Phàm Nhân Lộ

Chương 67: Vũ lực đỉnh phong (2)




Chân Vương biến mất, xuất hiện ở vị trí đó là một con quái vật vô cùng khổng lồ, khuôn mặt rất dữ tợn, hai chiếc răng nanh dài ra. Tóc hắn rất dài, bốc lửa, một loại lửa màu đen quỷ dị, hoàn toàn ngược lại với những ngọn lửa bình thường. Ngọn lửa này rất lạnh. Thậm chí một tầng không gian xung quanh Chân Vương cũng bị kết một tầng băng mỏng.
Hai bên cánh tay của hắn mọc ra một trăm cánh tay nữa, mỗi một cánh tay bắt một Ấn Kỹ khác nhau. Miệng hắn lẩm bẩm Pháp Quyết, tiếng rì rầm vang lên, ngày càng xa. Thậm chí tại mặt đất xa xôi, bọn Lạc Phi cũng cảm nhận được mặt đất hơi rung lên.
Tất cả cánh tay của Chân Vương hướng về phía Viện Trưởng đánh tới. Thiên Thạch, Băng Trùy, Hỏa Cầu... một trăm loại Ấn Kỹ khác nhau, điểm chung giữa chúng là vô cùng mạnh mẽ, cùng đổ ập về phía Viện Trưởng.
Trên tay Viện Trưởng xuất hiện một cây đao cũ kỹ, rỉ sét. Ông từ từ rút đao ra, thanh đao bị sứt mẻ rất nhiều, giống như bị con gì gặm nhấm qua. Thanh đao yên lặng nằm trong tay Thiên Đao Nam Hoàn, so sánh với đại thế mà Bất Động Chân Vương tạo ra là một trời một vực.
- Thiên Đao Pháp Quyết, Tứ Đao, Toái.
Viện Trưởng nhẹ nhàng nói, một đao chém xuống vô cùng đơn giản, không hề có mục tiêu, chỉ đơn giản là hướng trước mặt chém xuống.
U u u u u.....
Từng viên Thiên Thạch, từng Băng Trùy, từng Hỏa Cầu lần lượt phá toái. Một hình vòng cung vô hình tản ra, đi đến đâu Ấn Kỹ của Bất Động Chân Vương bị phá toái đến đó. Hắn gầm lên:
- Hay cho Thiên Đao Toái, vậy tiếp chiêu. Bất Động Pháp Quyết, Bất Động Ma Thân!
Thân thể hắn hóa thành màu vàng rực rỡ, nhìn từ xa như một ngôi sao đang phát sáng. Đủ một trăm cánh tay hướng về phía Thiên Đao đánh xuống, khí thế đẩy lên rất cao.
Viện Trưởng ngẩng đầu, ông còn không lớn bằng một ngón tay của Bất Động Chân Vương, nhưng lại vững như bàn thạch, khuôn mặt ung dung không hề sợ hãi. Ông lại giơ đao lên:
- Thiên Đao Pháp Quyết, Tam Đao, Phá.
Bất Động Chân Vương bỗng nhiên bay ngược về phía sau, miệng phun máu, Ma Thân bị đập nát. Một trăm cánh tay bị chặt đứt, phá thành từng mảnh nhỏ. Máu màu vàng của hắn rơi vãi khắp nơi trong không gian. Hắn lập tức mọc lại hai cánh tay, biến mất tại chỗ, xuất hiện phía sau Viện Trưởng. Viện Trưởng lập tức quay người vung đao lên chống đỡ, ông ngạc nhiên nói:
- Thuấn di, thì ra là thuấn di. Không ngờ Chân Vương lại có thần thông này.
Bất Động Chân Vương cười gằn:
- Thuấn di chỉ là một trong những thần thông của ta, chuẩn bị chết đi.
Chân Vương lại biến mất, lần này xuất hiện phía trên, đánh xuống. Viện Trưởng vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ chống đỡ. Thuấn di được sử dụng liên tục, Chân Vương như một con thoi quay xung quanh Viện Trưởng, hắn thoắt ẩn thoát hiện, tấn công dồn dập từ bốn phương tám hướng. Hắn bắt Ấn Kỹ, quát:
- Thiên Ma Chi Hỏa, Đốt.
