Ông Xã Là Người Thực Vật

Chương 29:




Không có? Nghe được tiếng kêu trong phòng học, Chu Tuyền không ở bên ngoài nữa, trực tiếp đi vào. Giữa hắn và Lâm Du, từ khi sự kiện thay gả xảy ra, chưa từng trực tiếp gặp mặt qua, cũng không có bất kì tiếp xúc nào. Thật sự coi như, quả thực thiếu Lâm Du một câu trả lời. Mà Lâm Du, cũng nên cho hắn một lời giải thích.
“Tiêu Du, hai ta nói chuyện một chút” Đứng ở trước mặt của Lâm Du, going Chu Tuyền rất đương nhiên, giống lúc là một người trước kiêu ngạo.
Không có ngẩn đầu nhìn về phía Chu Tuyền, Lâm Du nhìn chằm chằm quyển sách đã mở ra, lạt nhạt nói, “Chờ tôi tan học”
“Được, anh chờ em” Nhìn Lâm Du quá mức hiển nhiên, lại đang ở dưới con mắt mọi người, trên mặt Chu Tuyền không nén được giận, lại cũng chỉ có thể đáp ứng. hiện nay hắn có chuyện nhờ Lâm Du giúp, cho dù không vui, cũng phải nhẫn nhịn chịu thỏa hiệp.
Nhìn ra Chu Tuyền không tình nguyện, nhưng mà Lâm Du không thèm để ý chút nào. Ngược lại, Chu Tuyền càng tức giận, cô càng thống khoái. Cho nên, cô chẳng qua là vẫn ngồi chỗ nào đó, hoàn toàn xem như không nhìn thấy Chu Tuyền.
Chu Tuyền nhớ, lúc trước Lâm Du, sẽ không làm như vậy với hắn. Lâm Du thời điểm đó, mặc dù cao ngạo, mặc dù lạnh nhạt, đối với hắn lại hoàn toàn khác. Đã từng, hắn từng mừng thầm qua, cũng đắc ý qua, phần đối xử đặc biệt này hắn được độc quyền.
Chu Tuyền chưa bao giờ nghĩ tới, sẽ có một ngày, hắn cũng sẽ biến thành đối tượng như những người khác trong mắt Lâm Du. nhưng vào giờ phút này, hắn cũng không thể duy trì tự ái cùng cao ngạo, ngẩn cao đầu đứng trước mặt Lâm Du. Chỉ vì trong mắt Lâm Du, tựa hồ cũng không có sự hiện hữu của hắn, cũng không có tồn tại vết tích của hắn…
Không hổ là hoa không nữ thần của trường, ngay cả hội trưởng hội học sinh Chu tuyền cũng không thèm nhìn. Các bạn học xung quanh không biết chân tướng ánh mắt rối rít nhìn Lâm Du đầy kình nể, Vương Dung Dung càng là không nhịn được kích động lặng lẽ đẩy cánh tay Lâm Du một cái.
“Có chuyện” Nghiêng đầu nhìn về phía Vương Dung Dung, vẻ mặt Lâm Du không khác thường chút nào.
“Không….Không có việc gì” Biểu hiện Lâm Du quá vô tội, Vương Dung Dung lắc đầu một cái, không khỏi không thừa nhận, Lâm Du thật sự là đem Chu Tuyền không coi ra gì.
Nhận thấy rõ sự thật này, lời ra khóe miệng liền bị Vương Dung Dung nuốt xuống, yên lặng nhìn Cchu Tuyền với ánh mắt đồng tình. Nhìn một chút, nữ thần ngay cả cô đều không để ý rồi, hế lần này đến lần khác đều không đem Chu Tuyền vào trong mắt…
Ánh mắt của Vương Dung Dung nóng rực, trong lòng Chu Tuyền không thể không sinh ra một trận nổi nóng. Nhìn Lâm Du không để ý hắn thật sâu, cuối cùng hắn  không đứng nổi nữa, xoay người sãi bước rời đi.
