Nữ Thần Bổ

Chương 31: Luận Bàn




Thái tử mỉm cười dơ tay lên làm lễ:
- Đã lâu mới gặp lại Cung chủ. Ngài vẫn khỏe chứ? Mẫu thân ta lúc nào cũng kể về ngài.
- Ha ha! Ta với mẹ của thái tử kết nghĩa tỷ muội trước kia nay nghe kể nhiều có gì mà lạ. Cũng giống như thái tử và chất nhi đều là hảo hữu từ thuở niên thiếu đó thôi.
Đúng lúc đó thiếu chủ Bí Cung Vinh Ngộ đứng ra chắp tay mỉm cười:
- Thái tử điện hạ mạnh giỏi! Đã lâu không gặp.
- Ha ha ha! Ta với người cần gì xưng hô câu nệ như vậy chứ. Đi! Không ngờ cảnh giới của ngươi đã đến hậu thiên sơ kì rồi. Chúng ta tìm một chỗ yên tĩnh luận bàn mới được. Bổn thái tử cũng mới tấn thăng hậu thiên cách đây nửa tháng. Nói xong thái tử cúi chào Cung chủ Bí Cung Lan Lập cùng Phó cung chủ Ngọa Kiều và các trưởng lão còn lại khoác vai hào sảng sóng bước đi cùng Vinh Ngộ ra phía sau cung.
Cung chủ Bí Cung nói với Ngọa Kiều:
- Thái tử dung mạo khí chất bất phàm lại có thông minh trí tuệ đối nhân xử thế đúng mực. Vinh nhi nhà ta không thể so bằng. Ta nói có đúng không?
Lan Lập Cung chủ nay đã ngoài ba mươi tuy ít tuổi hơn Ngọa Kiều nhưng dung mạo không thể xinh đẹp bằng vị Phó cung chủ này được. Bà ta đáp lời:
- Quả thật không hổ danh hoàng tộc. Con người thái tử mang khí chất vương giả cao quý làm cho chúng nữ đệ tử đều xao xuyến.
- Ha ha nếu vậy sao không thấy phó cung chủ mang tân đệ tử của mình ra giới thiệu cho thái tử. Nghe nói cô gái ấy dung mạo thiên tư xuất chúng lắm mà.
Nghe thấy vậy, Ngọa Kiều cười nói:
- Không nhọc Cung chủ quan tâm. Đệ tử của ta ta tự biết an bài. Hiện nàng đang bế quan tăng lên tiên thiên khi nào thành công thì sẽ ra mắt sau. Ta cũng phải về bế quan tiếp đây. Hiện tại ta gần đạt đến Kết Linh rồi.
- Cái gì? Vậy thì chúc mừng Phó cung chủ thành công. Như vậy Bí Cung ta nếu mà có một vị Kết Linh tọa trấn thì sánh ngang với Thiếu Lâm, Võ Đang, Nga My... các danh môn chính phái khác rồi. Lan Lập mừng rỡ ra mặt.
Lại nói, thiếu chủ Vinh Ngộ cùng thái tử đi vòng ra sau núi để thử sức. Trên đường đi các nữ đệ tử đều ngoái lại nhìn hai người:
- Thật đẹp trai!
- Thiếu chủ cùng thái tử đều anh tuấn phi phàm. Ước gì ta được một lần nói chuyện với cả hai. Một nữ đệ tử mắt sáng như sao lẩm nhẩm.
Mấy nam đệ tử đều lẩm nhẩm chửi trong miệng:
- Mẹ nó. Một kẻ có mẹ làm Cung chủ một kẻ thái tử của một nước sung sướng từ trong trứng sướng ra thì bảo sao không đẹp không soái cho được.
Có người tiếp lời:
- Đúng đó, ta nếu như ở vào vị trí ấy thì cũng đâu có kém cạnh gì.
- Vinh Ngộ? Đây hình như tên gọi của thiếu chủ Bí Cung thì phải. Còn tên nam tử đi cạnh hắn là thái tử Việt quốc sao? Du Hương nghĩ thầm.
Sư phụ dặn nàng khi nào đạt đến tiên thiên thì xuất quan. Nhờ có thăng lên hậu thiên nên nàng nhận phần thưởng của hệ thống 5 viên bẩm sinh đan. Sau khi dùng xong, tu vi của họ Du tăng lên tiên thiên thành công mà không gặp chút khó khăn gì cả. Có thể nói Du Hương từ trước đến nay chưa có ai mà yêu nghiệt như nàng. Tốc độ tăng tiến cấp độ nhanh đến mức khó tin. Một viên bẩm sinh đan ngay cả hoàng thân quốc thích cũng không có mà dùng. Nhờ hệ thống nàng có đến những năm viên. Uống một lúc từng ấy bẩm sinh đan nàng không tăng lên tiên thiên mới lạ. Người thường dùng như thế là nổ tan xác lâu rồi. May có hệ thống hỗ trợ lại có Hắc Long Chân Nguyên nên Du Hương vẫn bình an vô sự.