Mái tóc dài của hắn bay vút đến, bao bọc lấy Thiên Đao Nam Hoàn, không một kẽ hở. Ngọn lửa bùng lên, âm u cực kỳ đáng sợ. Bên trong lại vang lên giọng nói bình tĩnh của Viện Trưởng:
- Thiên Đao Pháp Quyết, Nhị Đao, Diệt.
Ầm, loảng xoảng loảng xoảng...
Từng sợi tóc bay tứ tán trong không gian, Thiên Ma Chi Hỏa bị dập tắt. Thân hình khổng lồ của Bất Động Chân Vương hoàn toàn bị tiêu diệt, biến mất.
***
- Thắng, thắng rồi. Oa, Viện Trưởng thật là lợi hại. - Lạc Phi há hốc mồm. Chỉ với ba đao, Viện Trưởng Phá Diệt Viện đã đánh chết một trong chín Chân Vương, chiến lực gần như mạnh nhất Ma Tộc.
Bạch Tiêu lão gia tử nhíu mày, lầm bầm:
- Không thể nào, mặc dù lão già thúi hoắc rất mạnh, nhưng Chân Vương không thể dễ chết như vậy.
Đột nhiên ông biến sắc, gầm lên:
- Huyền Môn Pháp Quyết, Đại Huyền Nhất Thủ.
Tay ông đánh ra, một bàn tay màu vàng to lớn chắn trước mặt, nơi bỗng xuất hiện một bàn tay cực lớn màu đen, giống hệt một trong một trăm bàn tay của Bất Động Chân Vương. Chân Vương xuất hiện dưới đất, thân thể đã thu nhỏ lại kích thước bình thường, cười lạnh:
- Ngu ngốc, cút ra.
Bị đánh lén bất ngờ, Bạch Lão gia tử bị đánh bay ra xa. Hai luồng Ma Khí bay tới cuốn lấy Bạch Lan Chi và Lạc Phi, thêm hai luồng Ma Khí xuất hiện, một cuốn lấy Minh, một bay thẳng tới cuốn lấy Khắc Ma đang hấp hối. Sau đó Bất Động Chân Vương bắn ra phía xa, cười ha hả:
- Thiên Đao, ha ha, hẹn ngươi khi khác.
Viện Trưởng gần như ngay lúc Chân Vương bắt được Lạc Phi và Bạch Lan Chi đã xuất hiện ở đây. Ông nhíu mày, giơ đao lên.
- Ngươi không dám đánh, ha ha, ngươi mà đánh xuống, Phá Diệt Viện của ngươi sẽ bị hủy. Tử Địa Chi Thành sẽ bị hủy. - Bất Động Chân Vương cười lạnh, vẫn tiếp tục phóng đi.
- Ngươi sai rồi, Chân Vương. Thiên Đao Pháp Quyết, Nhất Đao, Đại Phá Diệt. - Viện Trưởng chém xuống, một luồng đao khí đen ngòm, cực mỏng bắn ra, tốc độ nhanh đến mức không tưởng. Điều đặc biệt là đao khí không hề tạo ra một vết nứt không gian nào. Nó bay thẳng tới giữa ngực Bất Động Chân Vương. Hắn không kịp phản ứng, sợ hãi quát lớn:
- Không thể nào, chẳng lẽ ngươi đã đạt đến cảnh giới đó. Tên khốn, mau cứu ta.
Một bóng trắng lấy tốc độ còn nhanh hơn xuất hiện trước luồng đao khí. Y Lị Na mở thật to Tiên Tri Nhãn, đây chính là cảnh tượng cô bé mơ hồ nhìn thấy trong tương lai. Thì ra màu đen là ánh đao của Viện Trưởng, màu trắng là một thần bí nhân.
A... Tiếng rên khẽ vang lên, máu màu bạch kim rơi vãi khắp nơi, một nửa cánh chim rất lớn rơi xuống. Đồng thời Bất Động Chân Vương biến mất. Đi cùng hắn là Bạch Lan Chi, Lạc Phi, Minh, Khắc và thần bí nhân.
Bạch Tiêu lão gia tử vội vàng lao tới, trầm giọng nói:
- Lão già, ngươi xem.
Viện Trưởng tiến tới, chăm chú quan sát cánh chim trắng muốt còn vương máu, gật đầu:
- "Hắn" nói đúng, là Tiên Tộc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.