“Nha, sẽ không tức giận đấy chứ?” Nhìn bóng dáng Chu Tuyền biến mất ở cửa phòng học, Vương Dung Dung thấp giọng, nói nhỏ với Lâm Du.
“Không biết” Chu Tuyền dĩ nhiên tức giận. Lấy sự kiêu ngạo của hắn, làm sao có thể chấp nhận chuyện người khác không thèm nhìn mình? Bất quá, Lâm Du căn bản không thèm để ý tâm tình của hắn, dĩ nhiên sẽ chẳng thèm quan tâm rồi.
“Lâm Du…” Vương Dung Dung không biết, nhưng mà Cố Nhiên biết rõ sự tình. Thấy Chu Tuyền đã rời đi, lo lắng hỏi, “Em không sao chứ?”
“Tôi có thể có chuyện gì chứ?” Lâm Du nghe vậy quay đầu, không trả lời mà hỏi ngược lại. Sự quan Tâm của Cố Nhiên, cô cảm thấy được. Bất quá, cô thật sự không có chuyện gì, cũng không có khả năng bị Chu Tuyền ảnh hưởng.
“Em…” phản ứng của Lâm Du không giống là giả, Cố Nhiên hít sâu một hơi, cười ra miệng, “Em không cso chuyện gì là tốt rồi”
“Tôi không sao” nở một nụ cười đáp trả Lâm Du, Lâm Du gật đầu một cái, “Cảm ơn anh”
“Không cần khách khí” Mới đầu thời điểm cảm thấy Lâm Du thay đổi, Cố Nhiên không thích ứng kịp. Biết được chuyện Lâm Du phải trải qua, hắn tức giận, cũng lo lắng. Mà nay nhìn Lâm Du dần dần cười nhiều hơn, hắn đột nhiên cảm giác được, như vậy cũng không có gì không tốt. Ít nhất, hắn có thể cảm giác được, Lâm Du đối với hắn cười cùng cảm ơn đều làthật lòng.
“Tôi nói…” Vương Dung Dung cũng không phải là cố ý cắt đứt Cố Nhiên cùng Lâm Du nói chuyện với nhau, nhưng nên nói vẫn phải nói. Vì vậy, Cô chỉ cô giáo đang từ cửa tiến vào, không coi ra gì chế nhạo nói, “Cố đại thiếu, Anh cũng đừng quên mời tôi trà sữa a. Nhớ, ly lớn đấy.”
“Không phải chỉ là một ly trà sữa, tôi sẽ quỵt nợ sao?” Tầm mắt từ trên người Lâm Du lướt qua, Cố Nhiên chợt vung tay lên, lớn tiếng nói, “Tất cả mọi người ở đây đều có phần, sau khi tan học ai muốn uống trà sữa, tất cả cùng nhau đi. Tôi mời tất cả”
Có người mời, mọi người tự nhiên vui vẻ đáp ứng. Liên tục kêu được, còn nhân tiện vỗ tay cảm kích.
Nghe thấy tất cả mọi người đều đồng ý, Cố Nhiên vỗ ngực một cái, nụ cười trên mặt càng khuếch tán. Mấy chục ly tràn sữa mà thôi, hắn có bất tận. Bất quá cứ như vậy, sau khi tan lớp chờ Chu Tuyền đến gặp Lâm Du, chỉ sợ gặp không ít phiền. Hắn cũng muốn mở to mắt ra nhìn kĩ một chút, Chu Tuyền có thể khi dễ Lâm Du nữa hay không.
Bên tay truyền đến âm thanh các bạn học vỗ tay cùng hoan hô, trong bụng Lâm Du âm thầm lắc đầu một cái. Cố Nhiên nháo loạn, cô thật là  theo không kịp. nhưng mà không thể chối, bên người có một người bạn như vậy, cuộc sống sau này cũng náo nhiệt lên rồi.
Tiếng chuông tan học vừa reo, Chu Tuyền liền xuất hiện bên ngoài cửa phòng học Lâm Du. Chỉ bất quá, hắn chỉ là đứng nơi đó, nhưng lại không thể nào đi vào. Nguyên nhân rất đơn giản, Hứa Hoán đang ngăn ở cửa phòng học Lâm Du.
