Nữ Chính Không Đủ Ngọt Ngào

Chương 262: Tiểu Tiên Nữ Của Tô Thiếu (47)




Tô Hoán liên tục gật đầu.
Hắn phải nhớ kỹ giáo huấn lần này.
Bất quá còn tốt, trừ bỏ đem quyền khống chế kẹo đưa lại cho cô ngoài ra, tựa hồ không có tổn thất gì khác.
Không có việc gì, kẹo không vội, hắn từ từ tới......
Thẳng đến tới nhà hàng, Tô Hoán mới đem tấm ngăn kéo lên.
Hắn đẩy cửa xe bước xuống, vòng qua bên kia, nhanh chóng mở cửa xe cho Trà Trà.
Cùng lúc đó, không chỉ có Quý Nhan thấy một màn như vậy, Sở Lê, còn có Tô phu nhân cùng Giang Khẽ Ngôn.
"............"
Cẩu lương giống như không chỗ không có?
Chỉ có Quý Nhan, tâm tư quỷ dị.
Ánh mắt của cô ta lặng lẽ đặt ở trêи người Trà Trà và Tô Hoán.
Tựa hồ hiện tại, hai người đã làm hoà rồi?
Nhưng vừa rồi rõ ràng nháo rất lớn......
Cũng không biết sau khi kéo tấm ngăn xuống, đã xảy ra chuyện gì.
tôi
Cô ta suy nghĩ, tính toán tìm thời cơ thích hợp hỏi một câu.
Phòng ăn riêng.
Trà Trà ánh mắt sáng ngời gọi món ăn, "Cái này, cái này......Còn có cái này......Đều muốn! Cái này cũng lấy một phần......"
Giang Khẽ Ngôn + Tô phu nhân, "............" Được rồi, chúng ta đều là người trong suốt.
Chúng ta đều không tồn tại, chỉ lẳng lặng nhìn các ngươi biểu diễn!
Trà Trà gọi món xong, nghiêng đầu nhìn Tô Hoán.
Nhìn Tô Hoán xong, lại nhìn nhìn Giang Khẽ Ngôn và Tô phu nhân.
Cô ghé vào tai Tô Hoán, nhỏ giọng hỏi, "Người lớn lên rất xinh đẹp kia là ai a?"
Tô phu nhân, "......" Con dâu thật biết nói chuyện!
Đặc biệt là thật tinh mắt!
Bà đứng lên, cười nói.
"Ta tự giới thiệu một chút, Trà Trà, ta là dì Tô của con, Tô Hoán a, là con trai của ta."
"Dì Tô ~" Trà Trà mềm mại gọi một tiếng, giọng nói đặc biệt ngọt.
Tô phu nhân thật hào hứng.
Nói mấy câu, đem bầu không khí có chút an tĩnh trở nên sôi nổi.
Cố tình, liền ở ngay lúc này.
Quý Nhan là phun ra một câu.
"Trà Trà, em vừa mới cùng Tô thiếu nháo chuyện gì a?
Có chuyện gì, không bằng thừa dịp bây giờ nói rõ ràng, nếu là Tô thiếu làm sai chuyện gì, chắc chắn dì Tô nhất định sẽ làm chủ cho em.
Bởi vì, sau này hai người phải liên hôn, về sau đều là người một nhà."
Lời nói vừa dứt, trong nháy mắt, toàn bộ bầu không khí trong phòng, trở nên vô cùng xấu hổ.
Hai chữ "liên hôn", bị cô ta cắn rất nặng.
Khóe môi của Quý Nhan hơi câu lên.
Cô ta đang đánh cược.
Cô ta chú ý một chi tiết vừa mới Trà Trà không quen biết Tô phu nhân.
Cô ta đánh cược Trà Trà không biết Tô Hoán chính là đối tượng liên hôn của mình!
Vừa rồi hai người ở trêи xe cãi nhau.
Trà Trà còn lên án Tô Hoán lừa mình?
Nói không chừng, còn có không ít việc, mà Trà Trà không biết.
Sách, đột nhiên cảm thấy trò hay sắp bắt đầu rồi.
Quý Nhan ánh mắt lặng lẽ nhìn thoáng qua Tô Hoán, quả nhiên, sắc mặt Tô Hoán âm trầm đến đáng sợ.
Trong nháy mắt, Quý Nhan liền biết được cô ta đánh cược chính xác.
Này thật đúng là sơn trọng thủy phục nghi không đường, liễu ánh hoa tươi lại một thôn!
Không chỉ có sắc mặt của Tô Hoán trầm xuống, ngay cả Tô phu nhân và Giang Khẽ Ngôn cũng giống như Tô Hoán.
Tô Hoán bình tĩnh lại một chút, thần sắc ôn hòa nhìn về phía Trà Trà.
"Trà Trà......Anh......"
Trà Trà sắc mặt quỷ dị, "Thì ra anh là người muốn cùng em liên hôn a?"
Tô Hoán có chút chột dạ, "Ừ......"
Giải thích như thế nào đây?
Tự mình gây ra họa, nên như thế nào giải thích???
Quý Nhan ra vẻ kinh ngạc che miệng, "Cái gì? Trà Trà, em không biết hắn là đối tượng liên hôn của em sao? Em không biết, em còn cùng hắn ngủ cùng một cái giường, em......"
Tô Hoán sắc mặt biến thành màu đen, "Cút!"
Trà Trà liếc liếc nhìn Quý Nhan một cái, thực mau liền ý thức được Quý Nhan muốn làm cái gì.
Muốn châm ngòi sao?
Nga, ngượng ngùng, không có khả năng.
Cô cười cười giơ tay sờ sờ đầu Tô Hoán.
"Không cần phải tức giận nha!
Dưới loại tình huống như vậy, chúng ta còn có thể ở cùng nhau, anh không cảm thấy chúng ta rất có duyên phận sao?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.