Nữ Phụ Trùng Sinh: Chí Tôn Y Tiên

Chương 89: Có muốn đi cùng hay không




Mà mỗi lần Mộc Phong có hành vi anh hùng, đều có khả năng hấp dẫn sự chú ý của mỹ nữ, có người bởi vì thế mà được thu vào hậu cung, cũng có người đến hậu cung cũng không vào được, lúc nào cũng thương tâm vì nam nhân này mà ảm đạm hao tổn tinh thần.
Xem hết tiểu thuyết, Dương Lam Nhi liền biết, có vài nữ nhân sở dĩ không tiến vào được hậu cung, đó là bởi vì giá trị nhan sắc không đủ cao, bối cảnh không đủ lớn, so không được với các nữ nhân bên cạnh Mộc Phong, dĩ nhiên là không được tuyển chọn...
Nói đến đây, thân phận cái thanh mai trúc mã này của nàng, kỳ thật cũng là tình huống như thế, trừ tình cảm từ nhỏ đến lớn, cái gì khác cũng không sánh bằng bất kỳ một cái nào nữ nhân bên cạnh Mộc Phong, cho nên, nhất định là muốn bị loại bỏ.
Đi đến địa điểm ước định, Dương Lam Nhi phát một tin nhắn cho sãy số mà Tần Mục Diễm cung cấp, liền gọi một ly đồ uống, vài món ăn bình dân, nhấm nháp chờ đợi.
Ước chừng nửa giờ, một người trung niên phong trần mệt mỏi, mang vài người em trai xuất hiện.
Tần Mục Diễm đã cho nàng nhìn ảnh chụp người nhận hàng, Dương Lam Nhi nhìn một cái liền nhận ra được, bất quá, nàng vẫn là nhìn kỹ giấy chứng nhận, hỏi thăm mấy vấn đề xong, mới đưa cái hộp khóa ngọc đã hóa tang qua cho y.
Cái hộp khóa ngọc này, kỳ thật có trận pháp mini, người bình thường cùng võ giả tầm thường căn bản không có cách nào khác mở ra, nghĩ đến, đến thời điểm đó Long Tổ cũng chỉ có thể xin Tần Mục Diễm giúp đỡ.
Cho nên, người nhận hàng trung niên này cầm hộp ngọc, cũng chỉ có thể thô sơ giản lược tra nhìn một chút có phải cái hộp kia hay không, căn bản không thể mở ra để xác nhận.
“Vị tiền bối này, ta là tổ trưởng Trương Long của Long Tổ, cảm ơn đem ngài đã mang thứ này về, đây là thẻ chọn món ăn miễn phí của nhà hàng này, có thể tiêu phí ba lượt, số tiền không giới hạn, mời tiền bối không cần ghét bỏ nhìn qua.” Trương Long đưa qua một tấm thẻ vàng, cung kính nói.
Thế Giới Ngầm đều là lấy thực lực vi tôn, y cùng đội trưởng làm nhiệm vụ có liên lạc qua, biết rõ nữ hài tử này thực lực cực cao, chỉ sợ so với Tần Mục Diễm không yếu hơn bao nhiêu, tự nhiên đảm đương nổi một tiếng tiền bối mà y gọi, giao hảo lúc nào cũng không có sai.
“A!” Bị người tuổi lớn hơn nhiều lắm gọi tiền bối, Dương Lam Nhi rất không có thói quen ngẩn người, lập tức cũng không khách khí tiếp nhận thẻ.
Nhà hàng này xem ra rất cao cấp, chỉ sợ vẫn là vì người Thế Giới Ngầm mà chuẩn bị, ăn cơm lần nữa, hoàn toàn không cần lo lắng sức ăn quá lớn, mà chịu ánh mắt khác thường.
Khó trách loại thẻ miễn phí này sẽ không hạn chế số tiền, này căn bản không dễ xác định.
Trương Long mặc dù rất muốn mời Dương Lam Nhi gia nhập Long Tổ, nhưng mấy lần cũng không có mở miệng, cũng vội vã cáo từ, cầm lấy khóa ngọc chuẩn bị đi cứu thành viên Long Tổ còn ở M quốc.
Thấy thế, Dương Lam Nhi nhẹ nhàng cười một tiếng, sẽ không để ý cái gì thất lễ không chậm trễ, ngược lại cảm thấy Trương Long thật đáng yêu, là người thật lòng vì thuộc hạ cùng đồng bạn của mình mà suy tính, lúc nào cũng khiến người ta có cảm tình.
Đã có thẻ miễn phí ăn, Dương Lam Nhi cũng không đổi địa phương khác, một lần nữa gọi một ít đồ vật điền bụng.
Ở trên máy bay chờ đợi mười tiếng đồng hồ, chút cơm hộp này nọ liền nhét không đủ để nhét kẻ răng, nàng là thật đói.
Nhấm nháp rất nhiều thức ăn xong, Dương Lam Nhi bỗng nhiên phát hiện, đồ ở nhà hàng này mặc dù kém Thế Giới Ngầm, nhưng phần lớn nguyên vật liệu đều tốt hơn so với địa phương khác, khó trách có bộ dáng làm ăn rất tốt, có võ giả vào xem, đồng dạng cũng có người bình thường vào tiêu phí.
Cơ hồ mỗi cái bàn đều có thảm thực vật ngăn cách, cũng là vì bảo toàn việc riêng tư của võ giả, miễn cho bị người bình thường trông thấy một cái người ăn quá nhiều.
Nhà hàng tri kỷ như thế, hẳn là người Thế Giới Ngầm mở đi, không biết rõ Thành Thục Đô có loại địa phương này hay không? Dương Lam Nhi âm thầm phỏng đoán.