Hứa Hoán là nhận được tin nhắn của Cố Nhiên, mới biết Chu Tuyề tới tìm gặp Lâm Du. Không do dự chút nào, hắn trực tiếp báo cho Hứa Mạch. Lại sau đó, lại phụng mệnh mà đến, chắn Chu Tuyền ở trước cửa.
Thành phố D không coi là nhỏ, nhưng cũng không lớn đến nỗi không gặp mặt mà không quen. Không khéo, Chu  Tuyền nhận biết Hứa Mạch, cũng nhận biết Hứa Hoán.
Chuyện Hứa Mạch tỉnh lại, Chu Tuyền đã từ trong miệng ba người Lâm Hồng Tín mà biết được. Có chút không dám tin, lại có chút sợ hãi. Sau khi suy nghĩ cặn kẽ, hắn vẫn là quyết định đi tìm Lâm Du nói chuyện một chút. Dù sao, Lâm Du mới là người có khoảng cách gần với Hứa Mạch nhất.
Bất quá để cho Chu Tuyền thất vọng là, Lâm Du không thèm để ý đến hắn. còn hơn nữa làmuốn vạch rõ ranh giới với hắn, tìm Hứa Hoán đến làm chỗ dựa.
Chẳng lẽ Lâm Du hận hắn đến như vậy? Ban đầu tại sao cô không tìm đến hắn? Cô ngay cả nhờ giúp đỡ cũng không có, vậy thì làm sao hắn có thể giúp được cô?
Một bên Chu  Tuyền không ngừng vì chính mình giảy bày, một bên liên tục nhìn về phái cửa phòng học Lâm Du. Hắn đã nghĩ xong, chỉ cần Lâm Du hỏi, là hắn có thể đưa ra lời giải thích hợp lí làm cho cô hài lòng.
Bởi vì một câu nói của Cố Nhiên, các bạn học khác cũng không có rời đi. Đi theo bước chân Cố Nhiên, vây quanh Lâm Du đi ra phòng học.
Cứ như vậy, tình cảnh của Chu Tuyền liền lúng túng hơn rồi. Hắn là đến tìm Lâm Du, cũng đã hẹn trước thời gian với Lâm Du xong, đám người Cố Nhiên đều ở đó, đều nghe rõ được? Hiện giờ chuyện gì đang xảy ra? Một đám người liền liên thủ giúp Lâm Du đối nghịch với hắn?
“Tới rồi. Đi uống trà sữa.” Có thể để cho Cố Nhiên tự mình mời, dĩ nhiên sẽ không phải làChu Tuyền. không vui lòng liếc mắt Hứa Hoán một cái, Cố Nhiên phồng má hô. Nếu không phải vì giúp Lâm Du, hắn mới không cùng Hứa Hoán làm hòa. Cho nên, Hứa Hoán tốt nhất nên đáng tin một chút, mau ma đem Chu Tuyền đáng ghét này đi.
“Ừm” Hứa Hoán không nghĩ tới, lần này Cố Nhiên sẽ giận lâu như vậy. Hắn còn tưởng rằng, sẽ giống như những lần trước, sau một đêm, hắn và Cố Nhiên sẽ lại như cũ. Nào nghĩ tới, sự tình cũng không đơn giản như hắn nghĩ như vậy.
Hứa Hoán và Cố Nhiên từ nhỏ lớn lên cùng nhau giao tình rất sâu. Từ đầu cũng không phải không có cãi vã, nhưng Cố Nhiên rất tốt bụng, ngủ một giấc sẽ quên đi những chuyện không vui. Cũng vì vậy, hai người bọn họ tính cách hoàn toàn bất đồng, yêu ghét cũng khác hẳn, nhưng lại làm bạn tốt nhiều năm như vậy.
Hứa Hoán cho là, không thể có chuyện gì làm hắn và Cố Nhiên tách ra. Bất quá Lâm Du xuất hiện, thành công phá vỡ nhận thức của hắn, làm hắn trở tay không kịp.
