Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1839: Tiểu thế giới trong lòng núi




"Ha ha, sư muội trở lại thật nhanh, xem ra chuyến đi này thuận lợi vô cùng"
Thân hình Bạch Quả Nhi hiện ra trước một cửa đá màu xanh ở sườn núi, đột nhiên trong cửa truyền ra một tràng cười cùng thoại ngữ.
Mặt ngoài cửa đá chợt lóe thanh quang rồi tự động mở ra!
Một nho sinh vận hoàng bào niên kỷ chừng tam tuần từ bên trong đi ra, khuôn mặt vô cùng tuấn mỹ, chính là Hải Đại Thiếu hai trăm năm trước đã được Hàn Lập phái đến Thiên Uyên thành.
Bất quá hai trăm năm không gặp, hai mắt Hải Đại Thiếu thần quang ẩn thiểm, da thịt tinh oánh dạt dào, cũng đã là một tu sĩ Kết Đan, hơn nữa thân thể cường đại vượt xa trước kia.
"Ồ, sư huynh trở về động phủ khi nào!" Bạch Quả Nhi vừa thấy Hải Đại Thiếu thì ngẩn ra rồi lập tức lộ vẻ mặt cao hứng.
"Ha ha, thời gian trước Bổn Đại Thiếu mới vừa hoàn thành một nhiệm vụ khổ sai của Thiên Uyên thành, thiếu chút nữa đã bỏ mạng nhỏ ở lại. Như vậy nên mới được nghỉ ngơi nửa năm, ta liền trở về động phủ xem sư tôn xuất quan chưa." Hải Đại Thiếu cười híp mắt trả lời.
"Vậy sư huynh đã gặp sư tôn chưa?" Bạch Quả Nhi không khỏi hỏi một câu.
"Bản tôn của sư tôn thì tự nhiên không gặp, ta vừa tìm đệ nhị Nguyên Anh của sư tôn xin mấy bình đan dược. Nếu không có gì bất ngờ, hai năm nữa ta cũng bắt đầu trùng kích Kết Đan trung kỳ. Nói tiếp thật sự là hổ thẹn, kẻ sư huynh như ta mà pháp lực còn không bằng tiểu sư muội, ở trước mặt sư muội thật không dám ngẩng đầu." Hải Đại Thiếu lầm bầm vài tiếng, nửa thật nửa giả nói.
"Khách khách, sư huynh thật biết nói giỡn. Sư huynh chính là pháp thể song tu, luận thực lực chân chính thì Quả Nhi sao có thể sánh bằng. Huống hồ sư tôn cũng là pháp thể song tu. Hơn phân nửa Hải sư huynh sẽ kế thừa y bát của người. Sư muội thật phải hâm mộ sư huynh mới đúng. Hơn nữa nếu luận về pháp lực, tiểu muội sao dám so với Khí Linh Tử sư huynh tiến giai cực nhanh, ngắn ngủi thời gian hai trăm năm đã tới cảnh giới Kết Đan đại thành, chuẩn bị ngưng kết Nguyên Anh." Bạch Quả Nhi lại cười khẽ trả lời.
"Có đại pháp lực thì có ích lợi gì. Ở Thiên Uyên thành, ta chỉ có thể sắm vai một gã luyện thể sĩ bình thường, không dám để người ta biết với quan hệ sư tôn, đề phòng có kẻ hữu tâm. Khí Linh Tử sư đệ cũng như thế. Hai người chúng ta mỗi lần từ Thiên Uyên thành tìm đến sư tôn đều là một bộ lén lút, nào có được như tiểu sư muội với thân phận đệ tử của sư tôn, ra vào Thiên Uyên thành cực kỳ oai phong." Hải Đại Thiếu nghe xong lời này thì mặt mày sầu khổ nhưng lại có vẻ rất hâm mộ nói.
