Ông Bố Bỉm Sữa Siêu Cấp

Chương 425: Phối hợp




Sau khi uống thuốc, cả người Lâm Thông bắt đầu phản ứng, sau đó thân thể run rẩy, cả người giống như đang ở địa ngục vậy.
Thể chất cơ thể của Lâm Thông đã vượt xa 99% cơ thể người bình thường rồi, vậy mà sau khi uống viên thuốc tiến hóa gen này xong cũng chỉ có thể trụ được đúng 30 giây rồi ngất xỉu.
Lâm Thông dù đang hôn mê nhưng cơ thể vẫn không ngừng run rẩy, mấy nhân viên nghiên cứu khoa học vội vàng thực hiện các loại biện pháp kiểm tra cho cậu ta.
Điều khiến mọi người thở phào là cơ quan chức năng sinh lý cơ thể hoàn toàn không có vấn đề gì, có thể do đại não đã chịu sự kϊƈɦ thích nghiêm trọng nên khiến cậu ta hôn mê mãi không tỉnh.
"Các khối cơ trong cơ thể của cậu ta đang biến đổi rất nhanh, sự biến hóa này trước mắt vẫn chưa chắc chắn là sẽ thay đổi theo phương hướng nào, thời gian tiếp diễn có lẽ sẽ khoảng trêи dưới 24 tiếng." Nhân viên nghiên cứu nói với Lục Trần.
"Như vậy nghĩa là cậu ấy sẽ tỉnh lại trong 24 giờ tới đúng không?" Lục Trần hỏi.
"Trêи lý thuyết là như vậy, nhưng đối với thuốc tiến hóa gen này thì chúng ta vẫn chưa có bất cứ thí nghiệm lâm sàng nào, cho nên……" Nhân viên nghiên cứu gật đầu nói, tóm lại tình hình trước mắt vẫn tốt, nhưng liệu có xảy ra sự cố ngoài ý muốn hay không thì cũng vẫn chưa chắc chắn được.
"Ừ, phải theo sát tình hình của cậu ấy nhé." Lục Trần dặn dò rồi đi ra khỏi phòng.
Hai nhân viên nghiên cứu khoa học ở lại để quan sát tình hình của Lâm Thông, hai người còn lại cùng Lục Trần rời đi.
"Thuốc tiến hóa gen chỉ có công hiệu một lần thôi sao?" Lục Trần hỏi nhân viên nghiên cứu khoa học.
Anh ấy nhớ trước đây cũng đã từng nói tới về vấn đề này
"Đúng vậy Lục tổng, loại dược liệu này trêи lý thuyết chỉ có thể kϊƈɦ hoạt một chức năng nào đó, chỉ cần chức năng đó có thể được kϊƈɦ hoạt rồi thì có uống thêm bao nhiêu lần nữa cũng không có tác dụng, bởi vì nó sẽ không còn bất cứ hiệu quả nào với các chức năng khác. Về phần anh nói gia tăng tuổi thọ thì đó chính là nó đã kϊƈɦ hoạt năng lượng ở khối gen này, sau đó mới mang lại sự biến hóa hợp chất đơn giản thành hợp chất phức tạp cho thể chất toàn cơ thể." Nhân viên nghiên cứu khoa học gật đầu nói.
"Ừ, các anh vất vả rồi." Lục Trần gật đầu.
"Là việc của chúng tôi mà, chúng tôi được nghiên cứu dược liệu mới còn vui hơn là được nghỉ phép." Nhân viên nghiên cứu khoa học cười nói.
Vốn là mấy ngày trước bọn họ sẽ được nghỉ phép năm, nhưng đột nhiên Lục Trần lại tới thử nghiệm thuốc tiến hóa gen, cho nên bọn họ không thể không ở lại.
"Đi ăn cơm trước đi, lát nữa hai người quay lại đổi ca cho hai người trong kia." Lục Trần gật đầu rồi nói.
Hai nhân viên nghiên cứu khoa học gật đầu, sau đó Thành Hổ nó: "Lục tổng, chúng tôi đã sắp xếp bữa trưa xong rồi."
Mấy ngày này bọn họ ngày nào cũng ở cùng ba người Lục Trần, cơm nước mấy ngày này đều do bọn họ sắp xếp.
Trêи bàn ăn, Lục Trần nói với Thành Hổ: "Chiều nay chuyển vào thẻ lương của bốn người mỗi người năm triệu nhé, coi như là phí tăng ca mấy ngày này của họ."
Nghe Lục Trần nói vậy, trong lòng hai nhà nghiên cứu khoa học đều có chút xúc động.
Bọn họ từ bỏ tương lai tốt đẹp để đi theo Lục Trần, không phải đều vì mức lương và tiền đồ của Công nghệ Di Kỳ hay sao, cho nên đương nhiên cũng không từ chối ý tốt của Lục Trần.
Chỉ là tự nhiên được chuyển năm triệu tiền tăng ca thì có hơi cao, mặc dù bọn họ đều là những nhà khoa học hàng đầu, nhưng tiền lương một năm của họ bình thường cũng chỉ khoảng một triệu, còn lại thì phải xem giá trị thành tựu mà họ làm ra, nếu giá trị thành tự càng cao thì tiền thưởng sẽ càng cao.
Giống như những nhà khoa học lớn như Đinh Đại Thành, mỗi năm Lục Trần không những trả cho bọn họ hàng trăm triệu tiền thưởng, mà còn chia lợi nhuận cho họ dưới hình thức cổ phần khác nhau nữa. Đây cũng là điểm mà Công nghệ Di Kỳ có thể thu hút hàng trăm nhà khoa học từ bỏ những lý tưởng lớn mà đến.