Thật ra thì, nếu như thay mặt gả thay vào Hứa gia không phải Lâm Du, Hứa Hoán cũng không lừa gạt Cố Nhiên. So với người khác hắn biết rõ, nhìn Cố Nhiên cẩu thả, nhưng miệng cũng rất chặt. Không nên nói, một câu hắn cũng không nhìêu lời, một người bằng hữu thật sự có thể giữ bí mật, tin được.
Xấu chính là ở chỗ, Lâm Du chính là hoa khôi là Cố Nhiên thường xuyên treo bên mép. Đối với Lâm Du, Cố Nhiên thật thích, hảo cảm không ít. Nếu để cho Cố Nhiên biết Lâm Du thay thế Lâm Nhất Thiến gả thay vào Hứa gia, Hứa Hoán không có biện pháp làm cho hắn tỉnh táo lại, đến lúc đó sợ là lại ầm ĩ một trận.
Anh họ xảy ra chuyện, Hứa gia đã quá rối, Hứa Hoán không muốn lại sinh ra rắc rối, cũng không muốn vì Lâm Du mà hắn cùng Cố nhiên tổn thương tình bạn. Suy nghĩ đi qua, hắn lựa chọn không nói cho Cố Nhiên.
Nào nghĩ tới vì một video cuả Lâm Nhất Thiến lại vạch trần thân phận thật của Lâm Du, nào nghĩ tới Lâm Du sẽ dứt khoát nói cho Cố Nhiên cô ở nagy tại Hứa gia…Chỉ một cái chớp mắt như vậy, Hứa Hoán cũng hoài nghi sự trùng hợp này là do có người cố tình làm rồi. Nhưng mà nghĩ lại, tựa hồ lại không hợp với lẽ thường.
Lâm Du không thể nào khống chế Lâm Nhất Thiến, nhiều lắm cũng chỉ là tương kế tựu kế, kéo Cố Nhiên xuống nước. Mà Lâm Nhất Thiến, mới là kẻ cầm đầu đưa tới mầm tai họa.
Chỉ cần nghĩ tới Lâm Nhất Thiến, tâm tình Hứa Hoán liền khó chịu. Hắn đã sớm muốn tìmngười tra Lâm Nhất Thiến, nhưng Lâm Du lại với gia gia bàn xong điều kiện, làm hại hắn cũng bị cưỡng ép không được sinh sự. Cũng may anh họ hắn tỉnh lại có thể đường đường chính chính giải quyết Lâm Nhất Thiến, lửa giận trong lòng hắn cũng tiêu giảm.
Nhớ tới, Lâm gia bên kia vẫn còn đang vùng vẫy giãy chết, nói gì cũng không chịu giao ra cổ phần Bác Dương của Lâm Nhất Thiến. Lát nữa không có chuyện gì, chờ đến khi uống trà sữa xong, hắn sẽ đi tìm Lâm Nhất Thiến là tốt rồi. Bất quá trước đó, Hứa Hoán còn phải chờ Hứa Mạch tới.
“Lâm Du, chũng ta nói chuyện một chút” Ngăn ở trước mặt Lâm Du, Chu Tuyền trịnh trọng nói. Về phần Cố nhiên cùng mọi người, đều bị hắn coi như không khí.
“Xin lỗi, tôi phải ra ngoài. Có thể hay không chờ tôi với bạn học uống trà sữa xong sau đó lại nói?” Lâm Du không có trực tiếp cự tuyệt Chu Tuyền. Cứ như vậy, chơi đùa Chu Tuyền.
“Lâm Du, đừng quá đáng.” Chỉ cảm thấy bị trêu đùa, Chu Tuyền trầm mặt xuống, mất hứng hô.
“Chu tam thiếu chớ vội tức giận, vẫn xin chờ trong chốc lát. Anh họ tôi nói, hắn cũng phải tìm Chu tam thiếu nói chuyện” Hứa Hoán nhún nhún vai, xen vào nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.