Ông Bố Chiến Thần

Chương 71:




Chương 71: Diễn xong chưa?

Cố Tuyết Cầm thấy cực kỳ khó hiểu, rốt cuộc thì cô đã làm mích lòng bà nội ở điểm nào vậy? Tại sao từ trước đến nay, bà nội luôn nhắm vào mình?

“Cháu có chắc là không có không?”

Bà cụ lạnh lùng cười.

“Đương nhiên là có, năm nào nhà họ Tần cũng cần một lượng lớn dược phẩm, nhà họ Tần là người có nhu cầu lớn nhất trên thị trường dược phẩm thành phố Lâm Giang”.

Cố Tuyết Cầm hít sâu một hơi.

“Vậy thì xong rồi đó, cháu đến cầu xin nhà họ Tần, mời họ hợp tác với chúng ta đi!”

Đúng lúc này, Dương Thị nói nhưng lời lẽ lại lạnh lùng khiến người khác cảm thấy cực kỳ khó chịu.

“Đúng thế, đến cầu xin nhà họ Tần, tôi thấy ổn đấy, ha ha…”

Cố Vân Đông cũng nói với một biểu cảm kỳ lạ.

“Bà nội, không phải bà không biết, chúng ta luôn hợp tác với nhà họ Tôn. Trong gia tộc chúng ta, ai cũng từng thử kết giao với nhà họ Tần, nhưng đều phí công vô ích, thậm chí còn chưa từng được gặp Tần Viễn Lâm, đã phải trở về. Bà bảo cháu đến hợp tác với nhà họ Tần, chuyện này đơn giản là không thể!”

Cố Tuyết Cầm thẳng thắn nói, đây rõ ràng là cố ý làm khó cô.

“Nếu không phải chuyện khó khăn thì bà cần cháu đi sao? Chuyện không khó khăn, chẳng lẽ chỉ có cháu mới làm được sao?”

Lời nói của bà cụ sắc bén, những lời này, lại khiến Cố Tuyết Cầm không còn gì để nói.

“Trong vòng mười ngày, nếu như cháu có thể đàm phán hợp tác thành công với nhà họ Tần thì bà sẽ khôi phục lại đãi ngộ dành cho cháu, không những vậy, tiền sinh hoạt phí hàng tháng trong gia đình cũng sẽ tăng gấp đôi cho cháu. Nhưng nếu như không thành công, thì cháu hãy rời khỏi nhà họ Cố mãi mãi, nhà họ Cố chúng tôi không nuôi mấy thứ ăn hàng ở không!”

Bà cụ Cố ăn nói mạnh mẽ, hôm nay thái độ của Long Thiên Tiếu thật sự nằm ngoài dự liệu của bà ta, nhưng thái độ của Long Thiên Tiếu, cũng không thể khiến bà ta từ bỏ việc chèn ép Cố Tuyết Cầm.

“Mẹ, bác cả và bác hai là con của mẹ. Vân Sơn cũng là con của mẹ, tại sao mẹ lại bất công như thế? Ai cũng biết, việc hợp tác với nhà họ Tần không thể đàm phán được, mẹ làm vậy chẳng phải là cố tình đuổi chúng con đi hay sao?”

Đúng lúc này, Vương Mỹ cũng trở nên lo lắng, vội vàng nói, Cố Vân Sơn ở bên cạnh thì rút một điếu thuốc ra hút, khuôn mặt lộ vẻ buồn bực.

“Hừ… tôi cũng không còn cách nào khác, chị tưởng tôi muốn làm như vậy sao?”

Bà cụ hừ lạnh một tiếng, sau đó nói.

“Cố Vân Sơn, ông chết ra đấy rồi? Nếu chưa chết, thì nói gì đi, ông muốn làm cái thứ đồ bỏ đi cả đời này sao?”

Vương Mỹ chỉ tiếc rèn thép không thành sắt nói.

“Tôi tin sự lựa chọn của bố!”

Cố Vân Sơn chỉ nói vậy, nghe có vẻ chẳng đâu vào đâu.

“Lựa chọn của bố ông chính là gả con gái bảo bối của chúng ta cho một thằng vô dụng, gả cho một thằng như vậy thì thôi đi, lại còn gặp phải chuyện xui xẻo như vậy, tôi đúng là xui xẻo tám đời này mà”.

Vương Mỹ nói, rồi than thở khóc lóc, đặt mông ngồi bệt trên đất, bắt đầu khóc.

“Bà nội, bà nhất định phải làm thế sao?”

Cố Tuyết Cầm thì bình tĩnh hơn rất nhiều, cô nhìn về bà cụ, hỏi.

“Phải làm như vậy, nếu như cháu làm được, thì cháu vẫn là người nhà họ Cố, nếu như không thể thì bà chỉ có thể làm theo quy củ thôi”.

Giọng điệu của bà cụ lạnh lùng, bà ta chỉ muốn tìm một cái cớ, để cả nhà Cố Tuyết Cầm rời khỏi nhà họ Cố mà thôi. Năm năm trước, Cố Tuyết Cầm lấy một kẻ vô năng khiến cả nhà họ Cố xấu hổ. Năm năm qua, chuyện này trở thành trò cười của nhà họ Cố bọn họ, nhà họ Cố, cũng bị người khác chế giễu suốt năm năm.

“Các người diễn xong chưa?”

Đúng lúc đó, Long Thiên Tiếu chưa từng lên tiếng lại cất lời.