"Ta do đi làm các sự tình sư tôn giao phó, thường xuyên ra vào Thiên Uyên thành. Sư tôn mới cho ta không cần giấu diếm thân phận. Thật có điểm khác biệt so với hai vị sư huynh ở Thiên Uyên thành che giấu hành tích ma luyện tâm tính. Bất quá nói về Khí Linh Tử sư huynh được kế thừa đạo pháp thần thông cùng thiên phú tu luyện, ngay cả sư tôn cũng khen không dứt miệng, nói không chừng tiền đồ tu luyện về sau sẽ vượt xa chúng ta." Bạch Quả Nhi mở lớn hai mắt, thản nhiên cười nói.
"Điều này là khẳng định. Bất quá từ trăm năm trước sư tôn mang ngươi phản hồi Nhân tộc, ở chỗ này mở động phủ rồi lập tức tiến vào bế quan. Bình thường trên tu luyện của ta hoàn toàn do đệ nhị Nguyên Anh cùng Băng sư cô chỉ điểm. Cũng không biết rốt cuộc sư tôn tu luyện như thế nào!" Vừa nói đến sư tôn, thần sắc Hải Đại Thiếu trở nên tôn kính, đồng thời có chút lo lắng.
"Yên tâm đi. Sư tôn năm đó hao phí gần trăm năm thời gian ở nhân yêu lưỡng tộc tìm người mà không được nên mới tạm thời buông bỏ ý định, lúc này bế quan chuẩn bị trùng kích cảnh giới Hợp Thể trung kỳ. Nếu ta đoán không sai, sư tôn không tiến giai đến cảnh giới trung kỳ thì hơn phân nửa sẽ không xuất quan." Bạch Quả Nhi nghiêng đầu, khóe miệng hơi nhếch lên nói.
"Trùng kích Hợp Thể trung kỳ, cho dù sư tôn thần thông quảng đại nhưng chỉ sợ cần cả ngàn năm khổ tu mới có thể thành công. Chẳng lẽ sư tôn tính toán bế quan lâu thế sao?" Hải Đại Thiếu nghe vậy, ánh mắt trở nên đăm đăm.
"Hợp Thể tiền bối khác tu luyện ra sao thì ta không biết. Nhưng sư tôn chúng ta từng đấu qua với Hợp Thể hậu kỳ tu sĩ. thần thông không dưới cảnh giới Hợp Thể trung kỳ, ắt hẳn là có phương pháp đẩy nhanh tốc độ tu luyện. Không cần dùng đến ngàn năm, trước khi ma kiếp bùng nổ người sẽ xuất quan." Bạch Quả Nhi nghĩ một lát sau đó khẳng định nói.
"Điều này cũng đúng! Có lẽ sư tôn cũng là do lần ma kiếp này mới hạ quyết tâm mau chóng tiến giai trung kỳ. " Hải Đại Thiếu gật đầu đồng ý nói.
Không kể là hắn hay là Bạch Quả Nhi đều mười phần tin tưởng Hàn Lập sẽ tiến giai Hợp Thể trung kỳ.
Cũng khó trách bọn họ nghĩ như thế.
Những năm gần đây, bọn họ chẳng những được Hàn Lập truyền thụ cho công pháp thần thông huyền diệu dị thường, hơn nữa khi tu luyện gặp các loại bình cảnh liền được hắn chỉ giáo những điều tâm đắc, hoặc là xuất ra một lượng đan dược quý hiếm khiến bọn họ lập tức đột phá quan ải, có thể thồn suốt tu luyện về sau. Đây cũng là nguyên nhân căn bản khiến ba người tiến giai nhanh như vậy.
Sau năm lần bảy lượt như thế, ba đệ tử của Hàn Lập vô cùng cảm kích gia sư tôn. Đồng thời trong lòng bọn họ cũng tự nhiên hình thành ý nghĩ rằng thực lực của hắn thâm sâu khôn lường, cơ hồ không có sự tình gì không làm được.
