Nữ Đế Thiên Băng

Chương 15: Mua nô lệ




Nàg một đường về tới viện của mình, liền lắc mình vào Ngọc giới, đi qua chỗ vườn đào liền bị hấp dẫn bởi hình ảnh, người ta thường nói cảnh đẹp í vui chỉ thế thôi k phải sao, 🌹🌻🌻🌹🌹🌹🌾🍁🍂🌼🎃🌹
chỉ thấy thấp thoáng bóng dáng của thanh nhã nam tử lưng dựa người vào tiểu thụ Đào, tay ngọc cầm bút đang phát họa những nét bút tinh tế, tư thế thập phần ưu nhã pha 1 chút thần thái tiêu sái,
Tuấn nhan lạnh nhạt nay đang nghiêm túc k khỏi làm người khác cảm thấy câu dẫn, nhìn sang kế bên cũng là một hình ảnh hấp dẫn k kém chỉ thấy toàn thân lửa đỏ của nam nhân nào đó đang đứng phất phơ trong gió khí chất chứa đựng sự yêu mị động lòng người cũng đang nghiêm túc phát họa, trong ánh mắt không khỏi chứa đựng sự ôn nhu làm người khác thấy ấm áp, 
còn Tiểu Lang cũng k chịu thua thiệt hai người kế bên là mấy, tay thì đang họa miệng thì thêm nụ cười ngây ngô rất hồn nhiên, nam tử thanh y, xõa dài mái tóc trắng bạch phất phơ trong gió làm tăg thêm nét thàh thục, k bít là vẻ j, nhưng ánh mắt cũng nghiêm túc k kém, 3nam nhân, 3vẻ đẹp, 3tính cách, thêm một tiểu tinh linh cứ nhìn bọn họ chảy n"c miếng, mắt nhìn bọn họ k chớp, một bộ dag thập phần buồn cười, thiên băng k khỏi cười trong lòng,nàg chạy nhah tới sau lưng của Ngân Bạch, định giơ tay lên hù người nào đó một phen, ai ngờ 
-Á,,,,,,, nàg bị một người naò đó ôm ngag eo, cái ôm mag theo mùi hoa cúc nhẹ nhàg, wen thuộc, tiếu nhan cười nhẹ đầy sủng nịch lên tiếng 
-Thiên Băng mụi thật to gan, dám hù ta, phải phạt, 
-phạt thế nào, 
-phạt mụi....... Cho ta hung một cái 
Hai người đang tình tứ mà k thấy hai khuông mặt kế bên đang ăn giấm chua, mặt đ en như lọ nồi, ánh mắt sắt bén hướng thẳng cái miệng nhỏ đang định hung thiên Băng, k chịu thua thiệt Ngân Dạ lên tiếng 
-con hổ thúi, buôn Băng Nhi ra, ai cho ngươi ăn đậu hũ của Băng Nhi hả, 
-ta k buôn ngươi làm j đc, 
-được con hổ thúi ngươi giỏi lắm, ta đánh chết người 
Thế là trận chiến giữa hai Thần thú bắt đầu 
Đang hai người đang đánh nhau kịch liệt thì bên này người nào đó đã ăn đậu hủ Của Thiên băng mà k ai biết 
-AK CHỦ nhân ta om người người một cái được k, ta rất nhớ người, ta...... A
Nói xong k chờ Thiên băng trả lời liền chạy tới ôm trọn Thiên băng trong lòng, giọng nói mag theo một chút trẻ con
-chủ nhân ta..... Có thể gọi người giống bọn họ gọi hay k 
Hắn nói xong om chặt Thiên băng hơn, tâm trạng rất hồi hộp, đợi câu tl của người hắn đang ôm, hắn nghĩ ngay thời khắc nàg cứu hắn, tâm của hắn cũg đi theo nàg rồi, cho dù chủ nhân có chán ghét hắn hắn cũg k buôn tay, nhất định k buôn tay,..... Thiên Băng nghe hắn nói cũng biết hắn í tứ nhưg nàg còn có nhiệm vụ, còn thân phận thì sao, nếu nàg đồng í, nàg có ích kỉ quá hay k, new k có nàg bọn họ sẽ thế nào,nàg cũg k biết tl Thế nào nữa, nàg đứng im cho hắn ôm, 
