Nốt Ruồi Bên Má

Chương 14:




Hứa Trùy Nhi nhìn một cái, ánh mắt liền sáng lên, nhìn đường con khỉ đường, rồi lại nhìn cậu Ba, bộ dáng vô cùng thích thú: “Tôi biết rồi, cái này bán ở trên phố, rất đắt nha.”
Cậu Ba đẩy khỉ đường về phía Hứa Trùy Nhi, bắt cậu cầm lấy. Đứa trẻ trên núi như Hứa Trùy Nhi, cầm lấy đồ của người khác tỏ ra rất ngại ngùng, không dám đưa tay ra.
Cậu Ba họ Ngụy chưa từng thấy qua cô gái nào như vậy, lòng chợt mềm nhũn, muốn nắm lấy tay cậu, nhưng lại e ngại cậu là chị dâu mình, nhỏ giọng nói: “Cầm lấy đi, là mua cho chị đấy.”
Hứa Trùy Nhi mở to mắt, dùng lời hoa mỹ mà nói thì là được chiều mà sợ hãi: “Mua cho tôi?” Cậu không mấy đoan trang bước về phía cậu Ba, đưa tay cầm lấy que trúc, ngón tay khẽ chạm ngón tay.
“Vốn định mua Hằng Nga cơ,” cậu Ba cảm thấy đầu ngón tay mình nóng rần lên, tao nhã chà xát vào vạt áo, “Nhưng mà trên giá chỉ còn mỗi Tôn Ngộ Không.”
Khuôn mặt nhỏ của Hứa Trùy Nhi hồng hồng, lập tức nói: “Tôi thích Tôn Ngộ Không nhất.”
Cậu Ba nghe thấy thể mở cờ trong bụng: “Chị dâu, chị….” cậu cười, “Sao lại giống như một bé trai.”
Lời này không có ý tứ nào khác, đơn thuần là nói về Tôn Ngộ Không. Nhưng Hứa Trùy Nhi lại giật mình, né tránh cậu Ba, đến ngồi lên tảng đá lớn, giơ cao con khỉ đường, chăm chú nhìn như nhìn một món bảo vật.
Cậu Ba bám theo đi qua, không có chỗ ngồi, đành ngồi xổm xuống bên cạnh đó, quần áo đẹp đều quét xuống đất: “Chị ăn đi, ngọt lắm đấy.”
Hứa Trùy Nhi từng được nghe qua rồi, nhưng lại có chút tiếc, cậu Ba nhìn thấy thế, trong lòng như có mèo con cào vậy, không phân rõ là đau lòng hay là thương yêu: “Ăn đi, tôi sẽ mua thêm cho chị.”
Hứa Trùy Nhi nhìn cậu ta, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm một cái, chỉ cảm thấy hơi ươn ướt liền sợ hãi rụt lưỡi về, mềm mại cười rộ lên: “Ngọt thật.”
Thoáng cái, cậu Ba không nói lên lời, đầu óc ong ong, trong đầu toàn là đầu lưỡi nhỏ bé của chị dâu: “Thêm…chị nếm thêm đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.