Nữ Chính Không Đủ Ngọt Ngào

Chương 234: Tiểu Tiên Nữ Của Tô Thiếu (19)




Trà Trà đi lên lầu.
Thất Thất rối rắm trong chốc lát, không nhịn xuống được lên tiếng hỏi.
【 Trà Trà, cô vì cái gì không có động thủ đánh cô ta a? 】
Trà Trà nghiêm túc giải thích, ".......Thất Thất, chúng ta cần phải ôn nhu, cần phải ngoan ngoãn, không thể tùy tùy tiện tiện động thủ, ngươi xem, có một tiểu cô nương nào tùy tùy tiện tiện động thủ đánh người?"
Cô mới không nói cho Thất Thất biết, xung quanh có rất nhiều camera theo dõi......Không quá thuận tiện xuống tay.
Thất Thất suy nghĩ một chút, muốn nói trước kia khi cô động thủ, sao không suy xét đến những lời cô vừa nói.
Nhưng là, khi nó nói ra, lời nói lại khác xa với suy nghĩ vừa rồi, 【 Trà Trà nói đều đúng! 】
Dù sao, Trà Trà nói cái gì chính là cái đó!
Nó phải phối hợp vô điều kiện, còn phải thổi phồng một trận!
Cô mới vừa vào phòng.
Di động đột nhiên vang lên.
Có người điện thoại đến, cô ấn xuống tiếp nhận, giọng nói mềm mại, "Xin chào?"
"Ngủ ngon." Giọng nói có chút trầm thấp.
Trà Trà mờ mịt, "Cái gì?"
Cô theo bản năng nhìn thoáng qua thời gian, mới hơn 9 giờ, nói ngủ ngon cái gì?
Lại nhìn thoáng qua số điện thoại, không có tên, là ai gọi a?
Hả?
Giọng nói?
Vừa rồi hình như cô không nghe rõ.
Có chút giống giọng Tô Hoán, nhưng là......Lại không phải rất giống.
Hơn nữa Tô Hoán nhìn rất thông minh, hẳn là sẽ không ngốc mà nói ngủ ngon với cô, cùng cô nói hắn hiện đang ở khách sạn nào thì có vẻ hợp lý hơn.
Còn......Ngủ ngon???
Không đầu không đuôi.
Vì thế, cô hỏi lại một câu, " Xin chào? Xin hỏi là vị nào?"
Đầu dây bên kia bỗng chốc trầm mặc.
được Trà Trà cầm di động, đợi một lát, phát hiện không ai đáp lời, đối phương giống như đang ở trạng thái trầm mặc, cô yên lặng chậc chậc một tiếng, thuận tay cắt đứt điện thoại.
"Thất Thất, ngươi cái hệ thống này khi nào có thể cải tiến một chút, làm ta hợp lý hoá sử dụng? Ví dụ như giống như bây giờ có những cuộc gọi lộn xộn từ người xa lạ gọi đến, ngươi nên giúp ta chặn lại một chút."
Thất Thất, 【......】 Tôi......
Cô đây là khiến hệ thống toi khó xử a.
Trà Trà sau khi nói xong, lại lập tức thở dài, có lẽ mình đã suy nghĩ nhiều.
Thất Thất trừ bỏ có thể chỉ đường, và đưa ra một số chủ ý......
Giống như cũng không có tác dụng gì khác.
Cùng lúc đó.
Tô Hoán bị cắt đứt điện thoại, sắc mặt biến thành màu đen.
Sở Lê ngồi cạnh hắn, nỗ lực nghẹn cười.
Không bao giờ nghĩ tới.
Tô thiếu lần đầu chủ động gọi điện thoại, liền bị cắt đứt như vậy.
Đáng sợ nhất chính là, tiểu cô nương còn không biết điện thoại là Tô thiếu gọi.
Tô Hoán lạnh lùng ngẩng đầu trừng mắt Sở Lê một cái, ánh mắt như đao.
Sở Lê, "???" Hung cái gì mà hung?
Lại không phải tôi cắt đứt điện thoại của cậu, cùng tôi có quan hệ gì?
Tôi......Tôi chỉ là một người ăn dưa lê.
Mắt thấy biểu tình của Tô Hoán càng lúc càng lạnh, Sở Lê yên lặng lui về phía sau, nhanh chóng kéo ra một khoảng cách an toàn.
Hắn ta suy nghĩ một chút, không quá minh bạch dò hỏi, "Kỳ thật tôi không hiểu được, cậu tại sao nhất định một hai phải đi một vòng lớn như vậy? Không bằng trực tiếp nói cho cô ấy biết, cậu chính là đối tượng muốn cùng cô ấy liên hôn kia."
Tô Hoán nhìn hắn ta giống như đang nhìn tiểu ngốc tử.
"......Cậu có phải bị ngốc hay không."
Cô ấy vì cái gì sẽ cùng Quý gia nháo một trận?
Còn không phải bởi vì liên hôn thương nghiệp sao?
Nếu là hiện tại hắn nói cho cô ấy biết, hắn rốt cuộc là ai......Vậy chẳng phải muốn nói cho cô ấy rằng hắn là cố ý tiếp cận cô ấy?
Nga, tuy rằng, hắn xác thật là cố ý tiếp cận nàng.
Nhưng là......
Hắn vẫn cần phải tìm cơ hội thích hợp, nói rõ ràng với cô ấy thì tương đối tốt hơn.
Cho nên mặc kệ như thế nào, hiện tại quan trọng nhất, chính là trước tiên phải ở trước mặt cô ấy điên cuồng xoát hảo cảm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.