Hắn hồi hộp đợi câu tlời của Thiên băng, nhưg k thấy nàg tlời, hắn lòng rất đau, hắn biết hắn k xứng, hắn k nên đòi hỏi wá cao, hắn im lặng làm tọa kị của nàg k tốt hơn sao, hắn nín đau tl trc, hắn rất sợ nàg sẻ từ chối 
-chủ nhân xl, là ta k xứng vs người, ta xl...... Ta,Thiên Băng đưa bàn tay chặn miệng hắn, í bảo đừng nói nữa,nàg nhìn hắn cười nhẹ, làm người nào đó ngây ngốc 
-Được rồi, Hai người kia đã ngốc, ngươi cũng ngốc theo sao 
-chủ nhân, new vì người mà ngốc, ta nguyện ý, 
-tọa ky của ta mà ngốc có khi nào đi đông thàh Tây k ta, nàg rờ cầm suy nghĩ, 
Người nào đó khuôn mặt đen xì, Tuấn nhan bắt đầu ủy khuất, khuôn mặt rất k vui 
-Chủ Nhân, ta chỉ ngốc vs người thui, còn phương diện khác thì k bao giờ.....
-um được rồi, chụp, nàg nhượng người lên hung vào má hắn một cái nói nhỏ vào tai hắn, 
-đây là câu tlời,Đồ đại ngốc..... 
Xong mắt trợn to, time đình chỉ, miệng cười tươi ngây ngô, hắn bắt đầu ngốc lăng thật rồi, bởi vì hắn mới dc, chủ nhân hôn, phải là hôn nha, chứng tỏ chủ nhân chấp nhận hắn, thật sự chấp nhận hắn (ôi a đau có ngốc, khôn wá đi chớ)
Thấy bộ dáng ngốc lag của hắn, Thiên băng k khỏi buồn cười,bỗng nàg chú í tới bức họa của Ngân Bạch, đây k phải là nàg sao, hắn ta vẻ nàg, lúc này là nàg lần đầu tiên lộ ra dung nhan, chỉ thấy một co gái có nhan sắt khunh Quốc khunh thành, yêu dã diễm lệ, đây là mình sao, 
-chủ nhân, người thật sự rất đẹp, đẹp tới mức trái tim nhỏ bé của ta, cũng rung động nói chi là bọn họ, 
Tiểu linh ở đằng sao Thiên băng, cảm thán lên tiếng, Thiên băng cười cười cũng k trả lời, nàg nhin tới bức họa của Ngân Dạ hắn ta cũng vẻ nàg, nhưg đây là lúc nàg ngồi bên góc thụ đào ngắm cảnh, hắn thật có tâm, còn bức tranh của tiểu Lang cũng là nàg nhưg đều làm nàg ngạc nhiên là hắn vẻ lúc nàg dựa vào người hắn ngủ, hắn còn nhớ sao, 
-đẹp sao, mụi thik k 
Ngân Bạch, ở sao lưng nàg lên tiếng, k hiểu sao hắn rất muốn nàg nhận xét tác phẩm của mình 
-um, rất đẹp, giống ta như đúc, 
Ngân Bạch nge người trong lòng khen liền vui mừng,nàg thik là ta vui rùi 
Ngân Dạ cũng k chịu thua, ủy khuất cầm tay Thiên Băng lên tiếng 
-mụi chỉ khen con hổ thúi này, còn tranh của ta, k đẹp sao, nàg nhìn hắn miệng giật giật, nam tử cũng làm nũng sao, nhưng đẹp làm nũng cũng đẹp, hết cách 
-của huynh cũng k kém, tiểu Lang cũng rất đẹp, Ngân Dạ nghe xong liền cười tươi, hất cằm nhìn ngườ nào đó, thấy chưa, tranh, của ta cũng dc khen, hahaha...... Tiểu Lang thì khỏi nối đi hắn trong lòng đang ăn mật ngot, rồi....... 
