Nữ Phụ Thế Thân Không Phải Người

Chương 3: Chương 3





Tuy trên mặt đất trải thảm rất dày, nhưng cả người bị quật ngã vẫn rất đau, Lực Kiều bị quăng dập cả mông, sau khi lấy lại tinh thần thì thấy kinh hãi hơn cả đau đớn.“Tô Nguyệt, chị làm gì vậy?!” Giọng cô ta bén nhọn, tràn đầy hoài nghi.Quý Vũ lắc lắc cổ tay: “Nhìn không ra hả? Đánh em đó.”Có lẽ do giọng điệu của cô quá hợp tình hợp lý, Lục Kiều vẫn trợn tròn mắt ngồi trên sàn nhà, nhất thời không biết phản ứng thế nào, qua một lúc sau cơn giận của cô ta mới bùng lên, cảm giác bị nhục nhã trong nháy mắt nhấn chìm cả nỗi đau thân thể.“Chị dám đánh tôi, chị là cái thá gì, tại sao chị dám đánh tôi!?” Giọng cô ta tức giận đến mức run rẩy.Quý Vũ cười mỉm nhìn cô ta: “Em quên rồi à? Chị là chị dâu em, mà chị dâu như mẹ, về sau mà em còn mất dạy như thế này thì chị thấy một lần đánh một lần.”“Chị!” Mặt Lục Kiều đỏ lên, mất một lúc mới nhận ra mình vẫn còn đang ngồi trên mặt đất, cô ta lập tức bò dậy hung tợn nhìn chằm chằm Quý Vũ, la to một tiếng rồi đột ngột nhào tới.Quý Vũ biết cá tính cô ta chắc chắn sẽ không chịu thiệt, nhất định phải đòi lại công bằng, vì vậy cô đã chuẩn bị sẵn sàng quật ngã cô ta một lần nữa.Chỉ số thù hận: 98%Trong phút chốc Quý Vũ trở nên hưng phấn: “Nếu tôi đánh cô ta 98 lần, chắc là chỉ số hận thù sẽ giảm xuống bằng 0 nhỉ?”Hệ thống: “….Cô ta là nhân vật phụ, hận thù của Tô Nguyệt đối với cô ta không nhiều…Hơn nữa, cô chưa đánh đủ 98 lần cô ta đã chết rồi.”“Chậc chậc, tiếc quá.” Quý Vũ tỏ vẻ tiếc nuối.Lục Kiều bị quật ngã hai lần nên vừa thấy Quý Vũ tiến lại gần cô ta, trong đáy mắt cô ta hiện lên tia sợ hãi không kiềm chế được, cô ta không rảnh kêu đau, vội vã bò dậy: “Chị..chị chờ đã!”Dứt lời, cô ta nhanh chóng xông ra ngoài.Cửa phòng “rầm” một tiếng đóng lại, nháy mắt trong phòng chỉ còn mỗi Quý Vũ.Hệ thống: “Cô ta chắc chắn sẽ đi mách lẻo.”“Tại sao?” Quý Vũ khó hiểu.Hệ thống: “…Còn tại sao nữa, cô đánh cô ta mà.” Nhờ cô mà giờ nó có thể dùng thanh âm máy móc biểu đạt một câu ngữ khí phức tạp như vậy.“À, cô ta chuyện bé xé ra to ấy mà, cũng đâu có gây ra thương tích gì.” Quý Vũ không hề để tâm.Hệ thống: “…” Nó muốn kiểm tra xem cấu trúc não bộ của cô có bình thường hay không.Trước khi hệ thống kiểm tra xong, cửa phòng đã bị gõ, Quý Vũ ngáp một cái, một chút nước mắt s/inh lý trào ra khỏi khoé mắt.Cô nhàn nhã đi tới mở cửa, ngay khi cửa vừa mở thì sắc mặt lập tức thay đổi, cúi đầu chào mẹ Lục xuất hiện ở cửa: “Mẹ, mẹ tới rồi.”