Bất quá trước mắt, Hải Đại Thiếu không tiếp tục phiếm đàm cùng Bạch Quả Nhi mà nói vài lời cáo từ rồi rời động phủ, hóa thành một đạo lam hồng phá không mà đi.
Còn Bạch Quả Nhi thì tiến vào cửa đá màu xanh, dọc theo một hành lang trực tiếp tới hậu viện động phủ.
Liên tiếp qua những tầng cấm chế sâm nghiêm thì trước mắt trở nên sáng ngời. Một vùng thảo nguyên rộng lớn hiện ra, phía trên không là mây trắng lững lờ, bốn phía tràn ngập sắc màu xanh tươi của hoa cỏ, một vùng linh khí dạt dào.
Mà ở trung tâm thảo nguyên, một trái một phải có hai ngọn tiểu sơn cao hơn trăm trượng.
Một tòa đen thùi như mực còn một tòa thì thanh thúy bích lục!
Giữa hai ngọn núi có một tòa lầu các tinh oánh như bạch ngọc cao ba tầng, được một tầng hào quang ngũ sắc dày đặc mơ hồ bao phủ trong đó.
Thì ra không gian phía sau động phủ lại bị người dùng pháp lực quảng đại biến ảo thành một tiểu thế giới trong lòng núi, thoạt nhìn như là một thế giới có một không hai. Bất quá thời khác này ở trên hai tiểu sơn có hai thân ảnh lẳng lặng ngồi xếp bằng ở đỉnh núi.
Một thân ảnh thân cao hai trượng da thịt xanh biếc, thân thể không ngừng phát ra tử quang mở ảo. Thân ảnh còn lại thì phát ra kim mắt chói mắt, từ trong miệng phun một cỗ hắc khí lưu chuyển toàn thân.
Từ xa nhìn lại, khuôn mặt hai người này giống hệt Hàn Lập, hai mắt đều nhắm chặt. Bất quá trong nháy mắt khi Bạch Quả Nhi vừa đi vào thảo nguyên, thân ảnh "Hàn Lập" miệng phun hắc khí thần sắc vừa động, chậm rãi mở hai mắt. Trong phút chốc, hai ánh mắt thanh thấu quét về phía ngân y thiếu nữ.
"Tham kiến sư tôn. Đồ nhi đã giao dịch thành công thuận lợi đem vật phẩm trở lại." Bạch Quả Nhi vừa thấy cảnh này, lập tức cúi đầu cung kính hướng về kim ảnh nói, tiếp theo một tay vừa chuyển, lấy ra một hộp gỗ màu tím rồi dùng hai tay dâng lên.
"Đã vất vả cho ngươi. Quả Nhi! Để ta xem qua chúng một chút." Kim sắc thân ảnh kia mỉm cười ôn hòa nói. Nghe thanh âm rõ ràng cũng giống hệt Hàn Lập, tiếp theo một tay hướng về Bạch Quả Nhi khẽ vẫy một cái!
Ngay sau đó hộp gỗ lập tức vù một tiếng bay vọt lên không, vô hình bị hút về trong tay kim ảnh.
Tay phất một cái về trên hộp gỗ, nhất thời nắp hộp tự mở ra.
Bên trong chính là những viên hắc sắc yêu đan to cỡ trứng chim, tản ra một mùi tanh cổ quái dị khiến người ngửi phải muốn ói.