Tiểu Linh lắc lắc đầu, chủ nhân AK, người lại chok phải đào qua rồi,....... Luk này nàg mới nhớ tới, lúc trc k phải có Lục Phong sao, hắn ta đâu, thấy nàg nhìn phải nhìn trái ngân Bạch liền biết nàg nghĩ j 
-Thiên Băng, mụi tìm Lục Phong sao,hắn ta đang bế quan, chắc cũng sắp, ra rồi,nàg gật đầu, í đã biết, 
Lúc sao,thấy được Lục Phong đi tới cạnh nàg, sắt mặt sáng lạng, trên khuôn mặt tuấn tú treo nụ cười nhàn nhạt, khí chất hơi thở tựa hồ cũng nguy hiểm hơn, nàg gật đầu hài lòng, thiên phú k tệ, vượt cấp thàh Mps, cấp 10,,hắn đi đến bên cạnh Thiên Băng quỳ xuống 
-chủ nhân 
Uh đứng lên Đi, sau này k cần quỳ, đều là người một nhà k cần khách khí,
luk phong nge Thiên băg nói liền hỉu í đứng dậy, luk mới vào, hắn thấy dc, 3nam tử, tướng mạo xuất chúng, hơi thở cũng là cấp bật cường giả, trong lòng k khỏi khiếp sợ, từ Thái độ của bọn họ đối vs, chủ tử của mình, và bức tranh bọn họ vẻ rất chuỵên tâm, họ nhìn bức tranh, ánh mắt sủng nịch, hắn cũng đoán được nàg là nữ, còn tên Thiên Băng, nhưng bất wá hắn chỉ để trong lòng, ngài là Nữ cũng vậy, mà nam cũng vậy, là chủ tử hắn cung kính cùng phục tùng,....còn có j đó hắn cũng k rõ, vì khi nhìn.. Thấy bức họa hắn liền ngây người vì người trong tranh quả thật quá Mỹ 
-được rồi mới tăng cấp hảo hảo tu luyện cũng cố thực lực, Ngân Bạch, Ngân Dạ,tiểu Lang, chiếu cố hắn giùm ta, ta, liền ra, ngoài có chúc việc, tiểu Linh, đi thui,
sau khi dặn dò xong, còn phải tặng 3người nào đó nụ hôn tạm biệt, bọn họ mới buôn nàg ra, thật là, ai bĩu nàg dung túng bọn họ wá, nhưng mà cảm giác được yêu thương cũng k tệ...... 
Sau khi ra khỏi Ngọc Giới, nàg cùng tiểu Linh đi một đường ra ngoài, cũng coi như dạo phố đi, sẵn tiện nàg đến chợ đen xem, có j đáng để chú í không, phố xá đông đúc, người wa kẻ lại tấp nập, tiếng cười nói,tiếng rao mua bán vag vọng khắp nơi, ai ai cũng tựa như đang chăm chú vào công việc của mình, nhưng nhìn kĩ lại mọi ánh mắt k hẹn mà cùng liếc nhìn,thân ảnh đang phiêu dật bước đi trên phố 
,-AK, kia là thần tiên sao, thật sự k giống người phàm, 
-đúng ta cũng cảm thấy vậy, cốt khí, dáng vẻ rất phi phàm 
Một thân Bạch y thanh lệ tựa Nguyệt Dạ, dù đi dưới con phố tấp nập người nhưng vẫn mang dáng vẻ nhẹ nhàng tiêu sái như k hề vuớn chút bụi trần, 3ngàn tóc bạch Kim(khi đeo mặt nạ nàg liền k cần che dấu dụng nhan thật) 
được buộc gọn phân nửa bằng trâm màu ngọc Bích, lọn tóc còn lại xõa dài ngang eo phất phơ trong gió đẹp tựa như suối ngọt, đôi mắt Băng lam kì dị, lạnh lùng như ẩn như hiện dưới mặt nạ bạc, to tròn long lanh như nhìn thấu Hồng Trần, tuy k nhìn rõ khuôn mặt dưới lớp mặt nạ, bất wá khi nhìn đến cánh môi phấn nộn, k Tô son mà đỏ mọng, như hoa hồng chớm nở, thì có thể liên tưởng dung nhan dưới lớp mặt nạ này xinh đẹp như thế nào, chiếc phiến trên tay ung dung lay động, new mọi người chủ í kĩ thì trên chiếc phiến đã ghi tên của chủ nhân rồi, làm cho trái tim biết bao cô gái k khỏi đập loạn nhịp, những chàng trai cũng k khỏi ngẩn ngơ, 
