Nữ Phụ, Anh Yêu Em

Chương 11: Anh họ?




Đưa cô về tới nhà mà hắn vẫn chưa chịu buông tay ra, cô đành mở lời trước
“ Hứa cũng hứa rồi, anh cũng đưa tôi về nhà rồi, buông tay ra đi “
“ Làm gì mà gấp gáp vậy, em là không muốn nhìn thấy tôi nữa sao”
Nói xong hắn còn trưng ra bộ mặt ủy khuất, bộ cô mới đánh hắn sao ,không có a. Cô mới ăn hiếp hắn sao, cũng không có. Vậy vì cái gì mà cái tên này bày ra bộ mặt con dâu bị mẹ chồng là cô đây ăn hiếp vậy.
Nhưng nhờ vậy cô mới nhìn kĩ hắn từ lúc gặp tới giờ. Nói cho đúng thì hắn rất đẹp mà là nét đẹp của hồ ly, rất dụ hoặc. Mày kiếm ,đôi mắt đại bàng tràn ý cười ,môi mỏng khẽ mím lại như hơi mở khiến người khác nguyện trầm luân, thân hình đủ đẹp luôn sáu múi đầy đặn mà hắn cứ dán sát vào cô
Người đi qua đi lại nhìn vào mà cứ chỉ trỏ cô như cô phạm tội tày trời vậy. Mà hắn còn được nước làm tới nữa , không biết vô tình hay cô ý mà cứ cọ cọ vô người cô hoài. Thấy sự tình càng lúc không ổn cô đành kéo hắn vào nhà cô chứ đứng một hồi nữa chắc có người gọi cảnh sát nói cô ăn hiếp ' con gái ' nhà lành luôn quá.
“ Ay da, chúng ta mới gặp nhau mà em đưa anh về nhà ra mắt ba mẹ luôn rồi”
Hừ cô muốn giết người quá , sao lúc ở công viên hắn nguy hiểm lắm mà, bây giờ thì như một người khác vậy đó. Nhìn hắn bằng ánh mắt dao găm, cô hừ lạnh không thèm nói chuyện với hắn.
“ Ly nhi em về rồi đấy à “
Tiếng Sở Hạo vang lên phá tan những ý nghĩ muốn giết tên chết tiệt này của cô
“ Hạo ca, em về rồi “
Vừa nói cô vừa cười nhìn anh. Nói thật cô càng ngày càng thích anh rồi ( nghĩa khác ) nhưng cô biết cô và anh như hai đường thẳng song song vậy , nên cô sẽ không để mình dính gì nhiều tới nam chủ đâu, cô thật ngoan nha
Ngạo Thiên nhìn một cảnh trước mắt mà vô cùng khó chịu, con thỏ này cư nhiên nhìn người con trai khác mà cười trước mặt anh, quay qua nhìn người con trai đó. Trên người hắn tỏ ra hơi thở cao quý chứ không phải khí chất của người làm công ăn lương, rất tốt anh có nên trừ khử con ong này đầu tiên hay không. Thỏ nhỏ ,ong bướm quanh em cũng nhiều nhỉ ( Mới có một người, sau này Ngạo Thiên gặp hết không biết sẽ nói gì a )
Khi Ngạo Thiên đang lên kế hoạch trừ ong bướm thì Sở Hạo cũng đồng loạt đánh giá người này. Chỉ mấy hôm ở bên cạnh cô thôi mà hắn như càng yêu cô hơn rồi, bây giờ ông Phong và bà Thuỷ đã rất tin tưởng hắn, hầu như mọi việc của Ly nhi bây giờ đều do hắn làm , hắn không những cảm thấy mệt mà còn rất vui nhưng sao cô cứ như tránh hắn vậy, làm hắn lúc vui lúc buồn. Hôm nay, đang chuẩn bị bữa sáng cho Ly nhi thì thấy cô đã về mà còn nắm tay một người con trai khác , hai người còn liếc mắt đưa tình với nhau làm cho hắn thật muốn giết chết tên con trai đó
Trên người hắn phát ra khí nguy hiểm , nửa nóng nửa lạnh làm cho người ta không thể nào nắm bắt được . Hảo Ly nhi , có phải tôi sủng em quá nên em không xem tôi ra gì không, hôm nay còn dám đem người con trai khác về nhà, giỏi lắm để xem tối nay tôi làm sao trừng phạt em. Nghĩ vậy tâm hắn có hơi hoà hoãn xuống chờ ' tiệc ' tối
“ Ly nhi về rồi thì rửa mặt đi , xong ăn sáng anh đã chuẩn bị cho em rồi này “
Anh ôn nhu xoa xoa đầu cô, cô cũng đã quá quen với hành động này rồi nên không có ý kiến gì, nhưng tên kế bên cô thì đang toả khí lạnh dày đặc
“ Ukm vậy em đi nha”
Nói xong cô bỏ đi luôn, mặc kệ hai tên con trai đang nhìn nhau ' say đắm '
“ Anh là?”
Sở Hạo lên tiếng phá tan bầu không khí quái dị này
“ Tôi là Ngạo Thiên , còn anh là...”
Ngạo Thiên cũng nhanh chóng đáp lại lời của Sở Hạo. Nhưng Sở Hạo chưa kịp nói tên mình thì tiếng của bà Thuỷ đã vang lên phá đi những lời hắn chuẩn bị nói
“ Ngạo Thiên con tới rồi à , lâu rồi mới thấy con tới đây thăm nha”
“ Con xin lỗi ạ, lâu nay con bận việc, mà lâu nhìn lại bác vẫn đẹp vậy nha”
“ Ukm con cứ nói đùa , vào nhà vào nhà đi”
Bà thật rất hài lòng với thằng bé này, rất ngoan ngoãn mà còn biết lấy lòng người khác nữa . Khẽ nhìn sang Sở Hạo đứng bên cạnh, bà mở lời
“ Hạo Hạo , sao con còn đứng đây vào trong luôn đi”
Bà thật thích đứa trẻ này, làm việc rất tốt mà còn chăm sóc cho con gái bà không thiếu gì nữa ,nên bà luôn đối xử với Sở Hạo như người thân trong gia đình.
Nghe nói thằng bé này mồ côi , ba mẹ đã chết trong tai nạn mà thằng bé đã có thể tự lo cho mình và cho người khác tỷ như con gái bà nên bà luôn xem Sở Hạo như con bà mà đối đãi
“ À..vâng”
Sau khi cô rửa mặt đủ thì bước xuống nhà , nhìn trên bàn ăn có đủ người ba này, mẹ này, Hạo ca này, tên chết tiệt nữa ..khoan đã từ khi nào hắn ngồi vào bàn ăn nhà cô tự nhiên mà còn nói chuyện với ba mẹ cô vui vẻ nữa vậy
“ A Ly nhi con xuống rồi à, để ba giới thiệu “
Không để cô thắc mắc tiếp , ba cô đã gọi cô lại. Cô bước lại gần ba cô
“ Đây là Ngạo Thiên - anh họ của con “
Đoàng - như một tia sấm đang oang oang trên đầu cô

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.