“Mẹ! Con tiện nhân Tô Nguyệt lúc nãy vừa đánh con!” Trước mặt mẹ Lục, Lục Kiều tranh mở miệng trước, oán hận tố cáo: “Mẹ mau đuổi chị ta khỏi nhà họ Lục!!”Mẹ Lục vẫn luôn cau có, sau khi nhìn thấy ánh lệ ở khoé mắt Quý Vũ mới dừng một chút, nhăn mày hỏi: “Những lời Kiều Kiều nói có thật không?”Quý Vũ nhẫn nhịn nhìn Lục Kiều một cái, cúi đầu yên lặng thừa nhận: “Dạ phải.”“Mẹ nghe thấy chưa, mẹ mau đuổi chị ta đi đi.” Lục Kiều lớn đến từng này rồi nhưng mà đây là lần đầu tiên bị đánh, người đánh cô ta lại là người cô ta luôn coi thường, lúc này uất nghẹn muốn chết, chỉ muốn mau chóng trả thù.Nhưng mẹ Lục luôn dung túng cô ta vẫn không ừ hữ gì, Quý Vũ chua xót cười: “Nếu mẹ muốn con đi, bây giờ con sẽ đi.”Nói xong, cô cúi đầu đi ra ngoài, khi cô bước đến cầu thang, mẹ Lục đột nhiên mở miệng: “Đứng lại.”Quý Vũ đưa lưng về phía bọn họ nhếch môi cười, đến khi cô quay đầu lại, nháy mắt lại biến thành dáng vẻ kính cẩn nghe lời mặc cho người khác trút giận: “Sao thế ạ?”“Tính tình Kiều Kiều còn con nít, vô ý nói mấy câu đùa giỡn thôi, con làm chị dâu không ngăn lại thì thôi còn làm bậy với nó nữa, muốn mẹ tức chết à?” Mẹ Lục không vui đi về phía cô.Quý Vũ dừng một chút: “Con nghĩ rằng mẹ sẽ không tin con…..”Mẹ Lục liếc mắt đánh giá cô, ngữ khi mang theo khinh thường: “Tốt xấu gì cũng làm mẹ chồng con dâu mấy năm, tính tình của con mẹ vẫn hiểu.”“Cảm ơn mẹ.” Quý Vũ cảm kích nhìn bà ta.Lục Kiều nhìn hai người họ nói qua nói lại, đầu óc không kịp xoay chuyển, nhìn đến ý cười trên mặt Quý Vũ mới đột nhiên chấn động tinh thần, không thể tin được chất vấn mẹ Lục: “Mẹ, mẹ không tin con ạ? Con bị chị ta đánh đến như vậy mà mẹ cũng không tin con?!”Nói xong, cô ta xắn tay áo lên, lộ ra cánh tay bầm tím.“Đó là tự em ngã.” Quý Vũ nhỏ giọng, trong lời nói ẩn chứa dao nhọn.Quả thật Lục Kiều cô ta vốn da mặt dày, nhưng cũng chưa từng gặp được người nào mặt dày đến bậc này, sau một lúc khiếp sợ mới cả giận nói: “Đồ xấu xa! Cái đồ tiện nhân dám làm không dám nhận!”“Được rồi Kiều Kiều, nó là chị dâu của con, con cũng đừng có quá đáng.” Mẹ Lục vốn luôn thiên vị cô ta cũng nhìn không nổi nữa.