Đồng thời từ lời nói của nhóm đệ tử trẻ tuổi ban nãy, Du bổ đầu nhanh trí đưa ra phán đoán bên trong nội bộ Bí Cung tựa hồ cũng không yên ổn.
Hơn nữa cái Vinh Ngộ này, tuy rằng ở bên trong đám nữ đệ tử độ hâm mộ rất lớn, nhưng trong đám nam tử thì lại bị đánh giá là chẳng ra cái thể thống gì. Tuy vậy, Bí Cung nữ nhiều hơn nam cho nên gã thiếu chủ này cũng chả quan tâm.
Bất chợt, Thái tử đang đi cùng với Vinh Ngộ bỗng thấy tự dưng hắn ngừng đột ngột làm cho mình xuýt nữa va vào. Bèn tiến lên thì thấy vị thiếu chủ Bí Cung đang đứng ngốc một chỗ nhìn chăm chú vào phía trước.
- Vinh thiếu chủ. Thái tử vỗ vỗ vai hắn hỏi:
- Huynh làm gì mà đứng đực ra đó vậy?
Vinh Ngộ lúc này mới giật mình một cái. Hắn biết là vừa rồi mình có thất thố bèn đáp lời:
- Không có gì cả. Để Thái tử chê cười rồi. Vừa nãy nhìn thấy một người lạ nên hơi có chút bất ngờ mà thôi.
Lúc này vị Thái tử Việt quốc cũng đã phát hiện ra chỗ Du Hương đang đứng cạnh đám đệ tử Bí Cung. Quả thật làm cho Vinh Ngộ chết lặng cũng đáng. Cô gái này có dung mạo cực kì đẹp đẽ. Thân hình vô cùng quyến rũ trước đột sau kiều trong bộ y phục màu hồng phấn. Mái tóc dài đen quấn lên cao trang điểm chiếc trâm bằng vàng sáng lấp lánh càng tôn thêm nét kiêu sa động lòng người.
Hiện tại, đến lượt Thái tử Hồ Du cũng bị choáng ngợp trước vẻ đẹp của cô gái này. Chàng nhủ thầm trong lòng mình:
- Tại nội cung có hàng ngàn cung tần mỹ nữ nhưng ta chưa thấy qua một ai có tướng mạo có thể so sánh với nàng ta!
Du Hương cũng không để ý đến hai tên si ngốc đang ngây người ra nhìn chăm chăm vào mình. Nàng cất bước xoay người đi vào bên trong Tàng Kinh Các của Bí Cung. Có hệ thống thêm thân. Du Hương sẽ thông qua hệ thống copy học tập hết các bí tịch, công pháp trong này.
Thấy bóng hồng đã đi mất. Cả Thái tử lẫn thiếu chủ Bí Cung lúc đó mới tỉnh cơn say. Cả hai quay sang nhìn nhau bật cười:
- Ha ha ha! Không ngờ hai ta từ bé đã tranh chấp nhau nhiều lần rồi. Kết quả đều khó phân thắng bại. Nay lại cùng nhìn trúng một nữ tử nữa.
- Hừ! Lần nào thái tử cũng chiếm tiện nghi. Hiện tại mới tới phiên ta. Cô gái ấy chắc là đệ tử bản cung mới nhập. So về khoảng cách địa lí ta có ưu thế hơn rồi. Vinh Ngộ cười đáp.
Thái tử không hề nao núng vỗ vai thiếu chủ:
- Ở gần nhưng chưa chắc đã chiếm trọn được phương tâm của người đẹp đâu. Chúng ta sẽ công bằng quyết đấu một trận đã. Sau đó kết quả ra sao thì ai là người thắng cuộc sẽ được tiếp cận cô ta trước thế nào?
- Được một lời đã định. Vinh Ngộ trả lời.
Các nữ đệ tử thấy hai người đi ra ngoài sân so đấu bèn hò reo đi theo cổ vũ. Du Hướng bản chất vẫn là một nam nhân ưa náo nhiệt. Nghe thấy mọi người bảo nhau đi coi đánh nhay nàng cũng bỏ trên tay mấy cuốn bí tịch xuống theo chúng đệ tử ra ngoài. Nãy giờ, qua hệ thống thông báo:
- Dinh! Tiến hành sao chép thành công 3 loại bí kíp.
Du Hương cảm thấy như vậy cũng đủ rồi. Nhớ lời Ngọa Kiều sư phụ nàng từng dặn kĩ nhiều không tinh. Trong một ngày mà học cùng lúc 3 loại võ công là quá nhiều với nàng.
Họ Du đương nhiên là sẽ không buông tha dạng cơ hội tốt được xem chiến đấu trực tiếp như này. Nàng chiếm lấy vị trí cửa sổ trước quầy của Tàng Kinh Các nhìn ra ngoài, thuận tiện hỏi một cô gái bên cạnh:
- Thiếu chủ và Thái Tử tự ý đánh nhau, trong cung mặc kệ sao?
Chỉ cần song phương đồng tình, đều có thể luận đao kiếm đến tử thương. Cô ta ngỡ ngàng trước nhan sắc của Du bổ đầu một lúc mới thốt ra lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.