đó, tại không trung truyền đến một tiếng lôi điện!
Bầu trời xanh thẳm đối diện nổi lên từng trận cuồng phong, ngay sau đó một hắc động to lớn xuất hiện giữa hư không.
Một trận âm phong băng hàn thấu xương thổi qua, từng cỗ ma khí đen kịt như u linh theo hắc động tuôn ra, sau đó ngưng tụ lại trực tiếp biến ảo thành một đám phù văn màu đen to như cái đấu, ước chừng hơn trăm cái.
Hắc bào thanh niên không chút lưỡng lự hướng trời cao điểm một cái.
Những hắc sắc phù văn này bắt đầu xoay tròn liên tục giống như đang được một lực lượng vô hình dẫn dắt, tất cả đều hóa thành những khỏa lưu tinh màu đen từ trên cao rơi xuống, chợt lóe rồi toàn bộ chui vào trong kiện chủy thủ đúa kia.
Nguyên bản chủy thủ lớn chừng vài tấc, thế nhưng sau khi hấp thụ phù văn màu đen thì phát ra âm thanh mãnh liệt, mặt ngoài ngân văn lưu chuyển, thoáng cái cuồng trướng vài lần.
Chỉ trong nháy mắt, chủy thủ đang trong ma quang màu đen đã hoàn toàn biến thành một cây cự kiếm!
Một tay hắn giữ lấy chuôi cự kiếm, lạnh lùng nhìn hai người Lũng gia lão tổ cùng thiếu nữ trong miệng phun ra một chữ: "
trảm"!
Cự kiếm liền khẽ động hướng hư không trảm một cái, theo đó là một đạo nguyệt nha lớn vài chục trượng xoáy tít bay đến.
Sắc mặt hai người Lũng gia lão tổ lâm vào ngựng trọng, đang muốn điều động tất cả pháp lực trong cơ thể để liên thủ liều mạng, tuy nhiên vừa thấy phương hướng ô quang, thần không khỏi sắc trở nên cực kỳ cổ quái.
Ô quang không hướng bọn họ chém tới, mà đang bay trên đường bỗng nhiên phương hướng biến đổi, hướng qua một bên khác gào thét mà đi.
Mục tiêu rõ ràng là đoàn ma diễm đang bao phủ Hàn Lập trong đó.
Ma diễm từ lúc đem Hàn Lập cuốn vào trong chẳng những không có tiếng gì vọng ra cũng không mảy may tiêu giảm. Hắc bào thanh niên làm ra một thanh thế to lớn kinh người rồi không chút dấu hiệu báo trước liền công kích vào đó.
Sau khi chém ra một kiếm, hắc bào thanh niên thản nhiên nói một câu:
"
Thực không nghĩ chỉ bằng một chút thuật thu niễm khí tức cũng có thể che mắt bổn tọa! Xem ra trong đám người các ngươi thì thần thông của ngươi là lớn nhất, vậy thì để ta đưa ngươi đi sớm một chút đi!"
Vừa dứt lời, nguyên bản nguyệt nha màu đen đang bình thường bỗng dưng uốn éo, sau khi ma quang chớp động liền biến ảo thành từng sợi trường ti màu đen nhỏ bằng sợi rễ cây.
Khoảng chừng ngàn vạn cái! Hướng theo một phương mà bay đi, sau đó lại chớp lóe lên rồi liền tiêu thất trong hư không.
Ngay sau đó, ma diễm ở khắp nơi dao động điên cuồng, từng đám hắc ti rậm rạp không một tiếng động hiện ra, xen lẫn vào nhau tạo thành một cái lưới lớn màu đen rồi co rút lại nhanh như thiểm điện.
"
Phong"
Thanh âm Hàn Lập trầm thấp từ giữa ma diễm phát ra, tiếp theo một đoàn tử quang từ giữa bay lên xoay tròn một vòng, sau lại huyễn hóa thành một ký tự hình chữ "
phong" to bằng cái đấu.
Một trận ba động khác thường hướng bốn phía cuồn cuộn tản ra, ma diễm phụ cận như bị đông đặc, hắc võng đang co rút cũng không tránh khỏi chững lại trong khoảnh khắc, theo đó là một lỗ hổng nhỏ lộ ra nhưng ngay sau khi hắc quang lóe lên thì liền khôi phục như ban đầu.
Nhưng chỉ trong một chút trì hoãn này, một tiếng sấm vang lên, một đạo ti hai màu xanh trắng bắn ra, chớp động một cái liền xuất hiện bên cạnh Lũng gia lão tổ và vũ ỹ nữ tử.
Trên người là từng đạo kim hồ lượn lờ toàn thân, sau lưng một đôi thanh bạch lôi sí nổ vang không dứt, hai mắt ngưng trọng nhìn thẳng về phía hắc bào thanh niên, đúng là Hàn Lập!
Chú thích:
Huyền Thiên Hắc Chủy: Một thanh kiếm nhỏ, ngắn màu đen là Huyền Thiên Chi Bảo.
*Hồn phi phách tán: Thân thể tan nát, hồn phách thất lạc => chết.
**Quang diễm chi sí: Đôi cánh bằng lửa, tỏa ánh sáng.
***Bất khả tư nghị: Một điều quá đỗi kỳ diệu, không thể bàn đến.
*'Thế (độ) kiếp đại pháp: Công pháp phải hy sinh một cái gì đó để giữ lại mạng sống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.