Ở Tận Thế Ta Xây Dựng Thị Trấn Nhỏ

Chương 3: Chương 3





Căn nhà tranh kia tuy đơn sơ nhưng vẫn có thể sinh sống được bên trong đó, nhưng yêu cầu là phải trả tiền bảo trì phòng ốc, một ngày tốn hai mươi tinh hạch cấp một.
Một tháng hết 580 tinh hạch cấp một.

Nếu sau này trấn nhỏ ngày càng tăng cấp, phí tinh hạch sẽ ngày càng tăng lên.Phí bảo trì này tương tự như tiền thuê nhà.Trong đây cũng có ghi hướng dẫn cách đổi tinh hạch, một trăm tinh hạch cấp một tương đương với một tinh hạch cấp hai, một trăm tinh hạch cấp hai tương đương với một cái tinh hạch cấp ba, cứ tính tăng dần như vậy.Tất cả các loại nặng lượng cần thiết của tòa nhà như: điện,nước, ánh sáng tín hiệu đều do hệ thống cung cấp, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Miêu Tuệ Tuệ phải đưa đủ tinh hạch để hệ thống nâng cấp vận hành.“Nếu tôi không thể kiếm đủ tinh hạch để thăng cấp thì sao?” Miêu Tuệ Tuệ hỏi.“Khi nguồn năng lượng của hệ thống bị cạn kiệt, hệ thống liền sẽ lâm vào trạng thái ngủ đông, trấn nhỏ cũng sẽ biến thành trấn nhỏ bị vứt bỏ, không thể tiếp tục phát triển, cũng không hề che chở cho bất kì người nào, zombie có thể tùy ý ra vào đây, động thực vật biến dị cũng sẽ chiếm cứ nơi này.” Hệ thống thành thật nói.Nghĩ đến cái cảnh tượng kinh hoàng đó, Miêu Tuệ Tuệ không khỏi rùng mình, nếu một ngày đó thực sự tới, bản thân mình nhất định sẽ bị ăn đến mức xương cốt không còn.Ở trấn nhỏ này cũng có quy định riêng, không thể đánh nhau ẩu đả, không thể cướp đoạt tài sản của người khác, không thể phóng uế bừa bãi.
Điều cuối cùng là, quyền lực của trưởng trấn đứng trên quy tắc.Miêu Tuệ Tuệ không khỏi chậc chậc lưỡi, nếu gặp phải một người có dã tâm, sợ rằng sẽ tự thành lập vương quốc của chính mình.Miêu Tuệ Tuệ còn đi nhìn thoáng qua căn nhà tranh đơn sơ, ở trong khoảng đất trống mênh mông như này nhìn hai căn nhà tranh có chút lẻ loi.

Nhìn từ bên ngoài, mái nhà tranh mỏng manh yếu ớt tới mức có thể dễ dàng bị gió thổi bay.
Mấy bức tường đất cũng không được mịn màng, cứ gồ ghề lồi lên như mấy cục mụn.
Căn nhà tranh này ngoại trừ việc hơi to một chút thì chẳng có cái lợi thế nào cả.Miêu Tuệ Tuệ có chút lo lắng đi vào xem, không nghĩ tới, không gian bên trong lại tốt hơn một chút so với tưởng tượng của cô.Nhà tranh chỉ có một tầng, bên ngoài là một đại sảnh, lắp thêm một cái đèn led, còn có thêm một quầy lễ tân đơn giản, phía sau là một người máy có cái đầu tròn.“ Xin chào Trưởng trấn, cô có yêu cầu gì không?” Người máy phát hiện đã có người lại đây, sau khi rà quét một phen liền nhanh chóng xác định được thân phận của Miêu Tuệ Tuệ.Miêu Tuệ Tuệ bị trí thông minh của nó làm cho kinh ngạc, ngây người một hồi mới nói: “Tôi muốn đi xem phòng.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.