Nữ Chính Không Đủ Ngọt Ngào

Chương 373: Thanh Mai Ngọt Ngào 26






Trà Trà tắm rửa xong, ôm hai quyển sách đi tới trước cửa phòng của Giang Ly Hoán.
Trước khi vào cửa, cô yên lặng tự cổ vũ cho mình.
Học bù mà thôi, ổn định!
Tuy rằng cô là hạng nhất từ dưới đếm lên, nhưng là, không sao.
Thành tích của Giang Ly Hoán so với cô còn kém hơn, cho nên, đại khái rất dễ dàng liền lừa gạt được.
Chờ quá mấy ngày cô hảo hào học tập, đem thành tích nâng lên, cô lại cùng Giang Ly Hoán hảo hào học bù, hiện tại! ! Ngô, trước nói một ít kiến thức cơ bản đi.
Quyết định chủ ý xong, Trà Trà tràn đầy tự tin đi vào phòng.
Phòng của Giang Ly Hoán, trang trí không giống với phòng của cô.
Hoặc là có thể nói, cùng toàn bộ biệt thự phong cách bài trí đều không quá giống nhau.

Không chỉ người lạnh lùng, mà ngay cả phòng của hắn, cũng cho người ta một loại cảm giác lành lạnh.
Cô sửng sốt một chút, có chút mờ mịt.
Sau đó cô nói, "Nếu không, chúng ta ra phòng khách học bù đi?"
Trà Trà một bàn tay ôm sách, một bàn tay ôm đồ ăn vặt, đôi mắt ướŧ áŧ nhìn hắn.
Giang Ly Hoán rũ mắt, không nhanh không chậm lấy điện thoại ra.
Hắn nghiêng đầu, giọng nói thanh lãnh, "Cậu mấy ngày này, dùng điện thoại của tôi trước đi.
"
Trà Trà nghĩ nghĩ, gật gật đầu.
"Được rồi.
"
Cô đi qua, duỗi tay tiếp nhận điện thoại của hắn.
Giang Ly Hoán không vội vã.
Mở ra điện thoại nhẹ giọng nói, "Trước đem dấu vân tay của cậu lưu vào đi, có thể trực tiếp mở khóa, về sau cậu tùy thân mang theo điện thoại, nếu có người nào gọi điện thoại cho tôi, cậu có thể nói với tôi.
Bất quá, hẳn là không có người nào tìm tôi đâu.
"
Trà Trà nhìn điện thoại một cái, lại nhìn nhìn Giang Ly Hoán, vươn tay, để hắn lưu dấu vân tay.
Ai, lời này hắn nói chính là, về sau cô phải mang theo điện thoại của hắn đi học sao?
Ngay sau đó.
Giang Ly Hoán lại nói.

"Cậu nhập học có chút trễ, thẻ cơm có khả năng tạm thời không làm được.
"
Trà Trà có chút ngốc, "! ! Nga.
"
Như thế nào đột nhiên nói đến thẻ cơm?
Cái đề tài này có chút giật gân.
"Tôi không ăn cơm ở nhà ăn, cậu có thể dùng thẻ cơm của tôi trước.
"
Giang Ly Hoán chậm rãi nói, lặng lẽ đem mọi chuyện an bài rõ ràng.
Tiểu cô nương ánh mắt lóe lóe, có chút mờ mịt nhìn hắn.
"Điện thoại cho ta, thẻ cơm cũng cho tôi?"
"Ừm.
"
Trà Trà, "! ! " Ta cảm thấy ta giống như biết Giang Ly Hoán vì cái gì thành tích kém, bởi vì hắn có chút ngốc.
Cô ánh mắt có chút trìu mến nhìn hắn một cái.
Lướt qua một vòng.
Ngô, không thể trìu mến quá rõ ràng, sẽ đả kích đến lòng tự tin của hắn.
Ngón tay thon dài, đưa điện thoại tới trước mặt cô.
Trà Trà duỗi tay tiếp nhận, tay trượt một chút.
Cô đột nhiên ý thức được một vấn đề, "Điện thoại này có rất nhiều phần mềm, hẳn là đều dùng tài khoản của cậu đi? Tôi đây dùng điện thoại của cậu, tài khoản của cậu có một ít thứ cá nhân riêng tư! ! "

"Không có việc gì, điện thoại của cậu hẳn là rất nhanh là có thể sửa xong, hai ngày này cậu trực tiếp dùng của tôi đi, tài khoản cũng không cần thiết thay đổi hay khoá lại, tôi ngày thường cũng không dùng đến.
"
Giang Ly Hoán ngữ khí nhàn nhạt, không có cảm xúc.
Hắn nói minh bạch như vậy, nếu nếu Trà Trà vẫn cứ từ chối liền sẽ có chút ngượng ngùng.
Dù sao, chỉ là mấy cái tài khoản mà thôi, cô cũng không phải thực để ý.
Cô vẻ mặt đạm nhiên đưa tay nhận lấy điện thoại, sau đó lại hướng về phía Giang Ly Hoán vươn tay.
Lòng bàn tay trắng nõn dừng ở trước mắt hắn.
Tiểu cô nương giọng nói mềm mại, "Thẻ cơm.
"
"Ngày mai đến trường sẽ đưa cho cậu.
" Vẫn là ngữ khí nhàn nhạt như cũ, chỉ là trong mắt mang theo vài phần ý cười.
"Được rồi, ngày mai thì ngày mai, cậu không được quên a!"
Nếu ngươi quên! ! Cơm trưa ngày mai của ta, chẳng phải là không có?
Ngô, thảm hề hề.
Giang Ly Hoán, "Yên tâm, trí nhớ của tôi rất tốt.
".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.