“Tôi không diễn kịch, tôi chỉ làm theo quy củ, Cố Hiểu Huy là hậu bối của tôi, Cố Tuyết Cầm cũng là hậu bối của tôi, tôi sẽ không thiên vị bất kỳ bên nào, tôi sẽ thưởng phạt phân minh”.

Bà cụ oai phong lẫm liệt nói.

“Cô đồng ý đi! Không phải chỉ là hợp tác với nhà họ Tần thôi sao, chúng ta có thể làm được”.

Long Thiên Tiếu không quan tâm đ ến những lời vô nghĩa của bà cụ nhà họ Cố, chỉ nhìn về phía Cố Tuyết Cầm, đứng dậy.

Cố Tuyết Cầm nghe thấy vậy, cũng hơi khó hiểu nhìn về phía Long Thiên Tiếu, điều kiện này, thật sự thì có đồng ý hay không, kết quả cũng không có gì khác biệt.

“Long Thiên Tiếu, tôi có thể tin anh không?”

Cố Tuyết Cầm đi về phía Long Thiên Tiếu, nhìn sâu vào đôi mắt của anh, cực kỳ nghiêm túc hỏi.

“Em có thể.”

Khóe miệng Long Thiên Tiếu nhếch lên thành một nụ cười.

“Vậy được rồi. Cháu đồng ý. Trong vòng mười ngày, nếu như cháu không thể đàm phán hợp tác thành công với nhà họ Cố, thì cả nhà cháu sẽ rời khỏi nhà họ Cố mãi mãi”.

Ngay lập tức, Cố Tuyết Cầm quay người, nhìn về phía đám đông, nói với giọng điệu chắc chắn, nhưng sau khi nghe thấy những lời này, khuôn mặt của đám đông lại lộ ra vẻ chế giễu mỉa mai.

Hợp tác với nhà họ Tần? Đùa gì vậy? Nếu có thể đàm phán hợp tác thành công với nhà họ Tần thì chẳng phải họ đã thành công từ lâu rồi sao? Dường như ai trong nhà họ Cố cũng cố gắng hết sức để hợp tác với nhà họ Cố, nhưng mỗi lần đến trước tập đoàn Long Đằng, bọn họ cũng không thể vào được.

Nhà họ Tần không bao giờ hợp tác với những gia tộc nhỏ như nhà họ Cố.

“Được, các vị ngồi ở đây đều đã nghe thấy hết rồi đúng không, đến khi đó nếu như Cố Tuyết Cầm không làm được thì đừng có trách bà nội cháu vô tình!”

Nghe thấy những lời của Cố Tuyết Cầm, vẻ mặt của bà cụ tỏ ra hơi vui mừng, vội vàng nói. Những người phía dưới nghe thấy vậy, ai cũng lộ ra biểu cảm kỳ lạ.

Đây chính là một cái bẫy, là cái bẫy mà Cố Tuyết Cầm không thể nào không sa vào.

“Đợi chút!”

Lúc này, Long Thiên Tiếu đột nhiên lên tiếng.

“Cậu còn có ý kiến gì?”

Bà cụ hỏi, biểu cảm của bà ta thay đổi một chút, Long Thiên Tiếu đã không còn phải là Long Thiên Tiếu trước đây, hiện giờ bà ta cũng không thể không e ngại Long Thiên Tiếu này ba phần, trong lòng bà ta cũng cực kỳ khó hiểu, một kẻ vô dụng sao lại đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy?

“Không cần mười ngày, bốn mươi tám giờ là đủ rồi, vào giờ này ngày mai, chúng tôi sẽ đưa bản cam kết hợp tác kinh doanh của nhà họ Cố đến trước mặt các người”.

Long Thiên Tiếu thờ ơ nói, đám đông nghe thấy, ai cũng kinh ngạc.

“Cậu đùa kiểu gì vậy, dựa vào cái gì mà cậu nói thế? Chắc chắn cậu bị điên rồi!”

“Nếu như hợp tác với nhà họ Tần dễ dàng như vậy, thì ai không nói chuyện được chứ? Trong vòng bốn mươi tám giờ, còn không cả có thời gian chuẩn bị, cậu dùng cái gì để thuyết phục nhà họ Tần hợp tác với cậu?”

“Đúng thế, đừng có giả vờ nữa, ha ha…”

Nghe thấy Long Thiên Tiếu nói vậy, đám đông ai cũng đua nhau chế giễu, thằng phế vật này thật sự đã thay đổi trở nên mạnh mẽ rồi, nhưng đầu óc dường như càng ngày càng vô dụng.

Khi nghe thấy anh nói bốn mươi tám giờ, Cố Tuyết Cầm cũng cực kỳ ngạc nhiên, cô không biết Long Thiên Tiếu lấy đâu ra dũng khí mà nói như vậy.

“Long Thiên Tiếu, anh chắc chắn chứ?”

Cố Tuyết Cầm hơi khó tin hỏi.

“Chắc chắn!”

Long Thiên Tiếu nói.

“Nếu đã như vậy thì trong vòng bốn mươi tám giờ, nếu như trong từng ấy thời gian, hai người không làm được thì… xin lỗi nhé!”

Bà cụ đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, nếu thằng phế vật này đã muốn giả vờ thì chiều theo ý của cậu ta, dù gì thì, muốn có được quan hệ với nhà họ Tần, hoàn toàn là một nhiệm vụ bất khả thi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.