Phàm Nhân Lộ

Chương 59: Độc Và Trận (2)




Ầm ầm ầm...
Từng tảng đá cực lớn dưới đất mọc lên, bao vây xung quanh Lạc Phi và mọi người. Bão cát cũng bắt đầu nổi lên xung quanh, cây cối bị nghiền nát, bị bão cát cuốn lên cao, xé tan thành từng mảnh vụn gỗ bay lả tả. Điều đáng sợ là từng hạt cát dường như đều sở hữu Khí, tốc độ, lực xuyên thấu đều rất mạnh. Những tảng đá sau khi mọc lên vẫn đang di chuyển, tốc độ tuy không nhanh nhưng lực lượng cực trầm trọng, lại xen kẽ lẫn nhau, bị va phải chắc chắn phải chết. Mặt đất bị cày xới lên một lớp, bụi tung mù mịt.
Hoa Yêu trợn mắt há mồm nhìn:
- Ta... con mẹ nó, Trận Kỹ bá đạo như vậy!
Khắc lau mồ hôi, hắn trước đây cũng đã nghe nói Trận Kỹ rất thần kỳ, có thể có lực lượng thông thiên triệt địa, thế nhưng cũng không ngờ lại mạnh tới biến thái như vậy. Trận Kỹ lấy yếu thắng mạnh là chuyện vô cùng bình thường, trong lịch sử Yêu Ma lưỡng tộc cũng đã ngậm trái đắng rất nhiều lần dưới Trận Kỹ của Nhân Tộc.
- May mắn hai tên này chưa vận dụng Trận Kỹ với chúng ta. Thật sự ta cũng khó mà toàn thây ra khỏi đó.
Hoa Yêu giật mình, quát:
- Hai tên kia, nhẹ tay thôi. Chúng ta cần kéo dài thời gian.
Giọng nói của Vụ Ma vang lên đầy ấm ức:
- Chúng ta đã mở hết sức mạnh của Trận Kỹ rồi, nhưng chúng vẫn không hề hấn gì cả.
- Cái gì. - Khắc biến sắc, chăm chú nhìn thật kỹ vào khu vực đá và cát vẫn đang tung hoành - Không thể nào!?
Đồng tử trong cả hai cái đầu của Khắc thu nhỏ lại, hẹp bằng sợi chỉ, nhìn chăm chú vào đoàn người đang đi rất bình tĩnh từ trong trận ra.
- Không thể nào, không thể nào, đó là...
- Đó là con mắt Tiên Tri. Tiên Tri Nhãn, đôi mắt đứng thứ ba trong Thập Nhãn. - Hoa Yêu thở hắt ra một hơi, sắc mặt trắng bệch. Lòng bàn tay hắn đổ mồ hôi, cầm chặt viên đan dược. Hắn biết rõ nếu ăn viên đan dược này vào thì độ nguy hiểm cũng cực lớn, nhưng nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì không chừng "vị đại nhân kia" sẽ một phát đập hắn chết tươi tại đây.
Đôi mắt có tròng màu trắng sữa, trong mắt không có đồng tử. Khi nhìn vào có cảm giác như lạc vào sương mù, không thể tự khống chế bản thân. Khả năng: Nhìn thấu tương lai, quá khứ, thay đổi thực tại, mang cả sức mạnh của thuộc tính Không Gian và Thời Gian. Đánh giá: Cực kỳ nguy hiểm. Vị trí: Thứ Ba. - Trích Thập Nhãn Bảng.
Lạc Phi đi đầu, phía sau nó là Đại Hắc, Y Lị Na đã tỉnh lại, cô bé ngồi trên lưng Đại Hắc, mảnh vải trên mắt đã tháo xuống, Tiên Tri Nhãn nhìn xung quanh, đến vị trí của Khắc Ma và Hoa Yêu thì dừng lại, làm hai tên Yêu Ma giật thót, dù sao danh tiếng Tiên Tri Nhãn cũng quá lớn. Sau đó phát hiện tiểu cô nương này cũng không thể làm gì mình từ khoảng cách xa như vậy mới thở phào một tiếng.
Tất cả bão cát, đá tảng đến gần trong phạm vi mười trượng xung quanh Y Lị Na đều di chuyển rất chậm chạm, gần như dừng lại, khung cảnh rất quỷ dị. Mọi người lấy Lạc Phi dẫn đầu, Đại Hắc và Y Lị Na làm trung tâm, chậm rãi đi ra khỏi phạm vi Trận Kỹ, không một chút tổn thương.
Khắc lấy cả bốn tay bóp cổ Hoa Yêu, gầm lên:
- Đan dược, mau uống đan dược. Nếu chúng ta không hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta sẽ chết rất thảm.