Tô Nguyệt dù sao cũng là thiếu phu nhân của nhà họ Lục, ngày thường có khắc nghiệt với cô như thế nào cũng không sao, nhưng cái loại chuyện vu hãm này không thể làm được.Nói cho cùng thì nhà họ Lục cũng là hào môn thế gia.Lục Kiều muốn điên rồi: “Mẹ, là chị ta đánh con! Đúng là chị ta mà!”Mẹ Lục mất kiên nhẫn: “Con cảm thấy mẹ sẽ tin sao? Nếu không phải do con vẫn luôn quấn lấy mẹ, mẹ cũng không đi theo con sang đây, muộn rồi, con đi ngủ đi.”Nói xong, bà ta xụ mặt đi về phòng ngủ của mình.Lục Kiều tức giận trào nước mắt quấn lấy bà ta lải nhải, liên tục bắt bà ta phải tìm Quý Vũ nói cho ra lẽ.Mẹ Lục phiền muốn chết, còn người thật sự bị nhục nhã là Quý Vũ thì yên lặng đứng ở cạnh cầu thang, lúc bọn họ đi ngang qua người cô, cô im lặng né sang một bên, cố tình lấy thân thể Lục Kiều che đi rồi đưa chân ngáng mẹ Lục.Mẹ Lục kinh hãi hô to một tiếng, ngã thẳng từ trên lầu xuống.Chỉ số thù hận: 97.“A-“Mẹ Lục lăn hai vòng mới dừng lại, dựa vào lan can thở d/ốc, Lục Kiều hoảng sợ, chưa kịp phản ứng gì thì Quý Vũ đã vội vàng chạy tới ôm mẹ Lục, vẻ mặt giận dữ nhìn cô ta: “Kiều Kiều! Sao em có thể đẩy ngã mẹ!”Lục Kiều: “?”Hệ thống “….” Tàn nhẫn, quả đúng là tàn nhẫn.Chuyện mẹ Lục ngã cầu thang là chuyện lớn, đám người giúp việc chưa tan làm hô to gọi nhỏ chạy tới, vội vàng đỡ bà ta dậy rồi mau chóng gọi điện thoại cho bác sĩ gia đình, nhất thời bầu không khí vô cùng náo nhiệt.Lục Kiều cũng chạy nhanh đến đỡ người, mẹ Lục đen mặt liếc cô ta một cái, hất tay cô ta.

Cô ta ngẩn người, giải thích ngập ngừng: “Mẹ ơi không phải con đâu, không phải con mà…” Vừa rồi cảm xúc cô ta kích động, trong lúc nhất thời cũng không rõ có phải mình vô tình đụng ngã mẹ Lục hay không.Nhưng mặc kệ có phải do cô ta hay không, đã không ai nghe cô ta giải thích nữa.Chờ bác sĩ gia đình rời đi đã là sau nửa đêm, Quý Vũ trải qua vài tiếng đồng hồ làm con dâu hiếu thuận giờ này đã cảm thấy đói đến lả người, nhân lúc những người khác đang nghỉ ngơi, cô lén chạy đến phòng bếp.Hệ thống: “…..

Cô muốn làm nổ tung nhà họ Lục?”Quý Vũ nhướng mày: “Vừa rồi vẫn không thấy cậu nói gì, tôi còn tưởng cậu đang ngủ.”“Tôi là hệ thống nên sẽ không ngủ.” Hệ thống nghiêm túc giải thích.Quý Vũ cười cười: “Rồi rồi rồi, cậu không chỉ không ngủ mà còn không đói không khát, cậu là nhất.”Hệ thống: “….” Những gì cô nói là các chức năng của hệ thống tiên tiến, nó nghi ngờ cô đang giễu cợt nó.Hệ thống quyết định duy trì im lặng, Quý Vũ đã đem ra một mẻ bánh nướng mới làm xong buổi tối, dựa vào tủ lạnh không nhanh không chậm mà ăn, ăn một nửa thì đột nhiên lên tiếng: “Đáng tiếc, Lục Thành và Chu Thanh Thanh không ở đây, nếu không tôi có thể mở khoá bình gas độc chết bọn họ, làm thế thì họ chết còn tôi vẫn sẽ sống, nếu chỉ số hận thù tụt xuống không điểm, tôi cũng có thể tiếp tục làm nhiệm vụ.”“….Quý tiểu thư, tại sao cô không thể buông tha cho bình gas vậy?” Hệ thống lần thứ n tỏ vẻ bất đắc dĩ.Đáy mắt Quý Vũ hiện lên ý cười: “Ai bảo lúc nào phản ứng của cậu cũng buồn cười như vậy, cậu không làm tiểu yêu quái được rồi.”