Từng bước chân của thiên Băng mang khí chất phong nhã, dù trên thân k mang đồ quý giá j, nhưng khắp người đều như phát ra thứ ánh năg chói mắt mà lại nhu hòa, khiến người ta như muốn gần gũi nhưng lại k thể khinh khi 
Người ấy tựa như trích tiên vừa mới hạ phàm, tới ngắm nhìn cuộc sốg phàm tục bọn họ dưới nhân gian, 
-AK, chủ nhân, hôm nay người mới cho ta ra ngoài, thật thoải mái, thơm wá thơm wá, mà chủ nhân người đang đi đâu, 
Tiểu linh ngồi trên vai Thiên băng bất thình lình lên tiếng, 
-chúng ta đi mua nole, thiên băng dùng thuật truyền âm tl,
- chủ nhân người ₫i Thẳng đến phía trước, quẹo trái, ta cảm nhận được có oán khí của nô lệ, thiên Băng liền đi theo Tiểu Linh nói, vừa quẹo trái liền, thấy lão bản đứng đó, Xung quanh là những lòng chứa nole Hôm nay mới nhập về, mỗi lòng có 5người, 
Lão bản tinh mắt, vừa thấy Thiên băng đi vào liền ra sức nịnh nọt chào đón, ông ta tươi cười nhìn Thiên băng, trong lòng thầm nghĩ, trên người người này toàn là quần aó thượng phẩm, k cần xem dung mạo chỉ thấy khí chất cũng chứng tỏ, thân phận người nầy k tầm thườg 
-AK vị công tử này mua nole sao, đây là 5lòng nole hôm nay mới nhập từ thương buôn, xin công tử từ từ lựa chọn, thien băg gật đầu, mắt liếc nhìn từng lòng xem xét, trong đó nàg thấy được hai nữ, và 1nam, những người xung quanh thì gào khóc kiểu la, duy chỉ có hai nữ một nam kia là ánh mắt chứa đựng sự bình tĩnh, giống như những chuyện xung quanh k lọt được mắt bọn họ, khí chất này nàg thích, 
Nàg đi đến chiếc lồng của tiểu nam hài kia, nam hài khuôn mặt bẩn thiểu, mái tóc dài rối tung, ánh mắt sắt bén đang nhìn chằm chằm Thiên Băng tới gần mình, 
-ngươi tên j, Thiên băg nhìn hắn nhẹ giọng???
-lôi, 
lôi sao, ánh mắt nàg lóe lên sự tính toán, có í tứ, nàg nhìn lão bản gật đầu, k cần nhiều lời, ong liền hiểu í, sai hạ nhân tháo lòng, thả thiếu niên tl lúc nãy ra, nàg đi sag lòng nole bên cạnh nhìn hai thiếu nữ lúc nãy mình vừa í, diện mạo cũng rất thanh tú, hình như là sinh đôi, căng cơ k tồi có thể tận lực bồi dưỡng, 
-hai ngươi này ta muốn, lão bản lại hứng khởi sai hạ nhân thả cập song xinh nữ ra, hai song xinh nhìn Thiên băng vs ánh mắt rất phức tạp, như muốn hỏi tại sao lại chọn chúng ta, bỏ qua ánh mắt của hai người này, Thiên Băng trực tiếp rúc bạc ra, thanh toán, cũng k nói nhiều dẫn đầu li khai, 3người kia cũng trầm mặt đi theo, đi đến bìa rừng nàg dừng lại, 3nguoi phía sau thấy Thiên Băng dừng lai cũng đứng lại, nhất thời k khí có chút trầm mặt, nam tử hơi k chịu được bèn lên tiếng 
-tại sao lại chọn bọn ta,
Thiên băng chấp tay sao lưng, nhàn nhạt lên tiếng 
-vì các ngươi có sự kiên trì, k khuất phục trước khốn cảnh, tâm tính cao ngạo, ta nhìn trúng các ngươi điểm này,/nói một chúc nguyện vọng của từng người xem 
-ta muốn cường đại, chúng ta cũng vậy 
-new đi theo ta ước nguyện sẽ giúp các ngươi hoàn thàh, bất wá...... 
