Nữ Chính Không Đủ Ngọt Ngào

Chương 470: Tổng tài trong lòng có bạch nguyệt quang (50)




    Hoắc Kình ước chừng cần phải bận rộn một ngày.
Trà Trà tính toán cùng trợ lý cùng đi ăn cơm trưa.
Vừa lúc ở phòng học cửa đụng phải một người.
Một người quen____Yến Thanh Mộng.
Đã lâu không thấy.
Yến Thanh Mộng con ngươi toàn là tơ máu, cùng với bộ dáng tự tin trước kia không quá giống nhau, giống như là đã chịu đả kích thật lớn.
Trà Trà nhìn chằm chằm cô ta trong chốc lát, đối với Yến Thanh Mộng không có gì hứng thú.
Cô nghiêng người, đi lướt qua Yến Thanh Mộng.
Không cần thiết lãng phí thời gian với những người không quan trọng.
Đối với Trà Trà tới nói, liền một cái ánh mắt đều không nghĩ cấp cho Yến Thanh Mộng.
Lại cứ.
Yến Thanh Mộng là tới tìm Trà Trà.
Mắt thấy Trà Trà phải đi, cô ta nhanh chóng xoay người gọi Trà Trà lại, "Đứng lại! Yến Trà, tôi có lời muốn nói với cô!"
Trong mắt của cô ta, tràn đầy hận ý.
Từ sau khi cùng Hoắc Thu Đèn tách ra.
Cuộc sống của cô ta, càng ngày càng không thuận lợi, mặc kệ là làm cái gì, cũng không thể thành công.
Cô ta vốn dĩ nghĩ không có Hoắc Thu Đèn, còn có thể lại tìm một người càng ưu tú hơn.
Nhưng mà......
Sự thật chứng minh, thật sự rất khó tìm.
So với Hoắc Thu Đèn lớn lên soái, nhưng lại không có tiền và bối cảnh bằng Hoắc Thu Đèn.
So với Hoắc Thu Đèn có tiền có bối cảnh......Căn bản không tồn tại......
Hoắc gia cơ hồ xem như là hào môn định cấp nhất thành phố A, có thể so sánh Hoắc gia, chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Ở trong trường học, có thể gặp được Hoắc Thu Đèn, đã xem như ngàn khó vạn khó, huống chi, lại gặp được thiếu gia hào môn khác?
Quả thực là si tâm vọng tưởng......
Thực mau, Yến Thanh Mộng liền bị hiện thực đã kích.
Cô ta có ý đồ quay đầu lại, cùng Hoắc Thu Đèn hòa hảo.
Nhưng mà lúc này đây, cô ta làm như thế nào cũng đều không liên lạc được với Hoắc Thu Đèn, chạy đến phòng của Hoắc Thu Đèn, mọi người đều nói Hoắc Thu Đèn đã thật lâu không có tới học.
Không có biện pháp, cô ta lại chạy tới chung cư gần trường của Hoắc Thu Đèn.
Chung cư bên kia, hắn cũng không có trở về.
Nói cách khác......
Hoắc Thu Đèn rất có thể đang ở Hoắc gia chủ trạch.
Hoắc gia chủ trạch, cô ta đương nhiên là vào không được.
Cô ta ở Hoắc gia chủ trạch phụ cận ngồi xổm hai ngày, lúc này mới phát hiện, Hoắc Kình cùng Trà Trà đều không có ở chủ trạch, việc này cũng làm cô ta càng thêm khẳng định Hoắc Thu Đèn liền ở trong chủ trạch.
Đáng tiếc, vẫn là không chờ được người.
Tuy nhiên, lúc cô ta sắp tuyệt vọng, buổi sáng hôm nay, Hoắc Thu Đèn đã xuất hiện.
Cô ta nhào tới, cầu xin Hoắc Thu Đèn tha thứ.
Nhưng mà, Hoắc Thu Đèn ánh mắt lạnh nhạt nói cho cô ta biết, hắn muốn xuất ngoại.
Chuyến đi này, là mấy năm đều sẽ không lại trở về......
Cái này giống như sét đánh giữa trời quang, cô ta căn bản không có biện pháp tiếp thu.
Hai người dây dưa trong chốc lát, liền bị người của chủ trạch kéo ra, trơ mắt nhìn Hoắc Thu Đèn lên xe, cách mình càng ngày càng xa, thẳng đến biến mất ở trong tầm mắt.
Yến Thanh Mộng không chịu nổi đả kích này.
Cả người hốt hoảng đi tới phòng học của Trà Trà.
Không nghĩ tới, Hoắc Kình vừa lúc không ở bên cạnh.
Không có tới bồi Trà Trà học.
Yến Thanh Mộng trong đầu bỗng nhiên nhanh chóng hiện lên một ít tin tức.
Cô ta chuẩn xác bắt được tình huống, hơn nữa còn lên kế hoạch.
Mình đã cùng Hoắc Thu Đèn tách ra, dựa vào cái gì vị em gái này của mình còn có thể hảo hào cùng Hoắc Kình ở bên nhau?
Đặc biệt là, sau khi nhìn thấy chiếc nhẫn kim cương kia trên tay Trà Trà, cả người đều không tốt, cơ hồ lâm vào  trạng thái mất lý trí.
Trà Trà dừng lại bước chân, quay đầu lại liếc nhìn cô ta một cái, "Tôi cùng cô không thân, không có lời nào cùng cô nói."
Yến Thanh Mộng quét mắt một vòng thấy học sinh vây lại đây xem diễn càng lúc càng nhiều.
Thời gian này, vừa vặn tốt.
Cô ta đi tới phía trước một bước, châm chọc nhìn Trà Trà đang tính toán rời đi, lạnh lùng nói.
"Cô cho rằng Hoắc Kình thật sự thích cô sao? Cô bất quá chính là một người thay thế! Hoắc Kình hắn trong lòng sớm đã có người khác, hắn nhớ mãi không quên cũng là người khác, chẳng qua, hắn không chiếm được người kia, cho nên mới cùng ngươi chơi đùa một chút."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.