Hoa Yêu tái mặt, tay run run cầm viên đan dược. Hắn đấu tranh trong giây lát, quyết đoán nuốt xuống. Cơ thể Hoa Yêu bỗng nhiên đỏ bừng như máu, rất đáng sợ. Hắn giãy ra khỏi tay Khắc Ma, quằn quại dưới đất. Dần dần hắn hóa thành bản thể, là một cây hoa cực lớn, chỉ có độc một thân cây và một chiếc lá. Phiến lá có cuống lá dẹt, hình trái tim, phần cuối phiến lá tạo thành mổ đường gân ở giữa, thoạt nhìn như một cái miệng đầy răng nanh đang há ra chờ đợi con mồi đi lạc vào (tham khảo Venus flytrap). Viên đan dược bắt đầu phát huy tác dụng, trên thân cây mọc ra thêm sáu phiến lá nữa, từng phiến lá đều rất đáng sợ. Kích thước Hoa Yêu ngày càng cao to, tu vi cũng dâng cao bằng với Khắc. Hắn cười gằn:
- Ha ha ha, các ngươi chết chắc rồi. Độc, bạo, bạo, bạo. Để ta xem con mắt Tiên Tri và độc của ta cái nào lợi hại hơn.
Khắc gầm lên:
- Chú ý kế hoạch. Nhãn ma, vụ ma, hủy Trận, chúng ta lập tức xông lên.
Ầm ầm...
Hai tiếng động lớn vang lên, Nhãn Ma, Vụ Ma phá đất lao lên cách đó không xa. Trận Kỹ không có người vận hành liền tan rã. Từng tảng đá lớn đứng yên không còn di chuyển, bão cát cũng dừng lại. Độc vụ của Hoa Yêu tràn tới, ăn mòn cả không gian xung quanh phạm vi của Tiên Tri Nhãn. Y Lị Na nhăn mày, tay cô bé kết ấn:
- Kỳ Linh Pháp Quyết, Mộc Thụ, Khởi.
Từng cây đại thụ mọc lên xung quanh, bao bọc, bảo vệ mọi người bên trong. Độc của Hoa Yêu có hơi chậm lại, nhưng vẫn tiếp tục tiến tới.
Đinh Bộ Lĩnh mắt lóe lên, nó cũng không ngờ Tiên Tri Nhãn lại mạnh như vậy, có thể đơn độc phá tan một Trận Kỹ, nếu không có tiểu cô nương này thì có lẽ chính nó cũng phải dùng đến biện pháp cuối cùng là Tiểu Xảo dịch chuyển mọi người ra khỏi đây:
- Y Lị Na, làm rất tốt. Muội có thể kiên trì được bao lâu?
- Tối đa một khắc. - Cô bé khó nhọc trả lời. Từng giọt mồ hôi to bằng hạt đậu lăn xuống.
- Tiểu Cơ Nhi, đến muội. - Bộ Lĩnh vội nói - Muội biết phải làm gì chứ?
Tiểu Cơ Nhi gật đầu thật mạnh, ngồi xuống đất, tay bắt Ấn Kỹ:
- Phi Tiên Quyết, Thái Dương Hộ Thể.
Cả người cô bé phát sáng ánh sáng vàng óng rất dễ chịu. Từ từ hai bàn tay Tiểu Cơ Nhi sáng chói, không thể nhìn thẳng. Tiểu cô nương mở mắt, một tay chạm vào người Đại Hắc, một tay cầm tay Lạc Phi. Lạc Phi và mọi người đã cầm lấy tay nhau chờ sẵn. Vầng sáng trên tay Tiểu Cơ Nhi lan sang tất cả mọi người.
Tiểu Cơ Nhi thở hổn hển, nói:
- Mọi người phải nhanh lên, muội không thể kiên trì lâu cho nhiều người như vậy.
- Diệp Phong huynh, Tiểu Phi, hai người cần hạ tên Hoa Yêu một cách nhanh nhất. Thái Dương Hộ Thể của Tiểu Cơ Nhi có thể miễn nhiêm độc tố, lập tức hành động. - Đinh Bộ Lĩnh phân phó, nó cảm thấy may mắn vì mình có trí nhớ thật tốt. Trước đây khi Tiểu Cơ Nhi đi theo Như Hoa học tập chữa thương, Như Hoa có nói Thái Dương Chi Lực của cô bé là khắc tinh của mọi loại độc tố, lúc đó còn làm Như Hoa ghen tị một hồi. Miễn nhiễm độc tố là một khả năng quá biến thái. Bộ Lĩnh nhìn sang vị trí của Bạch Lan Chi, như thường lệ, nàng đã biến mất.
Lạc Phi nhẹ gật đầu, trên tay sẵn sàng bình Tiên Thiên Dịch, nó nhìn sang Diệp Phong:
- Lão huynh, ngươi đối phó tên hai đầu. Tên kia để cho ta.
Diệp Phong và Bộ Lĩnh sửng sốt, Diệp Phong trầm giọng hỏi:
- Lão đệ, lão đệ nghiêm túc chứ? Nếu đệ thất bại. Chúng ta rất có thể chôn xác tại đây.
Lạc Phi mở bình Tiên Thiên Dịch, dốc cả mười giọt vào miệng:
- Đệ chắc chắn.
Bộ Lĩnh nói:
- Diệp Phong huynh, tên Khắc Ma giao cho huynh. Ngô Vân, đệ cùng ta đối phó Nhãn Ma, Tiểu Xảo cố gắng cầm cự với Vụ Ma. Đại Hắc, ngươi ở lại bảo vệ Tiểu Cơ Nhi và Y Lị Na. Được rồi, chúng ta đánh thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.