Tốc độ của Trương Long quả nhiên rất nhanh, Dương Lam Nhi chậm chạp đem bữa cơm này ăn xong, liền tiếp được điện thoại của Tần Mục Diễm, nói là Chiến Cảnh đã buông tha quản chế đối với bọn họ, chờ hai ngày nữa, tiếng gió triệt để qua xong, bọn họ liền hội về nước.
Cái thời điểm này mà ngang nhiên về nước, tựa hồ quá không để mặt mũi cho M quốc, dễ dàng khiến người Chiến Cảnh thẹn quá hoá giận, cho nên, song phương là ăn ý ngưng chiến, sau đó người Long Tổ sẽ lại trốn thêm hai ngày mới được động.
Dù sao thứ kia đã về nước, cho M quốc một chút mặt mũi thì như thế nào? Mọi người đánh nhau nhiều năm như thế, điểm ăn ý ngầm hiểu lẫn nhau này vẫn có.
Nghe được tiếng nói chuyện của Tần Mục Diễm mang theo tiếng thở gấp gáp khó có, Dương Lam Nhi nhíu nhíu mày: “Ngươi bị thương?”
“Còn được, người Chiến Cảnh mặc dù lui, nhưng cao thủ Thẻ Ngọc bọn họ mời lại không đơn giản buông tha như vậy, hơn nữa, nhiệm vụ cũng không phải là dễ hủy bỏ như vậy.” Ở thời điểm này, M quốc chính là ban đêm, Tần Mục Diễm xoay người đứng trên mái nhà của một tòa nhà lớn, nhờ đèn đường thành thị, mắt nhìn xuống kia hai cao thủ Thẻ Ngọc đang chạy tán loạn.
“Ngươi còn ổn chứ?” Dương Lam Nhi tự nhiên biết rõ quy củ của Thế Giới Ngầm, nhiệm vụ phát ra xong, trong khoảng thời gian ngắn rất khó hủy bỏ, phỏng đoán M quốc căn bản không có nghĩ tới muốn hủy bỏ.
“Còn không sai, đang cùng hai vị cao thủ chơi trốn tìm đâu!” Tần Mục Diễm khóe miệng câu lên: “Mục tiêu bọn họ chỉ là ta, cùng những người khác trong Long Tổ không quan hệ, dạng này, ta có thể theo chân bọn họ vui đùa một chút.”
Nghe ra cường đại tự tin trong lời nói của Tần Mục Diễm, Dương Lam Nhi cũng không lo lắng: “Tốt lắm, chúc ngươi chơi đến khoái trá.”
“Ân!” Tần Mục Diễm dừng một chút: “Chờ ta trở lại, mời ngươi ăn một bữa ngon.”
“Tốt lắm.” Dương Lam Nhi nghĩ đến lần đó cứu Tần Mục Diễm, hắn xuất ra không ít thứ đồ tốt thuần khiết tự nhiên để nấu nồi lẩu, hơn nữa bối cảnh thế lực của nhà họ Tần khổng lồ, sẽ không thiếu chút ít này đi!
Sau khi cúp điện thoại, Dương Lam Nhi xoát thẻ miễn phí ra cửa, suy nghĩ một chút, lại đi sân bay, dựa theo kế hoạch hướng một ít quốc gia xuất phát.
Giờ phút này, Mộc Phong đã chuẩn bị xuất ngoại, thời gian không đợi người.
Đáng tiếc, Địa Cầu thực sự quá lớn, quốc gia cũng thực sự quá nhiều, Dương Lam Nhi mặc dù tận toàn lực, cũng chỉ có thể đem một ít đồ vật được trọng điểm nhắc tới trong tiểu thuyết bỏ vào trong túi, thuận tiện lại vơ vét một chút sự vật nhìn thấy, căn bản không thể nào để Mộc Phong không hề có chút thu hoạch gì.
Hơn nữa, một lúc sau, Mộc Phong cũng phát hiện vận khí của mình không tốt lắm, liền thay đổi kế hoạch đi đường vốn có, dẫn đầu đi đến những quốc gia mà Dương Lam Nhi còn chưa tới, tự nhiên có thu hoạch nhất định.
Liền ở lúc Mộc Phong thay đổi kế hoạch, Dương Lam Nhi đã không cùng gã chơi nữa, bởi vì nàng không có tiền tiền, vốn là số tiền tồn trong thẻ, bị nàng thiếu chút nữa thanh toán hết.
“Nguyên lai là người nghèo, tiền lại nhiều cũng không đủ trả.” Dương Lam Nhi trở lại Hoa Hạ, tra xét số dư còn lại trong thẻ một cái, chỉ còn vừa đủ ba con số, thật sự là nghèo đến nhà, liền nhịn không được châm chọc.
Vì không đến nỗi ngay cả sinh sống đều gian nan, Dương Lam Nhi quyết định đi làm nhiệm vụ.
Bất quá, còn không đợi nàng chọn xong nhiệm vụ, điện thoại của Tần Mục Diễm liền tìm tới cửa: “Có muốn cùng đi xem nhìn động phủ của tu sĩ hay không?”
“A? Ta đi?” Dương Lam Nhi hoàn toàn không có nghĩ tới vụ này, cho nên tương đối ngoài ý muốn.
Quan trọng nhất là, nàng đối với động phủ của tu sĩ gì đó, còn thật không cảm thấy có nhiều hứng thú.
“Ân! Động phủ của tu sĩ đối những người khác mà nói, chỉ là một khối bảo tàng không biết rõ, nhưng là đối với chúng ta mà nói, lại là một lần cơ hội kiến thức.” Tần Mục Diễm thản nhiên.
Cân nhắc một cái, Dương Lam Nhi nghi ngờ nói: “Khóa ngọc không phải là của Long Tổ sao? Như thế nào lại mời mọc người ngoài đi?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.