Nhìn đám yêu đan quái dị, kim sắc nhân ảnh gật đầu cực kỳ vừa lòng, đem hộp đóng lại rồi nhìn về Bạch Quả Nhi khẽ cười nói:
"Quả Nhi, không sai. Mấy thứ này vừa lúc thích hợp cho ta. Đến hiện tại cuối cùng các tài liệu Yêu tộc đối phương yêu cầu tất cả đều thu thập đủ! Về sau ta sẽ thu hồi đệ nhị Nguyên Anh, kích phát pháp trận phong ấn hoàn toàn nơi đây, chân chính cắt đứt hết thảy liên hệ với ngoại giới. Nếu các ngươi không gặp nỗi lo tính mạng hoặc ma kiếp bạo phát sớm thì ngàn vạn lần đừng tới kinh động ta. Trong vòng một hai trăm năm tới là thời điểm tu luyện tối quan trọng của ta, không thể để chút phân tâm. Mặt khác ta đã đem đan dược linh thạch cần cho tu luyện của các ngươi giao cho Băng sư cô, về sau nếu cần thì trực tiếp tới hỏi nàng là được. Hắc hắc, hy vọng lúc vi sư xuất quan có thể thấy tu vi của sư huynh muội các ngươi đều tiến thêm một tầng."
"Cái gì, sư tôn muốn bế quan sinh tử. Không biết lần này người bế quan bao lâu.." Bạch Quả Nhi vừa nghe kim sắc nhân ảnh nói thì nhất thời cả kinh thất thanh hỏi.
"Ta cũng không khẳng định. Nhanh thì mấy chục năm mà chậm thì hai ba trăm năm!" Kim sắc nhân ảnh nhướng mày nói.
"Vậy Quả Nhi chỉ có thể cung tiễn sư tôn, hy vọng ngày sư tôn xuất quan tu vi đại tăng!" Trên mặt Bạch Quả Nhi tràn đầy vẻ lưu luyến nhưng biết Hàn Lập vốn không thay đổi quyết định, chỉ có thể cúi đầu nói.
"Ha ha, nhờ cát ngôn của Quả Nhi, hy vọng lúc đó thành sự thực. "
Một trận cười to vang lên. Cũng không phải kim sắc nhân ảnh ở ngoài mở miệng mà được trực tiếp phát ra từ lầu các bạch ngọc trong ngũ sắc quầng sáng. Tiếp theo hai nhân ảnh đang ngồi ngay ngắn tòa trên hai ngọn núi thoáng cái đứng dậy, đồng thời bấm niệm thần chú, thân ảnh mơ hồ một chút rồi tiêu thất trong hư không.
Ngay sau đó hai ngọn tiểu sơn vang lên những tiếng vù vù, hai quang trận phập phù hiện ra ở dưới đáy, nhanh hướng lan truyền ra bốn phương tám hướng.
Không lâu sau cả thảo nguyên đều bị bao phủ trong quang trận, một tầng ngũ sắc linh quang hiện ra, vặn vẹo biến dạng rồi cuối cùng hào quang mờ đi một chút, lại hóa thành một biển sương vụ ngũ sắc đem hết thảy bao phủ vào trong.
Lúc này Bạch Quả Nhi sớm từng bước rời khỏi thảo nguyên, nhìn biển sương thì nhất thời ngơ ngẩn không nói.
Không biết bao lâu sau Ngân y nữ tử mới khẽ thở ra một hơi, xoay người rời khỏi nơi đây.
Cùng lúc đó tại tầng một của tòa lầu các bạch ngọc trong biển sương vụ ngũ sắc, Hàn Lập ngồi đang xếp bằng trên một cái bồ đoàn màu vàng nhạt, hai mắt nheo lại nhìn một kim sắc cự đỉnh mấy trượng mấy trượng, cao hơn trượng đang trôi nổi lơ lửng trước người.
Tiếp theo một vầng ngân sắc hỏa diễm bập bùng lưu chuyển quanh cự đỉnh không ngừng, đồng thời từ trong đỉnh tỏa ra một mùi hương vị nồng đậm quái dị.
Nếu nhìn từ trên xuống, liền có thể phát hiện trong cự đỉnh trung có một chất lỏng thần bí rõ ràng đang cuồn cuộn lưu chảy. Chẳng những óng ánh ngũ sắc mà hơn nữa còn toát ra ngũ sắc bọt khí bay lên trên đỉnh rồi nổ bụp ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.