Rất nhiều sinh viên tốt nghiệp tại các trường đại học khoa học kỹ thuật hoặc các du học sinh có thành tích cao trở về đều muốn đến Công nghệ Di Kỳ ứng tuyển.
Mặc dù có rất nhiều người thực sự không có năng lực tốt lắm, nhưng Lục Trần mỗi ngày đều tuyển hai đến ba sinh viên tốt nghiệp các trường khoa học kỹ thuật vào để bồi dưỡng.
Công nghệ Di Kỳ lấy nghiên cứu khoa học làm gốc, nhân tài khoa học kỹ thuật mới là nền móng giúp công ty không ngừng phát triển, đối với điểm này Lục Trần nhìn rất thấu đáo.
Đến hiện nay, toàn bộ nhân tài khoa học kỹ thuật của Công ty khoa học kỹ thuật Di Kỳ đã vượt qua con số ba nghìn nhân viên rồi, sau này sẽ còn tiếp tục tăng lên nữa.
Hoa Hạ không thiếu nhân tài, nhưng rất thiếu nhân tài khoa học kỹ thuật.
"Vâng." Thành Hổ gật đầu, sự hào phóng của Lục Trần ông ta rất hiểu cho nên cũng không có gì ngạc nhiên.
"Nhưng, hiện tại thuốc tiến hóa gen này vẫn đang trong quá trình bảo mật, tôi hi vọng các anh sẽ không để lộ truyện này ra ngoài." Lục Trần quay sang nói với hai nhà khoa học.
"Lục tổng xin hãy yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ không tiết lộ bảo mật của công ty." Hai người vội vàng nghiêm túc nói.
Lục Trần gật đầu, với việc này anh ấy cũng không có gì lo lắng.
Một là dù có bị lộ ra ngoài cũng không có gì to tát, hai là tất cả các nhà nghiên cứu khoa học đều đã ký biên bản thỏa thuận bảo mật thông tin rồi, nếu để lộ bí mật công ty ra ngoài, anh ấy sẽ có quyền giết trước rồi mới báo cảnh sát.
Đương nhiên, cho dù anh ấy có giết kẻ phản bội mà không báo lại thì với địa vị thân phận hiện tại của anh ấy cơ bản cũng không sao cả, sẽ có người tự động giúp anh ấy lau dọn.
Sau khi ăn xong, Lục Trần gọi điện cho Lâm Di Quân, nói với cô ấy mấy ngày này anh ấy phải ở lại để lo chuyện lớn, sau đó ngồi suy nghĩ bố trí mười viên thuốc tiến hóa gen này như thế nào.
Anh ấy chắc chắn phải dùng một viên, sau đó là Thủy Hử Tam Kiệt, Lâm Thông, Đỗ Phi, Tiêu Chiến và cả siêu trộm Lưu Tử Tu đều phải cho bọn họ mỗi người một viên, bởi vì những người này đều là những thân tín nòng cốt của Lục Trần, cũng là những đại diện cho vũ lực của anh ấy.
Ừ, vậy là đã sắp xếp được 8 viên rồi, vậy còn lại hai viên thì sao?
Ông Vân.
Đúng, phải đưa cho ông Vân một viên, còn lại một viên giữ lại để dự phòng, đợi sau này đến lúc trồng được hạt bồ đề thì sẽ tiếp tục luyện nhiều thuốc tiến hóa gen hơn, sau đó sẽ đều cho những nòng cốt của công ty tiến hóa một lượt rồi tính.
Bởi vì hạt bồ đề cực kỳ hiếm, nên chắc chắc là thuốc tiến hóa gen giai đoạn này là không thể giới thiệu ra ngoài.
"Các cậu có nghĩ là hạt bồ đề này có thể tự sinh trưởng không?" Lục Trần gọi điện cho nhóm Đỗ Phi, sau khi bảo bọn họ đến công ty xong thì quay lại hỏi các nhân viên nghiên cứu khoa học.
"Lục tổng, mặc dù chúng tôi đều là những nhà sinh vật học, nhưng về phương diện dược liệu, trồng dược liệu thì chúng tôi bình thường lại rất ít tiếp xúc, cho nên hiểu biết cũng không nhiều, có điều hạt bồ đề này cũng là thực vật thân thảo, có lẽ cũng là tự sinh trưởng, nhưng cụ thể thì phải hỏi những nhà thực vật học chuyên trồng mới biết rõ được" Nhân viên khoa học giải thích.
"Lục tổng, tôi nhớ chúng ta cũng có tuyển mấy nhà thực vật học chuyên trồng, có một người tên là Nhϊế͙p͙ Học Hải là sinh viên có thành tích rất cao từ Châu Âu du học về, hay là để cho bọn họ thử xem sao." Thành Hổ đột nhiên nói.
"Được, vậy chuyện này giao cho ông, tiền không thành vấn đề, nhưng nhất định phải thành công." Lục Trần gật đầu nói.
Mặc dù Lâm Thông vẫn chưa tỉnh lại, tác dụng cụ thể của thuốc tiến hóa gen vẫn chưa có thí nghiệm lâm sàng, nhưng Lục Trần tin thuốc tiến hóa gen nhất định sẽ phát huy được tác dụng tiến hóa.
Anh ấy cũng tin đây nhất định sẽ một mốc lịch sử của tiến hóa nhân loại trong tương lai, cho nên anh ấy nhất định phải giải quyết được phương pháp gieo trồng hạt bồ đề.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.