“Tôi có tên riêng.” Hệ thống không nói nên lời “Số hiệu của tôi là 0917.”Lông mi Quý Vũ run lên một chút, sau một lúc lâu mới lười biếng nói: “Làm gì có chuyện dùng số làm tên, tôi đặt tên cho cậu, kêu Cẩu Cẩu được không?”“…..Tôi vẫn thích 0917.” Hệ thống chắc chắn cô lại đang đùa giỡn mình.Quý Vũ cười cười, hiếm khi không phản bác nó.Hệ thống yên lặng chờ cô ăn xong trở lại phòng mới dò hỏi: “Vừa rồi mẹ Lục ngã là thời cơ tốt nhất để nam chính quay về, sao cô không liên lạc với hắn?”“Không cần thiết, ngày mai hắn sẽ trở lại, có nhiều người sẽ tự động nói cho hắn chuyện xảy ra đêm nay.” Quý Vũ cong môi “Mà tôi á, chỉ cần xem diễn là được rồi.”Hệ thống không hiểu lắm ý của cô, đang muốn hỏi thêm thì thấy cô ngáp dài một cái, vì vậy bèn nuốt ngược câu hỏi trở về.“Tôi ngủ trước đây Cẩu Cẩu, hôm nay mệt mỏi quá rồi.” Quý Vũ nhắm mắt tóm lấy cái gối: “Nếu cậu không ngủ thì nhìn tôi ngủ đi, không thì xem phim…giết thời gian.”“….Mặc dù giới tính của tôi là nam, nhưng tôi không có cái loại ham m/uốn d/ục vọng đó.” Hệ thống trực tiếp bỏ qua xưng hô kỳ lạ cô dành cho mình, nghiêm túc đáp lại câu cuối cùng của cô.Quý Vũ hừ hừ mấy tiếng: “Tôi bảo cậu xem hoạt hình, cậu nghĩ cái gì vậy?”Hệ thống: “…..”Sau khi đùa giỡn với hệ thống xong, Quý Vũ mãn nguyện đi vào giấc ngủ.Hệ thống lặng im một hồi lâu, chắc chắn cô đã ngủ sâu, một lần nữa mở ra tài liệu về cô.Bây giờ nó càng nhập tâm nghiên cứu cuộc đời của cô, rất nhanh phát hiện sau khi cô mười chín tuổi, có một cái tên xuất hiện quá mức thường xuyên trong cuộc đời của cô –Bùi Quyện Tư, bạn trai bảy năm của Quý Vũ.Bùi Quyện Tư có xu hướng tự kỷ nhẹ, khi còn nhỏ ở nhà bà ngoại, là hàng xóm của Quý Vũ, năm bảy tuổi thì được ba mẹ đến đón về, từ đó không trở lại.
Sau khi anh rời đi thì gia đình Quý Vũ cũng chuyển nhà, mười hai năm không gặp, khi hội ngộ là lúc Quý Vũ làm gia sư dạy thêm tại nhà, còn Bùi Quyện Tư chính là người cô dạy kèm.Mà chuyện sau đó đã chứng minh, mặc dù mất liên lạc nhưng anh vẫn luôn đi tìm Quý Vũ, lần gặp lại này cũng là do anh cố tình sắp đặt, biệt thự nhà họ Bùi đúng là chiếc lồng son bằng vàng xây lên chỉ vì cô.Anh lợi dụng các mối quan hệ cùng thế lực của bản thân giữ Quý Vũ bên cạnh, mặc kệ Quý Vũ đi học hay đi làm đều hoàn toàn nằm trong quyền kiểm soát của anh.

Vì tính chiếm hữu cao của mình, Quý Vũ không có bạn, không có mối quan hệ xã giao nào, cũng rất ít tiếp xúc với ba mẹ.Sau khi tốt nghiệp đại học, cô ở biệt thự của anh ba năm, trong ba năm đó ngoại trừ gặp ba mẹ thì cô rất ít khi ra ngoài, có thể nói Bùi Quyện Tư đã chiếm dụng hết thời gian của cô, trạng thái này kéo dài cho đến khi họ gặp tai nạn xe, Quý Vũ ký hợp đồng với hệ thống xuyên nhanh mới tạm thời dừng lại.Loại quan hệ như vậy, bề ngoài thì mang danh tình yêu, nhưng trên thực tế chỉ là lớp vỏ bọc giả tạo.
Quý Vũ đã sống như vậy trong bảy năm, khó trách hình thành nên loại tính cách kỳ quái.

Sau khi hệ thống xem xong chuyện xưa của cô, đột nhiên có chút thương cảm.Quý Vũ trở mình, trong lúc ngủ mơ lẩm bẩm một câu: “Bùi Quyện Tư, đừng làm bẩn váy của em, đi ngủ đi…”Hệ thống: “…” Nó tuyệt đối không muốn biết cô đã mơ thấy gì..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.