3người cũng là người nhạy bén, tất nhiên hỉu được í nghĩa của lời nói vừa rồi, 
-chúng ta nguyện một lòng vì chủ tử, trung thành tận tụy new có sai lời hôi phi yên diệt, vừa dứt lời quy tắc buôn suống, lời thề thàh,Thiên Băng gật đầu vừa lòng 
-được rồi đứng lên đi, đi thôi,
thoáng chốc, 4người đã đứng trong Ngọc Giới, 3người thoáng ngạc nhiên, quả nhiên chủ tử của mình k bình thường, 
-NGÂN Dạ, Ngân Bạch giao cho hai chàng, hảo huấn luyện chiếu cố bọn họ giúp ta, 
-Được Băng Nhi nàg yên tâm, cứ giao cho bọn ta, ngân Bạch dẫn đầu lên tiếng 
nàg nhìn bọn họ gật đầu, liền lắc mình ra khỏi Ngọc Giới, bước đầu tiên đã xong, chỉ còn lại bước cuối cùng, 
- Tiểu thư ngài ở trong đó sao, 
-An có chuyện j sao, vừa ra Ngọc giới liền có nge tiếng tiểu Hà vọng tới 
-An, gia chủ kêu người wa phòng nghị sự 
-được rồi, ta ra liền, mở cửa ra ngoài ta cùng tiểu Hà đi đến sảnh chính, bước vào tr"c, phòng mọi người cơ hồ đến đông đủ 
Gia gia nhìn đến ta đến liền kích động, bước tới nắm tay Thiên Băng nói 
-hảo đến đây, bữa giờ ta biết con bận rộn nhưg ta muốn tìm con bàn chút chuyện, con rảnh sao, 
-an, gia gia cứ nói, 
-ta hội cũng già rồi, ta là muốn hội ngĩ ngơi wá, này gia tộc, chủ nhân muốn dựa vào con rồi,chuyện này ta và mọi người đã hội bàn wa, con cũng k nên từ chối 
-dù sao con cũng là thân nữ Nhi sợ k lo xuể, con cũng biết í tứ mọi người, nhưng con cũng muốn khoái hoạt tiêu giao, cũng k thể cứ trụ một chỗ, nên con có ý kiến thế này k biết mọi người có hội nge k
Mọi người nhìn chằm chằm Thiên Băng nghi hoặc bộ dáng, gia gia gật đầu í bảo Thiên băng cứ new í kiến 
-con là thấy đại Ca Tề Thiên Sách là thík hợp nhất là gia chủ, bĩu Ca thông minh, cơ trí tư cách rất tốt, còn có nhị ca, cùng tam ca hỗ trợ chắc sẻ k j, bất wá new có j wan trọng liền bàn vs con, con nhất định hảo hảo hỗ trợ, 
Mọi người như ngạc nhiên nhưng thấy Thiên băng nói rõ như vậy liền cũng đáp ứng đi 
-được rồi, cứ quyết định vậy đi, từ nay trở đi, liên Tề Thiên sách là gia chủ, mọi mệnh lệnh cũng như quyền hành đều là của Thiên sách, cháu trai, lên đây nhận truyền thừa, Thiên Sách nge vậy cũng k tiện từ chối, liền nhận mệnh bước lên,sau khi hoàn tất xong thủ tục liền li khai chỉ còn ta vs gia gia ở lại 
-Thiên Băng, con định dùng thân phận này suốt đời sao (nhìn nàg mặc nam trang gia gia đâu lòng hỏi) 
-con cũng k biết, gia gia người yên tâm, con tự sẽ có suy tính của mình,Thiên Minh muốn nói j nhưg lại thôi, cháu gái mình đã lớn, tự sẽ biết định đoạt, ong già rồi k theo kịp bọn trẻ nữa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.